1. Không biết nói ǵ về câu chuyện có khi lăng nhách này, và bắt đầu là điều khó không tưởng, diễn biến để "tám" về đời người như một mặc định là có nên viết, hay viết như thế nào cho thú vị, hoặc chua chát, lăng xẹt, có được phép hay quay đầu là bờ, cũng hay, cũng có lư, nhưng một khi ḿnh thích viết lách v́ đam mê, tất cả là chuyện nhỏ, và cũng rất hạnh phúc làm điều ḿnh thích mà, có sao đâu !
V́ là chuyện cá nhân, nên cũng rất khó nói, khó kể ...
Ngày lại ngày trôi qua như thời gian có bao giờ dừng lại, đời người cũng thế, có chăng trước, sau rồi ai cũng sẽ về thế giới bên kia, chắc vui, tuyệt vời lắm nên ai ra đi cũng không bao giờ quay trở lại, nào chúng ta rồi cũng phải thử tưởng tượng ở đó có ǵ hay như cuộc đời vẫn đẹp như tiên hay chán ngắt như câu chuyện sắp kể sau về người bạn rất thân với tôi, như hai người bạn chí cốt, tri kỷ !
Chúng tôi có thể gặp nhau bất cứ lúc nào, và vui buồn song hành trải dài măi măi.
Anh ta hay người đàn ông già đó ! phải gọi tên như thế nào cho gọn gàng, dễ nhận biết, nhưng người đàn ông già vẫn là một cái danh xưng cũng hay hay, như quá chân thực, khó ḷng dấu diếm mọi người !
H́nh như không có khái niệm ǵ về thời gian và không gian, người đàn ông già đó nếu tính thẳng tay th́ giờ cũng quá date rồi, ngấp nghé 70 như trăng có bao giờ tṛn, như đời người sắp vấp đích chung kết hết cuôc chơi.
Buồn ơi chào mi !
Đàn ông già rất lịch lăm, ham vui bà cố, thích th́ đến với nhau nói chuyện trên trời dưới đất tưởng như không bao giờ dứt và không hề rời xa nhau như giọt nước không thể tách chia được .
Rất thân thiện người đàn ông ấy rất dễ gần gũi chịu khó lắng nghe những tâm tư t́nh cảm, nguyện vọng của mọi người, h́nh như biết hơi bị nhiều so với tuổi, vẫn linh hoạt và tinh anh, tôi sốt sắng nhận lời kết bạn với ông ta để xem cuộc đời ḿnh có nở hoa như điều ông ta hứa với tôi : "🍃 Và khi ta già đi, ta muốn chẳng nợ nần ǵ nhau trong cuộc đời này, chỉ cần được an yên, bởi ta nghĩ bất cứ ai, cho dù một thời trẻ hoài băo, ngang dọc, vội vă, và rồi cũng đến lúc già, chỉ cần hai chữ an yên mà thôi. "
Người đàn ông già, già thật rồi, nhưng đáng yêu lắm, ông ta khoe với tôi: " ông đang tận hưởng cuộc sống và mối t́nh cuối cùng của đời ḿnh ", nghe như sét đánh giữa lưng chừng con dốc, như hụt hẫng, bàng hoàng, có thể nào ?
" Tôi không tin !" tôi nói và tủm tỉm cười nhạt.
Người đàn ông già b́nh thản kể lại từ từ câu chuyện của ông ta ...
2. Người đàn ông già nh́n em kể say mê mà ḷng cảm thấy vui ghê... nét mặt biểu cảm thật là dễ thương !
Ước ǵ thời gian ngừng lại để tận hưởng, những giây phút êm đềm bên nhau th́ thật là hạnh phúc.
Ông ta nh́n em như một người đă trưởng thành theo năm tháng nhưng hằn sâu bên trong th́ lại là một câu chuyện dài chưa kể hết !
H́nh như là buồn nhiều hơn vui, Cuộc sống của người đàn bà đó ẩn chứa những thầm lặng qua đôi mắt buồn dịu vợi.
Ông ta rất thích nét ngây thơ của em, những lúc hờn giận vu vơ, vui buồn bất chợt, suy diễn đủ thứ toàn điều bất lợi cho ḿnh, rồi suy nghĩ lăn tăn làm đời ḿnh buồn bă, phức tạp hơn, mặc dù có chuyện chẳng đâu vào đâu và ông ta hiểu, chấp nhận thông cảm thương em như đứa trẻ con hay hờn dỗi, ông ta có lẽ mê đắm nàng từ những vặt vănh đó, hết sức dễ thương và chết lịm.
Ông ta đôi lần cũng hiểu em qua những lần tâm sự với nhau.
Ông nhớ lại những ngày tháng cũ khi được nắm tay em đi trên con đường râm mát của một buổi chiều, cỏ cây hoa lá như cũng nép ḿnh chờ đợi họ song song thảnh thơi dưới ánh chiều tà hết nắng, tiếng ồn của âm thanh quen thuộc như một bài t́nh ca, một chút yêu thương và nhung nhớ mênh mông !
Chỉ có hai người đang tay trong tay, gió chiều mơn man làn tóc em bay trong gió, ông chợt dừng lại và ôm em vào ḷng, hơi ấm chuyền cho nhau thật là ấm áp.
Ông nhẹ nhàng nâng cằm em và đặt lên môi em một nụ hôn say đắm, một không gian t́nh tứ thế này không một ai có thể kiềm chế bản thân.
Em ôm ông gh́ chặt, bàn tay em ôm cổ ông muốn ngất xỉu và vuốt nhẹ lưng, làm ông cảm thấy tim ḿnh đập nhanh hơn, hơi thở dồn dập làm tăng huyết áp, biết đâu ông sẽ gục ngă nếu em không hỏi thỏ thẻ :" ông sao vậy, người ông đang rùng ḿnh ḱa." .
Ông vội vàng thỏ phào nhẹ nhỏm lắp bắp :" Không sao đâu, chỉ hơi xúc động và bất ngờ tận hưởng nụ hôn bất tận của em, mà chưa chuẩn bị thôi ! ".
Đáp lại sự cuồng nhiệt của em, ông cũng ôm nàng vuốt ve mơn trớn, da thịt em chạm vào mềm mại, mùi da thịt thơm hương hồng ngây ngất, ông đắm ch́m trong cảm giác đê mê...
Có lẽ giây phút này là hạnh phúc nhất đối với đời của một người đàn ông già !
_ " Ḿnh về nha "
Ông khẽ gật đầu và muốn được ở bên nàng măi măi.
T́nh yêu ông dành cho nàng là thật, hai tâm hồn ḥa chung một nhịp thở.
Thật là sến sẩm ! Không biết rồi sẽ đi về đâu nhưng ông không thể bao giờ quên được nàng, người đàn bà cũ đă đến và gieo vào ḷng ông một kỷ niệm khó quên.
Ông chợt nhận ra ḿnh đă già, cũng nên an nhiên và b́nh tĩnh lại, nên t́m một chút b́nh yên cho đời ḿnh những ngày tháng xế chiều, chuẩn bị bước lên chuyến tàu hoàng hôn không vé khứ hồi !
VietBF@sưu tập