Tôi với Duyên yêu nhau từ cuối năm học trung học đến khi cả 2 cùng học đại học. Khi c̣n học đại học, tuy ở xa nhau nhưng tôi vẫn thường bắt xe buưt đến nơi cô ấy trọ để thăm cô ấy.
Tôi nhờ ngày ấy chúng tôi yêu nhau giản dị lắm. Tôi cũng chưa bao giờ tặng Duyên được món quà ǵ đắt tiền. Duyên thường nói rằng: “Chúng ḿnh c̣n đi học, chưa kiếm ra tiền anh đừng tiêu xài phung phí".
Duyên là cô gái tốt bụng, rất hay giúp đỡ người khác nhưng lại hơi bộp chộp, thấy sao nói vậy, không suy nghĩ trước sau nên thường làm mất ḷng người khác. Càng ở bên cô ấy lâu, tôi càng hiểu được tấm ḷng lương thiện của em và muốn gắn bó suốt cả cuộc đời với cô ấy.
Trong ngày sinh nhật lần thứ 22 của cô ấy, tôi tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ cho cô ấy tại pḥng trọ. Chuyện ǵ đến cũng đă đến, chúng tôi đă nếm trái cấm. Sau đó vài tháng, bạn cùng pḥng của cô ấy chuyển đi, tôi đến chung sống với cô ấy như vợ chồng.
Mỗi ngày, chúng tôi đều ăn, ngủ, đi học cùng nhau. Cuộc sống với tôi lúc đó giống như một giấc mơ, tràn ngập trong t́nh yêu, sự lăng mạn. Cho đến tháng trước, Duyên phát hiện ḿnh có thai. Tôi mừng huưnh tính sẽ đưa nàng về quê ra mắt rồi tính chuyện cưới hỏi luôn.
Trước khi về ra mắt, tôi đă kể trước với Duyên rằng bố tôi là bộ đội, mẹ tôi là giáo viên nên tính họ rất nghiêm khắc và bảo thủ. Khi về ra mắt, cô ấy nên chú ư đến cách ăn nói, đi đứng, đừng bộp chộp, suồng să quá. Duyên thấy vậy cũng vâng dạ. Trước khi về ra mắt, tôi cũng đưa cô ấy đi mua quần áo, giày mới để chuẩn bị cho thật tươm tất.
Sáng chủ nhật hôm đó, tôi và Duyên bắt xe trở về quê. Khi về đến nhà, bố mẹ tôi thấy Duyên cũng trắng trẻo, xinh xắn th́ tỏ ra rất niềm nở mời nước, hỏi chuyện em. Duyên cũng rất nhỏ nhẹ, từ tốn và nhanh nhẹn phụ giúp mẹ tôi nấu nướng. Thấy Duyên sinh trưởng trong gia đ́nh gia giáo, có bố mẹ cũng là công chức, bố mẹ tôi rất mừng.
Trong bữa cơm, chúng tôi nói chuyện thân mật như một gia đ́nh. Bố mẹ tôi hết lời khen tôi có phúc nên mới có được người bạn gái ngoan ngoăn, duyên dáng như Duyên. Tôi nói nửa đùa nửa thật rằng tôi sẽ nhanh chóng kết hôn sau khi tốt nghiệp. Bố tôi thấy thế cũng nói đùa rằng: “Thế này th́ chẳng mấy mà bố có cháu bế, 2 con nhỉ?”
Nào ngờ, Duyên nghe câu ấy tưởng bố tôi nói thật, đột nhiên Duyên nói luôn: “Dạ vâng, cháu cũng muốn thông báo một tin vui.” (Tôi bấm tay Duyên.)
Sau đó Duyên nở nụ cười và nói: “Cháu đă có thai rồi. Cháu muốn làm cho 2 bác ngạc nhiên".
Nghe thấy Duyên nói thế, cả bố mẹ và anh trai tôi đều bị sốc. Tôi thấy mặt bố tôi đỏ gay lên v́ giận, ông đập bàn, chỉ vào mặt tôi mà nói: “Anh chị giỏi quá! Thật không biết xấu hổ. 2 anh chị c̣n 3 tháng nữa mới tốt nghiệp, chưa công ăn việc làm ǵ mà đă có chửa với nhau. Anh chị làm như thế có ra thể thống ǵ nữa không?”
“Ḱa bố, bố đừng nói thế…”
“Thế anh muốn tôi nói thế nào?Anh chị muốn làm ǵ th́ làm. Tôi nói trước là tôi không tổ chức cưới treo ǵ hết. Anh chị định làm xấu mặt tôi với họ hàng, làng xóm, đồng nghiệp hay sao?
Tôi vội vàng nắm tay Duyên, nhắc cô ấy chào bố mẹ để xin phép về trước. Khi tôi hỏi v́ sao cô ấy lại nói ra chuyện đó th́ Duyên chỉ bảo “em thấy bố mẹ anh vui quá nên lỡ lời”. Mấy hôm nay bố tôi vẫn giận, mẹ tôi nói bố không chịu ăn uống ǵ, chỉ ra hành lang hút thuốc.
Tôi định cứ về xin cưới, cưới treo xong rồi mới nói chuyện Duyên có bầu. Vậy mà cô bạn gái vô duyên, bộp chộp đă làm hỏng hết kế hoạch của tôi rồi!
VietBF@ sưu tập
|