Go Back   VietBF > Funny Boxes > Crimes News | Tin H́nh Sự

 
 
Thread Tools
Old 07-08-2011   #1
jojolotus
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
 
jojolotus's Avatar
 
Join Date: Dec 2008
Posts: 41,760
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 57
jojolotus Reputation Uy Tín Level 1jojolotus Reputation Uy Tín Level 1
Default Vụ án oan hiếp dâm: Lời tâm sự đau nhói

Người đàn ông vừa bước qua cái tuổi “tam thập nhi lập” thở dài trước mặt tôi: “Từ nhỏ đến 20 tuổi ăn bám bố mẹ, từ 20 đến 30 tuổi th́ đi tù oan, khi về nhà lại mang theo cái án tử có HIV, cuộc đời ḿnh coi như vứt đi…”.

Tôi muốn gác lại quá khứ nhưng không thể gác được!

PV:- Tôi từng đọc tác phẩm “Chí Phèo” của Nam Cao, nói về một Chí hiền lành, chịu thương chịu khó sau khi đi tù về, anh ta trở thành nỗi sợ hăi của cả làng Vũ Đại. C̣n anh, được và mất những ǵ sau 10 năm ra tù?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Nói đúng là ḿnh mất rất nhiều. Gia đ́nh tôi là một gia đ́nh có truyền thống cách mạng, từ đời ông nội anh cho đến bố, bác, chú cho đến em trai tôi bây giờ cũng là Đảng viên. Thế nhưng, khi tôi bị bắt, bị xử mười mấy năm tù, tôi thấy ḿnh đă mất niềm tin vào những người đại diện Cái tôi mất nữa là thế này: Dưới 20 là tuổi ăn bám bố mẹ, c̣n tuổi 20 đến 30 là đặt cái nên móng cho chính cuộc đời và hạnh phúc của ḿnh, sức trẻ, sức bật ở đấy th́ tôi bị lấy mất. Giờ 30 mới bắt đầu th́ bắt đầu cái ǵ?

Cạnh đó, danh dự của gia đ́nh, của bản thân bị chà đạp, xúc phạm bị người ta nh́n với ánh mắt khinh rẻ. Nếu như tôi sống trên dư luận của mọi người th́ tôi chết lâu rồi chứ không sống được cho đến ngày hôm nay.

Trong tâm ḿnh rất sáng nhưng mỗi ḿnh biết, ḿnh hay, c̣n gia đ́nh ḿnh ở nhà cũng không tránh khỏi những ánh mắt coi thường khinh rẻ trong suốt chục năm qua. Điều mất mát nữa là niềm hạnh phúc được làm bố. Nếu ở nhà, giờ này tôi đă có những đứa bé bi bô gọi "Bố ơi!". Hôm tôi về nhà, ông lái xe (cán bộ trại Tân Lập, Phú Thọ) hỏi: "Thế này về th́ mai kia nhà nước đền bù cho bao nhiêu nhỉ?" Tôi có nói: "Nếu như không có chuyện tù oan kia th́ lúc này cháu đă được hưởng niềm hạnh phúc, lúc này đă có đứa nó gọi cháu bằng bố, cho nên cháu nghĩ không có ǵ bù đắp lại được". Đơn giản chỉ thế thôi!

Thế là cuộc đời ḿnh từ nhỏ đến 20 tuổi ăn bám bố mẹ, từ 20 đến 30 tuổi th́ đi tù oan, khi về nhà lại mang theo cái án tử có HIV, cuộc đời ḿnh coi như vứt đi, không làm được cái ǵ cho C̣n điều tôi học được ở trong tù có chăng là chỉ là rèn luyện cho ḿnh ư chí đấu tranh quyết liệt hơn, sự nhẫn nhịn, rèn giũa tính kiên tŕ.



Có lẽ không ai hạnh phúc bằng họ !

Chứ trong môi trường sống toàn những con người thuộc mặt trái xă hội, các kinh nghiệm làm ăn, kinh doanh thương trường môt cách đàng hoàng th́ không có rồi, ḿnh học được những ǵ đây? Chẳng nhẽ học các thói làm ăn phi pháp, trộm cắp, cướp, giết ư?

PV:- Chị Thuỷ, vợ anh có tâm sự đôi khi anh rất kỹ tính trong cách làm việc. Ví dụ như anh làm việc đến đâu là anh gọn gàng đến đấy. Tôi nghĩ cuộc sống trong trại đă rèn giũa cho anh tính cách kỹ càng, gọn gàng như vậy?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Tính cách này tôi có từ trước, gia đ́nh tạo cho ḿnh một cái bản tính là khi nào làm việc ǵ, đầu tiên phải là thẳng đuột, đúng là đúng sai là sai. Sau đó nữa là làm ǵ cũng phải cầu toàn, chắc chắn, không thể sai sót được.

Trong 10 năm trời sống trong môi trường trại giam, nó là môi trường tập thể và mất quyền công dân, mọi thứ quá chật hẹp. Mỗi một phạm nhân chỉ được khoảng hơn 1m2 để sống và sinh hoạt. Nếu ḿnh ăn ở không gọn gàng, cán bộ thu mất hoặc phạm nhân họ lấy cắp th́ lấy ǵ mà dùng. Thật ra, lâu dần sự gọn gàng cũng là cái nếp của ḿnh.



Anh Nguyễn Đ́nh T́nh cùng mẹ

PV: - Khi bước chân vào cổng làng Yên Nghĩa, một làng quê với giá đất lên hơn 50triệu/m2, tôi thật khó nghĩ rằng: 10 năm trước ở nơi này đă xảy ra một án oan hiếp dâm cho 3 anh em họ Nguyễn. Khi trở về làng quê sau 10 năm ở tù về, anh thấy cuộc sống có sự thay đổi nhiều không?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Không thể nói là “thay đổi” mà phải nói đó là một thế giới khác. 10 năm trước, tôi không phải thằng đần so với xă hội và thời cuộc. Nhưng đến lúc này th́ tôi là một thằng vừa điếc vừa mù trước tất cả những vấn đề của xă hội. Từ công nghệ thông tin, xe cộ, máy móc, cho đến các đường đi lối lại, tuyến phố... cũng mù tịt.

Về nhà rồi, tôi muốn làm ăn th́ cần phải có vốn sống và mối quan hệ với xă hội, thế nhưng tôi đang ở mức số 0. Tôi biết bắt tay làm cái ǵ cũng cần sự bắt đầu nhưng tôi không có thời gian và sức khỏe để làm tốt cho cái khởi đầu của ḿnh, và bản án của tôi vẫn c̣n lơ lửng trên.

PV:- Anh từng vượt qua những hoàn cảnh “trớ trêu” để có được ngày hôm nay, sao đến giờ anh nói bi quan vậy?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Nếu có ai đó rơi vào hoàn cảnh tôi mà bảo tôi vô lo vô nghĩ th́ tôi là một con vật. Tôi muốn gác lại quá khứ nhưng mà không thể gác được, v́ thực chất là từng ngày, từng giờ, cái đó nó Bước chân ra ngoài đường không có giấy tờ tuỳ thân, muốn ngồi lên cái xe máy nhưng lại nghĩ ḿnh chưa có đăng kư, chưa có bằng lái. Đấy là bản án đă trói buộc ḿnh. Thêm nữa, tôi cũng muốn quên ḿnh là một thằng đang có bệnh nhưng hàng ngày cứ đến giờ là phải uống thuốc.

Tôi không biết ḿnh sống bao nhiêu năm, nhưng những năm tháng đó Thủy sẽ hạnh phúc



Chị Thủy-người có tấm ḷng cao cả

PV:- Kết hôn rồi anh thấy cuộc sống thay đổi nhiều không?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Có thay đổi chút chút. Tự nhiên lại có một người soi mói ḿnh nhiều hơn. Nhà trước đă có một người ḍm ngó ḿnh, làu bàu ḿnh rồi, giờ lại có thêm một người nữa (mặt vờ đau khổ rồi cười lớn). Thực ra cuộc sống 10 năm trong tù c̣n bị ḍm ngó c̣n chặt chẽ hơn…

PV:- Trở về nhà trong t́nh trạng công ăn việc làm chưa ổn định, sức khoẻ suy yếu, điều ǵ khiến anh kết hôn? Anh muốn quên cuộc sống cũ bằng cuộc sống mới?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Tôi nói một câu rất thật, việc tôi kết hôn không hoàn toàn v́ bản thân. Lư do đầu tiên v́ bố mẹ, v́ gia đ́nh. Tôi cũng đấu tranh tư tưởng rất là nhiều, cái tôi mong muốn phải sinh được một cháu, để khi tôi có chuyện ǵ đó th́ nhà c̣n có tiếng trẻ con, c̣n có huyết thống của ḿnh gia đ́nh sẽ đứng vững được hơn. Thứ nữa là bởi t́nh cảm của vợ tôi dành cho tôi quá nhiều.

PV:- Anh không yêu chị ấy nhiều đến mức muốn cưới?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Ḿnh không thể mang ra mà so sánh ai yêu ai nhiều hơn được. Ở hoàn cảnh của tôi, không dám bộc lộ t́nh cảm của ḿnh. Tôi chỉ có thể nh́n nhận và đánh giá rằng vợ dành cho ḿnh quá nhiều t́nh cảm. Và ḿnh phải đền đáp cho xứng đáng thôi.

Tôi mẹ tôi và toàn thể gia đ́nh nhà tôi cũng như các ông bà trong nội tộc, những người đă từng tiếp xúc qua với Thuỷ th́ đều quư mến. Trước tiên, các ông bà quư mến ở góc độ rằng anh là một người có bệnh, không phải người con gái nào cũng sẵn sàng dám vượt qua tất cả những rào cản, sự ḱ thị của xă hội để yêu thương chứ chưa nói đến gắn bó cuộc đời với ḿnh cả.

Thứ hai nữa là tính cách, tính nết, cử chỉ, lời nói của Thuỷ cũng khiến các ông bà quư mến.

PV:- Người ta thường nói: Vợ như chiếc áo, cởi lúc nào th́ cởi. Hôn nhân không phải là màu hồng, bản thân hôn nhân của anh cũng sẽ có nhiều khó khăn hơn những cuộc hôn nhân khác. Có khi nào anh nghĩ ḿnh và Thuỷ đứng trước vực thẳm của cuộc hôn nhân, anh sẽ không hối tiếc mà từ bỏ cô ấy không?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Vợ chồng tôi đă đến được với nhau như ngày hôm nay, trải qua muôn vàn khó khăn, từ phía gia đ́nh nhà vợ cũng như dư luận, ngày vui của chúng tôi có được cũng chan nhiều nước mắt.

Không phải là chuyện như những cặp b́nh thường khác, cứ cưới xong là xong.

Có một quá tŕnh đến với nhau mất nhiều nước mắt như thế, th́ chắc chắn sự gắn kết sẽ bền chặt hơn, như là ḿnh xây nhà, nhiều xi măng, cốt thép th́ nó sẽ bền hơn.

Sẽ không bao giờ tôi nghĩ đến chuyện chia tay Thuỷ, nhưng trong thời gian chung sống nếu chia tay là nguyện vọng của Thuỷ th́ tôi sẽ chấp nhận.

PV:- Khi đến với chị Thuỷ, anh có nói cho chị ấy biết những khó khăn 2 vợ chồng sẽ gặp, trải qua, và t́m cách tháo gỡ hay không?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Cô ấy c̣n biết tôi có HIV trước cả bố mẹ tôi nữa ḱa. Tôi kể cho cô ấy nghe về môi trường trước đây tôi sống, nó đủ các thành phần xă hội, những người có HIV trong đó rất nhiều. Tất cả giam lẫn nhau, ḿnh không thể tránh khỏi họ được, giải pháp duy nhất là phải sống ḥa đồng, ḥa ḿnh với nhau.

C̣n những khó khăn tôi đă nói với Thuỷ khi từ chối t́nh cảm của Thủy chứ không phải đến lúc lấy nhau. Tôi nói: sau này anh có thể sống được 1 năm, 2 năm, 5 năm hay 10 năm, sức khỏe anh có cũng không thể làm được cái ǵ. Có một điều quan trọng, em sẽ không bao giờ được hưởng cái hạnh phúc làm mẹ. Tôi nói vậy để thuyết phục Thủy dừng lại.

Cho đến lúc này, họ hàng bên vợ tôi dưới quê (Thái B́nh-pv) vẫn phản đối. Trong ngày vui, cô ấy không nhận được lời chúc phúc, đấy là một thiếu hụt.

Tôi chỉ có một suy nghĩ là: làm thế nào cũng được, sống thế nào cũng được, chỉ cần cố gắng để chứng minh cho bên nhà vợ , các anh chị cũng như là mẹ vợ (Bố chị Thủy đă mất –pv) và mọi người trong gia tộc biết rằng các ông, các bà đă gửi con đúng chỗ.

Có thể tôi sống không được bao nhiêu năm, nhưng những năm đó, Thủy đă có hạnh phúc, được cười vui vẻ. Thế thôi, chỉ như vậy là đủ.

PV:- Anh từng nói cô Hồng là người đă sinh ra anh thêm một lần nữa, c̣n vợ anh th́ sao? Cô ấy đă cho anh một cơ hội sống để hạnh phúc?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Cô ấy không chỉ mang nụ cười đến cho riêng tôi mà mang niềm vui đến cho cả gia đ́nh này. Nhưng tôi tin Thủy cũng đă mang niềm vui đến cho cả chính ḿnh.

PV:- Có bao giờ anh nghĩ rằng ḿnh cần phải cám ơn vợ không? Cám ơn người đă yêu anh, đă đến với gia đ́nh anh, đă vượt qua tất cả mọi điều.

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Tôi hơi tiết kiệm từ "cám ơn" nhưng có được ngày vui của chúng tôi đều do vợ tôi cố gắng. Nếu vợ tôi không quyết liệt thuyết phục tôi và gia đ́nh ḿnh, th́ sẽ không có được đám cưới, không có được ngày vui như hôm nay. Chắc chắn đến 90% hoàn toàn đấy là do công sức của vợ tôi mà có, chứ không phải ở tôi.

Bố mẹ đẻ tôi không dám vun vén cho chúng tôi. Ông bà không dám vun vén mối duyên này v́ con ḿnh đang mang bệnh như thế, chỉ đến khi nhận thấy rằng hai đứa đă chín muồi th́ ông các bà mới hỏi: "Thế chúng mày định thế nào?".

Bởi v́, con gái th́ có th́, Thủy không c̣n trẻ nữa. Nếu không tính toán đến tương lai hai đứa th́ hăy để Thuỷ đi lấy chồng, c̣n nhỡ 2 đứa cứ quấn quưt lấy nhau, tin cô ấy yêu người có HIV lọt ra ngoài, ai dám lấy cô ấy nữa.

PV: - V́ sao anh cố sức từ chối t́nh cảm của vợ, để chị ấy phải một ḿnh đi “thương thuyết” với cả anh lẫn gia đ́nh bên ngoại?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Đơn giản v́ hoàn cảnh của tôi. Tôi không tự ti. Tôi chỉ nghĩ tất cả những người phụ nữ quanh tôi, đi bên cạnh tôi, những người phụ nữ mà tôi yêu thương nhất đều phải rơi nước mắt v́ tôi.

Tôi không muốn có thêm một người phụ nữ nữa yêu, chung sống và phải khóc v́ tôi sau này.

PV:- Hiện tại, anh xây dựng kế hoạch như thế nào, để vợ anh cũng như con anh chị sau này có một tổ ấm?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Trước đây là ḿnh nói, c̣n bây giờ không nói mà bây giờ thực hiện. Đơn giản chỉ như thế thôi.

(Hiện tại gia đ́nh anh T́nh mới bán một phần mảnh đất phía nhà chính, để xây một ngôi nhà 4 tầng phía đường lớn trong làng. Anh T́nh dự định cả gia đ́nh sẽ về đấy sinh sống. Riêng ngôi nhà chính trong làng, anh sẽ giữ lại, chờ ngày có thuốc điều trị khỏi HIV anh sẽ bán-pv)

Chuyện sinh con cái, tôi biết là ông bà rất mong, tôi cứ điều trị thuốc cho khoẻ mạnh lại, sau đó, chúng tôi sẽ nhờ khoa học can thiệp.

PV:- Công việc của anh cũng tốt đẹp hơn?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Hiện giờ cũng chưa có nhiều việc, v́ đầu năm nên bán sơn cũng chậm, chắc gần cuối năm mới.

PV:- Vậy chi trả cho sinh hoạt của 2 vợ chồng th́ anh hay là chị lo?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Lúc này bọn tôi vẫn ở chung với ông bà, ông bà nuôi. Vợ tôi làm bao lâu nay, vốn liếng đầu tư Spa và vẫn c̣n đang đọng vốn. Ông bà ủng hộ để chúng tôi trả nợ cho hết đă. Mà … (Cười lớn) có thằng con trai như thế th́ bây giờ ông bà phải nuôi chứ sao nữa.

Từ ngày “có H”, tôi cười to hơn, sống cởi mở hơn

PV:- Trở về làng quê, gặp lại cḥm xóm, bạn bè. Họ nói ǵ về anh?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Hàng xóm đồng trang lứa người ta đều biết chuyện có HIV, chuyện ở tù của ḿnh nhưng người ta không dám hỏi, họ sợ ḿnh nghĩ. Có người ngồi uống trà, hút thuốc cạnh ḿnh cả tiếng, chả biết nói ǵ, măi sau lại chậc lưỡi nói: “Thôi kệ, sống chết th́ quan trọng ǵ, cái chính là cứ thuốc thang b́nh thường”.

C̣n đám bạn thân trong nhóm vẫn nói “Tao thấy mày tính nết vẫn thế! Chả khác ǵ”, chúng bạn c̣n ghen tị với tôi hôm đám cưới: “Ông đúng là trâu chậm uống nước trong. Bọn tôi ở nhà cưới xin th́ bạn bè đến cũng đầy đủ, nhưng chưa một đứa nào cưới mà bạn bè đến đông như của ông. Từ bạn học cho đến bạn chơi như thế này, đám cưới của ông là vui nhất từ trước đến

Trước đây, ḿnh sống với người ta rất thật, không chút ǵ giả dối. Đến bây giờ, qua ngần ấy năm, người ta thấy ḿnh vẫn thế, không bị "nhiễm tù".

Cho nên tôi không có suy nghĩ mặc cảm là ḿnh “có H”. Mà từ ngày tôi nhận được kết quả ḿnh “có H”, tôi cười to hơn, sống cởi mở hơn.

PV:- Từ lúc được về nhà (5-2-2010) cho đến giờ, anh có gặp những cơn ác mộng không?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Trước đây khi ở trong tù, ḿnh được về nhà, được minh oan trở lại. Ḿnh mơ là được về với xă hội, nhưng trong giấc mơ vẫn có những người sống chung trong tù, với nếp sống của tù, giấc mơ nó lẫn lộn. Người ta thường nói: “Ngày nghĩ ǵ th́ đêm mơ nấy”.

C̣n khi về nhà đến giờ, tôi ngủ ngon hơn, không mơ hay gặp ác mộng, về nhà nó yên b́nh.

Tôi chỉ bị cảm giác rùng ḿnh khi đi qua cơ quan hay nghe thấy tiếng kẻng, hoặc những tiếng đóng cửa mạnh khiến tôi giật ḿnh. Những âm thanh đó đă ăn sâu vào tiềm thức cuộc sống của ḿnh rồi, trong trại một ngày có hàng bao nhiêu tiếng kẻng: kẻng cơm, kẻng báo thức, kẻng tập trung, kẻng xuất trại, kẻng điểm danh...

PV:- Đi ra ngoài cuộc sống rồi, anh có sợ phải nhắc lại sống trong tù hay có muốn chối bỏ cuộc sống đó không?

Nguyễn Đ́nh T́nh: - Bây giờ ḿnh muốn chối bỏ cũng không thể chối bỏ được. 10 người đi tù th́ 9 người muốn quên đi, v́ đó là những tháng ngày đau thương nhất, không ai người ta muốn nhớ. Với tôi, muốn quên mà không quên được nên tốt nhất là không quên nữa.

Trong một buổi chiều năm 2008, 4 anh em trong trại Tân Lập, Phú Thọ chúng tôi đá cầu với nhau. Trong đó có cậu T. ( béo) (phạm nhân) người Quảng Ninh có HIV. Tôi và Tâm thuộc hai đội khác nhau, mải tranh theo cầu, 2 anh em đập đầu vào nhau và chảy máu. Tâm đi khâu đầu trước, tôi đi sau. Lúc đó, tôi biết ḿnh đă nhiễm HIV dạng phơi nhiễm.

Sáng hôm sau, tôi nói chuyện với quản giáo Nguyễn Thanh Hưng (Trại Tân Lập, Phú Thọ) nhờ anh ấy liên hệ về gia đ́nh để mua thuốc uống. Thế nhưng, quản giáo cho biết: thuốc ấy không bán ngoài, chỉ cấp cho các lực lượng vũ trang hay các trung tâm có nguy cơ cao, mà phải sử dụng trong ṿng 72 tiếng sau sự việc. Ngoài ra, chi phí thuốc khá đắt, những 300 triệu/liều.

Tôi vẫn nghĩ gia đ́nh ḿnh quá nghèo, không thể có 300 triệu trong ṿng vài chục tiếng, nên chấp nhận bị bệnh vậy.

(Ngay trong lúc tṛ chuyện với anh Nguyễn Đ́nh T́nh, chúng tôi có liên lạc với ông Ông Văn Tùng (Người điều hành mạng lưới “V́ ngày mai tươi sáng”), ông Tùng cho hay: Loại thuốc chống phơi nhiễm HIV ở đâu cũng bán, giá bán chỉ 300 ngàn đồng/ liều).

Nguyễn Đ́nh T́nh (cùng Nguyễn Đ́nh Lợi và Nguyễn Đ́nh Kiên) là anh em họ trú tại phường Yên Nghĩa, quận Hà Đông, Hà Tây (Cũ). Tháng 10-2000, trên địa bàn xảy ra một vụ cướp của, hiếp dâm. Nạn nhân cho biết thủ phạm là 3 gă đàn ông.

Sau chừng hơn hai tháng điều tra, CA Hà Tây (cũ) đă bắt ba anh em họ Nguyễn Đ́nh v́ cho họ là thủ phạm gây ra vụ án cướp của, hiếp dâm.

Qua hai phiên toà sơ thẩm và phúc thẩm, 3 anh em họ Nguyễn Đ́nh kêu oan nhưng toà vẫn tuyên Nguyễn Đ́nh Lợi 16 năm tù, Nguyễn Đ́nh T́nh 14 năm tù và Nguyễn Đ́nh Kiên 11 năm. Gần 10 năm ngồi tù, miệt mài gửi đơn kêu oan, cho đến một ngày Nguyễn Đ́nh Lợi được lương y Nguyễn Thị Hồng (tại bệnh Đa khoa Hà Đông điều trị). Hỏi han câu chuyện bà Hồng tin rằng Lợi đă mắc án oan. V́ khi kiểm tra huyệt dương minh của Lợi bà Hồng khẳng định Lợi chưa hề quan hệ với phụ nữ.

Bà Hồng liền gửi đơn kêu cứu tới mức cực đoan là sẵn sàng lấy tính mạng của ḿnh ra để khẳng định 3 anh em họ Nguyễn Đ́nh bị oan. Các cơ quan báo chí đă đăng tải, phân tích những "bất thường" của vụ án.

Ngày 26 tháng 01 năm 2010, Viện Kiểm sát nhân dân Tối cao ra quyết định tạm đ́nh chỉ thi hành bản án h́nh sự phúc thẩm số 583/ PTHS ngày 22-04-2002 của Ṭa phúc thẩm ṭa án nhân dân Tối cao tại HN, theo đó Nguyễn Đ́nh Lợi, Nguyễn Đ́nh T́nh và Nguyễn Đ́nh Kiên được trả tự do để chờ thủ tục Giám đốc thẩm. Gần một năm được trả tự do, đă hai phiên Giám đốc thẩm được mở ra nhưng đều bị tạm hoăn với những lư do khác nhau.


Theo Mai Sen (Mốt và Cuộc sống)
jojolotus_is_offline  
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	1310108521_hiep-dam.jpg
Views:	28
Size:	7.4 KB
ID:	299530  
Old 07-08-2011   #2
nguoidan
R7 Tuyệt Đỉnh Cao Thủ
 
Join Date: Apr 2011
Posts: 9,488
Thanks: 0
Thanked 379 Times in 298 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 28 Post(s)
Rep Power: 23
nguoidan Reputation Uy Tín Level 6
nguoidan Reputation Uy Tín Level 6nguoidan Reputation Uy Tín Level 6nguoidan Reputation Uy Tín Level 6nguoidan Reputation Uy Tín Level 6nguoidan Reputation Uy Tín Level 6nguoidan Reputation Uy Tín Level 6nguoidan Reputation Uy Tín Level 6nguoidan Reputation Uy Tín Level 6nguoidan Reputation Uy Tín Level 6
Default

Anh bạn bị xui chứ nếu gia dđình cách mạng hoành tráng thế kia phải dđực chiếu cố khi ra tòa, nhiều nhất cũng chỉ 2 năm tù, mà có khi còn án treo nữa. Nhìn thằng sầm dđức xương kìa, tội nó thế nào mà còn nhẹ nhàng. Còn thằng cháu lê duẩn, hiếp dâm rồi chìm xuồng kìa.
nguoidan_is_offline  
 
User Tag List

Thread Tools

Facebook Comments


Phim Bộ Sốt Nhất 1 Tháng qua

Phim Bộ Sốt Nhất 2 Tháng qua

Phim Bộ Sốt Nhất 3 Tháng qua

Phim Bộ Sốt Nhất 6 Tháng qua

Phim Bộ Sốt Nhất 1 Năm qua
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.