Hiện nay đại tướng, bộ trưởng công an Tô Lâm là người được dư luận quan tâm nhất. Sau khi ông Vơ Văn Thưởng bị buộc phải rút lui khỏi chính trường, chức CTN bị bỏ trống, ông Tô Lâm là ứng cử viên hàng đầu cho chức vụ CTN.
Tính nhiệm kỳ của Bộ trưởng công an từ thời kỳ đổi mới là năm 1987 đến nay. Chưa có ai giữ chức Bộ trưởng CA nhiều hơn ông Tô Lâm. Nếu tính hết cả quá tŕnh từ cách mạng tháng 8 đến nay, ông Tô Lâm là bộ trưởng CA có thâm niên đứng thứ 2, sau mỗi ông Trần Quốc Hoàn.
Hai bộ trưởng tiền nhiệm trước ông là Lê Hồng Anh, Trần Đại Quang đều tiến lên bước nữa sau một nhiệm kỳ làm bộ trưởng CA, ông Lê Hồng Anh làm thường trực ban bí thư, ông Trần Đại Quang làm CTN.
Trường hợp ông Tô Lâm tiến thêm bước nữa làm CTN hay thường trực Ban Bí Thư nếu xảy ra là chuyện b́nh thường như tiền lệ trước đó.
Thế nhưng chuyện b́nh thường đó lại là chuyện mà dư luận rất quan tâm.
Sở dĩ người ta quan tâm bởi ông Tô Lâm là người giữ chức bộ trưởng CA đă 8 năm. Thời gian dài ấy giúp cho ông Tô Lâm xây dựng được trong bộ CA rất nhiều người thân với ḿnh. Điều này làm dư luận nhận định, nếu ông tiến thêm bước nữa, hẳn sẽ không dừng lại vị trí CTN hay thường trực BBT như hai người tiền nhiệm.
Hăy bắt đầu luận về trường hợp ông Tô Lâm là CTN và ông Phan Đ́nh Trạc làm bộ trưởng công an vào thời điểm bây giờ.
Ông Tô Lâm sẽ bị bất lợi, mặc dù người của ông trong BCA khá nhiều, nhưng họ chưa đủ mạnh để kiểm soát BCA. Ông Trạc làm bộ trưởng kiêm bí thư đảng uỷ, ông Tỏ làm thứ trưởng thường trực kiêm chủ nhiệm uỷ ban kiểm tra đảng uỷ bộ CA. Chưa kể trong đảng uỷ công an c̣n có ông Trọng và ông Chính. Ông Trọng với ông Tô Lâm thế nào chưa rơ. Nhưng chắc chắn một điều là ông Trọng không nhân nhượng cho bất kỳ ai, kể cả thân với ông Trọng đến đâu. Ông Trọng có thể làm thịt nhân vật tưởng như ông tin cậy lắm vào bất cứ lúc nào.
3 ông Trạc, Chính, Tỏ chắc hẳn cũng không mặn mà ǵ với những người thân tín của ông Tô Lâm để lại trong BCA. Việc thuyên chuyển những người này để giảm quyền lực của ông Tô Lâm trong BCA khả năng lớn sẽ xảy ra trong 2 năm cuối của nhiệm kỳ khoá 13.
Không có hâụ thuẫn ở BCA, ông Tô Lâm ngồi hết 2 năm CTN th́ về hưu. Nếu ông tiếp tục ngồi làm CTN, đến đây khả năng lớn ông sẽ nối gót hai CTN Phúc và Thưởng bởi những sai phạm nào đó. Cơ để ông làm TBT hoàn toàn không có.
Giả sử vào trường hợp ông Tô Lâm làm CTN, ông Lương Tam Quang làm bộ trưởng công an, hết nhiệm kỳ này tức c̣n 2 năm nữa, ông Tỏ về hưu. Thay thế ông Tỏ là Nguyễn Duy Ngọc làm thứ trưởng thường trực kiêm kiểm tra đảng uỷ công an. Ông Tô Lâm trên cương vị CTN sẽ có thực quyền rất mạnh, nhiệm kỳ 14 ông có làm CTN hay TBT đều rất mạnh. Đây là điều mà dư luận quan tâm nhất, v́ trong bối cảnh gần đây, các tướng lĩnh quân đội đều có vẻ an phận, bằng ḷng với vị trí đang có. Trường hợp này nếu ông Trọng về, chắc chắn 80% ông Tô Lâm sẽ làm tổng bí thư, quyền lực tuyệt đối nằm trong tay ông Tô Lâm trong thời gian rất dài.
Ông Tô Lâm trở thành Putin có lợi hay hại cho đất nước hay không so với hiện trạng bây giờ ? Cái này không dễ biết trước. Cũng như chẳng ai nghĩ ông Trọng Lú lờ đờ toàn phát biểu lư luận rối rắm khi làm tổng bí thư lại trở thành người đưa các uỷ viên trung ương, BCT vào ḷ liên tục. Ông Tô Lâm làm Putin của Việt Nam, chắc chắn có nhiều thay đổi lớn. Thay đổi tích cực hay tiêu cực tuỳ vào đánh giá của những người đứng ở mỗi vị trí khác nhau.
Đến bây giờ th́ đảng CSVN đang gặp vấn đề cực kỳ khó khăn về nhân sự cao cấp. Khi mà đa phần các uỷ viên BCT đều quá tuổi. Họ đă tính đến việc bỏ tiền lệ tiêu chuẩn tổng bí thư phải trong nhóm ngũ trụ, chỉ cần một nhiệm kỳ trong BCT là cũng đủ để đạt tiêu chuẩn bầu chọn làm tổng bí thư. Nhưng lại mở thêm một điều khoản rất ngặt nghèo trong quy định 214 mới đây về chức danh tổng bí thư.
Đó là trước kia tiêu chuẩn tổng bí thư phải được uy tín trong đảng, nhưng bây giờ quy định mới lại bổ sung thêm cần phải được uy tín trong nhân dân.
Uy tín trong nhân dân ? Cái này được đánh giá như nào ? Từ dư luận trên mạng xă hội ? Từ họp tổ dân phố ? Từ mặt trận tổ quốc ? Từ tổng hợp của ban tuyên giáo, viện nghiên cứu dư luận xă hội ? Hay báo chí quốc doanh ?
Hay từ thế lực phản động ?
Từ tất cả những thứ trên. Ngày nay dư luận rất phong phú do mạng xă hội phát triển. Trong kết luận kỷ luật khai trừ ông Vơ Văn Thưởng mới đây có nêu nguyên nhân chính.
- Những vi phạm, khuyết điểm của đồng chí Vơ Văn Thưởng gây dư luận xấu, ảnh hưởng đến uy tín của đảng và nhà nước....
Nếu vi phạm của ông Thưởng ở vụ Hậu Pháo gây dư luận xấu, th́ kết luận trên hoàn toàn không đúng. V́ vụ Hậu Pháo xảy ra quá nhanh, dư luận chưa kịp phán xét ǵ th́ ông Thưởng đă bị phế truất.
Nếu nói dư luận xấu về ông Thưởng th́ phải nói là vụ 4 tiếp viên mang kem đánh răng th́ đúng hơn.
Nhưng điều quan trọng nhất là qua trường hợp ông Thưởng, đảng đă đưa dư luận vào trong văn bản xử lư cán bộ, chọn lựa cán bộ. Dù quá tŕnh lựa chọn dư luận có thể không khách quan, nhưng dù sao về mặt h́nh thức cũng ghi nhận sự thay đổi này là đáng chú ư.
Và theo tiêu chuẩn về uy tín với nhân dân trong quy định 214 đă nêu, chiếu theo dư luận xă hội nhiều năm nay, e rằng con đường đến cái ghế tổng bí thư của đại tướng Tô Lâm sẽ gặp nhiều khó khăn khi các đối thủ tận dụng điều này.
Theo phân chia quyền lực trong chế độ CSVN hiện nay, nếu để trung ương bàn thảo, đại tướng Tô Lâm không có cơ hội nào hết để làm TBT.
Bùi Thanh Hiếu
Hôm qua coi TV, ngẫu nhiên thấy Chủ tịch Nước Tô Lâm ngồi coi trận banh giữa 2 đội CAHN - Thể Công Viettel. Ông vẫn ngồi trên cái ghế Ổng đă ngồi hồi c̣n là Bộ trưởng Công An. Đội CAHN do Ổng chủ trương thành lập và công khai trợ lực, đă đoạt cúp Vô địch ngay mùa đầu tiên tham dự...
Nhưng từ lúc Ổng rục rịch dụng phép tịnh tiến, chỉnh đẳng thức "ghế ít / đít đông" nhằm thỏa đáp án mần Chủ tịch Nước, đội CAHN thua liên tục. Trận này cũng vậy, Thể Công thắng CAHN 2 - 1. TV chiếu cảnh Ổng buồn. Sắc diện lộ nét dằn xé. Ḿnh nghĩ: Nếu Ổng buồn bởi Công an thua Quân đội, hẵn do năo trạng Bộ trưởng Công an chi phối. Nếu đă ngự nhuyễn ngôi Chủ tịch Nước, không vị Vua nào lộ cảm xúc chọn "Phe"!
Trân Văn: Quốc hội và... ‘gỗ quư’
Tuần này, thiên hạ tỏ ra hết sức bất b́nh khi ông Phạm Văn Ḥa (Phó Đoàn đại biểu của tỉnh Đồng Tháp tại Quốc hội, kiêm Ủy viên Ủy ban Pháp luật của Quốc hội) đề nghị dùng luật pháp vạch “lằn ranh đỏ” để “cán bộ, doanh nghiệp đă có những việc làm không đúng quy định pháp luật, thu lợi bất chính từ đấu thầu, giao đất không qua đấu giá, bắt tay nhau để đấu thầu, lợi dụng chức vụ quyền hạn tác động để tiêu cực” dừng lại, tự thú và hoàn trả những khoản tiền đă chiếm đoạt.
Để khuyến khích cán bộ, doanh nghiệp tự thú và tự nguyện hoàn trả những khoản tiền đă chiếm đoạt, ông Ḥa cho rằng, chính quyền nên dùng luật pháp, cam kết che đậy hành vi phạm tội của những người này và tạo điều kiện cho họ “hoạt động, công tác b́nh thường” [1].
Ông Ḥa giải thích, sở dĩ ông đệ đạt như vậy v́ “củi đưa vào ḷ toàn loại gỗ quư, gỗ rất quư hiếm, rất xót xa”, v́ “tiền nhân đă dạy đánh người chạy đi, chứ không đánh người trở lại”, v́ “chính sách khoan hồng nhân đạo, nhân văn của đảng, nhà nước”, v́ “cơ chế, chính sách” thành ra mới dẫn đến suy nghĩ “có làm th́ có sai, nếu sai th́ bị xử lư, c̣n không làm không sai” và cuối cùng, toàn bộ hệ thống tê liệt, phải liên tục khuyến khích viên chức “dám nghĩ, dám làm” nhưng chưa đạt hiệu quả mong đợi...
***
Nguyễn Thông kể, sau khi biết ông Ḥa xót xa v́ “củi đưa vào ḷ toàn loại gỗ quư, gỗ rất quư hiếm”, hàng xóm của ông đă rủa ông Ḥa v́... từ cổ chi kim, thiên hạ chỉ đốt gỗ tạp, rất dại mới đốt gỗ quư hiếm! Bên cạnh thắc mắc, phải chăng tư duy của ông Ḥa “có vấn đề”, vị hàng xóm này liên tưởng tới chuyện khác: Hay là lăo ấy bóng gió về kẻ đốt ḷ kém đến mức không phân biệt được gỗ quư hiếm, hoặc muốn nịnh chủ ḷ thẳng tay đốt tuốt ‘không có vùng cấm’ nhưng không biết cách diễn đạt và bị tẩu hỏa nhập ma?
Cũng v́ vậy, Nguyễn Thông thắc mắc: Đó có phải là lư do phần lớn ‘dân biểu’ im re, không nói năng ǵ v́ nhỡ sảy mồm thiên hạ sẽ biết tŕnh độ ḿnh thế nào?... Trong khi Trần Thanh Phúc b́nh: Nguy! ổng không phân biệt được tốt với xấu?... th́ Toàn Văn Ngọc: Lạy các bố nghị sĩ thời nay. Dốt lại hay ví von. Thua toàn tập! Anh Cương Vơ bỡn cợt: Toàn bọn ‘tinh hoa’ nhưng phải thêm chữ ‘ba’ ở giữa mới đủ bộ. Loi Tran lưu ư: Chen vào ngồi trong cái nghị trường ấy chắc chẳng có tên nào ‘trong veo’ [2].
Tuy đề nghị của ông Ḥa khiến công chúng phẫn nộ nhưng Kiem Mai Ba cho biết ông “rất thông cảm cho ‘biểu đại’ Phạm Văn Ḥa”. Sau khi liệt kê vài “danh mộc” như Nguyễn Thanh Long Bộ trưởng Y tế, đến giờ vẫn c̣n được tiếc thương, trong khi hơn 40.000 nạn dân thiệt mạng v́ COVID-19 bị thiêu như gỗ tạp chẳng c̣n ai bận tâm, Kiem Mai Ba phỏng đoán: Ông Ḥa xót xa cho gỗ quư v́ chưa có Quốc hội khóa nào XÀI HAO ĐẠI BIỂU bằng khóa 15. Có thể ổng ‘run tay, lạnh cẳng’ khi phải bấm nút loại bỏ cả ‘gỗ nhóm một’ như: Nguyễn Xuân Phúc, Vơ Văn Thưởng, Vương Đ́nh Huệ, Trương Thị Mai, Phạm B́nh Minh, Trần Tuấn Anh,...
Giống như thân hữu của Nguyễn Thông, nhiều thân hữu của Kiem Mai Ba không giấu diếm băn khoăn, bất b́nh. Chẳng hạn Hoang Nguyen Minh trầm tư: Suy nghĩ như ông Ḥa có khác ǵ bao nhiêu năm đổ xương máu kháng chiến chỉ để dựng lên một tầng lớp quư tộc có đặc quyền đặc lợi và cha truyền con nối như thời phong kiến? Khánh Tuyền Tuyền th́ tin rằng: C̣n nhiều tên thương tiếc đồng đảng bị BĂI, bị tống ngục. Ông Hoà đánh giá củi vào L̉ là gỗ quí hiếm v́ đó là ‘trụ cái’ đỡ triều đ́nh. Nên xử lư ông Hoà v́ nói vậy khác nào phủ nhận chống tham nhũng.
Tương tự, theo Erika Nguyen: Xưa nay chưa từng thấy ai lấy gỗ quư hiếm đưa vào ḷ ngoại trừ những người không b́nh thường! Bác này nói thế khác nào nói cụ Tổng bị….điên! Minh Tâm Lê cũng nghĩ như vậy: Ư ông Ḥa hẳn là muốn nói chủ ḷ khùng nặng hay lú lẫn rồi , chụm củi bằng gỗ quư hiếm là phá gia chi tử. Song Trịnh Dương không tán thành bởi: Toàn là cây do bác Cả trồng nên toàn là gỗ quư hiếm thôi. Ổng nói đúng đấy ạ! Hoai Anh LE cũng tin những cá nhân ông Ḥa cho là “gỗ quư” chính là “củi quư”, chỉ có điều: Nếu cứ để những khúc củi ấy tiếp tục làm việc th́ chả mấy chốc nhân dân không c̣n cả quần để mặc. Non sông cẩm tú giờ toàn bị bọn ‘tặc’ này phá nát [3]!
***
Đề nghị của ông Phạm Văn Ḥa cũng là lư do nhắc công chúng phải ngẫm nghĩ nhiều hơn về quốc hội – cơ quan đại diện cho ư chí và nguyện vọng của dân chúng. Sau khi Canh Tranthanh đưa ra đề nghị: Quốc hội nên làm một cái pḥng ‘tự răn’, nghị nào nói nhăng, nói nhảm cho vào đấy, dội nước lạnh vào đầu, rồi tự vả ba bảy hăm mốt cái, để tỉnh trí ra! - Phạm Lan Hương không tán thành do: Thế th́ thời gian ‘tự răn’ nhiều hơn thời gian họp. Trần Thanh Phúc cũng cho rằng không nên bởi: Như vậy th́ c̣n lại mấy vị ngồi họp, hoặc sẽ không có ai phát biểu! Đó cũng là lư do Yến Ngọc chỉ có thể thốt: Đại diện cho trí tuệ của nhân dân mà ăn nói loạn chuẩn!
Sau khi than “chịu”, Lương Thắng – thân hữu của Canh Tranthanh – nói thêm: Tại sao đại biểu ngồi bên cạnh ông ấy không vả vào mồm ông ấy môt cái? Song Phạm Minh Đạo không... nhất trí bởi: Dù phát ngôn vi phạm cả luật pháp nhưng cả quốc hội đều không thấy đó là nhảm th́ sao. Tuyen Nguyen lưu ư: Đến chủ ḷ c̣n nói nhảm, trách ǵ đám lâu la! Chủ ḷ chẳng đă từng nói cương lĩnh của Đảng c̣n cao hơn hiến pháp mà. Nguyen Tran nhận định: Phần lớn toàn dạng này, nếu thật sự dân cử, dân bầu th́ đâu đến nỗi! Hung Ngtu trăn trở: Quá là nhăng cuội. Để loại này ngồi trong nghị trường quả là tai họa cho quốc gia, dân tộc [4].
Sau khi Lông Bút nêu thắc mắc trên Group Nhà báo và Công luận về ư tưởng của ông Ḥa (nên ban hành quy định nếu cán bộ tự thú và tự nguyện hoàn trả tiền đă chiếm đoạt th́ sẽ bảo mật hành vi phạm tội của họ và để họ tiếp tục công tác): Liệu các đồng chí đă ‘rụng’ trước có chịu không? - Phạm Chinh nhấn mạnh: Tư duy của đại biểu đại diện cho nhân dân thế này th́ làm sao chống được tham nhũng? Phải chăng cứ vơ vét thật nhiều rồi thành thật nhận lỗi là có thể về hưu an hưởng thành quả cướp từ dân, của nước? Saigon Xanh gọi đó là: Nửa mùa. Cứ tham nhũng xong hoàn tiền th́ thằng nào cũng muốn tham nhũng. Vậy thường dân ăn cắp xong trả tiền th́ có phải ngồi tù không [5]?
Nguyễn Anh Tuấn/ RFA: Thanh trừng chính trị: Vai tṛ giới hạn của Bộ Công an
Khi ba trong năm nhân vật quyền lực nhất chính trường Việt Nam, Chủ tịch nước Vơ Văn Thưởng, Chủ tịch Quốc Hội Vương Đ́nh Huệ và Thường trực Ban Bí thư Trương Thị Mai bị thanh trừng, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Bộ trưởng Công an Tô Lâm.
Có vài lư do cho điều này.
Đầu tiên, xét về tuổi tác, Bộ trưởng Công an Tô Lâm sẽ phải về hưu vào đầu năm 2026, khi Đại hội XIV khai mạc. Chiếm lấy một trong những chiếc ghế “tứ trụ” là điều kiện tiên quyết để ông có thể vượt qua giới hạn tuổi tác cho việc ở lại Trung ương một nhiệm kỳ nữa, chiếu theo đảng quy hiện hành. Quả thật, ít lâu sau những vụ thanh trừng vô tiền khoáng hậu, ông Tô Lâm đă được “đôn” lên làm Chủ tịch nước.
Một lư do khác, quan trọng hơn, là vai tṛ của Bộ Công an trong chiến dịch đốt ḷ mười năm qua. Dư luận tin rằng Bộ Công an, với độc quyền điều tra theo luật định, đă khống chế chiến dịch đốt ḷ. Theo đó, người đứng đầu Bộ Công an, Tô Lâm, đương nhiên trở thành thế lực nắm quyền sinh sát trong đảng. Giáo sư Abuza Zachary, một nhà quan sát chính trị Việt Nam lâu năm, c̣n đưa ra cáo buộc cụ thể là Bộ trưởng Tô Lâm đang “vũ khí hóa” chiến dịch chống tham nhũng để nuôi tham vọng chính trị cá nhân.
Dư luận có xu hướng tin vào cáo buộc này bởi ấn tượng của họ về Bộ Công an trong đời sống thường nhật. Chưa bao giờ công chúng thấy thấy Bộ Công an nhiều quyền lực đến vậy. Với ngân sách tăng không ngừng, Bộ Công an không chỉ giới hạn ḿnh trong các công tác trị an thông thường, mà c̣n dài tay chiếm giữ nhiều lănh vực vốn thuộc cơ quan khác, tạo ra cảm giác rơ ràng của công chúng về một xă hội công an trị ở Việt Nam.
Vừa sợ vừa ghét, công chúng có xu hướng tin vào những cáo buộc tham vọng quyền lực cá nhân của bất kỳ ai đến từ Bộ Công an, dĩ nhiên là bao gồm cả người đứng đầu.
Tuy nhiên, liệu điều này có phản ánh đúng những ǵ xảy ra trên chính trường Việt Nam?
Đúng là ông Tô Lâm có thể ở lại thêm một nhiệm kỳ nữa khi ngồi một trong những ghế tứ trụ. Nhưng nếu thế th́ ông đâu cần phải loại bỏ cùng lúc ba trong năm nhân vật quyền lực nhất. Chưa kể, ghế Chủ tịch nước gần mười năm nay mang cái dớp khiến bất kỳ ai ngồi vào cũng gặp điều không may, bao gồm cả tiền nhiệm Bộ trưởng Công an của ông là ông Trần Đại Quang, ông Tô Lâm không lẽ không mảy may cân nhắc?
Cũng có thể như một số người nói, ông Tô Lâm chấp nhận ghế Chủ tịch nước để nhiệm kỳ tới có thể kế nhiệm ông Trọng làm Tổng Bí thư. Nhưng cơ sở nào cho thấy ông có thể trở thành Tổng Bí thư khi ông Trọng chưa tỏ ra bất kỳ ư định nào sẽ bước xuống? Nếu ông Trọng có ư định rời ghế Tổng Bí thư, v́ sao ông lại quyết định tới đây sửa Điều lệ Đảng?
Ngộ nhận tiếp theo quan trọng hơn liên quan đến vai tṛ của Bộ Công an trong chiến dịch đốt ḷ.
Đúng là Bộ Công an đang hiện diện ngày một sâu rộng hơn trong đời sống xă hội thường nhật trong bối cảnh Đảng Cộng sản Việt Nam, học theo Đảng Cộng sản Trung Quốc, tăng cường xu hướng an ninh hóa nhằm ứng phó với những thách thức của bối cảnh quốc tế đang thay đổi. Cũng đúng là chưa bao giờ công an bắt bớ cán bộ nhiều như những năm gần đây.
Tuy nhiên, những vụ ông Thưởng, ông Huệ, bà Mai không phải là án tham nhũng thông thường mà là các vụ thanh trừng chính trị, là kết quả của những tranh chấp chính trị thượng tầng. Trong cuộc chơi này, Bộ Công an không hẳn đă có nhiều quyền lực như những ǵ công chúng h́nh dung.
Cụ thể, ngay từ trước khi thâu tóm quyền hành, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đă kéo từ Chính phủ về một cơ quan mà sau này trở thành vũ khí chiến lược của ông - Ban Chỉ đạo Trung ương về Pḥng Chống Tham nhũng (Ban Chỉ đạo). Cơ quan này đóng vai tṛ như một tiểu tổ lănh đạo (lingdao xiaozu) theo kiểu Tập Cận B́nh, một cơ chế mà lănh đạo hạt nhân dùng để điều phối và chỉ đạo một loạt các cơ quan đảng và chính quyền nhằm thực hiện một công tác nhất định. Tiểu tổ lănh đạo giúp lănh đạo hạt nhân vừa chỉ đạo được một loạt các cơ quan, vừa khiến các cơ quan giám sát chéo lẫn nhau, và quan trọng nhất là không phụ thuộc vào riêng một cơ quan nào đối với công tác quan trọng.
Chẳng hạn, trong chiến dịch đốt ḷ, thay v́ phụ thuộc vào chỉ một cơ quan, như Bộ Công an, hoặc Ủy ban Kiểm tra Trung ương, hoặc Ban Nội chính Trung ương trong công tác chống tham nhũng tiêu cực, bằng cơ chế Ban Chỉ đạo, ông Trọng vừa có thể điều phối hoạt động giữa các cơ quan vừa để chúng giám sát lẫn nhau. Vừa đạt được mục tiêu “đốt ḷ”, mà không lo có anh “thợ ḷ” nào thành kiêu binh quay lại chiếm đoạt “cái ḷ” của ḿnh, đó là lư do tồn tại của các tiểu tổ lănh đạo.
Lưu ư là trong Ban Chỉ đạo của ông Trọng không chỉ có Bộ Công an, Ủy ban Kiểm tra Trung ương và Ban Nội chính, mà c̣n gồm đại diện nhiều cơ quan khác. Với 8 Ủy viên Bộ Chính trị, và nguyên tắc làm việc nhấn mạnh sự lănh đạo của Bộ Chính trị, Ban Bí thư và vai tṛ của Trưởng ban, thật khó để nói rằng một ḿnh ông Tô Lâm, bất luận ở vị trí Bộ trưởng Công an hay Chủ tịch nước, có khả năng chi phối toàn bộ Ban Chỉ đạo.
Riêng cái được cho giúp tạo ra sức mạnh của Bộ Công an là độc quyền điều tra của cơ quan này cũng là điều cần xem xét lại. Trong mô h́nh Ban Chỉ đạo, báo cáo về sai phạm của một quan chức nào đó không nhất thiết chỉ đến từ Bộ Công an mà c̣n có thể từ các cơ quan riêng biệt nhau như Ủy ban Kiểm tra, Ban Nội chính, Ban Tổ chức, Thanh tra Chính phủ, Kiểm toán Nhà nước, và c̣n có thể là Tổng Cục II - Bộ Quốc pḥng. Với vai tṛ là cơ quan tố tụng theo luật định, Bộ Công an có thể được Ban Chỉ đạo “giao” một vụ việc phát xuất từ báo cáo, công khai hoặc bí mật, của một cơ quan khác, và rồi phải xuất hiện trước công chúng như thể đă khởi sự điều tra vụ việc đó, trong khi thực tế họ chỉ đang làm một vụ được “giao”.
Tóm lại, trong mô h́nh Ban Chỉ đạo Trung ương về Pḥng Chống Tham nhũng, một bản sao của tiểu tổ lănh đạo kiểu Tập Cận B́nh ở Việt Nam, Bộ trưởng Công an chỉ là một thành viên, và v́ thế không có khả năng chi phối Ban Chỉ đạo cũng như toàn bộ chiến dịch đốt ḷ. Người chủ ḷ quyền uy thực sự và nắm quyền sinh sát đồng chí trong tay vẫn là Đảng trưởng, tức Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
Thằng Cối hỏi thằng Chầy:
- Dạo này mở TV ra thấy nói nhiều về “Cơ chế đặc thù” ngành nào, địa phương nào cũng xin cơ chế đặc thù, thế là thế nào?
Thằng Chầy trả lời:
- Đấy thực ra cũng là một kiểu “XIN, CHO” nhưng nó không đi ngầm như ngày trước, mà thể hiện bằng Nghị quyết của Quốc Hội, Chính phủ đàng hoàng.
Cơ chế đặc thù chẳng qua là một công cụ ngắn hạn cho việc khơi ḍng chảy của nền kinh tế khi nó bị ách tắc do hệ thống các Văn bản quy phạm pháp luật chồng chéo, không thực tiễn, lỗi thời lạc hậu, lắm lỗ hổng bị các nhóm lợi ích nó lạm dụng.
Nhưng cơ chế đặc thù nó là con dao hai lưỡi, lạm dụng quá sẽ dẫn đến hiện tượng vô chính phủ, hệ thống pháp luật sẽ bị vô hiệu hoá thay vào đó bằng những quyết định rối rắm, dẫm vào chân nhau, dẫn đến t́nh trạng người thi hành chức trách sẽ bị rơi vào mê cung “không làm th́ bị quy là thờ ơ, sợ trách nhiệm” làm th́ dẫn đến xung đột v́ cơ chế đặc thù này mâu thuẫn với cơ chế đặc thù khác.
Anh lấy ví dụ thế này cho chú mày dễ hiểu:
Khi giải ngân vốn đầu tư công chậm, để thúc đẩy họ ra cơ chế đặc thù cho chỉ định thầu, cho việc thanh toán, tạm ứng, cho thỏa thuận về đền bù giải phóng mặt bằng, cho khai thác các mỏ vật liệu…
Cơ chế này cho phép bỏ nhiều công đoạn theo các quy định của các văn bản quy phạm pháp luật đă đề ra, và có nhiều quyền tự quyết hơn.
Nhưng không có một văn bản quy phạm pháp luật nào lư giải việc bỏ các công đoạn này v́ lư do ǵ, điều nguy hiểm là những công đoạn này vẫn nghiêm nhiên có tính pháp lư và nó như “Lưỡi chém” vẫn lơ lửng trên đầu.
Để giải phóng mặt bằng nhanh, cơ chế đặc thù cho phép người quyết định đầu tư có quyền nhiều hơn, quyết định về giá bồi thường, về địa điểm tái định cư, về quy hoạch… nhưng những quyết định này lấy căn cứ, và cơ sở nào, nó lại động chạm đến các quy định khác, thuộc thẩm quyền của các ngành, địa phương khác… thế là lại xung đột.
Giải ngân phải có biên bản nghiệm thu chất lượng, cái này có quy định về Quản lư chất lượng, làm ẩu, làm không đúng quy tŕnh kỹ thuật, không đảm bảo an toàn chất lượng ai dám kư… nguyên nhân v́ cơ chế đặc thù chỉ định thầu nên không lựa chọn được nhà thầu có năng lực một cách khách quan minh bạch, nên nó vào ỉa văi ra.
Luật Khoáng sản năm 2010 xem tài nguyên đất, đất san lấp là khoáng sản th́ hầu hết tất cả các dự án xây dựng công tŕnh đều phải được cơ quan quản lư nhà nước có thẩm quyền cấp giấy phép khai thác khoáng sản theo quy định của Luật Khoáng sản. Như vậy, th́ thực tế việc đầu tư xây dựng hầu hết các công tŕnh hiện nay (bao gồm cả xây dựng nhà ở của dân, dự án đào đắp đê điều, cống rănh…) đều đang vi phạm các quy định của Luật Khoáng sản
Thêm nữa, theo Luật Tài nguyên môi trường quy định khi khai thác phải có đánh giá tác động môi trường.
Vật liệu san nền thiếu, ách tắc cũng do luật, thế là lại đẻ ra cơ chế đặc thù cho khai thác mỏ đất. Có cơ chế vẫn rất khó cho người kư quyết định, hậu quả về sau ai chịu?
Cơ chế thị trường giá khai thác là bao nhiêu? Cao, thấp theo căn cứ nào, thế là mọi việc vẫn lùng nhùng…
Giá tại mỏ cao hơn giá trúng thầu của nhà thầu thi công, trong dự toán phê duyệt thế là lại nhao lên đ̣i cơ chế, mọi việc lại bế tắc…
Cái lùng nhùng này lại đẻ ra một cái cơ chế đặc thù khác, thế là loạn cơ chế đặc thù.
Cán bộ nào lợi dụng cơ chế đặc thù, nhắm mắt làm liều mong cơ hội đổi đời “hy sinh đời bố củng cố đời con” thế là tham nhũng lại tiếp diễn không bao giờ dứt.
Cơ chế đặc thù có rồi nhé, quyền tự quyết đă trao tận tay cán bộ. Nhưng cán bộ vẫn lắc đầu “Em sợ lắm” v́ em quyết căn cứ vào cái ǵ, quyết rồi sau này lại bảo sai, ai bảo vệ em, có khi c̣n cho vào ḷ để khoe chống tham nhũng rất quyết liệt không có vùng cấm.
Thà rằng em cứ đánh trống múa rối, sớm cắp ô đi tối cắp ô về cho nó lành.
Cho nên anh nói với mày “Cơ chế đặc thù thành kẻ thù của cán bộ khi họ áp dụng” chú thấy có đúng không?
Để triệu tập các Giám đốc Công an của 63 tỉnh thành cả nước về Hà Nội một cách “danh chính ngôn thuận”, không gây nghi ngờ đối với Trung ương, một hội nghị mang tên “Hội nghị tổng kết 10 năm thực hiện Chỉ thị số 39-CT/TW của Bộ Chính trị về tăng cường công tác bảo vệ chính trị nội bộ trong t́nh h́nh hiện nay” được Đảng ủy Công an Trung ương tổ chức vào sáng ngày 28/5 tại Hà Nội.
Về phía ban tổ chức (Đảng uỷ Công an Trung ương), có Thượng tướng Lương Tam Quang và Thượng tướng Nguyễn Duy Ngọc là 2 Thứ trưởng Bộ Công an.
Thượng tướng Trần Quốc Tỏ, Thứ trưởng điều hành hoạt động của Bộ Công an chủ tŕ hội nghị.
Ba Ủy viên Thường trực trong Đảng uỷ Công an Trung ương đă không có mặt trong hội nghị, đó là TBT Nguyễn Phú Trọng, Thủ tướng Phạm Minh Chính và Chủ tịch nước Tô Lâm.
Tham dự hội nghị c̣n có 2 khách mời đến từ Trung ương: Hoàng Đăng Quang, Uỷ viên Trung ương Đảng, Phó trưởng Ban Tổ chức Trung ương và Nguyễn Văn Định, Phó Cục trưởng Cục Bảo vệ chính trị nội bộ, Ban Tổ chức Trung ương.
Thật sự, hội nghị trên chỉ là một tấm b́nh phong che giấu mục đích chính:
“Hội nghị cán bộ chủ chốt lấy ư kiến giới thiệu nhân sự kiện toàn chức danh Bộ trưởng Bộ Công an nhiệm kỳ 2021-2026” do Đảng ủy Công an Trung ương tổ chức chiều cùng ngày 28/5 tại cùng một địa điểm.
Trong hội nghị này, các cán bộ công an chủ chốt, trong đó có 63 Giám đốc Công an của các tỉnh thành cả nước, đă bỏ phiếu đề cử Thượng tướng Lương Tam Quang – Thứ trưởng Bộ Công An – cho vị trí Bộ trưởng Bộ Công an, kế nhiệm Tô Lâm.
Hội nghị gửi kết quả này (tức là đề cử Lương Tam Quang giữ chức Bộ trưởng Bộ Công an) lên Bộ Chính trị quyết định. Ngoài ra, hội nghị cũng gửi đề nghị bầu bổ sung Lương Tam Quang vào Bộ Chính Trị.
Rất có thể, 2 khách mời đến từ Trung ương: Hoàng Đăng Quang – Uỷ viên Trung ương Đảng, Phó trưởng Ban Tổ chức Trung ương – và Nguyễn Văn Định – Phó Cục trưởng Cục Bảo vệ chính trị nội bộ, Ban Tổ chức Trung ương – cũng tham dự hội nghị buổi chiều này.
Tô Lâm tổ chức bài bản như trên, do đó rất khó mà cáo buộc Tô Lâm tội phản loạn, mặc dù việc dùng cơ sở cấp dưới (các Giám đốc Công an của 63 tỉnh thành) gây áp lực lên cấp cao nhất (Bộ Chính trị) là một việc lần đầu tiên xảy ra trong 79 năm cầm quyền của đảng CSVN.
Từ trước đến nay, đối với bất cứ chức vụ Bộ trưởng nào cũng không bao giờ có chuyện cơ sở cấp dưới đề xuất nhân sự, đưa lên Bộ Chính trị quyết định.
Liệu Bộ Chính trị có đồng ư với đề xuất nhân sự của các Giám đốc Công an của 63 tỉnh thành hay không, vẫn c̣n là một câu hỏi lớn. Điều này hiện nay cũng có nghĩa là Lưu Tam Quang chưa chắc sẽ trở thành Bộ trưởng Bộ Công an.
Người Việt có câu, “kẻ gieo gió th́ tất gặt băo”, hay “chơi dao sẽ có ngày đứt tay”. Điều này không chỉ ứng với Chủ tịch nước Tô Lâm, mà cả Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
Với tham vọng trở thành người đứng đầu Đảng Cộng sản Việt Nam, để thống trị và tập trung quyền bính trong tay, song với sự nh́n nhận và đánh giá t́nh h́nh thiếu chính xác, Bộ trưởng Công an Tô Lâm đă liên tiếp đi từ sai lầm này đến sai lầm khác.
Việc lạm dụng quyền lực của người đứng đầu Bộ Công an, khiến các lănh đạo cấp cao nhất của Đảng cũng phải khiếp sợ. Đây là một trong những lư do, đa số các uỷ viên Bộ Chính trị, thành viên Ban Bí thư, cũng như đa số các uỷ viên Trung ương, tuy bề ngoài sợ sệt, nhưng lại không phục Tô Lâm.
Đằng sau lưng Tô Lâm, họ đă liên kết thành một liên minh, “chống lại” và t́m cách “bứng” ông ra khỏi chiếc ghế Bộ trưởng Bộ Công an đầy quyền lực. Đó là lư do v́ sao, giới phân tích quốc tế đánh giá, ông Tô Lâm có sức mạnh thực sự, nhưng ngược lại, không có sức mạnh của phe cánh.
Với khối tàng thư dữ liệu Big Data, các dấu vết nhúng chàm của tất cả các lănh đạo Việt Nam ở mọi cấp, mọi ngành, từ Trung ương tới địa phương, khi cần, Tô Lâm có thể chỉ đạo ngành Công an, để loại bỏ bất kỳ ai, ở bất kỳ cương vị nào, trong tích tắc.
Nhưng với việc chỉ nắm vỏn vẹn số phiếu của 5 uỷ viên Trung ương, trong đó, có duy nhất 1 phiếu của Ủy viên Bộ Chính trị, phe cánh của ông Tô Lâm phải chịu thất bại sớm, theo nguyên tắc Tập trung Dân chủ của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Các bài học từ các cựu “Tứ trụ”, như cựu Chủ tịch nước Vơ Văn Thưởng, hay cựu Chủ tịch Quốc hội Vương Đ́nh Huệ, đến lúc cần đánh gục, Bộ Công an lập tức đưa ra các bằng chứng không thể chối căi. Hai ông Thưởng và Huệ, dù là những nhân vật thân cận với Tổng Bí thư, th́ cũng dễ dàng bị hạ bệ.
Đó là lư do v́ sao, khi Bộ trưởng Tô Lâm có những dấu hiệu lạm quyền, lợi dụng sự tin tưởng của Tổng Bí thư, để thực hiện một “kế hoạch đảo chính không tiếng súng” một cách công khai, khiến Tổng Trọng cũng phải hết sức bất ngờ, thậm chí là trở tay không kịp.
Công luận cho rằng, vào thời điểm đó, không có ǵ có thể đảm bảo, các vết nhúng chàm tày đ́nh mà ông Nguyễn Phú Trọng phạm phải, trong thời gian giữ chức Bí thư Hà Nội, với số tiền hàng triệu đô la nhận hối lộ từ Tập đoàn Ciputra của Indonesia, vào đầu những năm 2000. Đây là vụ án đă gây thiệt hại cho ngân sách hơn 3.000 tỷ, mà Bộ Công an, dưới thời Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, đă yêu cầu Thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng điều tra, nhưng c̣n dang dở.
Nhưng “tiên trách kỷ, hậu trách nhân”, Tổng Trọng cũng cần phải thực sự nghiêm túc đánh giá, để nêu gương cho các lănh đạo cấp dưới. Sự tùy tiện trong việc tuân thủ Hiến pháp, pháp luật, cũng như Điều lệ Đảng của ông, đă tạo nên một tấm gương xấu cho cấp dưới noi theo.
Một khi “thượng bất chính th́ hạ tắc loạn”, sự nổi loạn của ông Tô Lâm đă cho thấy, ông Trọng có phần trách nhiệm không nhỏ?
Cũng phải kể đến sự dung túng và nuông chiều của Tổng Trọng đối với Bộ Công an, khi ông đặt niềm tin quá lớn, và dựa vào Bộ Công an để chống tham nhũng, mà thực chất là loại bỏ phe cánh và các cá nhân không ủng hộ ông. Do đó, ông Tô Lâm yêu cầu ǵ, th́ được đáp ứng ngay lập tức.
Cho đến nay, quân số trực thuộc sự điều động của Bộ trưởng Công an lên tới hơn 7 triệu người, gấp hơn 10 lần biên chế chính thức của quân đội. Khi quân số tăng, th́ chi phí cho Bộ Công an cũng tăng theo. Theo dự toán ngân sách năm 2024 của Chính phủ, ngân sách của Bộ này lên đến 113.000 tỷ đồng – tương đương 4,5 tỷ USD, bằng 16,5 lần ngân sách chi cho ngành Y tế.
Nhưng vốn là một kẻ đầy tham vọng quyền lực, sự ủng hộ đối với Tô Lâm của Tổng Trọng, đă vô t́nh chắp thêm nanh vuốt, và biến Tô Lâm trở thành một con hổ dữ, mà ông Trọng mất kiểm soát.
Rất may, Tổng Trọng vẫn c̣n nhận được sự ủng hộ tuyệt đối từ các tướng lĩnh Bộ Quốc pḥng. V́ thế, ông đă đảo ngược và làm được chủ t́nh thế cho đến hôm nay. Và đối với câu hỏi “Tổng Trọng và Tô Đại tướng, ai gieo gió và ai đă gặt băo”, có lẽ quư vị đă có câu trả lời./.
Sau Đại hội 12, với sự ra đi của Ba Dũng, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng lập tức khởi động chiến dịch chống tham nhũng trên quy mô lớn, hay c̣n gọi là công cuộc “đốt ḷ”.
Đây là bản sao của chiến dịch “Đả hổ, diệt ruồi”, mà người đồng cấp Tập Cận B́nh ở Trung Quốc đă khởi động, từ khi lên nắm quyền năm 2012.
Trong khi, chiến dịch “Đả hổ, diệt ruồi” ở Trung Quốc thành công đáng kể, th́ công cuộc “đốt ḷ” của Tổng Trọng vẫn chưa thành công, nếu không nói là đă thất bại hoàn toàn.
Trong gần 13 năm cầm quyền, trên cương vị lănh đạo cấp cao nhất của Việt Nam, t́nh trạng tham nhũng dưới thời Tổng Trọng không hề thuyên giảm, mà c̣n lan rộng tới các lănh đạo cấp cao nhất trong bộ máy.
Chỉ trong ṿng hơn 2 năm của Đại hội 13, đă có hơn 20 uỷ viên Trung ương Đảng bị xử lư kỷ luật, hay bị khởi tố bắt giam. Trong đó, danh sách các uỷ viên Bộ Chính trị bị cho thôi chức hoặc bị miễn nhiệm, lên đến 6/18 người, bao gồm: Phó Thủ tướng Thường trực Phạm B́nh Minh, Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc, Trưởng ban Kinh tế Trung ương Trần Tuấn Anh, Chủ tịch nước Vơ Văn Thưởng, Chủ tịch Quốc hội Vương Đ́nh Huệ, và Thường trực Ban Bí thư Trương Thị Mai.
Theo giới phân tích, ông Trọng đă trở thành con tin trong chiến dịch chống tham nhũng của chính ông. Song, rơ ràng, chủ trương chống tham nhũng của Đảng Cộng sản Việt Nam nói chung, hay của Tổng Trọng nói riêng, đă không kiên quyết và triệt để. Nếu so sánh với công cuộc chống tham nhũng ở Trung Quốc, Tập Cận B́nh sẵn sàng áp dụng bản án nghiêm khắc nhất là tử h́nh.
Đài Tiếng nói Việt Nam VOV ngày 29/5 đưa tin, “Trung Quốc tuyên án tử h́nh một cựu quan chức quản lư tài sản v́ nhận hối lộ”.
Bản tin cho biết, Ṭa án Trung Quốc hôm 28/5 đă tuyên án tử h́nh, đối với cựu Tổng Giám đốc một công ty quản lư tài sản nhà nước, v́ nhận hối lộ 152 triệu USD, dù đă lập công chuộc tội.
Theo đó, ông Bạch Thiên Huy, 53 tuổi, cựu Tổng Giám đốc Công ty Trách nhiệm Hữu hạn Quốc tế Hoa Dung – một Công nhà nước. Công ty này đă trở thành mục tiêu chính, trong chiến dịch chống tham nhũng kéo dài nhiều năm của Trung Quốc. Ông Bạch đă bị tịch thu toàn bộ tài sản cá nhân, và bị tuyên án tử h́nh.
Dù rằng, theo kết luận tại ṭa, ông Bạch Thiên Huy đă tố giác hành vi phạm tội nghiêm trọng của các cá nhân, và cung cấp manh mối quan trọng để phá các vụ án khác. Ông “có biểu hiện lập công lớn”. Song, những hành động này chưa đủ cơ sở để được khoan hồng, bởi theo Hội đồng Xét xử:
“Số tiền nhận hối lộ của Bạch Thiên Huy là vô cùng lớn, t́nh tiết phạm tội đặc biệt nghiêm trọng, gây tác động rất xấu về mặt xă hội, gây thiệt hại nặng nề cho lợi ích quốc gia và người dân”.
Ban lănh đạo Bắc Kinh và ông Tập Cận B́nh đă áp dụng luật pháp nghiêm minh, thực sự “không có vùng cấm”, hay các “cá nhân ngoại lệ”.
Nếu so sánh với thực tiễn chống tham nhũng ở Việt Nam, th́ trái ngược hoàn toàn, khi tài sản tham nhũng bị thu hồi, th́ được coi là “khắc phục hậu quả”, để làm cơ sở để giảm án. Đây là điều công luận phản đối và coi đó là một h́nh thức chạy án công khai, giữa “thanh thiên bạch nhật”.
Xuất phát từ chủ trương hết sức sai lầm của Tổng Trọng, “đánh kẻ chạy đi, không đánh người chạy lại”, hay “không sung sướng ǵ khi kỷ luật đồng chí của ḿnh”. Thậm chí, một chủ trương “tha bổng” đă được nghị quyết hóa bằng Thông báo số 20/TB – TƯ. Theo đó, từ cấp ủy viên Trung ương trở lên, nếu đă tham nhũng, nhưng khắc phục 2/3 hậu quả, th́ sẽ được xử lư hành chính, hay kỷ luật Đảng, chứ không bị xử lư h́nh sự.
Theo giới thạo tin, chưa có giai đoạn nào trong nội bộ Đảng để xảy ra t́nh trạng chạy chức, mua ghế, diễn ra trầm trọng, công khai, như những năm ông Trọng ngồi ghế Tổng Bí thư. Danh sách tái cơ cấu các uỷ viên Bộ Chính trị thường do có một vài cựu uỷ viên nhúng chàm. Bởi v́, nếu Tổng Trọng không có chủ trương tha bổng cho quan tham, th́ khi ra trước ṭa, các đàn em của ông Trọng “thành khẩn khai báo”, th́ ai chết?
Đó là lư do, người ta tiếc cho Bộ trưởng Tô Lâm, chỉ v́ một phút lơ là đă làm hỏng “đại sự”, “lẽ ra, trước khi buộc bà Trương Thị Mai từ chức, phải cho bắt Trợ lư Tổng Bí thư Hồ Mẫu Ngoạt, theo kịch bản”, “bắt Trợ lư để buộc Thủ trưởng phải ra đi”, tương tự như Vương Đ́nh Huệ”.
Ông Tô Lâm th́ đă yên vị tại ghế Chủ tịch nước, nhưng chức Bộ trưởng Bộ Công an do ông để lại, th́ vẫn chưa chọn được người.
Hiện nay, t́nh h́nh chính trị nội bộ Đảng rối ren hơn bao giờ hết. Cứ mỗi lần có ghế trống, th́ các phe phái lại phải tốn rất nhiều công sức để đấu đá nhau giành ghế. Ghế Chủ tịch nước phải gần 2 tháng mới chọn được người, tiếp đến là ghế Bộ trưởng Bộ Công an.
Thường th́ người ngồi ghế Chủ tịch nước không có ǵ để đặt điều kiện với phe khác, nhưng với Tô Lâm lại khác. Ông vẫn đang đấu ngang ngửa với phần c̣n lại trong Bộ Chính trị. Điều đó cho thấy, Chủ tịch nước Tô Lâm sẽ không như các chủ tịch nước khác, ông có quyền uy đáng kể, mặc dù đă không c̣n giữ chức Bộ trưởng Công an nữa.
Sức mạnh mà Tô Lâm đang có, được xây bằng các mối thù giữa ông và các đồng chí của ông. Sức mạnh của Tô Lâm là sức mạnh tàn phá và uy hiếp, buộc đối thủ phải vâng lời, nếu không muốn bị tiêu diệt. Tô Lâm hoàn toàn không có khả năng thuyết phục người khác, để lôi kéo đồng minh. Chính v́ thế, trong mắt các nhân vật lớn hiện nay, Tô Lâm hiện lên như là một người nguy hiểm và đáng sợ.
Một khi tạo sức mạnh bằng cách chất thêm thù oán, th́ cái ghế mà Tô Lâm đang ngồi, sẽ luôn chực chờ nguy hiểm. Để bảo vệ chính ḿnh, Tô Lâm chỉ có thể trở nên mạnh hơn họ, chứ không c̣n con đường nào khác. Nếu không có thực quyền, có thể, các “đồng chí” lại dành cho Tô Lâm một số phận như Trần Đại Quang.
Cuộc chiến tại Bộ Công an là cuộc chiến mang tính sống c̣n, đối với sự nghiệp chính trị của Tô Lâm. Nếu điều khiển được Bộ Công an thông qua đồ đệ, th́ Tô Lâm có đủ sức mạnh để tranh đoạt chức Tổng Bí thư. Thậm chí, Tô Lâm c̣n có lợi thế hơn Phạm Minh Chính, v́ nắm được hồ sơ đen của ông Chính. Ngược lại, nếu để vuột mất Bộ Công an vào tay kẻ khác, th́ kẻ thù sẽ tận dụng cơ hội này để ra tay với Tô Lâm. Phạm Minh Chính là người rất giỏi tung đ̣n đánh lén, và ông đă đánh lén thành công một lần với Tô Lâm.
Bóng ma “Trần Đại Quang” vẫn đang lởn vởn. Muốn hiểu “bóng ma” mang nghĩa huyền bí cũng được, mà hiểu “bóng ma” theo nghĩa là cái “dớp” cũ do Trần Đại Quang để lại cũng đúng. Kể từ khi Trần Đại Quang chết, 3 chủ tịch nước tiếp theo đều gặp vấn đề, bằng cách này hay cách khác. Ông Nguyễn Phú Trọng th́ suưt chết ở Kiên Giang, ngay vào lúc mà thế và lực của ông trên chính trường mạnh nhất. C̣n 2 đời chủ tịch nước sau đó đều bị rơi khỏi ghế, chỉ trong thời gian ngắn.
Trong 4 đời chủ tịch nước sau Trần Đại Quang, không ai có lối đi giống ông bằng ông Tô Lâm. Cũng từng là Bộ trưởng Bộ Công an trước khi trở thành Chủ tịch nước; cũng là người gây thù chuốc oán với rất nhiều “đồng chí”, và cũng từng có âm mưu tạo phản. Trần Đại Quang được cho là chỉ mới trong giai đoạn ủ mưu, c̣n Tô Lâm th́ đă bộc lộ âm mưu, và đă thành công khiến cho 2 đệ ruột của ông Tổng bị rụng, và Ban Bí thư bị bắn. Giờ đây, Tổng Trọng phải rất vất vả để kiềm chế bằng được “con ngựa chứng” Tô Lâm.
Việc của Tô Lâm cần phải làm là giành cho bằng được ghế Bộ trưởng Bộ Công an về cho đàn em Hưng Yên, nếu thành công cài luôn Nguyễn Duy Ngọc vào ghế Chánh Văn pḥng Trung ương Đảng, th́ may ra, Tô Lâm mới thoát được “bóng ma” Trần Đại Quang. Tuy nhiên, ông cũng chỉ có thể thoát được lối ṃn do Trần Đại Quang để lại. C̣n nếu thực sự có “bóng ma” theo nghĩa huyền bí, th́ Tô Lâm chỉ có thể… cầu trời.
Tô Lâm là Tướng Công an có nhiều tội ác với nhân dân, trong đó, nổi bật là vụ Đồng Tâm. Đây là vụ án cho thấy mức độ tàn ác của cựu Bộ trưởng này.
Với bản chất như thế, giả sử, Tô Lâm lên làm Tổng Bí thư, th́ ngay trong Đảng cũng xảy ra t́nh trạng thanh trừng khốc liệt. Bởi nếu Tô Lâm lên “ngôi chí tôn”, th́ tội ác cũng sẽ được dịp lên ngôi.
Nhiều ư kiến đánh giá, Tô Lâm tàn ác hơn Nguyễn Phú Trọng.
Sau Hội nghị Trung ương 9 khóa 13, 2 chiếc ghế Tứ trụ – Chủ tịch nước và Chủ tịch Quốc hội, đă được bố trí nhân sự mới. Ông Trần Thanh Mẫn và cựu Bộ trưởng Công an Tô Lâm đều đă yên vị.
Tuy nhiên, nhiều dấu hiệu cho thấy, chính trường Việt Nam vẫn đang đứng trước một trận cuồng phong. Các bên đều đang chuẩn bị cho một sống mái trận cuối cùng.
Ngày 29/5, mạng xă hội lan truyền các thông tin, liên quan đến những “ṛ rỉ từ Đảng ủy Công an Trung ương”. Đó là h́nh ảnh về “Hội nghị Cán bộ chủ chốt, lấy ư kiến giới thiệu nhân sự, kiện toàn chức danh Bộ trưởng Bộ Công an, nhiệm kỳ 2021 – 2026”, do Đảng ủy Công an Trung ương tổ chức, vào chiều ngày 28/5, tại Hà Nội.
Đây là một Hội nghị mang tính chất nội bộ, truyền thông báo chí không được phép tiếp cận và đưa tin. Theo đó, tại Hội nghị này, các cán bộ lănh đạo chủ chốt của Bộ Công an, đă thực hiện “bỏ phiếu tín nhiệm nhân sự, cho vị trí Bộ trưởng Bộ Công an, kế nhiệm Bộ trưởng Tô Lâm, để giới thiệu lên Bộ Chính trị, xem xét và quyết định”.
Để tăng tính thuyết phục, c̣n có h́nh ảnh chụp một tấm biển theo quy chuẩn, đặt trong một chiếc ô tô, với ḍng chữ: “Thượng tướng Lương Tam Quang/ Bộ trưởng”. Dường như, h́nh ảnh này để khẳng định tin đồn đoán là sự thật. Những điều kể trên đă khiến cho không ít người tin rằng, “Thượng tướng Lương Tam Quang sẽ là Bộ trưởng Bộ Công an, kế nhiệm Đại tướng Tô Lâm”.
Buổi tối cùng ngày, nhà báo Lê Nguyễn Hương Trà – blogger Cô Gái Đồ Long, có bài trên trang cá nhân “Cập nhật t́nh h́nh nhân sự banh bóng tính tới 29/5”. Theo đó:
“Sau khi cầu thủ số 37 đội Hà Tĩnh, và 38 Nghệ An trở thành các ứng cử viên nặng kư, cho ghế lănh đạo an ninh Liên Đoàn đang c̣n bỏ trống. Bất ngờ ngôi sao Hưng Yên phản công, mời tất cả lănh đạo câu lạc bộ khắp các tỉnh thành về dự họp, đội quân hùng hậu này đă thống nhất đưa cầu thủ số 03 đội Hưng Yên lên, tạm thời sẽ là Quyền Bộ trưởng, chờ bổ sung vào nhóm lănh đạo cấp cao của Liên Đoàn.”
Do cách sử dụng ngôn ngữ mang tính ẩn ư khó hiểu của nhà báo, để tránh việc bị chính quyền “soi mói”, khiến số đông tin rằng, đó là sự xác nhận của nhà báo nổi tiếng về tin cung đ́nh. Những người này tin rằng, Thượng tướng Lương Tam Quang đă được quyết định là Quyền Bộ trưởng Bộ Công an, và đang được xem xét để đưa vào Bộ Chính trị.
Nhưng trên thực tế, nếu đọc kỹ nội dung trên, sẽ thấy rơ, cần được hiểu chính xác là, Hội nghị lănh đạo chủ chốt của Bộ Công an, đă thống nhất giới thiệu lên “cấp có thẩm quyền” xem xét, để Thượng tướng Lương Tam Quang được giữ vị trí Quyền Bộ trưởng Bộ Công an, được kế nhiệm Đại tướng Tô Lâm.
Theo giới thạo tin, đây mới chỉ là việc cấp dưới kiến nghị lên cấp trên xem xét, c̣n đồng ư hay không là thuộc quyền của lănh đạo cấp trên. Theo quy tŕnh, một kiến nghị c̣n phải thông qua nhiều thủ tục và qua nhiều cấp, trong khi, người của Tổng Trọng đă án ngữ ở mọi cửa quan trọng.
Có ư kiến nhắc lại chuyện Bộ trưởng Tô Lâm bị mắc hợm “cấp có thẩm quyền”, khi ban đầu được đồng ư cho ngồi 2 ghế, nhưng sau đó đă bị rút lại bất ngờ, khiến ông trở tay không kịp.
Ở đoạn cuối, nhà báo Lê Nguyễn Hương Trà cũng đưa ra một cảnh báo: “Việc dùng cơ sở gây sức ép nhân sự lên Liên Đoàn, cũng là chuyện chưa từng có trong lịch sử tổ chức này”. Theo giới quan sát, đây là điều rất bất lợi cho lănh đạo của Bộ Công an và Chủ tịch nước Tô Lâm – trong vai tṛ giật dây.
Theo giới phân tích, Tổng Trọng và các tướng lĩnh Bộ Quốc pḥng vẫn nắm giữ và quản lư chắc t́nh h́nh nội bộ Đảng. Vấn đề vi phạm nguyên tắc tập trung dân chủ trong Đảng, có thể sẽ là một cái bẫy mới cho Chủ tịch nước Tô Lâm, và người được ông đề cử kế nhiệm.
Vấn đề “Tập trung dân chủ là nguyên tắc cơ bản, trong tổ chức và hoạt động của Đảng, nhân tố bảo đảm sự thống nhất ư chí và hành động, vừa phát huy dân chủ, quy tụ được sức mạnh, trí tuệ của tập thể, vừa bảo đảm hiệu quả lănh đạo, sức chiến đấu của Đảng” là cực ḱ quan trọng.
Dư luận xă hội cho rằng, khi một cá nhân hay một tổ chức, trong t́nh cảnh thất thế và bế tắc, người ta t́m cách bấu víu vào mọi thứ, để tạo cho ḿnh một cảm giác “vẫn an toàn”. Điều dễ làm nhất là ngụy tạo thông tin, để dư luận tin rằng, họ vẫn an toàn, chứ không phải thời gian c̣n lại “chỉ c̣n tính bằng tháng” như đồn đoán.
Đó là tâm trạng hiện nay của Chủ tịch nước Tô Lâm và đa số lănh đạo của Bộ Công an./.
Thông tin hiện nay cho thấy, Lương Tam Quang, đệ ruột của ông Tô Lâm, có khả năng sẽ là Bộ trưởng Bộ Công an, theo đề xuất của Đảng uỷ Công an Trung ương, tại một cuộc họp ngày 28/5.
Theo thông lệ, những vấn đề về nhân sự cấp cao sẽ do Bộ Chính trị quyết định. Khi Bộ Chính trị bế tắc, không thể giải quyết được, th́ sẽ đưa vấn đề ra để Trung ương Đảng giải quyết. Nhưng trường hợp của ông Lương Tam Quang lại không đi theo lộ tŕnh này, và cách giải quyết là chưa có tiền lệ.
Như vậy, sau khi Tô Lâm bị Phạm Minh Chính “đánh lén” vào hôm 22/5, khiến ông bị tước mất chức Bộ trưởng Công an, th́ giờ đây, Tô Lâm quyết giành lại chức này cho đệ ruột cùng gốc Hưng Yên của ông. Nếu kế hoạch này thành công, th́ đây là thất bại ê chề cho tập thể Bộ Chính Trị, và cho cả phe ḷ của ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
Tô Lâm làm Chủ tịch nước, Lương Tam Quang nắm chức Bộ trưởng Bộ Công an – kịch bản này được ví như việc Tô Lâm đoạt được thanh bảo kiếm của chế độ, sau khi bị Phạm Minh Chính ra đ̣n bất ngờ. Với kịch bản này, sức mạnh chính trị trước đây thuộc về ông Nguyễn Phú Trọng, nay sẽ được chuyển sang tay Tô Lâm. Nếu nắm giữ được thanh kiếm này, Tô Lâm sẽ quay lại “chém” các “đồng chí”, để mưu cầu quyền lực.
Câu hỏi đặt ra là, tại sao Tô Lâm dám qua mặt Bộ Chính trị, để tổ chức Hội nghị Đảng uỷ Công an nói trên? Một ḿnh Tô Lâm dám cân luôn cả 15 người c̣n lại, bao gồm cả Tổng Trọng? Vậy sức mạnh thực sự của Tô Lâm là ǵ?
Trở lại câu chuyện Tô Lâm hạ Vơ Văn Thưởng, Vương Đ́nh Huệ và Trương Thị Mai. Cả 3 trường hợp này đều có điểm chung, là Tô Lâm cho điều tra các sân sau của họ, và dùng “hồ sơ đen” ấy đánh gục các đối thủ chính trị.
Có thể dự đoán, Tô Lâm cũng đă điều tra nhiều nhân vật khác trong Bộ Chính trị, cũng theo cách như vậy. Nhưng ông không đưa những bộ hồ sơ này lên Ủy ban Kiểm tra Trung ương, mà lại sử dụng chúng như công cụ để đe dọa. Khả năng rất cao là Tô Lâm đă dùng cách này, để khiến các uỷ viên Bộ Chính trị c̣n lại không dám bỏ phiếu chống lại phương án mà Tô Lâm đưa ra.
Sau khi Tô Lâm hạ Vương Đ́nh Huệ, phe Nghệ An như “rắn mất đầu”. Cơ hội của các cá nhân trong nhóm này, từng được Vương Đ́nh Huệ hứa hẹn, bỗng chốc tan thành mây khói. Có thông tin cho rằng, sau khi đánh “dập đầu rắn” phe Nghệ An, Tô Lâm quay ra đàm phán với phe này, để liên minh với phe Hưng Yên của ông. Điều kiện trao đổi là, phe Nghệ An ủng hộ Lương Tam Quang, và ngược lại, Tô Lâm sẽ để họ được yên. Thông tin này cũng có cơ sở, bởi Tô Lâm không thể gây thù với tất cả, mà cần có sự ủng hộ của nhiều người, từ Trung ương Đảng đến Bộ Chính trị.
Hiện nay, các giám đốc công an tỉnh đều là người do Tô Lâm lựa chọn và bổ nhiệm. Đây chính là tai mắt của ông ở các chính quyền địa phương. Chính những người này sẽ có trách nhiệm điều tra các quan chức đầu tỉnh, và dùng hồ sơ đấy để sai khiến họ. Cả nước có 63 tỉnh và thành phố trực thuộc Trung ương, th́ có đến 63 uỷ viên Trung ương Đảng, và ít nhất là 2 uỷ viên Bộ Chính trị có thể bị Tô Lâm điều khiển.
Ngoài ra, Tô Lâm có thể dùng tiền để mua sự ủng hộ. Bởi sau 8 năm nắm giữ chức Bộ trưởng Bộ Công an, Tô Lâm không thể “nghèo” như các bộ trưởng khác được. Mỗi năm, Bộ Công an được Trung ương cấp cho 100 ngàn tỷ đồng, tương đương 4,2 tỷ đô la Mỹ, th́ đấy là cơ hội để ông Bộ trưởng kiếm chác được nhiều, và có tiền để làm chính trị.
Cuối cùng, Tô Lâm có thể phối hợp nhiều cách, vừa đe dọa bằng hồ sơ đen, vừa mua chuộc bằng tiền, để đổi lấy được sự ủng hộ của các thành viên Trung ương Đảng. Với 185 uỷ viên Trung ương, Tô Lâm phải thủ trong tay ít nhất là 93 hồ sơ đen.
Trong màn đấu đá tranh giành quyền lực ở cung đ́nh, Tô Lâm hoàn toàn có thể chuyển bại thành thắng. Thực tế hiện nay, Tô Lâm đă ép được Bộ Chính trị phải nhượng bộ một phần. Một khi đă ép được Bộ Chính trị nhượng bộ hoàn toàn, th́ kẻ nào từng “đánh lén” Tô Lâm, ắt có ngày bị ông Chủ tịch họ Tô tính sổ.
Sự tùy tiện trong việc tuân thủ pháp luật, cũng như Điều lệ Đảng, của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, đă tạo nên một h́nh ảnh rất xấu, về một Đảng chính trị duy nhất, hợp pháp, đang cầm quyền ở Việt Nam hiện nay.
Tổng Trọng tự cho cá nhân ḿnh là “trường hợp đặc biệt”, để bám ghế Tổng Bí thư. Trong khi, Điều lệ Đảng đă quy định rất rơ về độ tuổi, tiêu chuẩn sức khỏe của người đứng đầu… Ngoài ra, năm 2013, ông Trọng c̣n tùy tiện, khi đưa ra chủ trương: xây dựng Ban Chỉ đạo pḥng, chống tham nhũng, và tiêu cực Trung ương. Đây là một quyết định trái pháp luật.
Đó là lư do v́ sao, mới đây, trên mạng xă hội lan truyền ư kiến “phản kháng” của cựu Chủ tịch Quốc hội Vương Đ́nh Huệ, trong cuộc họp Bộ Chính trị ngày 18/4, đối với việc xem xét kỷ luật ông. Theo đó, ông Vương Đ́nh Huệ phát biểu:
“Chính các đồng chí đang ngồi trên pháp luật, khi đất nước có Hiến pháp, có các bộ luật, nhưng ngày 1/2/2013 lại thành lập Ban Chỉ đạo Trung ương về Pḥng, chống tham nhũng, các đồng chí không lấy Hiến pháp làm kim chỉ nam, mà thực hiện theo cảm tính yêu, ghét, biến cơ quan tố tụng thành nơi mua bán công lư.
Để rồi bắt bớ, kết án tuỳ tiện, không dựa vào chứng cứ khoa học, mà theo lời khai đă được sắp xếp có kịch bản, nhằm làm làm hại người vô tội. Tôi hỏi các đồng chí, có đất nước nào trên thế giới theo Chủ nghĩa Xă Hội, mà áp dụng luật rừng như chúng ta nữa hay không? Chúng ta đang tạo ra một nhà tù dự bị, cho chính chúng ta và con cháu chúng ta?”
Mới nhất, Facebooker Trương Huy San – một nhân vật nổi tiếng lâu nay vốn vẫn ủng hộ ông Nguyễn Phú Trọng, cuối cùng, cũng phải cay đắng chỉ ra sai lầm của ông Trọng.
Theo đó, trong bài viết “Những suy nghĩ không rời rạc” Osin Huy Đức – tức Trương Huy Sang, đă viết:
“Ngay cả những Tổng Bí thư bị coi là bảo thủ nhất, như Đỗ Mười hay Lê Khả Phiêu, sau Hiến pháp 1992, cũng đă phải chuyển dần từ một chế độ Đảng trực trị sang một chế độ Đảng cầm quyền, thông qua Nhà nước. Việc tái lập các ban Đảng, thời ông Nguyễn Phú Trọng, là một bước lùi về chính trị…, nếu những người am hiểu nhà nước pháp quyền, biết cách ông Trưởng ban Nội chính Nguyễn Bá Thanh ngồi sau cánh gà các phiên ṭa, “lănh đạo án” như thế nào, chắc chắn, họ sẽ vô cùng thất vọng.”
Song rất tiếc, đa số người dân ở Việt Nam hiện nay, không biết được sự thật đó. Vẫn tồn tại một số đông ca ngợi, thậm chí là tôn vinh ông Trọng, coi ông là người hùng chống tham nhũng.
Tương tự như với cựu Bộ trưởng Công an Tô Lâm, lấy lư do Tổng Trọng quá tham quyền cố vị, cương quyết không chịu “nhả” chiếc ghế mà ông đang ngồi. Nếu ông Trọng c̣n làm Tổng Bí thư, th́ trong danh sách nhân sự kế nhiệm, sẽ không có tên ông Tô Lâm.
Những tính toán thiếu chín chắn, và cơ sở pháp lư như trên, đă khiến cho Đại tướng – cựu Bộ trưởng Công an thất bại “toàn tập”, thậm chí là trắng tay.
Tổng Trọng hầu như không phải động chân, động tay, chỉ bằng mấy nước cờ đă xoay chuyển t́nh thế một cách ngoạn mục. Quyết định đưa Đại tướng Quân đội Lương Cường ngồi vào ghế Thường trực Ban Bí thư, ngay lập tức đă khiến Tô Lâm và lănh đạo Bộ Công an phải thay đổi thái độ. Thay v́ tự ư làm loạn, lạm dụng quyền lực kiểu “tiền trảm hậu tấu” trước đó, nay đă trở nên ngoan ngoăn, vâng lời các “cơ quan có thẩm quyền”.
Hơn thế nữa, sự thất bại của ông Tô Lâm càng chứng tỏ cho thấy, sự quyền biến cũng như xử lư t́nh huống của ông Trọng, là quá cao tay. Ông Trọng đă đẩy Tô Lâm và phe cánh trở thành lực lượng đối đầu với Quân đội – vốn dĩ là lực lượng nhận được sự tin tưởng, và ủng hộ của số đông dân chúng. Điều này khiến Quân đội khác hẳn so với Công an – lực lượng “c̣n Đảng c̣n ḿnh”, thực chất là một lũ “kiêu binh” đang trên đà mất kiểm soát.
Đó là chưa kể tới việc, Bộ Quốc pḥng sẽ ra tay khi cần thiết. Không những thế, sai lầm của ông Tô Lâm bỗng chốc đă phong thánh cho Tổng Trọng. Đưa ông Trọng từ một kẻ “tham nhũng quyền lực, bám quyền cố vị”, trở thành người anh hùng cứu Đảng.
Rơ ràng, ông Tô Lâm đă bị ông Trọng và phe cánh “gài bẫy”, để trở thành một kẻ v́ tham vọng quyền lực, kẻ sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để thanh trừng các “đồng chí” – vốn là những ứng viên tiềm năng.
Quan trọng hơn nữa, vô t́nh, ông Tô Lâm đă giúp Tổng Trọng ung dung bước vào nhiệm kỳ Tổng Bí thư lần thứ 4?
Trong cuộc chiến cung đ́nh của Đảng Cộng sản Việt Nam, sự thắng lợi hay thất bại của Tô Đại và Bộ Công an vẫn c̣n là một câu hỏi./.
Nhà báo Trương Huy San bị bắt…
Ḿnh không quen biết anh ấy kể cả trên Facebook lẫn ngoài đời và cũng không có đọc bài viết của anh ấy.. bởi v́ quan điểm khác nhau.
Nhưng việc anh ấy bị bắt chứng tỏ xă hội này dần chết rồi. Xă hội không có phản biện là xă hội chết.
Rồi chỉ c̣n lại những kẻ nịnh bợ.. cúi đầu tồn tại cho qua đời.. Nghe nói v́ bài viết phê phán TBT Nguyễn Phú Trọng. Thực tế lư do bắt th́ chịu, chỉ người ra lệnh bắt mới biết.
Hong Thai Hoang
BÀI VIẾT CỦA HUY ĐỨC TRƯỚC KHI BỊ BẮT: MỘT QUỐC GIA KHÔNG THỂ PHÁT TRIỂN DỰA TRÊN SỰ SỢ HĂI
“Xem phim chưởng, th́ một đôi đũa, một lá bài, trong tay cao thủ cũng có thể trở thành vũ khí. Nếu tư duy 'quy đồng'[mọi người là tội phạm] th́ có lẽ, có ngày chúng ta phải ăn bốc, v́ đũa là vũ khí nguy hiểm” - Một giáo sư luật nói khi theo dơi những sửa đổi trong “Luật Quản lư, sử dụng vũ khí, vật liệu nổ và công cụ hỗ trợ.”
Theo Giáo sư: Cách quản lư hiệu quả và văn minh là quản lư hành vi sử dụng, gắn liền bối cảnh không gian, ví dụ như [mang những công cụ ấy đến] bến xe, ga tàu...; chứ bà bán phở, anh tỉ lô... phải đeo cái giấy phép lủng lẳng ở cổ khi mưu sinh th́ thật là nực cười; quản lư từ sản xuất th́ sẽ đẩy chi phí kinh doanh lên, mà chả có tác dụng ǵ khi làm bếp người ta choảng nhau.
Rất đồng t́nh với Giáo sư nhưng tôi không chỉ tiếp cận vấn đề ở góc độ pháp lư, tôi suy nghĩ rất nhiều ở khía cạnh an ninh của người dân. Nếu định nghĩa như dự thảo th́ gia đ́nh nào của Việt Nam, đặc biệt là nông dân, mà không có ít nhất một công cụ “thuộc danh mục vũ khí thô sơ do Bộ trưởng Bộ Công an quy định”[Xem dưới chân bài, phần PS].
Vài tuần trước, một vị lănh đạo lăo thành của ngành công an cũng đă rất ngạc nhiên khi thấy báo đài đưa tin “Thanh tra Bộ Công an thanh tra tại Ngân hàng Nhà nước”. Và ông được một vị tướng về hưu giải thích, đây là “thanh tra việc chấp hành các quy định của pháp luật về bảo vệ bí mật nhà nước và an ninh mạng”.
Khi Luật An Ninh Mạng đang được thảo luận, một số đại biểu và chuyên gia pháp lư đă nh́n thấy t́nh huống này [công an có thể “vào” trong nhiều ngành]; dù, bằng tư duy quản trị quốc gia thông thường, và hiểu biết của một người từng lănh đạo ngành, không ai h́nh dung, công an có thêm chức năng ấy.
Chúng tôi hiểu những khó khăn của các đại biểu Quốc hội khi phản biện những chính sách, những luật do Bộ Công an tŕnh. Ngay cả chúng tôi, khi lên tiếng góp ư cho những chính sách của ngành công an, cũng thường nhận được khá nhiều khuyến cáo. Nhưng, “Quốc gia hưng vong thất phu hữu trách”.
Việt Nam đang duy tŕ một thể chế tương đồng với Trung Quốc. Việt Nam nên học Trung Quốc ở những điều họ đúng: Bộ trưởng công an không phải là ủy viên bộ chính trị. Có lẽ Đảng Cộng sản Trung Quốc coi công an là công cụ của bộ chính trị chứ không để bộ chính trị trở thành con tin của công an.
Bộ Công an cũng không nên cấu trúc như hiện nay mà nên tách chức năng điều tra khỏi lực lượng cảnh sát.
Cảnh sát nên có cảnh sát quốc gia và cảnh sát địa phương. Cảnh sát quốc gia, chủ yếu là lực lượng cảnh sát cơ động [chống bạo động và duy tŕ tính thống nhất]. C̣n, đă là cảnh sát địa phương [nhằm đảm bảo an ninh và bảo vệ dân] th́ phải do chính quyền địa phương quyền tuyển chọn, bổ nhiệm và điều động, phù hợp với ngân sách và đặc thù địa phương. Những địa phương an ninh tốt [do kinh tế phát triển, dân tin tưởng chính quyền] có thể biên chế một lực lược cảnh sát cực kỳ tinh gọn.
Ngược lại, cơ quan điều tra th́ không bố trí theo cấp hành chính mà có thể phân vùng, địa hạt. Cơ quan điều tra quốc gia chủ yếu điều tra tội phạm tham nhũng, tội phạm về chức vụ và tội phạm có tổ chức [cảnh sát địa phương có thể điều tra h́nh sự thường như trộm cắp, cố ư gây thương tích…].
Quốc hội nên giám sát, đánh giá chủ trương đưa công an chính quy về xă. Nhiều lănh đạo cơ sở hiện nay đang nuối tiếc cái thời những công an viên của xă dù không ăn lương chính quy, hễ nghe ở đâu có việc [trộm cắp, gây rối…] là “vừa mặc áo vừa chạy tới”; họ là những công an viên gần dân, nắm chắc địa bàn và luôn sát cánh cùng chính quyền xă.
Thực tiễn nhiều năm qua cho thấy, không phải lực lượng công an đông mà đất nước an toàn hơn. Chưa bao giờ tội phạm phát triển phức tạp như vừa qua và nếu như lừa đảo trên mạng có yếu tố [mặt trái] của thời đại công nghệ th́ “cướp ngân hàng” là hiện tượng mà trước đây rất hiếm [và, bà Trương Mỹ Lan chuyển hàng ngh́n tỷ tiền mặt ra khỏi ngân hàng; bạo loạn có hàng trăm người tham gia... mà không phát hiện được từ trong trứng nước].
Tôi tin, nếu cắt giảm 2/3 và tăng lương lên gấp 3, không những an ninh sẽ được cải thiện mà h́nh ảnh người công an trong mắt người dân cũng sẽ đẹp hơn.
Cơ chế quản lư, đặc biệt là quản lư đất đai, dự án của ta hiện nay rất khó làm đúng. Rất ít ai ở trong hệ thống này đă từng kư tá mà dám tin rằng ḿnh chưa làm ǵ sai. Hiện thực ấy, đă khiến cho chỉ có rất ít người đang vận hành hệ thống này không phải sống trong sợ hăi. Không chỉ quan chức. Nên tránh những điều luật khiến cho gần như mọi gia đ́nh và phần lớn người dân đều có thể vi phạm. Đừng để thường dân cũng phải luôn nơm nớp, bất an.
Không có quốc gia nào có thể phát triển bền vững dựa trên sự sợ hăi.
Tôi tin là giờ đây, Đại tướng Tô Lâm sẽ tư duy như một nguyên thủ chứ không phải tư duy như một người nắm chắc bộ công an, đặt quyền lợi quốc gia lên trên lợi ích của ngành.
Sau những năm tháng ngao ngán chứng kiến quan tham “ăn không từ một cái ǵ”, háo hức chờ những vụ bắt bớ; giờ đây, cái đất nước cần là một giai đoạn thật sự thái b́nh. Cần những sửa đổi về thể chế để sao cho quan có thể tử tế khi c̣n tại chức, dân có thể ngủ ngon khi nói và làm những điều ngay thẳng.
PS: Theo dự thảo Luật Quản lư, sử dụng vũ khí, vật liệu nổ và công cụ hỗ trợ (sửa đổi), dao có tính sát thương cao là dao sắc, dao nhọn và dao sắc nhọn, có chiều dài lưỡi dao từ 20cm trở lên hoặc có chiều dài lưỡi dao dưới 20cm nhưng được hoán cải, lắp ráp để có công năng, tác dụng tương tự dao có tính sát thương cao thuộc danh mục vũ khí thô sơ do Bộ trưởng Bộ Công an ban hành. Dự thảo luật này cũng yêu cầu “khai báo vũ khí thô sơ và dao có tính sát thương cao trong sản xuất, kinh doanh, xuất khẩu, nhập khẩu”.
Trương Huy San (bút danh Huy Đức)
Ngày 30/5, VOA Tiếng Việt loan tin, “Quan chức Quốc hội Việt Nam “lừa doanh nhân nước ngoài 1,8 triệu đô la””.
VOA dẫn truyền thông trong nước, cho hay, một quan chức Quốc hội Việt Nam vừa bị truy tố về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”, do đă lừa một doanh nhân Lào số tiền 1,8 triệu đô la Mỹ, để thực hiện hợp đồng hỗ trợ xây dựng một dự án.
Cụ thể, tờ Người Lao Động dẫn lại cáo trạng của Viện kiểm sát Nhân dân Hà Nội, theo đó, ông Đỗ Minh Tâm – Phó Cục trưởng Cục Quản trị I, Văn pḥng Quốc hội, và đồng phạm là ông Nguyễn Thế Phùng, đă lừa doanh nhân Lào có tên là Pheutsapha Phoummasak, rằng họ có thể giúp ông được cấp đất, để xây công tŕnh ở Hà Nội.
Theo đó, hồi năm 2019, ông Pheutsapha Phoummasak, có tên Việt là Pha – Chủ tịch Công ty Asia Investment (AIDC) có trụ sở tại Vientiane, Lào, có ư định xây một công tŕnh, có tên là Ṭa nhà Hữu nghị ở Hà Nội, để làm văn pḥng cho thuê. Ông đă được người quen giới thiệu đến gặp các ông Đỗ Minh Tâm và Nguyễn Thế Phùng nhờ giúp đỡ.
Tờ Báo Mới cho hay, bị can Đỗ Minh Tâm đưa ông Pha đến khu vực gần ṭa nhà Keangnam, và chỉ vào 2 khu đất, mỗi khu rộng khoảng 1ha, và cam kết sẽ giúp ông Pha mua được 2 mảnh đất này, để xây ṭa nhà hữu nghị kiêm văn pḥng cho thuê, làm biểu tượng hữu nghị Việt – Lào.
Tiếp đó, Đỗ Minh Tâm đưa ông Pha vào cơ quan ḿnh, đồng thời yêu cầu, nếu ông Pha muốn được cấp đất th́ phải chi 6% tổng số tiền đầu tư dự án, và phải đưa trước 1,8 triệu USD. Việc đưa tiền sẽ thông qua Nguyễn Thế Phùng. Đồng thời, ông Tâm giải thích với ông Pha rằng, ông làm việc ở cơ quan nhà nước, nên không thể đứng ra nhận tiền.
Theo báo Người Lao Động, Công ty Asia Investment đă 6 lần giao tiền cho ông Phùng, tổng cộng 1,8 triệu đô la. Nhưng sau đó không thấy ông Tâm và ông Phùng có động tĩnh ǵ, nên ông Pheutsapha Phoummask đă đ̣i lại tiền. Măi đến 2 năm sau, vào cuối năm 2021, ông Tâm và ông Phùng mới trả lại được 130.000 đô la, và “viện nhiều lư do để không trả số tiền c̣n lại”.
VOA cho hay, đến tháng 5/2022, doanh nhân Lào đă tố cáo ông Tâm và ông Phùng với công an. Sau đó, 2 ông này đă trả lại hết số tiền c̣n nợ cho doanh nhân Lào.
Báo Thanh Niên cho biết, theo cáo trạng, Sở Tài nguyên – Môi trường thành phố Hà Nội và chính quyền địa phương xác định, lô đất trong vụ án hiện để trống, không có công tŕnh. Đến nay, không có tổ chức, cá nhân nào liên hệ thuê địa điểm, để nghiên cứu thực hiện dự án tại lô đất này. Chính quyền cũng không nhận được thông tin về việc Công ty AIDC được nhà nước giao đất, cho thuê đất 2 lô đất trên.
Uỷ ban Nhân dân quận Nam Từ Liêm cũng không nhận được văn bản, hay hồ sơ liên hệ của các bị can, liên quan đến việc đề nghị giao đất, cho thuê lô đất này, Thanh Niên cho biết thêm.
Ngoài vụ án trên, bị can Đỗ Minh Tâm c̣n lừa đảo “chạy án” cho 2 người.
Theo đó, Báo Mới cho biết, năm 2021, một phụ nữ tên H. có người thân bị bắt v́ cướp tài sản, đă gọi điện thoại nhờ Tâm giúp họ được tại ngoại. Đỗ Minh Tâm đă yêu cầu người phụ nữ gặp Nguyễn Thế Phùng, để được hướng dẫn.
Khi gặp nhau, Nguyễn Thế Phùng nói rằng, có thể giúp 2 người quen của người phụ nữ này được tại ngoại trong 3 ngày. Tin tưởng điều này, người phụ nữ đă chuyển 2,7 tỷ đồng cho 2 bị can Đỗ Minh Tâm và Nguyễn Thế Phùng, nhưng cả 2 người bị bắt đều không được tại ngoại.
Tuy nhiên, do bận công việc gia đ́nh, nên ông Phùng không giúp được người phụ nữ tên Hà, và đă chủ động trả lại toàn bộ số tiền, nên không bị truy cứu trách nhiệm h́nh sự.
Cơ quan tố tụng cho rằng, ông Tâm không tham gia việc trao đổi giải quyết công việc, không bàn bạc việc nhận tiền, chia tiền, cũng không được hưởng lợi ǵ từ vụ việc, nên không có căn cứ xác định bị can đồng phạm trong vụ lừa đảo thứ hai này, báo Thanh Niên cho biết thêm.
Từ khi nắm ghế Tổng Bí thư vào năm 2011, cho đến nay, ông Nguyễn Phú Trọng luôn t́m mọi cách để ở lại ghế này lâu nhất có thể.
Ở nhiệm kỳ đầu, ông đă t́m mọi cách để hạ Nguyễn Tấn Dũng, và đây cũng là cách để ông vượt qua giới hạn tuổi trong nhiệm kỳ thứ 2. Bởi chỉ khi trở thành người có quyền lực mạnh nhất, ông mới có thể đạp lên Điều lệ Đảng, để ban ân huệ cho chính ông. Năm 2016, Nguyễn Tấn Dũng xem như “buông súng” đầu hàng. Ông Dũng chấp nhận rời chính trường v́ quá tuổi, trong khi đó, ông Trọng c̣n cao tuổi hơn, lại được ở lại Bộ Chính trị.
Để tiếp tục được hưởng vị ngọt của đặc quyền “luật là tao, tao là luật”, th́ ông Trọng phải có kế hoạch, để duy tŕ quyền lực đỉnh cao, duy tŕ thế mạnh vô đối trước mọi đối thủ. Đó là lư do mà ông dựng lên “cái ḷ”, để đốt hết những kẻ có nguy cơ làm suy giảm quyền lực của ông.
Nhiệm kỳ 2016 – 2021 là giai đoạn mà quyền lực của Nguyễn Phú Trọng lên cực đỉnh. Nếu nói, trong nhiệm kỳ 2011 – 2016, ông Trọng khá vất vả, v́ không nắm được Bộ Công an, th́ ở nhiệm kỳ 2016 – 2021, ông đă nắm hoàn toàn Bộ Công an, thông qua Tô Lâm.
Vào năm 2019, khi ông Trọng bị đại hạn tại Kiên Giang suưt chết, tưởng chừng như ông phải từ bỏ quyền lực, nhưng ông kiên quyết không chịu nhả. Lúc đó, sức mạnh chính trị của ông quá lớn, nên không ai dám đoạt ngôi, chứ chẳng phải những kẻ bên dưới tử tế đến mức chờ ông phục hồi sức khoẻ.
Sau lần gặp họa ở Kiên Giang, ắt hẳn, ông Trọng cũng thấy được, ích lợi của quyền lực tuyệt đối là như thế nào, và thế là, ông lại tiếp tục nhiệm kỳ thứ 3. Có lẽ, ông Trọng muốn ngồi ghế Tổng Bí thư suốt đời, và có thể, ông đă dự tính đến nhiệm kỳ thứ 4, sau 2 năm nữa.
Dùng quyền lực tuyệt đối để tạo sự an toàn cho chính ḿnh, th́ đó chỉ là cái an toàn giả tạo. Bởi dùng sức mạnh để đè bẹp kẻ khác, chỉ là kế sách tạm thời, bởi những người bị đè bẹp ấy không phục. Nếu có ai đó dại dột phản kháng, th́ sẽ bị ông Tổng Bí thư quăng vào ḷ. C̣n người “khôn” luôn vâng lệnh ông Tổng, chẳng qua chỉ để che dấu mục đích thật sự, ủ mưu đợi đến thời điểm chín muồi, th́ sẽ tạo phản.
Trước khi tạo phản, Tô Lâm là cánh tay đắc lực cho Tổng Trọng. Ông Lâm luôn răm rắp vâng lệnh ông Trọng, chấp nhận tiếng xấu, ví dụ như việc sang Đức bắt cóc người, chịu mang tiếng xấu. Tuy nhiên, khi thời cơ đến, và khi đă đủ lông đủ cánh, Tô Lâm liền tạo phản. Và giờ đây, Tô Lâm chính là đối thủ lớn nhất, khó nhằn nhất, của Tổng Trọng.
Từ khi ông Nguyễn Phú Trọng lên làm Tổng Bí thư cho đến nay, đă 13 năm, nhưng ông chưa gặp phải đối thủ nào có khả năng uy hiếp đến chức Tổng Bí thư của ông, như ông Tô Lâm. Kể cả Nguyễn Tấn Dũng trước đây, cũng không đủ sức để đe dọa ghế Tổng Bí thư, bằng Tô Lâm lúc này.
Để tự bảo vệ th́ nhiệm vụ lớn nhất của ông Trọng tại thời điểm này, là phải ra tay “dẹp loạn”. Chỉ có dẹp được Tô Lâm, th́ ông mới tiếp tục được giấc mơ quyền lực, bằng không, ông sẽ bị chính Tô Lâm truất phế trong một tương lai không xa.
Sức khỏe của Tổng Trọng đă rất yếu, ông cần được chăm sóc y tế thường xuyên. Như vậy, ông vừa phải chạy đua trong việc loại bỏ Tô Lâm, vừa phải duy tŕ sức khỏe. Liệu ông có thể loại được Tô Lâm trước khi xuống lỗ hay không, là một bài toán khó.
Tô Lâm đă loại được Vơ Văn Thưởng, Vương Đ́nh Huệ và Trương Thị Mai. Xem ra, Tổng Trọng không dễ ǵ thành công trong việc hạ bệ Tô Lâm trước khi nhắm mắt.
Kể từ sau Đại hội 12 của Đảng, sau khi giành được quyền lực gần như tuyệt đối, Tổng Trọng đă phát động một cuộc chiến chống tham nhũng, với mục đích ban đầu là tiêu diệt những nhân vật vốn là đàn em của ông Ba Dũng.
Đó là một trong những lư do, Tổng Trọng đă dựa hẳn vào lực lượng “thanh kiếm và lá chắn”, để bảo vệ quyền lực của ḿnh. Theo giới quan sát, khi đó, ông Trọng đă quan tâm tới Bộ Công an nhiều hơn so với Bộ Quốc pḥng. Chính v́ vậy, ông đă khiến Quân đội phải lép vế trước Công an, cho tới trước Hội nghị Trung ương 9 khóa 13 vừa qua.
Sau Hội nghị Trung ương 9, t́nh thế đă thay đổi 180 độ, khi Bộ trưởng Công an Tô Lâm bị tập thể Bộ Chính trị gây sức ép, buộc phải ngồi vào ghế Chủ tịch nước. Trong khi đó, vị trí tân Bộ trưởng của Bộ Công an c̣n bỏ trống. Thay vào đó, Thứ trưởng Thường trực, Phó Bí thư Đảng ủy Công an Trung ương – ông Trần Quốc Tỏ – một đối thủ của Bộ trưởng Tô Lâm, lại được giao quyền điều hành tạm thời Bộ Công an, theo quyết định của Thủ tướng Phạm Minh Chính.
Điều vừa kể càng tạo nên những khó khăn đối với quyền lực của tân Chủ tịch nước Tô Lâm. Ông Lâm đă bị nhốt chặt trong chiếc “lồng quyền lực”, với ba lớp khóa cửa: Thủ tướng, Tổng Bí thư và hệ thống các tướng lĩnh quân đội. Lớp khóa 3 tầng đó, đă thực sự “khóa chặt” sự liên thông giữa Văn pḥng Chủ tịch nước với Bộ Công an.
Để phản ứng lại, với mục đích phá thế “bao vây, cấm vận” của các cấp “có thẩm quyền”, ngày 28/5, Đảng ủy Công an Trung ương đă mở Hội nghị, để lựa chọn nhân sự cho vị trí Bộ trưởng Bộ Công an, giới thiệu lên Bộ Chính trị xem xét và quyết định.
Theo tin nội bộ ṛ rỉ, trên 99% các đại biểu dự hội nghị đă biểu quyết, đề nghị, giới thiệu Thượng tướng Lương Tam Quang – Thứ trưởng phụ trách an ninh, một đồng hương với Tô Lâm, vào ghế Bộ trưởng Công an.
Thậm chí, có người c̣n tung lên mạng một bức ảnh – một tấm biển chức danh đúng quy chuẩn, với ḍng chữ: “Thượng tướng Lương Tam Quang/BỘ TRƯỞNG”. Tấm ảnh này được chụp bên trong một chiếc ô tô.
Theo giới quan sát, đây là điều đại kỵ, mà chắc chắn, dù các lănh đạo của Bộ Công an có tham vọng đến đâu, th́ cũng không dám có hành động kiểu “lạy ông tôi ở bụi này” như thế. Đó là sự thách thức công khai với Bộ Chính trị, mà người sẽ phải chịu tai bay vạ gió, chính là ông Lương Tam Quang. Do đó, có khả năng, tin tức ṛ rỉ được tuồn ra từ đàn em của Trần Quốc Tỏ.
Hơn nữa, nghị quyết nói trên là tập thể Đảng ủy Công an Trung ương, đề nghị cấp trên xem xét chuẩn thuận. Cần lưu ư, Đảng ủy Công an Trung ương là cấp dưới, xin lănh đạo Đảng cấp cao nhất chuẩn thuận. Kết quả như thế nào phụ thuộc vào sự đồng thuận của các “cấp có thẩm quyền” – vốn có lợi ích đối chọi với Tô Lâm.
Một câu hỏi đặt ra: Nếu ông Tô Lâm “mới chính là Tổng Bí thư”, như tin ṛ rỉ, th́ tại sao, “Tổng Bí thư Tô Lâm” không quyết định luôn về nhân sự Bộ trưởng Công an, mà cứ loay hoay bị động?
Có nhiều ư kiến thắc mắc, tại sao, đă hơn 10 ngày, kể từ khi ông Tô Lâm rời ghế Bộ trưởng Bộ Công an, để nhậm chức Chủ tịch nước, mà “cấp có thẩm quyền” không quyết định nhân sự tân Bộ Trưởng Bộ Công an?
Thực ra, việc bổ nhiệm tân Bộ trưởng Bộ Công an là điều quá dễ dàng, đối với phe “có thẩm quyền” đang chiếm ưu thế. Theo đó, Thường trực Ban Bí thư chỉ cần triệu tập một Hội nghị bất thường, th́ sau đó, Bộ Chính trị và ông Trọng muốn ai làm tân Bộ trưởng, th́ người đó sẽ chắc chắn được.
Nay, đă giao cho Thượng tướng Trần Quốc Tỏ điều hành hoạt động của Bộ Công an, th́ việc ǵ phải vội vàng. Hơn thế nữa, ông Trần Quốc Tỏ vốn là đối trọng, đối thủ một mất một c̣n với Tô Lâm, th́ Tướng Tỏ thừa sức vô hiệu hóa hệ thống chân rết Hưng Yên.
Việc quyết định đưa các vụ án liên quan đến tập đoàn Phúc Sơn, Thuận An… chịu sự quản lư của Ban chỉ đạo Pḥng chống tham nhũng và tiêu cực Trung ương, cho thấy, Tổng Trọng đă nắm chắc các suy tính của Bộ Công an.
Câu trả lời có lẽ thuyết phục hơn cả, đó là, ở vị thế thượng phong, người ta thường có sở thích “kỳ quái” – hành hạ con mồi trước khi làm thịt. Khi kẻ mạnh áp chế kẻ yếu, th́ bên thua sẽ bị ức chế tâm lư, từ đó sẽ sinh ra các biểu hiện manh động, và chỉ chờ có thế, chiếc lưới của tử thần sẽ chụp xuống.
Đó là lư do, có những ư kiến cho rằng, Chủ tịch nước Tô Lâm và Bộ Công an phải hết sức b́nh tĩnh, bởi chuyện ǵ đă xảy ra, với thực trạng hiện nay, sẽ không thể đảo ngược được.
Cách tốt nhất của ông Tô Lâm và phe cánh sẽ phải là, “ngồi yên, toàn thắng ắt về ta”!./.
TRIỆT PHE CÁNH TÔ LÂM TRỪ HẬU HOẠN?
Trung tướng Tô Ân Xô, phát ngôn nhân của Bộ Công an, cánh tay phải
của thời Tô Lâm bị cho “nghỉ” làm phát ngôn nhân, chuyển sang nhận nhiệm vụ mới tại VP Chủ tịch nước. Có thể làm trợ lư?
Trung tướng Tô Ân Xô là cặp bài trùng với Tô Lâm, người đă tháp tùng với Tô Lâm đi ăn bữa tiệc ḅ dát vàng, trị giá trên tỷ đồng.
Ông Trương Huy San, tức nhà báo Huy Đức, c̣n được biết đến với bút danh Osin ở trên mạng xă hội. Ông là một cây viết chính luận nổi tiếng, tác giả của bộ sách Bên thắng cuộc. Thông tin "nhà báo Huy Đức bị bắt" xuất hiện trên mạng xă hội vào chiều 1/6 và được rất nhiều người chia sẻ, bàn tán.
Một nguồn tin nội bộ cho biết, “Huy Đức bị bắt v́ công kích Tô Lâm” qua bài viết “Một quốc gia không thể phát triển dựa trên sự sợ hăi” ngay sau khi Bộ Công an đưa ra dự thảo quy định kiểm soát việc buôn bán, sở hữu các loại dao có lưỡi dài hơn 20cm.
Một quốc gia không thể phát triển dựa trên sự sợ hăi.
Huy Đức – 26.05.2024
“Xem phim chưởng, th́ một đôi đũa, một lá bài, trong tay cao thủ cũng có thể trở thành vũ khí. Nếu tư duy ‘quy đồng’ [mọi người là tội phạm] th́ có lẽ, có ngày chúng ta phải ăn bốc, v́ đũa là vũ khí nguy hiểm” – Một giáo sư luật nói khi theo dơi những sửa đổi trong “Luật Quản lư, sử dụng vũ khí, vật liệu nổ và công cụ hỗ trợ”.
Theo Giáo sư: Cách quản lư hiệu quả và văn minh là quản lư hành vi sử dụng, gắn liền bối cảnh không gian, ví dụ như [mang những công cụ ấy đến] bến xe, ga tàu…; chứ bà bán phở, anh tỉ lô… phải đeo cái giấy phép lủng lẳng ở cổ khi mưu sinh th́ thật là nực cười; quản lư từ sản xuất th́ sẽ đẩy chi phí kinh doanh lên, mà chả có tác dụng ǵ khi làm bếp người ta choảng nhau.
Rất đồng t́nh với Giáo sư nhưng tôi không chỉ tiếp cận vấn đề ở góc độ pháp lư, tôi suy nghĩ rất nhiều ở khía cạnh an ninh của người dân. Nếu định nghĩa như dự thảo th́ gia đ́nh nào của Việt Nam, đặc biệt là nông dân, mà không có ít nhất một công cụ “thuộc danh mục vũ khí thô sơ do Bộ trưởng Bộ Công an quy định” [Xem dưới chân bài, phần PS].
Vài tuần trước, một vị lănh đạo lăo thành của ngành công an cũng đă rất ngạc nhiên khi thấy báo đài đưa tin “Thanh tra Bộ Công an thanh tra tại Ngân hàng Nhà nước”. Và ông được một vị tướng về hưu giải thích, đây là “thanh tra việc chấp hành các quy định của pháp luật về bảo vệ bí mật nhà nước và an ninh mạng”.
Khi Luật An Ninh Mạng đang được thảo luận, một số đại biểu và chuyên gia pháp lư đă nh́n thấy t́nh huống này [công an có thể “vào” trong nhiều ngành]; dù, bằng tư duy quản trị quốc gia thông thường, và hiểu biết của một người từng lănh đạo ngành, không ai h́nh dung, công an có thêm chức năng ấy.
Chúng tôi hiểu những khó khăn của các đại biểu Quốc hội khi phản biện những chính sách, những luật do Bộ Công an tŕnh. Ngay cả chúng tôi, khi lên tiếng góp ư cho những chính sách của ngành công an, cũng thường nhận được khá nhiều khuyến cáo. Nhưng, “Quốc gia hưng vong thất phu hữu trách”.
Việt Nam đang duy tŕ một thể chế tương đồng với Trung Quốc. Việt Nam nên học Trung Quốc ở những điều họ đúng: Bộ trưởng công an không phải là ủy viên bộ chính trị. Có lẽ Đảng Cộng sản Trung Quốc coi công an là công cụ của bộ chính trị chứ không để bộ chính trị trở thành con tin của công an.
Bộ Công an cũng không nên cấu trúc như hiện nay mà nên tách chức năng điều tra khỏi lực lượng cảnh sát.
Cảnh sát nên có cảnh sát quốc gia và cảnh sát địa phương. Cảnh sát quốc gia, chủ yếu là lực lượng cảnh sát cơ động [chống bạo động và duy tŕ tính thống nhất]. C̣n, đă là cảnh sát địa phương [nhằm đảm bảo an ninh và bảo vệ dân] th́ phải do chính quyền địa phương quyền tuyển chọn, bổ nhiệm và điều động, phù hợp với ngân sách và đặc thù địa phương. Những địa phương an ninh tốt [do kinh tế phát triển, dân tin tưởng chính quyền] có thể biên chế một lực lược cảnh sát cực kỳ tinh gọn.
Ngược lại, cơ quan điều tra th́ không bố trí theo cấp hành chính mà có thể phân vùng, địa hạt. Cơ quan điều tra quốc gia chủ yếu điều tra tội phạm tham nhũng, tội phạm về chức vụ và tội phạm có tổ chức [cảnh sát địa phương có thể điều tra h́nh sự thường như trộm cắp, cố ư gây thương tích…].
Quốc hội nên giám sát, đánh giá chủ trương đưa công an chính quy về xă. Nhiều lănh đạo cơ sở hiện nay đang nuối tiếc cái thời những công an viên của xă dù không ăn lương chính quy, hễ nghe ở đâu có việc [trộm cắp, gây rối…] là “vừa mặc áo vừa chạy tới”; họ là những công an viên gần dân, nắm chắc địa bàn và luôn sát cánh cùng chính quyền xă.
Thực tiễn nhiều năm qua cho thấy, không phải lực lượng công an đông mà đất nước an toàn hơn. Chưa bao giờ tội phạm phát triển phức tạp như vừa qua và nếu như lừa đảo trên mạng có yếu tố [mặt trái] của thời đại công nghệ th́ “cướp ngân hàng” là hiện tượng mà trước đây rất hiếm [và, bà Trương Mỹ Lan chuyển hàng ngh́n tỷ tiền mặt ra khỏi ngân hàng; bạo loạn có hàng trăm người tham gia… mà không phát hiện được từ trong trứng nước].
Tôi tin, nếu cắt giảm 2/3 và tăng lương lên gấp 3, không những an ninh sẽ được cải thiện mà h́nh ảnh người công an trong mắt người dân cũng sẽ đẹp hơn.
Cơ chế quản lư, đặc biệt là quản lư đất đai, dự án của ta hiện nay rất khó làm đúng. Rất ít ai ở trong hệ thống này đă từng kư tá mà dám tin rằng ḿnh chưa làm ǵ sai. Hiện thực ấy, đă khiến cho chỉ có rất ít người đang vận hành hệ thống này không phải sống trong sợ hăi. Không chỉ quan chức. Nên tránh những điều luật khiến cho gần như mọi gia đ́nh và phần lớn người dân đều có thể vi phạm. Đừng để thường dân cũng phải luôn nơm nớp, bất an.
Không có quốc gia nào có thể phát bền vững dựa trên sự sợ hăi.
Tôi tin là giờ đây, Đại tướng Tô Lâm sẽ tư duy như một nguyên thủ chứ không phải tư duy như một người nắm chắc Bộ Công an, đặt quyền lợi quốc gia lên trên lợi ích của ngành.
Sau những năm tháng ngao ngán chứng kiến quan tham “ăn không từ một cái ǵ”, háo hức chờ những vụ bắt bớ; giờ đây, cái đất nước cần là một giai đoạn thật sự thái b́nh. Cần những sửa đổi về thể chế để sao cho quan có thể tử tế khi c̣n tại chức, dân có thể ngủ ngon khi nói và làm những điều ngay thẳng.
PS: Theo dự thảo Luật Quản lư, sử dụng vũ khí, vật liệu nổ và công cụ hỗ trợ (sửa đổi), dao có tính sát thương cao là dao sắc, dao nhọn và dao sắc nhọn, có chiều dài lưỡi dao từ 20cm trở lên hoặc có chiều dài lưỡi dao dưới 20cm nhưng được hoán cải, lắp ráp để có công năng, tác dụng tương tự dao có tính sát thương cao thuộc danh mục vũ khí thô sơ do Bộ trưởng Bộ Công an ban hành. Dự thảo luật này cũng yêu cầu “khai báo vũ khí thô sơ và dao có tính sát thương cao trong sản xuất, kinh doanh, xuất khẩu, nhập khẩu”.
Trước khi biến mất, trên Facebook mang tên Truong Huy San có đăng tải bài viết “Những suy nghĩ không rời rạc” vào ngày 28/5, trong đó ông b́nh luận về các vấn đề pháp quyền tại Việt Nam và viết rằng việc tái lập các ban Đảng thời ông Nguyễn Phú Trọng là "một bước lùi về chính trị".
Ông mở đầu bài viết: “Sáng qua, một vị tướng lăo thành từng giữ một vị trí đầy quyền lực trong ngành công an điện thoại nói chuyện rất lâu sau khi đọc bài của tôi. Ông cho rằng, nếu như tinh thần xây dựng một nhà nước pháp quyền từng thắng thế trong thập niên 2000 th́ nay, tinh thần đó đă bị bóp chết.”
“Trước Hiến pháp 1992, nhà nước của chúng ta là nhà nước chuyên chính vô sản. ‘Pháp luật là ư chí của giai cấp thống trị hay lực lượng cầm quyền’. Cho dù không tuyên bố th́ sau Hiến pháp 1992, từ h́nh luật, dân luật cho đến các luật chuyên ngành khác đều được Việt Nam xây dựng trên tinh thần hướng tới nhà nước pháp quyền. Đặc biệt, Quốc hội đă phải sửa hàng trăm điều luật cho tương thích dần với các quốc gia mà ta làm ăn với họ [BTA với Mỹ, WTO…]. Những nỗ lực này kết thúc từ 2006 và những ǵ ta đang chứng kiến cho thấy, hồn ma ‘pháp luật là ư chí của giai cấp cầm quyền’ đang dần hiện về," ông viết trên trang Truong Huy San.
Trong bài viết này, chủ nhân Facebook c̣n nhắc đến những điểm mạnh và yếu của người đứng đầu Đảng Cộng sản Việt Nam:
"Những người biết chuyện cung đ́nh đánh giá cao sự giữ ǵn của ông Nguyễn Phú Trọng và vợ con ông [ít nhất là cho đến nay]. Nhưng, quản trị quốc gia [trong đó có chống tham nhũng] phải bằng thể chế chứ không thể trông chờ vào 'tấm gương đạo đức' của một vài cá nhân hay việc bắt bớ, loại bỏ một vài con sâu chúa.
"Tuy cảm phục mức độ liêm chính, về mặt vật chất, của ông Nguyễn Phú Trọng, dân chúng vẫn chưa thấy các dấu hiệu chứng tỏ sẽ có 'Đổi mới II' trong nhiệm kỳ cuối của ông. Nếu cho đến ngày nghỉ hưu, ông không đưa ra được một lộ tŕnh chính trị để đất nước dân chủ hơn, sự sạch sẽ của ông sẽ là vô nghĩa," dẫn bài viết trên Facebook Truong Huy San.
Chưa hết, một bài viết khác gần đây có nhan đề "Một quốc gia không thể phát triển dựa trên sự sợ hăi" trên Facebook Truong Huy San nói về quyền lực của Bộ Công an trong hệ thống chính trị và điều hành nhà nước có đoạn:
"Việt Nam đang duy tŕ một thể chế tương đồng với Trung Quốc. Việt Nam nên học Trung Quốc ở những điều họ đúng: Bộ trưởng công an không phải là ủy viên bộ chính trị. Có lẽ Đảng Cộng sản Trung Quốc coi công an là công cụ của bộ chính trị chứ không để bộ chính trị trở thành con tin của công an."
"Bộ Công an cũng không nên cấu trúc như hiện nay mà nên tách chức năng điều tra khỏi lực lượng cảnh sát..."
"Thực tiễn nhiều năm qua cho thấy, không phải lực lượng công an đông mà đất nước an toàn hơn."
"Không có quốc gia nào có thể phát bền vững dựa trên sự sợ hăi. Tôi tin là giờ đây, Đại tướng Tô Lâm sẽ tư duy như một nguyên thủ chứ không phải tư duy như một người nắm chắc Bộ Công an, đặt quyền lợi quốc gia lên trên lợi ích của ngành," bài viết nêu.
Những bài viết này trên Facebook Truong Huy San được đánh giá là đă nêu bật một số vấn đề quan trọng trong việc lănh đạo đất nước của Đảng Cộng sản.
"Trong t́nh h́nh chính trị xă hội của Việt Nam như hiện nay, tôi có thể nói rằng bất cứ một trí thức đích thực nào quan tâm đến vận mệnh của dân tộc và sự phát triển của đất nước đều có thể gặp t́nh trạng như Huy Đức,".
*****
Nhà báo Huy Đức, tên thật là Trương Huy San, sinh 1962, quê quán tại Hà Tĩnh.
Ông từng tham gia trong quân đội với hơn 3 năm ở Campuchia trong giai đoạn chiến tranh giữa Việt Nam với chính quyền Khmer Đỏ.
Bút danh Huy Đức được công chúng biết đến trên báo Tuổi Trẻ.
Ông cũng từng làm báo cho tờ Sài G̣n Tiếp thị và bị sa thải vào năm 2009 v́ bài viết "Bức tường Berlin".
Sau khi rời các cơ quan báo chí nhà nước, ông trở thành một cây viết chính trị-xă hội nổi tiếng trên mạng xă hội với bút danh Osin.
Năm 2012, ông nhận học bổng một năm của chương tŕnh Nieman trao cho một số phóng viên tu nghiệp và nghiên cứu tại Viện Đại học Harvard.
Ông cũng được biết đến với bộ sách Bên thắng cuộc, ra mắt độc giả vào năm 2012. Tác phẩm gồm hai cuốn là Giải phóng và Quyền bính, với trọng tâm là những diễn biến chính trị tại Việt Nam từ những năm 1950, đặc biệt là từ năm 1975 đến cuối những năm 1990.
Vào năm 2022, kỷ niệm 10 năm sách Bên thắng cuộc ra mắt, Ben Kerkvliet, một giáo sư hưu trí của Đại học Quốc gia Úc, viết cho BBC và khen ngợi rằng Bên thắng cuộc "tự nó là một thành tựu đáng khâm phục và sẽ vẫn là một đóng góp vô giá cho học thuật trong thời gian dài".
Bên cạnh sự nghiệp viết, ông Trương Huy San cũng được biết đến với nhiều hoạt động xă hội. Ông là một trong những người sáng lập chương tŕnh Nhịp cầu Hoàng Sa nhằm hỗ trợ các gia đ́nh tử sĩ, thương phế binh Hải chiến Hoàng Sa năm 1974 và các gia đ́nh liệt sĩ, các cựu chiến binh, thương binh Trường Sa.
Gần đây ông có tham gia một số hoạt động trồng cây bảo vệ môi trường.
*****
Vài chi tiết trong bài sau đây của tác giả Huỳnh Văn Hoa về nhà báo Huy Đức không chính xác, chẳng hạn như chỗ này: "Về lại Việt Nam, Huy Đức đầu quân cho báo Sài G̣n Tiếp Thị (SGTT)... Kết cục, nhà cầm quyền đă buộc đóng cửa báo SGTT một cách oan ức".
Có lẽ tác giả Huỳnh Văn Hoa nhớ lầm, v́ nhà báo Huy Đức bị báo Sài G̣n Tiếp Thị sa thải hồi tháng 8-2009, sau khi viết các bài "Chị Hai Thủ tướng", "Bức tường Berline", "Biên giới tháng Hai"... Sau khi rời khỏi SGTT, gần ba năm sau, tháng 5-2012, nhà báo Huy Đức đi Mỹ du học bằng chương tŕnh học bổng của trường Harvard. Cuối năm 2012 và đầu năm 2013, ông cho xuất bản hai tập sách "Bên Thắng Cuộc". Trong khi đó, báo SGTT đến năm 2014 mới bị đ́nh bản.
Nói thêm, Tổng biên tập báo SGTT lúc đó là ông Tâm Chánh, đă bị ép phải sa thải nhà báo Huy Đức. Đây là bức điện ngày 28-10-2009 của Lănh sự quán Mỹ ở Sài G̣n có nói tới vụ nhà báo Tâm Chánh bị Ban Tuyên giáo Thành ủy mời làm việc, họ đưa ra 100 bài báo mà họ cho là "có vấn đề", trong đó có 57 bài do nhà báo Huy Đức viết. Và họ đă buộc nhà báo Tâm Chánh phải sa thải nhà báo Huy Đức, là người bạn và là đồng nghiệp của ḿnh.
Tôi chơi với Huy Đức đă vài mươi năm, từ lúc anh ấy thành đồng đội của tôi trong nhóm Thời báo Kinh tế Sài G̣n (TBKTSG). Trước đó Huy Đức là phóng viên khá nổi tiếng mảng nội chính của báo Tuổi Trẻ, rồi có thời gian ngắn làm cho báo Nông Thôn Ngày Nay.
Ở TBKTSG, Huy Đức là cây bút chính luận nổi bật nhất. Anh đảm đương việc theo dơi, tường thuật các kỳ họp Quốc hội, các chính sách quan trọng về Kinh tế - Xă hội và phỏng vấn các lănh đạo cấp cao. Những bài tường thuật của anh không chỉ miêu tả sự kiện mà luôn kèm theo những ư kiến phân tích, b́nh luận rất sắc sảo.
Trong thời gian làm TBKTSG, Huy Đức cũng đồng thời thu thập tài liệu về những biến cố và nhân vật lịch sử sau năm 1975 ở miền Nam, phỏng vấn rất nhiều quan chức cao cấp đương nhiệm hoặc đă nghỉ hưu, mà anh nói là để chuẩn bị viết hồi kư giúp ông cựu thủ tướng Vơ Văn Kiệt. Những tài liệu này là ṇng cốt để sau này anh viết ra bộ sách quan trọng “Bên Thắng Cuộc", gồm hai tập, do Người Việt xuất bản ở California.
Tôi cho rằng, đến thời điểm hiện nay, chưa có bộ sách nào về t́nh h́nh miền Nam sau năm 1975 có đầy đủ thông tin dữ kiện như sách của Huy Đức, dù cái nh́n của tác giả vẫn dựa trên quan điểm của “bên thắng cuộc” mà không phải ai cũng chấp nhận. Với một nhà báo chuyên nghiệp, viết ra một bộ sách như vậy là đủ để làm nên “sự nghiệp để đời" rồi.
Huy Đức làm việc rất chăm chỉ và khi xử lư đề tài anh luôn có những phát hiện mới, thú vị mà các phóng viên thường ít để ư. Anh cũng chịu khó học hỏi đến mức từ một người tiếng Anh “một chữ bẻ đôi không biết" chỉ vài năm đă có đủ khả năng ngoại ngữ để du học bên Mỹ theo chương tŕnh học bổng Humphrey.
Ngoài đời, Huy Đức thường chơi với một nhóm sĩ quan an ninh cao cấp gốc Nghệ - Tĩnh ở Sài G̣n; họ thường gặp nhau ăn sáng vài tuần một lần tại một nhà hàng trên đường Sương Nguyệt Anh, quận Nhất. Có thể từ nhóm bạn đồng hương này mà Huy Đức khai thác được nhiều thông tin thuộc loại quư hiếm mà các báo khác không có được.
Khi Huy Đức hoàn tất khoá học bên Mỹ và trở về nước sau khi đă xuất bản bộ sách gây chấn động dư luận trong và ngoài nước, nhiều người đoán rằng chắc chắn anh sẽ bị bắt, song điều đó đă không xảy ra, tôi nghĩ có phần “bảo kê" của nhóm đồng hương Nghệ Tĩnh, thậm chí ở cấp cao hơn.
Về lại Việt Nam, Huy Đức đầu quân cho báo Sài G̣n Tiếp Thị (SGTT), lúc ấy vừa tách ra khỏi nhóm TBKTSG, theo chính sách “chiêu hiền đăi sĩ" của tổng biên tập Tâm Chánh. Nhiều bài của Huy Đức trên SGTT về cuộc chiến tranh biên giới 1979, về nội t́nh chính trị ở Campuchia, đặc biệt là về t́nh trạng tham nhũng của gia đ́nh “Ba X" được đông đảo bạn đọc tán thưởng, nhưng cũng làm cho nhà cầm quyền hết sức khó chịu. Kết cục, nhà cầm quyền đă buộc đóng cửa báo SGTT một cách oan ức.
Ngoài viết báo, Huy Đức thời gian này c̣n khởi xướng một chương tŕnh xă hội có ư nghĩa có tên “Nhịp Cầu Hoàng Sa", vận động tài trợ để xây nhà và hỗ trợ cuộc sống cho thân nhân các tử sĩ đă hy sinh trong các cuộc chiến chống xâm lược Trung Cộng ở Hoàng Sa 1974 và Trường Sa 1988.
Chơi với Huy Đức khá lâu và khá thân nhưng trong nghề nghiệp, nhiều lúc tôi không tán thành quan điểm của anh ấy. Huy Đức thường đả kích một cách cay độc các nhân vật phản diện, quan chức tham nhũng, lôi cả gia tộc của họ ra để lên án, trong lúc tôi nghĩ vấn đề là hệ thống, không phải cá nhân. Tuy không có mâu thuẫn ǵ lớn nhưng do khác biệt quan điểm nghề nghiệp, anh đă “unfriend" tôi khỏi trang Facebook cá nhân của anh; sau đó th́ tôi sang Mỹ định cư nên không c̣n gặp nhau nhiều nữa.
Từ khi đi Mỹ về, Huy Đức viết nhiều bài hàm ư kêu gọi cải cách hệ thống, nhưng đem cái mô h́nh dân chủ pháp quyền của Mỹ mà anh học được áp vào thực tế chính trị Việt Nam th́ không khớp, không hiệu quả nên các ư kiến của anh “thường rơi vào hư không” như anh viết. Dẫu vậy, anh vẫn kiên tŕ phản biện.
Bài phản biện mới nhất của anh có lẽ là bài “Một quốc gia không thể phát triển dựa trên sự sợ hăi" đăng trên trang Tiếng Dân ngay sau khi Bộ Công an đưa ra dự thảo quy định kiểm soát việc buôn bán, sở hữu các loại dao có lưỡi dài hơn 20cm. Kiểu “phản biện" thế này thường được gọi là “đối lập trung thành”, phản biện những chính sách cụ thể nhưng vẫn trung thành với chế độ, khác với những người “bất đồng chính kiến".
Nhiều khi Huy Đức phản biện chính sách quá đà, sa vào công kích cá nhân; đây là chuyện người cầm bút khó mà tránh được. Trong bối cảnh phe phái, đấu đá quyết liệt th́ khi công kích một người, một nhóm nào đó, người viết đă vô t́nh hay hữu ư đứng về một nhóm khác, một phe khác, đối lập. Trong bài đoản văn “Những suy nghĩ không rời rạc” đăng ngày 28/05/2024, Huy Đức đă rơi vào t́nh trạng đó. Từ chỗ phản biện “tinh thần pháp quyền đă chết”, anh rơi vào chỗ phê phán chính sách quản trị quốc gia của ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng. Đến đây th́ dường như nhà cầm quyền không c̣n chịu đựng được Huy Đức nữa và họ phải ra tay.
Thật ra trong một xă hội pháp quyền th́ những cây bút phản biện như Huy Đức chẳng những không bị trừng phạt mà c̣n được khuyến khích, giống như chiếc xe hơi cần có phanh (thắng) để khỏi rơi xuống vực. Lợi dụng ng̣i bút để công kích cá nhân vô căn cứ th́ đă có luật chống phỉ báng, chống vu cáo… xử lư, không nên và không thể quy chụp những ư kiến phản biện là “chống phá” để bỏ tù người cầm bút. Tiếc là Huy Đức (và nhiều người khác nữa) đă không được làm việc trong một môi trường tự do như vậy, và anh đă phải trả giá, trước mắt là bị tạm giam và sau này có thể là án tù v́ một tội danh nào đó theo điều 331 hoặc 117 bộ luật h́nh sự.
Thôi th́ chỗ bạn bè, cầu cho anh tai qua nạn khỏi và mong sớm gặp lại một đồng nghiệp tài năng.
Dù chỉ là một vị trí “hữu danh vô thực” hay nói dễ hiểu hơn chỉ là cái loa phát thanh cho Bộ Công An, từ ngày 1/6/2024, cái “mơ làng” Tô Ân Xô chính thức thôi chức và chuyển sang nhận nhiệm vụ mới tại Văn pḥng Chủ tịch nước.
Động thái này cho thấy sau khi Tô Lâm lên làm Chủ tịch nước đă kéo Tô Ân Xô đi theo. Không biết hai họ Tô này có họ hàng hang hốc ǵ với nhau hay không? Nhưng điều này cho thấy t́nh trạng “công an hóa” sang cả khối Văn pḥng Chủ tịch nước, ban/ngành/bộ nào cũng thấy phía công an chơ mơm vào.
Sống ở Việt Nam th́ chẳng lạ ǵ việc một quan chức đi đến đâu là thanh lọc nhân sự cũ, đưa đàn em, cấp dưới của ḿnh sang để kéo bè kết đảng, củng cố quyền lực và nay Tô Lâm cũng đang làm như vậy.
Không biết sắp đặt này của Tô Lâm thế nào hay đến lúc nhân dân lại thấy song Tô cùng kéo nhau XHCN (xuống hố cả nút) không chừng?
Vơ Tuấn
Anh em cho hỏi việc như này thuộc về chính trị hay là pháp luật. Hứa không viết về chính trị nữa, tin gửi đến rất khó xử lư, viết theo hướng pháp luật th́ phải tôn trọng luật của nhà nước VN hiện nay. Không thể kết luận do thể chế, chủ nghĩa. Đang đau đầu nghic cách viết.
Mong anh Osin sớm được về nhà quá.
...............
Thông tin nhóm HT ở bộ tài môi: hiện c03 đang làm việc ơ cục khoáng sản, cục kiểm soát ô nhiễm môi trường, cục quy hoạch tài nguyên đất, sẽ bắt nhiều.
1. Đă bắt đoàn Ngọc phương, cục phó Đất đai (quê Hà tĩnh, đàn em thân cận của Hà, Khánh). Kẻ cầm đầu phương pháp định giá đất bằng Thặng dư, lợi ích nhóm do THH cầm đầu thao túng chính sách. Sắp tới sẽ bắt nhiều ở đội đất đai này.
2. Đă bắt Lại Hồng Thanh, nguyên tổng cục phó địa hất khoáng sản, hiện là CVP hội đồng trữ lượng khoáng sản, do bảo kê cho các mỏ khoáng sản khai thác vượt mức, nhiều một của Hà, quang, khánh.
3. Cục kiểm soát ô nhiễm môi trường và Vụ môi trường: C03 đă triệu tập nhiều CB do liên quan đến các doanh nghiệp tư vấn Mt, trong đó có Cty CP MT lương tài do Vũ đ́nh thắng (đă bị bắt) là anh ruột của Vũ thị Mai (vợ Trần Hồng Hà), lương tài là huyện nhà Mai, lấy trên để dọa các CĐT doanh nghiệp phải thuê Cty này mới thoát được cửa bộ Tài môi .
4. Lưu thị hoài, phó CVP đảm bộ Tài môi (vợ của trợ lư VƯơng đ́nh Huệ) đă nghỉ k lương. Đây là đầu mối rửa tiền, giao lưu giữa nhóm hT của tài môi với CT Huệ.
5. Nguyễn Ḿnh Quang: Bố già của bộ Tài môi, ng xây dựng đế chế HT tại bộ tài môi. Điểm qua các sai phạm: “sai phạm hàng loạt tại các dự án của tập đoàn Mường Thanh” (báo congan.com.vn), “nhiều sai phạm tại các dự án của công ty cp vạn phát Hưng” (báo CÔng an nhân dân), dây là của chót của Quang , ăn hơn 100 tỷ; dự án bán số 3, 4 Đặng Thái thân HN. Quang cài hết tay chân , họ hàng vào bộ như: em trai Phú, Giám đốc ban quản lư dự án; con rể trần phương, cục phó Khoáng sản; con trai Cường (cường quang), phó tổng giám đốc tài nguyên nước, con dâu My, phó pḥng Quỹ môi trường VN. Tất cả đội này đều ăn chơi, bất tai. Như dự án Liên đoàn xạ hiếm, Phú trực tiếp đưa nhà thầu vào, bán thầu nhiều lần, th́ công ẩu, đóng thiếu chiều dài cọc ván thép, gây nứt nhà dân. Hiện Phú 09791532 ba bốn, đă trốn sang Mỹ.
Thanh Hieu Bui
Thu Hà: Nạn “kiêu binh” dưới triều đại Nguyễn Phú Trọng
Từ vua Lê, chúa Trịnh
Sử Việt chép rằng, thời Lê Trung Hưng, vua Lê chỉ là bù nh́n, quyền lực thật sự nằm trong tay chúa Trịnh. Tuy nhiên c̣n có một lực lượng khác từng thao túng cả vua Lê lẫn chúa Trịnh, thậm chí thế lực này c̣n quyết định chọn người lên ngôi, hoàn toàn thao túng Triều đ́nh, đó chính là lực lượng kiêu binh.
Bởi họ đă đóng góp nhiều công lớn, nên được vua, chúa tin dùng làm quân túc vệ, lại được vua chúa nuông chiều, nên quân “Tam phủ” sinh ra thói kiêu căng, xem thường luật vua, phép nước, dẫn đến lũng đoạn triều chính, dân t́nh lầm than, khổ sở.
Nhiều lần kiêu binh xông vào triều, bắt sống, truy sát và bức tử đại thần, đến vua chúa cũng khiếp sợ. Đỉnh điểm vào năm 1792, kiêu binh vây phủ chúa, giết Quận huy Hoàng Đ́nh Bảo, phế bỏ chúa Trịnh Cán và thân mẫu Tuyên phi Đặng Thị Huệ, lập Trịnh Khải lên làm chúa.
Trịnh Khải phong quan tước cho kiêu binh. Từ đó, quân ấy ngày một kiêu, đi cướp phá nhà dân, lộng hành, giết người không nương tay. Kiêu binh cũng tùy tiện mở cửa ngục, rước Lê Duy Khiêm (tức vua bán nước Lê Chiêu Thống sau này) về cung.
Sau này, hào kiệt các nơi cùng nổi dậy, mọi người đồng ḷng t́m diệt kiêu binh. Kiêu binh hai xứ Thanh – Nghệ đóng ở các trấn đều phải bỏ trốn, lúc đi qua làng mạc, chúng không dám lên tiếng. Kẻ nào buộc miệng phát ra thổ âm Thanh – Nghệ, tức th́ bị dân chúng bắt giết ngay.
Bọn chúng phải luôn giả cách làm người câm, ăn xin ở dọc đường, rồi lần ṃ về kinh. Măi đến năm 1786, quân Tây Sơn đánh ra Bắc. Phe chúa Trịnh kháng cự không nổi, tan tác và sụp đổ, nạn kiêu binh chấm dứt.
Có thể thấy, kiêu binh chính là sản phẩm được sản sinh ra từ thể chế chính trị phong kiến chuyên chế thối nát Lê – Trịnh và hậu quả là chúng làm cho triều đại suy tàn.
Bàn về nạn kiêu binh, sách “Việt sử tân biên” (quyển 3), của sử gia Phạm Văn Sơn, có đoạn như sau: “Gia chính cũng như quốc chính, một khi có lũ con cưng đó, tất nhiên phải đưa thiên hạ đến chỗ đại loạn. Lịch sử không chỉ trách kiêu binh, mà c̣n phải quy trách nhiệm cho những người cầm đầu dân tộc đă vụng suy dại nghĩ”.
Đến nguồn cơn Nguyễn Phú Trọng
Hiện nay, dưới triều Nguyễn Phú Trọng, nạn “kiêu binh” từ Bộ Công an cũng tiếm quyền, thao túng quyền lực, bắt cả Bộ Chính trị, Ban Chấp hành Trung ương làm con tin. Khởi nguồn của nạn kiêu binh này là do ông Nguyễn Phú Trọng. Ba vụ việc sau đây, có thể thấy ông Trọng đă dung túng Bộ Công an ra sao:
- Để thoả măn danh dự cá nhân, ông Trọng sẵn sàng bất chấp các quy tắc ngoại giao, thông lệ quốc tế, bật đèn xanh cho Tô Lâm đưa mật vụ sang Đức, bắt cóc Trịnh Xuân Thanh đem về nước. Chưa hết, v́ tiêu diệt phe nhóm chính trị, củng cố quyền lực, ông Trọng cho bắt Uỷ viên Bộ Chính trị Đinh La Thăng, quản thúc (giam lỏng) Thường trực Ban Bí thư Đinh Thế Huynh mà không cần có ư kiến của Ban Chấp hành Trung ương hoặc Quốc hội.
- Ông Trọng biết rất rơ, “án tại hồ sơ” việc bộ trưởng Tô Lâm dính rất sâu trong vụ Mobifone mua AVG bằng các văn bản “Tối mật”, nhưng ông ta vẫn làm ngơ, bỏ qua. Phạm Nhật Vũ, kẻ hưởng lợi 5800 tỉ trong phi vụ này, đă đưa hối lộ cho các quan chức hơn 6 triệu Mỹ kim, lại được Bộ Công an của Tô Lâm đề nghị cho hưởng “chế độ h́nh sự đặc biệt” để Vũ chỉ phải nhận mức án 3 năm tù.
- Ông Trọng ủng hộ chủ trương của Tô Lâm và Bộ Công an, nửa đêm mang hàng ngàn quân đi tấn công thôn Hoành, Đồng Tâm, “tiêu diệt” đảng viên 58 tuổi đảng Lê Đ́nh Ḱnh, bắt hết con cháu ông Ḱnh mà không cần bất kỳ một cuộc ḥa giải, vận động, hay bản án xét xử của bất kỳ phiên ṭa nào.
Từ tiền lệ đó, Bộ Công an núp dưới cờ “chống tham nhũng không có vùng cấm”, trở nên lộng quyền và bước qua mọi rào cản pháp lư.
Nếu như từ năm 2016 về trước, Bộ Công an luôn chờ hồ sơ chuyển từ Ủy Ban Kiểm tra Trung ương, Thanh tra Chính phủ để khởi tố điều tra, th́ nay, Bộ Công an không cần kết luận của Ủy Ban Kiểm tra Trung ương hay đề nghị của Thanh tra Chính phủ.
Bộ Công an xem như không có hai cơ quan này, họ ngang nhiên xông vào trụ sở làm việc bắt Ủy viên Trung ương là bộ trưởng, bí thư các tỉnh thành, bắt chủ tịch Hội Đồng Nhân dân, chủ tịch UBND… mà không cần thông báo cho các tổ chức đảng ủy ở những nơi đó.
Ông Trọng đă xem Bộ Công an là thần bảo hộ của đảng, là công cụ bảo đảm sự tồn tại của đảng, nên o bế, dung túng lực lượng công an, biến họ trở thành kiêu binh hung hăn, côn đồ, coi thường nhân phẩm, mạng sống của dân.
Kiêu binh “thời đại Hồ Chí Minh” tham nhũng, hối lộ, mua sao vạch, bán phẩm hàm, mà không ai dám điều tra, tố cáo, chỉ trích. Công an đánh người, bắn người, bắt bớ, tra tấn khi giam cầm, dẫn đến những cái chết tức tưởi của dân, hoặc thương tích đầy người, thân tàn ma dại… nhưng luôn được bao che, không hề bị truy tố.
Những đại biểu nào chất vấn gay gắt bộ trưởng Bộ Công an, phê phán công an giữa nghị trường, không sớm th́ muộn, cũng bị gài bẫy, bắt giam.
Ai dám đưa công an vào ṿng tố tụng, khi đứng đầu cơ quan khởi tố điều tra là Bộ Công an (đại tướng CA Tô Lâm), cơ quan truy tố Viện Kiểm sát (thượng tá CA Lê Minh Trí) và cơ quan xét xử Toà án Tối cao (thiếu tướng CA Nguyễn Hoà B́nh)?
Thời của kiêu binh
Kiêu binh thời nay đă không c̣n đứng canh cửa ngoài phủ, bảo vệ cấm cung, cảnh vệ mục tiêu… mà kiêu binh đang ngồi trong triều đ́nh, luận bàn chuyện quốc gia, chính sự.
Sai lầm của ông Trọng đă giúp Bộ Công an cài cắm người của ḿnh vào tất cả cơ quan đầu năo. Xin điểm danh sơ sơ, để biết thế lực của Tô Lâm “bày binh bố trận” như thế nào:
1. Lương Tam Quang, sinh 1965, quê Kim Động, Hưng Yên; Ủy viên Trung ương khóa 13, Ủy viên Thường vụ Đảng ủy Công an Trung ương, Thứ trưởng Bộ Công an, Thủ trưởng Cơ quan An ninh điều tra BCA. Sắp tới, Quang sẽ nắm ghế bộ trưởng Bộ Công an.
2. Nguyễn Duy Ngọc, sinh năm 1964, quê Kim Động, Hưng Yên. Ngọc là Ủy viên Trung ương khoá 13, Ủy viên Thường vụ Đảng ủy Công an Trung ương, Thứ trưởng Bộ Công an, Thủ trưởng Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an. Ngày 3-6-2024, Ngọc sẽ nhậm chức Chánh Văn pḥng Trung ương đảng.
3. Tô Ân Xô, sinh năm 1963, quê Bắc Ninh. Xô là thiếu tướng, Ủy viên Đảng ủy Công an Trung ương và là Người phát ngôn của Bộ Công an.
Trước đó, Tô Ân Xô là Chánh Văn pḥng Bộ Công an, Trợ lư Bộ trưởng Bộ Công an Tô Lâm. Ngày 3-6-2024, Xô sẽ được bổ nhiệm chức Trợ lư Chủ tịch nước Tô Lâm.
4. Vũ Hồng Văn, sinh năm 1976, quê Yên Mỹ, Hưng Yên. Văn là Ủy viên Ủy Ban Kiểm tra Trung ương. Trước đó, Vũ Hồng Văn là thiếu tướng, cục trưởng Cục An ninh chính trị nội bộ.
5. Phạm Thế Tùng, sinh năm 1972, quê Tiên Lữ, Hưng Yên. Tùng là thiếu tướng, Cục trưởng Cục An ninh chính trị nội bộ (A03).
6. Mai Hoàng, sinh năm 1979, quê Yên Mỹ, Hưng Yên. Hoàng là thiếu tướng, thành uỷ viên, Phó Giám đốc, Thủ trưởng cơ quan Cảnh sát điều tra Công an TP.HCM.
7. Nguyễn Thanh Tùng, sinh năm 1968, quê Long Hưng, Hưng Yên. Tùng là thiếu tướng, Ủy viên BTV Đảng ủy, Phó Giám đốc, Thủ trưởng cơ quan Cảnh sát điều tra CATP Hà Nội.
8. Tô Anh Dũng, sinh năm 1978, quê Văn Giang, Hưng Yên. Dũng là đại tá, Ủy viên Ban Thường vụ tỉnh uỷ, Giám đốc Công an tỉnh Hà Nam.
9. Cao Minh Huyền, sinh năm 1974, quê thành phố Hưng Yên, tỉnh Hưng Yên. Huyền là đại tá, Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy, Giám đốc Công an tỉnh Lào Cai.
10. Lê Việt Thắng sinh năm 1972, quê quán Văn Giang, Hưng Yên. Thắng là đại tá, Ủy viên Ban thường vụ tỉnh uỷ, Giám đốc Công an tỉnh Yên Bái.
11. Nguyễn Ngọc Quang, sinh năm 1967 quê Hưng Yên. Quang là đại tá, Phó cục trưởng Cảnh sát điều tra tội phạm về ma tuư (C04)
12. Nguyễn Văn Mừng, sinh năm 1967, quê Ân Thi, Hưng Yên. Mừng là thiếu tướng, Cục trưởng Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xă hội (C02).
Chỉ v́ “c̣n đảng c̣n ḿnh”, nên ông Trọng đă tạo điều kiện cho lực lượng Bộ Công an ngày càng đông đúc, hung hăn. Ông Trọng trao cho đám kiêu binh cái quyền “tiền trảm hậu tấu”, để nay họ quay sang tiếm quyền, khuynh loát, nắm thóp cả Ban Chấp hành Trung ương và hệ thống chính trị từ trung ương đến 63 tỉnh thành, ḥng đưa ra yêu sách, sắp xếp nhân sự cấp cao.
Không cần kể dông dài, nhưng mọi người đều thấy Bộ Công an đang kiểm soát gần như tất cả các cơ quan hành pháp, lập pháp và tư pháp, mở đường cho việc Tô Lâm ngồi vào ghế tổng bí thư.
Lần lượt các nguyên thủ quốc gia, “ngũ trụ” triều đ́nh như Nguyễn Xuân Phúc, Vơ Văn Thưởng, Vương Đ́nh Huệ, Trương Thị Mai đều bị đám kiêu binh “cưa ghế”, phế bỏ quyền lực, theo đúng một kiểu quy tŕnh. Đến thời điểm này, có thể nói, “vua” Nguyễn Phú Trọng đă thật sự mất hết quyền lực.
Chiều ngày 1-6-2025, nhà báo Huy Đức, cây bút chính luận số 1 Việt Nam và là một KOLs hay nhất trên mạng xă hội, người nổi tiếng trên truyền thông cả trong và ngoài nước đă bị khởi tố, bắt giam với tội danh “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước” theo điều 331, Bộ luật h́nh sự.
Sắp tới, sẽ có những cuộc thanh trừng, đàn áp khốc liệt. Các nhà hoạt động nhân quyền, những tiếng nói phản biện, những phản ứng trong dân chúng và ngay cả trong đảng cũng sẽ cùng chung số phận.
Kiêu binh đang lên ngôi. Vết nhơ thời vua Lê, chúa Trịnh đă, đang và sẽ lặp lại một lần nữa trong lịch sử hiện đại Việt Nam. Buồn thay!
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.