Qua giời mưa giời gió. Đi mua mét ḷng về nhắm chai rượu nhà hàng xóm cúng cụ thừa cho. Thấy anh bán longlon cỡ 5 sọi, nom cũng “da d́” phết.
Nghe nói vợ anh bị ngan dẫm chết lâu rồi.
Lúc anh tính tiền longlon, ḿnh bảo anh tính cả tiền thân anh đi, em mua tất. Anh ngước đôi mắt màu nước ngao, rồi hé hàm răng vâu cười duyên đêk chịu được. Anh quả cmn quyết xanh rờn thế nài: Noan, anh chỉ bán nghệ không bán thận. Cô đừng tưởng có tiền mà mua chuộc được tấm thân anh
Cùng lúc bu anh chạy ra: Bu anh bảo, nó mà bán được tao bán lâu rồi chả phải đến lượt mài. Lướt đi, hàng mẫu không bán vớ.
Buồn ǵ đâu.
VietBF@sưu tập