Mới đây, tại chương tŕnh 2 ngày 1 đêm, Trường Giang chia sẻ: "Ngày đó tôi c̣n nhỏ, cứ sáng sớm tờ mờ đă phải vào rừng cao su để cạo mủ và lấy củi, có khi làm trơn tru, có khi bị bắt lại. Bố mẹ không cho tôi làm nhưng tôi vẫn kiên tŕ để tích lũy, mong muốn một ngày được bước chân lên Sài G̣n lập nghiệp. Cuối cùng, tôi cũng đă tốt nghiệp cấp ba và vừa tốt nghiệp xong là tôi lên Sài G̣n luôn tới giờ.
Năm 2001, tôi thi vào trường Sân khấu Điện ảnh hệ trung cấp. Tôi cũng qua được ṿng thi đầu nhưng tới ṿng thi trong th́ bị đánh trượt. Thầy cô chê tôi vừa xấu vừa lùn, không có đủ ngoại h́nh theo nghề diễn.
Tôi đành thi vào trường Trung cấp Du lịch th́ đậu. Nhưng nhà trường báo với tôi mỗi lần đi tour thực hành th́ phải đóng 500 ngh́n đồng. Thời điểm đó, 500 ngh́n với tôi là con số không tưởng, không thể và không bao giờ có được. Tôi đành bỏ không học ở trường đó nữa.
Lúc đó, tôi c̣n không có xe đạp mà đi học, phải đi bộ. Có một người ở G̣ Vấp thương tôi, tặng tôi một chiếc xe đạp. Tôi đạp chiếc xe đó lên trường Sân khấu Điện ảnh ở quận 1 để luyện thi. Vài ba tháng sau tôi thi lại nhưng vẫn rớt. Tôi phải đi làm đủ công việc để kiếm sống.
Sau này tôi mới thi lại vào lớp đạo diễn và đậu hệ chính quy đàng hoàng. Nhưng đang học th́ tôi bị đuổi v́ không có tiền đóng học phí. Nhưng tôi vẫn cố gắng.
Nói chung, cuộc đời tôi không có ǵ đáng tự hào nhưng vẫn tự tin bước đi trên những con đường ḿnh chọn. Tôi nghĩ, học trường nào không quan trọng, không có trường nào danh giá hơn trường nào, quan trọng là có theo đuổi được con đường ḿnh chọn hay không.
Không ai chọn được nơi ḿnh sinh ra nhưng chúng ta có quyền chọn sống như nào. Học trường nào, làm nghề ǵ cũng được, miễn là sống tử tế th́ được. Kiếm ít tiền hay nhiều tiền cũng được, miễn là hạnh phúc".
Chia sẻ của Trường Giang lập tức thu hút sự chú ư. Trước đó, nam nghệ sĩ cũng nhiều lần nói về tuổi thơ và quá tŕnh học tập của ḿnh.
|