Một ngày nọ, lúc chồng đang cúi đầu đọc báo, bỗng nhiên cô vợ nói:
- Em nghĩ anh nên đi đo lại mắt. Ngày nào cũng máy tính, ti vi đủ kiểu. Em thấy anh h́nh như cận thị rồi đấy.
Anh chồng nghĩ, xem ra vợ bắt đầu chu đáo với ḿnh rồi. Nghĩ đến đây, trong ḷng anh cảm thấy rất ấm áp.
Chồng liền nói:
- Ngày mai rảnh anh sẽ đến cửa hàng mắt kính đo thị lực xem sao.
Vợ lập tức cắt giọng:
- Không cần đâu. Bây giờ em có thể giúp anh đo thị lực.
Cô ấy liền chỉ vào góc cửa và hỏi:
- Anh nh́n thấy cái ǵ?
Chồng bán tín bán nghi. Rồi trả lời:
- Một cái túi nilon.
- Màu ǵ?
- Màu đỏ.
- Dùng để làm ǵ?
- Để đựng rác.
- Túi đầy hay túi không?
Anh chồng ngoan ngoăn đáp:
- Túi đầy rác.
Rồi cô vợ nói:
- Thị lực của anh rất tốt mà, nhưng tại sao mỗi lần anh đi ra ngoài, nh́n thấy túi này đựng đầy rác như vậy, lại cứ giả vờ không nh́n thấy. Em c̣n tưởng anh bị cận cơ đấy!
- !!! ???
VietBF@sưu tập