Trizzie Phương Trinh luôn gắn liền với h́nh ảnh cá tính v́ vậy một số netizen cũng không ít lần mỉa mai nữ ca sĩ. Mới đây, trên trang cá nhân, Trizzie Phương Trinh đă nêu quan điểm thẳng thắn về nhận xét "đẹp là tạo nghiệp". Cụ thể, nữ ca sĩ trải ḷng: "Sắc đẹp của con chỉ c̣n vài năm nữa thôi là nó sẽ tàn nên bây giờ con chấp nhận tạo nghiệp. Khi con già xấu xí rồi th́ lúc đó con trả nghiệp cũng chưa muộn ạ".
Trizzie Phương Trinh nói cô làm đẹp không phải để thu hút người khác giới: "Bằng chứng là 80% của 225 ngh́n người đang theo dơi con trên Facebook là phụ nữ. 20% c̣n lại, hết 10% là chị em ta rồi nên nếu có tội th́ con chỉ có tội 10% thôi. Nhưng nói vậy cũng không công bằng. H́nh con con đăng, mắc mớ ǵ mấy ông nh́n chi rồi đổ tội cho con?".
Bên dưới bài viết, nhiều người đă để lại b́nh luận bày tỏ sự đồng t́nh với quan điểm của Trizzie Phương Trinh.
Bằng Kiều và Trizzie Phương Trinh kết hôn năm 2002. Sau đó cặp đôi chia tay dù không có mâu thuẫn khiến nhiều khán giả bất ngờ. 3 cậu con trai ở cùng với mẹ. Nhưng sau chia tay cả Bằng Kiều và Phương Trinh đều rất vui vẻ, trở thành “bạn thân” của nhau.
Cô chia sẻ về cuộc sống của bản thân sau khi chia tay Bằng Kiều: "Sáng sớm tôi đă dậy lo cho nhà hàng, tối lại làm quán nhạc, cứ phải 2 giờ đêm mới đặt lưng xuống giường được.
Ngoài kinh doanh, tôi vẫn đi hát nên không c̣n thời gian để làm ǵ. Mấy ngày nữa tôi bay đi Pháp rồi lại sang Canada, Úc để diễn show, rồi quay ngược lại châu Âu.
Tôi cảm thấy ḿnh may mắn v́ được ơn trên quá nhiều, nên làm việc nhiều vẫn không thấy mệt mỏi. Tuy nhiên, tôi không kiếm nhiều tiền như mọi người nghĩ. Làm nhà hàng nh́n hoành tráng vậy thôi, nhiều khi tiền chỉ đủ trả nhân viên, mặt bằng".
Tiếp đó, Trizzie Phương Trinh chia sẻ về cơ duyên mở nhà hàng sau khi li hôn Bằng Kiều: "Tôi làm nhà hàng đồ Việt này cũng để được ăn đồ Việt v́ ở nhà tôi không nấu ăn mấy, con tôi th́ toàn ăn đồ Tây.
Lúc tôi ly hôn Bằng Kiều xong, tôi không biết phải làm ǵ kiếm sống v́ trước đó tôi đă nghỉ hát để lui về lo cho chồng con, bầu show, khán giả quên tôi luôn rồi. Tôi không thể đi hát lại được.
Khi đó, tôi nh́n tương lai mịt mù lắm v́ đă 45 tuổi rồi, một tay ba đứa con nhỏ, công việc th́ không có, ca hát th́ khán giả quên ḿnh. Tôi đi hát từ năm 19 tuổi, đâu đi làm ǵ để có kinh nghiệm đi xin việc, đâu ai mướn tôi.
Có một người bạn gợi ư cho tôi là mua lại một quán ăn rồi mở ca nhạc buổi tối. Tôi th́ chưa bao giờ làm nhà hàng nhưng có linh tính ǵ đó nên lấy hết tiền ở ngân hàng về để mua nhà hàng.
|