Ngày bị bỏ rơi tôi đă từng hứa với ḿnh rằng sau này dù có như thế nào vẫn không bao giờ tha thứ cho họ, tôi hận kẻ đă phụ tôi để chạy theo cám dỗ của t́nh đời, thứ mà họ nói là t́nh yêu. Vậy th́ tôi là ǵ trong mắt họ, thanh xuân tuổi trẻ của tôi cũng chỉ v́ hai chữ t́nh yêu đó mà đă đánh mất...
Tôi không hận kẻ thứ ba, mà cũng không biết ai mới là kẻ thứ ba v́ đă từng nghe đâu đó người không được yêu mới là kẻ thứ ba, chỉ là tôi hận, hận con người phụ bạc kia khi tôi đau đến thập tử nhất sinh v́ sinh con cho anh ta th́ anh ta lại đang vui vẻ bên ả nhân t́nh ...
Nếu trong tim họ luôn có tôi và con th́ làm ǵ để người đến sau có cơ hội bước vào...
Nghĩ lại thấy ḿnh thật ngu ngốc v́ đă từng níu kéo, bởi một khi họ đă muốn rời đi th́ giữ cũng thừa. Tôi không thanh cao như những người khác mà nói rằng giữ làm ǵ kẻ phản bội, ra đi là giải thoát, tôi cũng chẳng đủ can đảm và giả tạo để chúc anh ta hạnh phúc. Tôi từng đau là thật, từng hận là thật, và khi đó c̣n thương cũng là thật...
VietBF@sưu tập