VietBF - View Single Post - TỘT CÙNG NỖI ĐAU VÀ HẠNH PHÚC
View Single Post
  #1  
Old  Default TỘT CÙNG NỖI ĐAU VÀ HẠNH PHÚC
Năm tuổi tôi mất cha, mười lăm tuổi tôi mất mẹ.
Tôi là đứa con trai c̣n lại duy nhất của gia đ́nh. Những tưởng đó là nỗi đau tột cùng mà ông trời giáng xuống bản thân tôi. Nhưng chưa dừng lại ở đó, có những nỗi đau tuy không phải là mất mát nhưng cũng đau đớn muôn phần.
Tôi nhủ ḷng câu chuyện này măi giấu kín trong ḷng, v́ khi viết lại sẽ khơi dậy nỗi buồn cho con tôi. Nhưng nay đă thuộc lớp người “cổ lai hy”, hơn nữa là người trong ngành Y, nếu không chia sẻ cho mọi người, tôi nghĩ ḿnh có tội.
Ngày con tôi thi đỗ vào trường Đại học Sư phạm, v́ quá lo cho con sống giữa thành phố đầy cám dỗ, nên tôi quyết tâm thi đỗ vào Đại học Y khoa, để được gần gũi, chăm sóc, và nâng đỡ tinh thần cho con.
Cháu là học sinh chuyên hoá của trường Trung học chuyên Hùng Vương, Sông Bé lúc bấy giờ.
Một buổi chiều, cháu về nhà với khuôn mặt buồn xo, tôi đoán được là cháu có kết quả thi không tốt một môn nào đó, và tôi cũng phớt lờ đi coi như không có chuyện ǵ xảy ra.
Tối đến cháu tâm sự : Ba ơi, con học môn “hoá keo” không hiểu tư ǵ cả, và kết quả thi hết môn chỉ được 1 điểm.
Tôi cũng động viên cháu, học đại học không phải như thời phổ thông đâu con, không dễ có điểm 9,10, bốn điểm coi như 0 điểm và 5 điểm là 10 điểm. Ba cũng có môn ăn gậy là chuyện b́nh thường, lần 2 cố gắng thi lại.
Mùa hè năm ấy, cháu về nhà với nhiều biểu hiện lạ. Cháu là một đứa trẻ ngoan hiền, lại được đào tạo trong môi trường Sư phạm nên từ đi đứng, ăn mặc, nói năng thường rất chuẩn mực.
Nhưng hè này, cháu khác hẵn, sáng nào cháu cũng mặc chiếc áo hai dây, buông thả, ngồi nói huyên thuyên với bạn bè, la cà hết quán cà phê này đến quán cà phê khác.
Rồi một hôm, nhà hàng mang đến nhà tôi 2 thùng Heiniken, hai kư tôm loại lớn. Vợ chồng tôi quá đỗi ngạc nhiên. Hỏi ra mới biết là do cháu đặt hàng. Loại tôm này nhà hàng phải lấy từ Sài G̣n mang lên cho đúng ư cháu.
Cả nhà ăn tôm mà nghẹn đắng, nước mắt của vợ tôi chảy ṛng ṛng, v́ biết con ḿnh có cái ǵ đó bất b́nh thường.
Tiếp theo những ngày sau, các tiểu thương ở chợ gần nhà lần lượt vào nhà tôi đ̣i nợ, có luôn cả chủ tiệm vàng. Suốt ngày cháu đi hết cửa hàng này đến cửa hàng khác để mua đồ. V́ tiểu thương ở chợ gần nhà, hầu hết là người quen, biết vợ chồng tôi tuy nghèo, nhưng cũng thuộc lớp người tử tế, nên cháu mua ǵ họ đều bán chịu cho cháu.
Đỉnh điểm là cháu tập hợp gần mười đứa bạn đi Đà Lạt. Hợp đồng chuyến đi là mười triệu đồng. Đi khoảng hơn chục cây số, tài xế đ̣i tiền, cháu bảo về Sài G̣n bán chiếc xe của cháu và của tôi đang để tại nhà trọ, thanh toán đủ tiền rồi tiếp tục chuyến đi.
Lái xe không đồng ư, và nhốt cả mười cháu vào một cái pḥng. Sau đó, điện thoại cho tôi mang tiền đền bù hợp đồng là ba triệu đồng. Vợ tôi vét sạch số tiền để chuẩn bị đóng học phí cho tôi năm tới ( con tôi được miễn học phí ), tôi vội mang trả cho họ, không một lời xin giảm, để đưa cháu về nhà.
Ngày ngày, cháu luôn miệng hạch tội vợ chồng tôi, thậm chí c̣n cho là cha mẹ ghét bỏ cháu.
Có những đêm cháu đi măi không về, vợ chồng đi t́m cháu đến mười hai giờ khuya, sáng ra thấy cháu nằm trên ghế đá công viên.
Cháu đ̣i thuê một giàn karaoke về cho cháu hát. Tôi vội vă đi ngay. V́ đây là cơ hội để quản lư cháu trong nhà. Đêm đêm, nghe cháu “nỉ non” từ ca khúc này đến ca khúc khác cho tới một, hai giờ sáng mà tôi quặn thắt cả ḷng.
Th́ ra, từ một học sinh chuyên hoá, cháu bị stress nặng khi lần đầu tiên bị điểm 1 môn hoá.
Từ đó, vợ chồng tôi hằng đêm ôm cháu vào ḷng, mang hết các tấm h́nh những lần cả nhà đi du lịch, những ṿng tay yêu thương mà ba mẹ, các em đă dành cho cháu. Tối đến, cả nhà cùng hát ca với cháu. Những ca khúc về “ḷng mẹ, t́nh cha, cả nhà thương nhau” lần lượt cất lên, từ từ đưa cháu thoát khỏi cơn sốc.
Hết mùa hè năm ấy, ơn trời, cháu trở lại trường, tiếp tục con đường học vấn.
Hai mươi năm rồi, cháu đứng đàng hoàng trên bục giảng.
Nh́n lại chặng đường đă qua, mỗi lần nghĩ lại tôi c̣n nỗi da ốc. Ngày ấy nếu vô t́nh vợ chồng tôi sử dụng “ bạo lực” với cháu, chỉ cần một bạt tai thôi, th́ bây giờ không biết cháu đi về đâu ?
Vợ chồng tôi đang sống những năm tháng cuối đời hết sức viên măn, con cháu thảo hiền và thành đạt. Đúng vậy, ông trời luôn công bằng, ông trời không cho ai tất cả, ông trời cũng chẳng lấy đi của ai tất cả hết, ông lấy cái này, ông sẽ bù cho ta cái khác.
Ngày sinh nhật của tôi cháu đă viết mấy ḍng sau :
*Ḿnh không thể lựa chọn nơi ḿnh sinh ra, nên được làm con của ba mẹ là may mắn lớn nhất trong cuộc đời của con Ích Lê Bá
* Ḿnh có thể lựa chọn được cho người làm cha của con ḿnh, và ḿnh tin là lựa chọn đúng đắn nhất: cha cho 2 đứa con ḿnh.
"V́ sao măi đến lúc khi trong con đă lớn
Th́ mới hiểu những nỗi lo trong tim của cha
Dành tất cả những ấm áp cho con bao ngày qua
Chỉ v́ con cha hy sinh cả cuộc đời.
V́ sao bao gian lao kia cha không bao giờ kể
V́ sao những nỗi mất mát cha chỉ giữ măi riêng ḿnh
Cả tuổi thơ con bên cha nhưng chẳng thấy được
Nước mắt cùng nỗi đau và những nỗi buồn
Những câu chuyện chỉ đong đầy tiếng cha cười."
Xin cảm ơn các con ! Xin cảm ơn cuộc đời mà tôi đang sống !

VietBF@sưu tập

troopy
R10 Vô Địch Thiên Hạ
Release: 05-10-2023
Reputation: 24858


Profile:
Join Date: Oct 2014
Posts: 72,487
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	33.jpg
Views:	0
Size:	178.4 KB
ID:	2217015  
troopy is_online_now
Thanks: 73
Thanked 5,501 Times in 4,769 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 25 Post(s)
Rep Power: 83 troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7
troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7
 
Page generated in 0.06665 seconds with 10 queries