Nhớ 'một câu nhịn chín câu lành', người Việt sẽ không hung dữ
Hơn nhau không phải ở nắm đấm mà là ở khả năng học tập, làm việc, chia sẻ, thương yêu, tử tế với ḿnh, với người trong mối quan hệ với cuộc sống xung quanh!
Hạ cẳng tay, thượng cẳng chân sau khi va chạm giao thông - Ảnh do bạn đọc cung cấp
Cách đây mấy bữa, trên đường đi làm về, tôi thấy một đám đông ở Hàng Xanh (Q.B́nh Thạnh, TP.HCM), nghĩ là có kẹt xe. Tới gần mới phát hiện là vừa có vụ va quẹt và hai tài xế đang căi nhau, người đi đường ngang qua ai cũng lắc đầu.
Chuyện va quẹt trên phố đông như Sài G̣n giờ tan tầm là chuyện cơm bữa, nếu cảm thông và chia sẻ được th́ có lẽ người ta sẽ nhẹ nhàng cho qua, tôi nghĩ vậy!
Môi trường nhiều mầm mống bạo lực
Thường người ta sẽ nổi nóng khi gặp một chuyện bất như ư nào đó, như vừa bị sếp la, ra cổng cơ quan bảo vệ đùa một câu, liền sân si. Nỗi buồn, sự bực bội là thứ năng lượng chi phối hành xử khiến người ta không thể kiềm chế được cơn tức dâng lên, lây sang người khác.
V́ vậy, có người dễ nổi nóng đă cảnh báo: "Thấy tôi ‘khó ở’ là tránh xa xa giùm, không ăn mắng ráng chịu". Theo đó, người nóng lâu ngày họ cũng biết tính khí của ḿnh nên có "chống chỉ định" chuyện nói đùa, tiếp xúc lúc họ đang không vui, căng thẳng. Thực ra, khi quá mệt mỏi, phiền muộn trong ḷng, ta không c̣n giữ được ḿnh.
Có người bạn của tôi b́nh thường hiền queo, ai nói ǵ cũng cười. Bỗng một ngày, tôi hỏi "sao buồn dữ rứa?" lại bị bạn nạt cho một câu nghe chưng hửng. Trời, bạn ḿnh đây sao? Mới đầu tôi phản ứng vậy, nhưng chợt dừng lại v́ nhớ ra, đây không phải là bản chất của bạn. Có thể bạn đang có một nỗi niềm, áp lực từ cuộc sống, gia đ́nh, t́nh yêu hoặc bản thân đang trải qua bệnh tật, sự cố…
Ai cũng có lúc nóng giận, nếu ḿnh hiểu th́ sẽ không khiến ngọn lửa trong họ cháy phừng. Tôi im lặng và không bỏ mặc, cuối cùng cũng nghe được thổ lộ từ bạn. Bạn bị nhiều áp lực trong công việc: sếp chèn ép, đồng nghiệp t́m cách chơi khăm, lương không cao, phải chật vật trang trải cuộc sống…
Tất nhiên, nhiều người khó khăn hơn nhưng họ không nổi nóng. Đó là tính cách và sức chịu đựng của từng người. Sự nóng tính là một thói quen được huấn tập hằng ngày theo nguyên lư:
"Thói quen tạo nên tính cách, tính cách tạo nên số phận".
V́ thế, các chuyên gia tâm lư khi chia sẻ với tôi về thói vũ phu của chồng vẫn thường lưu ư, có thể anh ấy từng bị bạo hành lúc nhỏ, từng sống gần những gia đ́nh lớn tiếng, ồn ào đánh căi nhau như cơm bữa.
Sự tác động của cuộc sống xung quanh lên tính cách con người theo hướng đó được ông bà xưa đúc kết rằng "gần mực th́ đen". Cái đen đó cần có thời gian thanh lọc để dần trắng, nhưng nếu vẫn tiếp tục nuôi dưỡng trong môi trường đen hơn th́ sẽ đen đậm hơn.
Ngày nay các văn hóa phẩm mang tính bạo lực vẫn đầy rẫy trên mạng và tồn tại trong cuộc sống, giải trí của nhiều người: từ game online đến phim ảnh. Thường ngày tiếp xúc với sự đánh đấm, máu me trong các "thức ăn tinh thần" đó khiến năo quen với những "mùi vị" của bạo lực, từ đó hành xử theo.
Những kẻ "giang hồ mạng" được ngưỡng mộ và thu tiền trăm triệu cũng chính là một "h́nh tượng" khiến người ta thay đổi suy nghĩ: cần ǵ học hành, tử tế, chỉ cần có "số má" là có thể lên đời.
Môi trường bên ngoài đă vậy, trong nhà trường, gia đ́nh cũng đầy mầm mống bạo lực, tránh sao người trẻ không hoang mang và hành xử theo cách tương tự. Đây mới là điều đáng lo, và người lớn muốn thay đổi không khí bạo lực lan tràn th́ chính bản thân phải nỗ lực để ứng xử nhẹ nhàng với nhau trước.
Nhẫn để yêu thương
Không thể có kết cục tốt với những người nóng nảy. Nhân vật Trương Phi trong Tam Quốc Chí là h́nh mẫu của nóng tính dẫn đến hư sự và mang họa sát thân. Ai cũng nóng nảy trong hành xử th́ chiến tranh sẽ nổ ra, thương vong là tất yếu.
Một câu nói đùa cũng thành chuyện lớn v́ con người ta quá nóng, quá hung dữ; đi nhậu lo hát karaoke cũng bị đánh chết th́… ôi thôi, cuộc sống quá kinh khủng. Pháp luật cần nghiêm minh để trừng trị việc vô cớ đánh, giết người nhưng đó là xử lư phần ngọn, c̣n cái gốc vẫn là giáo dục.
Làm sao để con người có thể chậm lại để phân tích kỹ hơn từng câu nói, từng biểu hiện của người khác, trong đó có thân nhân, bạn bè ḿnh để không chụp mũ rồi hành xử như người điên, người say?
Sống thiền hay b́nh tĩnh sống, sống chậm, sống có chánh niệm… là những cách sống theo tinh thần "nhẫn để yêu thương". Đầu tiên là thương ḿnh. Một người chỉ được người khác tin tưởng, nể trọng và giao việc khi có sự chín chắn, điềm tĩnh trong xử lư. Như vậy, người sống có lư trí, điềm tĩnh chính là cách sống lợi lạc tự thân.
C̣n cái lợi cho người xung quanh, nhất là người thân - thương th́ cũng dễ dàng để thấy. Con cái sẽ học được nhiều điều hay ho từ bố mẹ có cách sống nhẹ nhàng, t́nh cảm. Đó mới là gia tài quư giá để lại cho con.
Hành xử nóng tính dẫn tới hư việc, hại người th́ ṿng lao lư chờ ḿnh là chắc chắn. Một khi đă gây ra sự cố mới hối th́ đâu c̣n kịp. Nhiều người b́nh luận thiếu niên 16 tuổi rút dao đâm chết người nhắc ḿnh chuyện chạy xe chính là "anh hùng rơm", chứng tỏ với bạn gái nhưng rồi được ǵ sau lần ra tay đó? Tù tội và có thể mất luôn bạn gái.
Ai đợi và ai chấp nhận một người giết người làm người yêu, người chồng, người cha tương lai?
Thực ra, sân si - ai cũng có. Cái chính là cách quản lư năng lương tiêu cực đó để những năng lượng tích cực phát triển. Để làm được điều đó, phải xây dựng lối sống nhân văn từ chính mỗi gia đ́nh, người lớn dạy trẻ nhẫn nhịn để an lành như ông bà ḿnh nhắc "một câu nhịn chín câu lành".
Măng tây có tên khoa học là Asparagus officinalis, thuộc họ thực vật Lilliaceae, từ lâu là thực phẩm hảo hạng kiêm dược liệu sáng giá.
Do chứa nhiều nước, giàu chất xơ, vitamin và khoáng chất nên măng tây đem đến cho sức khỏe một số lợi ích sau.
1. Ngăn ngừa suy tĩnh mạch
Do chứa rất nhiều hợp chất flavonoid có tên là rutin, măng tây giúp cơ thể kháng viêm, đồng thời cải thiện tuần hoàn máu.
Măng tây c̣n giúp “gia cố” các mạch máu và mao mạch, v́ vậy rất hữu ích cho những người (đặc biệt phụ nữ) bỗng dưng... chân nổi “dây thừng”.
2. Bảo vệ tim
Măng tây giàu potassium (kali) giúp điều ḥa huyết áp và chứa nhiều folate làm tim khỏe mạnh. Măng tây cũng chứa nhiều chất xơ nên có thể giải tán đám cholesterol gây phiền nhiễu trong máu.
3. Bảo vệ thai nhi
Folate cần thiết cho việc h́nh thành ống thần kinh của thai nhi nên rất tốt với thai phụ.
4. Đẹp da
Măng tây có nhiều vitamin C và A, hai chất kháng oxy hóa hàng đầu bảo vệ da vững vàng trước sự xăm lăng của những gốc tự do.
Vitamin C giúp tổng hợp collagen, một loại protein có tác dụng nâng đỡ và ngăn ngừa sự lăo hóa da.
5. Hỗ trợ ruột
Măng tây c̣n chứa một loại carbohydrate có tên là Innulin - rất quan trọng trong việc tạo điều kiện cho hệ thống ruột hoàn thành tốt chức năng, giúp sự tăng trưởng của những vi khuẩn có lợi cho đường ruột như Lactobacilli và Bifidobacteria.
MĂNG TÂY CHỮA BỆNH UNG THƯ - Việt Hải dịch
Nguyên bản tiếng Anh: Asparagus – Who Knew? (MĂNG TÂY AI MÀ NGỜ !)
Nhiều năm trước đây, tôi có gặp một người đang đi t́m măng tây cho người bạn bị bệnh ung thư. Anh ta đưa tôi một bản sao bài báo tựa đề “Măng tây cho bệnh ung thư”, được đăng trên tờ Cancer News Journal, tháng 12 năm 1979. Tôi chia sẻ cùng các bạn ngay bây giờ như anh ta đă làm với tôi: tôi là một nhà hóa sinh và chuyên về liên quan giữa chế độ ăn kiêng và sức khỏe trên 50 năm rồi. Nhiều năm trước, tôi có biết về sự khám phá của ông Richard R. Vensal, D.D.S, rằng măng tây có thể chữa khỏi bệnh ung thư. Từ đó đến giờ, tôi đă hợp tác với ông ta cho dự án của ông ta. Chúng tôi đă thu thập được rất nhiều trường hợp rất triển vọng.Sau đây là vài thí dụ:
Trường hợp thứ 1 :
Một người đàn ông gần như là không c̣n hy vọng ǵ với bệnh Hodgkin (một loại bệnh ung thư về mạch bạch huyết) đă hoàn toàn mất hết năng lực. Một năm sau khi chữa trị bằng liệu pháp măng tây, các bác sĩ của ông ta không thể t́m thấy bất cứ dấu hiệu nào của bệnh ung thư và anh ta trở lại làm việc thật hăng hái.
Trường hợp thứ 2 :
Một thương gia thành đạt ở tuổi 68 đă bi bệnh ung thư bàng quang từ 16 năm rồi. Sau nhiều năm điều trị, kể cả xạ trị không kết quả, ông ta chuyển qua măng tây. Sau 3 tháng, các xét nghiệm cho thấy khối u trong bàng quang đă biến mất và thận của ông ta hoạt động b́nh thường.
Trường hợp thứ 3 :
Một người đàn ông bị ung thư phổi. Vào ngày 5 tháng 3 năm 1971, ông ta được đưa lên bàn mổ nhưng v́ căn bệnh đă phát triển quá nhiều nên không thể tiến hành cuộc giải phẫu được. Các bác sĩ tuyên bố trường hợp của ông ta không c̣n hy vọng ǵ. Vào ngày 5 tháng 4, ông ta nghe nói đến liệu pháp măng tây và bắt đầu uống ngay tức th́. Đến tháng 8, các phim X quang cho thấy các dấu hiệu của bệnh ung thư đă biến mất và ông ta trở lại công việc kinh doanh của ḿnh.
Trường hợp thứ 4 :
Một phu nữ bị bệnh ung thư da từ nhiều năm. Sau đó bệnh này đă chuyển sang nhiều h́nh thức ung thư khác nhau mà vị bác sĩ chuyên gia cho là đă phát triển nhiều rồi. Sau 3 tháng dùng măng tây, vị bác sĩ chuyện gia cho biết da bà ta trông rất tốt và không c̣n các vết tổn thương nữa. Bà này c̣n cho biết liệu pháp măng tây c̣n chữa căn bệnh thận của bà, mắc phải từ năm 1949. Bà ta đă làm 10 cuộc giải phẩu lấy sỏi thận và bà cũng nhận được trợ cấp từ chính phủ về t́nh trạng thận không thể giải phẩu ở giai đoạn cuối. Bà quy cho liệu pháp măng tây đă chữa khỏi bệnh thận của bà
Tôi không ngạc nhiên lắm vế các kết quả, v́ theo “Các yếu tố về dược liệu” được xuất bản vào năm 1854 do một giáo sư của Trường Đại học Pennsylvania, nói rơ là măng tây là một phương thuốc dân gian thông dụng để làm tan các sỏi thận. Hăy chú ư đến ngày tháng !
Chúng tôi c̣n có nhiều trường hợp khác nữa nhưng ngành y tế đă can thiệp vào việc chúng tôi thu thập các hồ sơ. V́ thế chúng tôi mới kêu gọi các độc giả hăy phổ biến các thông tin rất hữu ích này để giúp đỡ chúng tôi thu thập thật nhiều chứng cứ về các bệnh sử để áp đảo các người hoài nghi của ngành y tế cho một thứ liệu pháp đơn giản và tự nhiên đến mức không thể tin được này.
Về cách chữa trị, măng tây phải được nấu chín trước khi dùng v́ thế măng tây tươi hoặc đóng hộp đều dùng được. Tôi có liên hệ với 2 công ty đóng hộp măng tây , Giant và Stokely , và tôi rất hài ḷng v́ 2 nhăn hiệu này không có sử dụng thuốc trừ sâu hoặc hóa chất bảo quản. Bỏ các cọng măng tây vào máy xay sinh tố và đánh cho nhừ, sau đó cất vào trong tủ lạnh. Cho người bệnh uống 4 muỗng canh, 2 lần trong ngày, sáng và chiều tối. Thường th́ sau 2 – 4 tuần người bệnh sẽ thấy sức khỏe được cải thiện. Người bệnh cũng có thể pha loăng trong nước nóng hoặc nước lạnh để uống. Liều lượng này được ấn định căn cứ trên các thí nghiệm thực tế nhưng dung lượng nhiều hơn cũng không có hại ǵ hết mà đội khi rất cần thiết trong vài trường hợp. Với tư cách là một nhà hóa sinh, tôi tin chắc rằng câu châm ngôn cổ xưa rằng “Cái ǵ điều trị được th́ có thể pḥng ngừa được.”. Căn cứ theo lư thuyết này mà vợ chồng chúng tôi thường dùng nước sinh tố măng tây như là thức uống trong các bữa ăn.
Chúng tôi dùng 2 muỗng canh được pha trong nước để hợp khẩu vị của chúng tôi cho các bữa ăn sáng và tối. Tôi th́ thích uống nóng trong khi vợ tôi th́ thích lạnh. Từ nhiều năm rồi chúng tôi thường cho xét nghiệm máu trong các lần kiểm tra sức khỏe. Trong lần kiểm tra máu sau cùng do một ông bác sĩ chuyên về dinh dưỡng liên quan đến sức khỏe, cho thấy có nhiều cải thiện đáng kể trong các thành phần trong máu khác với lần trước đó và chúng tôi có thể khẳng định rằng các cải thiện đó không do cái ǵ khác hơn là măng tây. Với tư cách là một nhà hóa sinh, tôi có làm một nghiên cứu sâu rộng về các nét đặc trưng của các bệnh ung thư và các phương pháp chữa trị được đề nghị. Và với kết luận cuối cùng, tôi tin chắc rằng măng tây phù hợp nhất cho các lư thuyết về ung thư.
Măng tây có chứa một số lượng lớn protein gọi là histones mà tôi tin là rất tích cực trong kiểm soát sự phát triển của tế bào. V́ lư do đó, tôi tin là ta có thể nói măng tây có chứa một chất mà tôi tạm gọi là chất b́nh thường hóa cho sự phát triển tế bào. Tầm quan trọng của tác động trên bệnh ung thư cũng không khác như là nhiệm vụ của một loại thuốc bổ cho cơ thể. Không để ư đế lư thuyết, trong hoàn cảnh này, măng tây được dùng theo đề nghị của chúng tôi, là một chất vô hại. Cơ quan FDA (Cơ quan kiểm tra thực phẩm và dược phẩm của Hoa Kỳ) không có lư do ǵ ngăn cản bạn dùng một thứ mà chỉ có đem lại điều tốt mà thôi. Viện Nghiên Cứu Ung Thư Hoa Kỳ đă báo cáo là trong măng tây có chứa chất glutathione, được xem như là chất chống sinh ung thư và chống oxy rất hiệu nghiệm.
Socrate, một triết gia Tây phương “ngộ” được câu ghi trên cổng đền Delphes: Hăy tự biết chính ḿnh ngươi, tương tự như Hồi quang phản chiếu của các Tổ sư . Tại sao chúng ta phải quay trở lại nh́n chính ḿnh? V́ chúng ta có thể biết nhiều thứ nhưng chưa hề biết ḿnh là ai. Hôm nay chúng ta thử đề cập đến vấn đề: Biết và không biết này.
Một triết gia nói đă rằng: Điều đau khổ nhất trên cơi đời này là người ta không biết hai điều:
1- Người ta không biết rằng người ta không biết ǵ cả.
2- Người ta không biết ḿnh không là ǵ cả.
Mới nghe điều này có thể chúng ta sẽ cho rằng vô lư, nhưng nếu ngẫm nghĩ lại th́ thật đáng giật ḿnh. Chúng ta biết rất nhiều nhưng đó lại là những điều mà ḿnh không cần biết. Và điều cần biết nhất, th́ ḿnh lại chẳng biết tí nào.
Chẳng hạn như ḿnh có thể biết, chiến tranh xảy ra ở đâu trên thế giới; ở đâu bị thiên tai, lũ lụt; hoặc người mẫu nổi tiếng trên thế giới là ai… Nhưng “Ḿnh là ai?” th́ lại biết rất mơ hồ.
Có một thi sĩ đă từng viết như thế này: Tôi đă đi nhiều nơi và rất nhiều tôi thấy Tôi cứ tưởng tôi biết mọi điều, tuy vậy Tôi chỉ biết là tôi không biết một điều ǵ Cái sự thật cuối cùng tôi t́m ra thế đấy!
Đi khắp mọi nơi để cuối cùng nhận ra rằng ḿnh chẳng biết một điều ǵ cả. Sự thật phũ phàng! Như vậy, chúng ta không nên mặc cảm là ḿnh không biết điều này, điều nọ… Chúng ta sống ở đời, mỗi người biết một chút theo nghiệp của ḿnh, đủ để đóng góp vào cuộc đời để làm cho nó tốt đẹp hơn. Chẳng hạn như bác sĩ th́ có thể không biết về thơ, về nhạc; các vị văn sĩ, thi sĩ th́ có thể không biết đóng bàn, đóng ghế… Nhưng đó chỉ là những cái biết và không biết tạm thôi.
C̣n cái mà chúng ta cần phải biết nhất là tại sao ḿnh sinh ra, khi chết đi ḿnh sẽ đi đâu? Và ḿnh sống trên cơi đời này để làm cái ǵ?…
Trong đoạn cuối của bài thơ trên, có những câu như thế này:
Mặc dù đường xích đạo chạy qua hàng trăm địa điểm trên thế giới, nhưng chỉ Ecuador là quốc gia duy nhất mang niềm tự hào về vị trí địa lư độc đáo này.
Trong thực tế, tên chính thức của Ecuador là Cộng ḥa Ecuador, nếu dịch theo nghĩa đen là "Cộng ḥa xích đạo". Thành phố Quito cũng là thủ đô của Ecuador nằm ở chính giữa đường xích đạo tưởng tượng này.
Đường xích đạo đă được phát hiện và lập bản đồ vào năm 1736 bởi một nhóm thám hiểm trắc địa người Pháp, người dẫn đầu nhóm thám hiểm này là Charles -Marie de La Comdamine.
Charles -Marie de La Comdamine đă trải qua 10 năm ở Ecuador để lấy những số đo và đă chứng minh rằng trái đất này không hoàn toàn là tṛn trịa mà nó là ph́nh ra tại đường xích đạo.
Vào năm 1936, chính phủ Ecuador đă xây dựng một tượng đài để kỷ niệm 200 năm của cuộc thám hiểm trắc địa đầu tiên của Viện Hàn lâm khoa học Pháp.
Đài tưởng niệm này được xây dựng thêm một ṭa tháp cao 30 m và trên đỉnh tháp được thiết lặp một h́nh cầu cao khoảng 2,4 m nữa vào năm 1979.
Tượng đài nằm trong một công viên có tên gọi là "Mitad del Mundo" hay "Tâm của thế giới". Một đường màu vàng chạy trên mặt đất đó được cho là đánh dấu vị trí chính xác của đường xích đạo.
Tuy nhiên, hệ thống định vị toàn cầu (GPS) hiện đại cho thấy rằng đường xích đạo thực tế nằm cách khoảng 240 m về phía bắc của vạch màu vàng mà được vẽ lên ở đây. Khi được hỏi về sự khác biệt, các quan chức công viên cho biết rằng ở gần vùng đất mà đường xích đạo chạy qua là một khe núi và mặt đất nơi ấy không phù hợp để xây dựng một đài tưởng niệm. Cho nên, các nhà xây dựng phải chọn một vị trí khác.
Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Nguyễn Bá Chổi vừa nhận được lá thư dưới đây của của một cựu bộ đội cụ Hồ. Nhận thấy nội dung liên quan đến “đại thắng mùa xuân” mà “đảng ta” đang chuẩn bị ăn mừng ngày kỷ niệm lần thứ 39,
Chổi xin cho đăng lại nơi đây sau khi được sự đồng ư của tác giả bức thư với điều kiện dấu tên. Tiện thể, người nhận xin gửi nơi đây lời cám ơn đến anh cựu “giải phóng quân” Kách Mạng đă chia sẻ tâm sự phản tỉnh với cựu thù.
Anh Chổi,
Trước hết tôi xin thú thật, nhờ đọc những bài viết của anh suốt mấy năm nay, tôi biết được anh từng là một người lính trong Quân đội Việt Nam Cộng Ḥa trước 30 tháng Tư 1975, và tuổi anh với tôi cũng xêm xêm nhau. Tôi viết “xêm xêm” theo kiểu nói người Miền Nam các anh hay dùng để anh hay rằng tôi, một bộ đội cụ Hồ thập thành trước kia nay đă tự giác tự nguyện tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc trên con đường Ngụy-quân hóa và Mỹ-cút hóa.
Ngụy quân hóa v́ cái ǵ của Ngụy tôi cũng thích, như nhạc Ngụy, sách Ngụy, nói chung là thượng vàng hạ cám ǵ của Ngụy đều... hiện đại.
Mỹ- cút hóa là con cháu tôi bây giờ học tiếng Mỹ thay v́ tiếng Nga, như đảng đă bái bai Kinh Tế Tập Trung đói meo chạy theo Kinh Tế Thị Trường béo bở, bỏ đồng Rúp ông Liên Xô để úp mặt vào đồng Đô “đế quốc” Mỹ; c̣n đồng Hồ th́ khỏi nói, như anh thấy tướng Phạm Quư Ngọ vừa rồi nhận hối lộ do Dương Chí Dũng giao nạp tới 1 triệu 510 ngàn đồng Đô, chứ đồng Hồ th́ phải vận dụng cơ man nào là bao bố.
Mỹ-cút hóa v́ con gái rượu của Thủ tướng Dũng thiếu ǵ con trai của các nhà lăo thành Cách Mạng gạ gẩm cưa kéo mà cứ một hai “em chả, em chả”, cứ nằng nặc đ̣i lấy bằng được thằng con Ngụy đă cút theo Mỹ ngày Mỹ cút;
Mỹ- cút hóa đến nỗi mấy đứa cháu tôi bây giờ mừng sinh nhật cũng hát bài Hép Pi Bớt Đê (Happy Birth Day), hể mở miệng là Ô Kê Ô Gà! Ra phố th́ cứ đ̣i uống Cô Ca, ăn th́ Mạc Đá Nồ (McDonald), Bơ Gơ Kinh (Burger King), Ken Tơ Ky Phờ Rai chích Cần (Kentucky Fried Chicken)... con quan CS chỉ toàn muốn du học Mỹ Tư Bản... đó Anh.
Chả dấu ǵ Anh, sau khi thống nhất đất nước, tôi khoái Miền Nam của anh quá xá rồi xin chọn nơi này làm quê hương luôn đó anh.
Xin anh đừng buồn hay thấy bị xúc phạm khi tôi dùng chữ “Ngụy” trong thư này, lư do giản đơn là, một phần do quen mồm quen mép, một phần khác quan trọng hơn là, nhờ ở lại Miền Nam, sống giữa đồng bào Miền Nam mà tôi đă chuyển biến từ sai lầm đáng tiếc căm thù khinh bỉ Ngụy thành khoái Ngụy, bái phục văn hóa “đồi trụy” Ngụy, và nhất là Quân đội Miền Nam các anh có anh hùng Ngụy Văn Thà, trong khi Thủ tướng Miền Bắc của chúng tôi tự cho ḿnh là chân chính lại kư công hàm bán nước, dâng Hoàng Sa và Trường Sa cho Tàu cộng, mà bây giờ nhờ đọc qua loạt bài “Những sự thật không thể chối bỏ” của Đặng Chí Hùng kèm theo những h́nh ảnh tư liệu dẫn chứng, tôi mới biết được thực sự ai ngụy ai ngay, nhưng đây không phải là nội dung tôi muốn đề cập đến trong thư này.
Thưa anh Chổi, điều tôi muốn đề cập với anh hôm nay là cám ơn các anh đă... thua cuộc chiến tranh mà trước kia chúng tôi hăm hở gọi là “giải phóng Miền Nam”.
Thực tế cho thấy đó là “giải phóng Miền Bắc”. Nói thế nghe ra là ”phản động”, nhưng thực chất là vậy. Nếu bác Hồ từng nói “Nước Việt nam là một, dân tộc Việt Nam là một, sông có thể cạn, núi có thể ṃn song chân lư ấy không bao giờ thay đổi” - cứ cho bác Hồ nói đúng đi, mặc dầu theo sách giáo khoa Cách mạng dạy th́ Việt Nam ta không chỉ có một mà có tới 53 dân tộc (trong Nam các anh gọi là 53 sắc tộc, xem ra đúng hơn), th́ ta cũng có thể nói, nhờ chiếm được Miền Nam mà Miền Bắc được giải phóng, sông có thể cạn núi có thể ṃn, nhưng chân lư ấy nay đă hiển nhiên không thể chối căi.
Thực tế đó là ǵ? Cũng giản đơn và dễ dàng như ṭa án Hải Pḥng xử phạt tù anh em Đoàn Văn Vươn là nạn nhân, và phạt tù treo đám thủ phạm tép riu, c̣n đám đầu sỏ chủ mưu th́ hoàn toàn vô can, trong vụ cưỡng chế tài sản nhân dân mà chính Thủ tướng kết luận “hoàn toàn trái pháp luật”.
Nếu các anh không thua cuộc chiến th́ bộ đội cụ Hồ chúng tôi đâu có thu được hàng tỷ khối chiến lợi phẩm mang về làm náo nức nhân dân Miền Bắc, trong đó có cậu bé 13 tuổi quê hương Xô Viết Nghệ Tĩnh sau này là nhà báo Huy Đức ghi lại:
“Những ǵ được đưa ra từ những chiếc xe đ̣ Phi Long thoạt đầu thật giản đơn: Mấy chiếc xe đạp bóng lộn xếp trên nóc xe; Cặp nhẫn vàng chóe trên ngón tay một người làng tập kết vừa về Nam thăm quê ra; Con búp bê nhựa - biết nhắm mắt khi nằm ngửa và có thể khóc oe oe - buộc trên ba lô của một anh bộ đội phục viên may mắn.
Những cuốn sách của Mai Thảo, Duyên Anh... được các anh bộ đội giấu dưới đáy ba lô đă giúp bọn trẻ chúng tôi biết một thế giới văn chương gần gũi hơn Rừng Thẳm Tuyết Dày [1], Thép Đă Tôi Thế Đấy [2]... Những chiếc máy Akai, radio cassettes, được những người hàng xóm tập kết mang ra, giúp chúng tôi biết những người lính xa nhà, đêm tiền đồn c̣n nhớ mẹ, nhớ em, chứ không chỉ có “đêm Trường Sơn nhớ Bác”.
Có một miền Nam không giống như miền Nam trong sách giáo khoa của chúng tôi.” (Bên Thắng Cuộc).
C̣n chính bộ đội cụ Hồ như chiến sĩ gái Dương Thu Hương háo hức bao nhiêu trên đường giải phóng Miền Nam th́ sau 30/4/75, khi vào đến Sài G̣n đă... Ta thử đọc trích đoạn cuộc trao đổi giữa cô với nhà báo Đinh Quang Anh Thái (*)
- Đinh Quang Anh Thái: Bà từng viết rằng, ngày 30 tháng Tư năm 1975, khi các phụ nữ khác trong đoàn quân của bà trầm trồ trước sự trù phú vật chất của miền Nam th́ bà ngồi khóc trên lề đường Sài G̣n. Bà có thể nhắc lại tâm trạng của bà lúc đó?
- Dương Thu Hương: (thở dài) Điên rồ th́ tôi có nhiều thứ điên rồ. Khóc th́ tôi có hai lần khóc.
Lần thứ nhất khi đội quân chiến thắng vào Sài G̣n năm 1975, trong khi tất cà mọi người trong đội quân chúng tôi đều hớn hở cười th́ tôi lại khóc.
V́ tôi thấy tuổi xuân của tôi đă hy sinh một cách uổng phí. Tôi không choáng ngợp v́ nhà cao cửa rộng của miền Nam, mà v́ tác phẩm của tất cả các nhà văn miền Nam đều được xuất bản trong một chế độ tự do; tất cả các tác giả mà tôi chưa bao giờ biết đều có tác phẩm bầy trong các hiệu sách, ngay trên vỉa hè; và đầy dẫy các phương tiện thông tin như TV, radio, cassette.
Những phương tiện đó đối với người miền Bắc là những giấc mơ. Ở miền Bắc, tất cả mọi báo đài, sách vở đều do nhà nước quản lư. Dân chúng chỉ được nghe đài Hà Nội mà thôi; và chỉ có những cán bộ được tin tưởng lắm mới được nghe đài Sơn Mao, tức là đài phát thanh Trung Quốc. C̣n toàn bộ dân chúng chỉ được nghe loa phóng thanh tập thể; có nghĩa là chỉ được nghe một tiếng nói. Vào Nam tôi mới hiểu rằng, chế độ ngoài Bắc là chế độ man rợ v́ nó chọc mù mắt con người, bịt lỗ tai con người. Trong khi đó ở miền Nam người ta có thể nghe bất cứ thứ đài nào, Pháp, Anh, Mỹ... nếu người ta muốn.
Đó mới là chế độ của nền văn minh. Và thật chua chát khi nền văn minh đă thua chế độ man rợ. Đó là sự hàm hồ và lầm lẫn của lịch sử. Đó là bài học đắt giá và nhầm lẫn lớn nhất mà dân tộc Việt Nam phạm phải. ”
Rồi chuyện ông bác sĩ bộ đội cụ Hồ mà anh gặp tại nhà người bạn chiến hữu của anh ở Tân Định ngay sau khi mới giải phóng Sài G̣n trông như người ngoài hành tinh mới đến, cứ ngơ ngơ ngáo ngáo, bảo “có vào đây mới biết đồng bào Miền Bắc ngoài đó quá khốn khổ.
Anh Chổi ơi, vài mẩu chuyện trên đây là của vài ba cá nhân lẻ tẻ nhưng là đại diện cho tâm trạng chung của tuyệt đại bộ phận đoàn quân “đại thắng mùa xuân” ngay sau khi mèo mù vớ được cá rán Miền Nam đó anh. Bây giờ xin tạm thôi những mẩu chuyện cá nhân để nh́n vào tổng thể sờ sờ trước mắt.
Giá như ngày đó Mỹ không chịu cút, Ngụy không chịu nhào và các anh cứ tiếp tục giữ vững Miền Nam với chế độ Tư Bản một ḿnh th́ chúng tôi, tức Miền Bắc, cứ vẫn xếp hàng cả ngày và chỉ được tiêu chuẩn “mỗi năm ba tấc vải thô, lấy ǵ che kín cụ Hồ em ơi”,
Ba Ếch cứ tiếp tục trốn chui trốn nhủi trong rừng tràm U Minh, đêm du kích ngày chích mông, chứ làm ǵ có nhà thờ họ hoành tráng lừng lựng giữa Rạch Giá như bây giờ.
Nói chung không nhờ Miền Nam các anh thua th́ làm ǵ chúng tôi được nếm mùi bă Tư bản để được như ngày nay. Không nhờ các anh bỏ của chạy lấy người th́ của đâu cho Cách Mạng lấy làm giàu như bây giờ. Không nhờ các anh thua cuộc th́ ngày nay chắc chắn Miền Bắc chúng tôi c̣n tệ hơn nước anh em XHCN Bắc Triều Tiên của cậu Giun Kim Ủn bây giờ.
Nói túm lại, kỷ niệm ngày 30 tháng Tư 75 là để mừng cho Miền Bắc chúng tôi được giải phóng, chứ Miền Nam các anh th́ bị một vố phỏng giai... nhớ đời này qua đời khác.
ở đời này, anh c̣n lạ ǵ, khốn nạn của người này có khi là hạnh phúc của người kia. Thôi th́ Miền Nam các anh đă hưởng lâu rồi, nhiều rồi, nhường cho đồng bào Miền Bắc chúng tôi được giải phóng một ti, cho công bằng.
Cảm ơn anh đă đọc hết thư này của một người cựu thù cùng máu đỏ da vàng, cùng quê hương “ông bác” mà ngày nay mỗi lần nghe nhắc đến là tôi muốn độn thổ v́ xấu hổ.
Trân trọng chào Anh,
Một cựu bộ đội cụ Hồ trong đoàn “giải phóng quân” 1975.
TB. Tôi bị “Ngụy hóa” đến nỗi văn phong của tôi cũng bị... Chổi hóa luôn!
Sài G̣n năm thứ 39 ngày Giải phóng Miền Bắc.
Dân Làm Báo - Mỗi người chúng ta là một chiến sỹ thông tin * Citizen Journalism
1. Cũng giống như đi xe đạp, điều quan trọng nhất là bạn luôn phải giữ được thăng bằng. Để giữ được thăng bằng, bạn phải giữ ḿnh không ngừng vận động.
2. Cũng giống như cuộc sống, nếu bạn mong trèo lên xe là đi được ngay, nếu bạn muốn ngay lúc vừa biết đi xe đă chinh phục một quăng đường xa, bạn sẽ bị ngă.
3. Bắt đầu tập đi xe đạp, bạn hay bị ngă, nhưng đó là kinh nghiệm để bạn thực sự sẵn sàng cho mỗi chuyến đi. Cuộc sống cũng như vậy, là một chuỗi những bài học từ sai lầm. Bạn lớn lên trong cuộc sống từ những trải nghiệm thực tiễn đó.
4. Nếu bạn cứ măi nh́n xuống đất hay sau lưng thay v́ nh́n về phía trước khi đi xe đạp, bạn sẽ đánh mất sự thăng bằng và ngă. Có những khoảnh khắc bạn tự đắm ch́m trong một thế giới huyễn hoặc của riêng bạn, đánh mất sự liên hệ với cuộc sống. Không nên chỉ nh́n vào mơ ước xa xăm của bạn hay nh́n về quá khứ, hăy dành phần lớn sự chú ư của ḿnh vào hiện tại và những điều trước mắt, bạn mới thực sự vững vàng.
5. Khi con đường có những khúc quanh, bạn phải lái xe theo khúc quanh đó. C̣n nếu bạn nhất định, kiên quyết giữ tay lái thẳng, bạn sẽ đi theo một con đường khác và đánh mất con đường định đi. Cuộc sống đôi khi cũng bắt bạn đi theo những con đường cong và đôi khi xuất hiện những ngă rẽ bất ngờ, đ̣i hỏi bạn phải lựa chọn. Bạn có thể vẫn kiên định đi theo con đường của ḿnh hoặc đi vào ngă rẽ. Và nếu bi kịch xảy ra, hăy chấp nhận những tổn thương và tin rằng số phận luôn có những kế hoạch lớn cho một kết thúc tốt đẹp ở cuối con đường.
6. Chiếc xe đạp sẽ giúp bạn đến nơi mà bạn cần đến đă được hoạch định bằng công sức bạn bỏ ra đạp nó. Nó chỉ là công cụ, không phải là kết quả. Cũng giống như cuộc sống, sống thăng bằng rất quan trọng, nhưng đó không phải là mục đích của cuộc sống mà chỉ là cách để bạn đạt được mục đích của ḿnh. Số phận không phải là bất biến, nếu bạn biết sử dụng chiếc xe đạp của ḿnh thật tốt, bạn sẽ đi xa trong cuộc sống.
7. Sau khi thành thạo và hiểu biết với việc điều khiển xe đạp, bạn có thể đi theo cách của riêng ḿnh, thậm chí chỉ cần một bánh xe. Cũng giống như bạn thực sự hiểu cuộc sống, hiểu ḿnh là ai, ḿnh có thể làm được ǵ, ḿnh đang cần điều ǵ, bạn có thể làm nên những điều ḱ diệu theo cách của riêng bạn.
Trong một ca phẫu thuật, cô ư tá trẻ tuổi lần đầu tiên được tham gia ca mổ đă nói với bác sĩ phẫu thuật khi ông đang chuẩn bị khâu vết mổ lại: "Bác sĩ, chúng ta c̣n một miếng gạc chưa lấy ra khỏi bệnh nhân".
Ông bác sĩ, khá lớn tuổi, nói một cách quyết đoán: "Tôi đă lấy hết toàn bộ số gạc ra rồi. Chúng ta bắt đầu khâu vết mổ lại!".
Cô gái vẫn cương quyết: "Không được! Chúng ta đă dùng hết mười hai miếng gạc, trong khi mới lấy ra mười một miếng".
Bác sĩ nghiêm khắc nói với cô: "Tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm! Khâu vết mổ lại!"
Cô lập tức kêu lớn lên: "Bác sĩ không được làm như vậy! Ông phải có trách nhiệm với bệnh nhân chứ!"
Bác sĩ lúc này mới mỉm cười, ông mở bàn tay ḿnh ra với miếng gạc thứ mười hai đang nằm ở đó, rồi nói: "Cô đă chính thức trở thành phụ tá phẫu thuật của tôi rồi đó".
Ông đă thử thách sự chân chính của cô y tá trẻ, và cô đă có được điều ấy.
Kinh Thánh đă nói:
"Hăy là đứa con trong sạch của Chúa Trời. Điều này sẽ giúp các con không bị chỉ trích và luôn thành thật trong thời đại phức tạp này".
Thật vậy, trong cuộc sống, cũng c̣n biết bao người đang sống "mũ ni che tai" cho yên phận, mà không đủ dũng cảm như cô y tá trẻ tuổi kia, để có thể kiên tŕ với bản thân, để có thể làm việc trong danh dự, để có thể dám mạo hiểm trước các thách thức của cuộc sống và đủ bất khuất để theo đuổi các mục tiêu của ḿnh.
Chuyện Người Cựu Sĩ Quan Trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu
T́nh cờ quen biết một anh cựu sĩ quan xuất thân từ trường Thiếu sinh quân Vũng Tàu qua một Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh, thỉnh thỏang chúng tôi gặp nhau trên mạng. Một bữa nọ, khi tôi nhận được youtube "Hồn Nước Quốc Kỳ Quốc Ca Việt Nam", thấy trong đó có đọan vinh danh trận tử thủ oai hùng trong quân sử ngày 1/5/1975 của những thiếu niên 15-16 tuổi, những đứa con mồ côi của quân đội, tôi vội chuyển cho anh v́ nghĩ rằng anh bận đi làm không có giờ lục lạo trên net.
Ai dè hôm sau anh reply cho tôi như sau:
"Cám ơn muội muội đă chuyển cho huynh cùng xem.
Muội hăy xem lại YouTube này (rất hay), ở phút khoảng 30, họ nói về trận đánh sau cùng và buổi lễ "Hạ Kỳ" cuối cùng trên toàn lănh thổ của VNCH vào ngày 1 tháng 5 năm 1975.
Mấy đứa em TSQ đă cầm đầu trong "Trận Đánh Cuối Cùng" ở trường TSQ.. là "đệ tử ruột" của huynh. Cấp chỉ huy đă "tử thủ" sau cùng... cũng là anh của huynh.
Huynh có gặp lại vài em TSQ đă cầm đầu cho cuộc tử thủ ở trường TSQ vào ngày 30/4/75 và 1/5/75. Hai em mà huynh gặp lại được là em LAS ở Toronto/Canada và em NAD Colorado. Hai em này có tường thuật lại cuộc tử thủ và buổi lễ "Hạ Kỳ" cuối cùng của VNCH trên các trang mạng về quân đội VNCH.
Không những là "đệ tử ruột" ở trường TSQ, hai em S và D cùng nhiều em TSQ khác, c̣n là "đệ tử" của huynh khi sinh hoạt hướng đạo với hội đoàn Hướng Đạo/ Vũng-Tàu.
Các em TSQ từ những năm 70 trở về sau đều biết huynh và xem huynh như là "thần tượng" của họ. V́ lúc đó huynh là Liên Đoàn Trưởng của Trường (có 1,400 TSQ). Huynh lại là Trưởng Ban Nhạc Nặng (quân nhạc), Trưởng Ban Nhạc Nhẹ (nhạc sân khấu) của trường. Năm 1971, huynh lại lănh giải vô địch đai đen/Thái Cực Đạo/ cấp toàn quân. Thấy huynh "nổ" dữ chưa???...
Cũng trong YouTube này, ở vào phút 32-35... có đọan phim quay lúc trường TSQ đi diễn hành ở Sài-G̣n vào năm 1971. Người đi đầu cho toán diễn hành của trường, đang chào tay khi đi ngang qua khán đài chánh... là huynh đó!. V́ đang "chào tay" nên muội không thấy được mặt, chỉ thấy được dáng người. Mà dầu có thấy được mặt, muội cũng hỏng biết là ai??.. v́ lúc đó huynh c̣n "nhỏ xíu"!!!...
Khi gặp ông trưởng khu phố văn hóa, tôi đem chuyện này kể cho ông ta nghe với lời than thở: "Anh ạ, các bậc phụ huynh ở đây không dạy dỗ con em hay sao mà để chúng nó ăn nói với khách lạ thô bỉ đến thế hả anh?!"
Chẳng cần suy nghĩ ǵ, ông trưởng khu phố văn hóa đă thuận miệng trả lời tôi ngay: "Có dạy đấy chứ, nhưng chúng nó Đéo nghe!"
Lúc ấy cô con gái của ông bạn tôi là cô giáo, dạy môn văn, vừa đi dạy về và tôi đem chuyện ấy ra kể lại.
Thay v́ trả lời trực tiếp cho tôi, cô giáo xin phép thuật lại một chuyện như sau:
"Hôm ấy cháu giảng bài văn, có đoạn kể thành tích anh hùng và dũng cảm của nhân dân ta đă đánh gục Tây, đánh nhào Mỹ v..v..
Cuối cùng, cháu kêu một em học tṛ trai lớn nhất lớp, bảo nó cắt nghĩa hai chữ: "dũng cảm là ǵ?"
Nó đứng lên suy nghĩ một lúc rồi đáp gọn lỏn: "Nghĩa là .. là .. Đéo sợ !"
Sau đó cháu lại có cuộc tiếp xúc với ông bộ trưởng giáo dục và đào tạo, liền đem chuyện thằng bé học tṛ đă cắt nghĩa 2 chữ "dũng cảm" là: "đéo sợ!" cho ông nghe.
Nghe xong, ông bộ trưởng tỏ vẻ đăm chiêu, ra điều suy nghĩ lung lắm.
Cuối cùng, ông nghiêm nghị nh́n cháu rồi gật gù như một triết gia uyên bác vừa khám phá ra một chân lư, chậm răi đáp:
"Ừ, mà nó cắt nghĩa như thế cũng ...Đéo sai ! .. !!!
Cô kết luận: "Đấy, bây giờ luân lư, đạo đức của con người dưới chế độ này như thế đấy.
Rồi đây, các thế hệ trẻ miền Nam cũng vậy thôi! Làm sao tránh được?"
Ông bố rầu rĩ thở dài: "Đất nước kiểu này th́ ...Đéo khá ..
Khi ta ở đúng vào một thời điểm nào đó và ta gặp được đúng người ta yêu - Đó là duyên may.
Khi bạn gặp ai đó làm ḷng bạn xao xuyến, đó không phải là một sự lựa chọn - Đó là duyên may.
Khi bạn gặp tiếng sét ái t́nh (và không ít những đôi lứa đến với nhau từ đây) th́ chắc chắn không phải là sự lựa chọn rồi - Đó là duyên may. Vấn đề là những ǵ xảy ra liên tiếp sau đó. Khi nào th́ bạn vượt qua t́nh trạng bồng bềnh, choáng ngợp và ch́m đắm của t́nh yêu để bước sang một tầm thức mới? Đó là khi lư trí trở về, khi bạn ngồi lại và suy nghĩ xem liệu bạn có thật sự tiến tới một mối quan hệ bền vững hay để tất cả vào kỷ niệm.
Nếu bạn quyết định yêu một ai đó với tất cả những nhược điểm của người ấy. Đó không c̣n là duyên may nữa - Đó là sự lựa chọn.
Khi bạn quyết định sánh vai cùng một ai, bất kể những ngọt bùi của cuộc đời - Đó là sự lựa chọn.
Cho dù bạn biết rất rơ rằng có rất nhiều người ở bên ngoài trái tim bạn duyên dáng hơn, thông minh hơn, giàu có hơn người bạn yêu, nhưng bạn vẫn quyết ḷng yêu người đó không đổi thay - Đó là sự lựa chọn.
Sự choáng ngợp, bồng bềnh và tiếng sét t́nh yêu đến với ta bằng cơ may. Nhưng t́nh yêu đích thực th́ chính là sự lựa chọn của trái tim. Sự lựa chọn của chính chúng ta
Nhiều đứa trẻ có vẻ khôn ngoan trước tuổi hay là “già trước tuổi”, nhưng một số chúng đă kể những điều mà thực sự thuộc về cuộc sống trong những kiếp sống trước.
Gần đây những ông bố bà mẹ đă chia sẻ những câu chuyện của họ thông qua các phương tiện truyền thông xă hội; nhiều người nói rằng con cái họ nói về cái chết bi thảm xảy ra trước cuộc sống hạnh phúc hiện tại.
1. Khi con trai tôi 3 tuổi, cậu bé nói với tôi rằng cậu thực sự thích người bố mới của ḿnh, ông thực sự tốt. Chồng tôi là bố đẻ và là người bố duy nhất của con trai tôi. Vậy nên tôi đă hỏi: “Tại sao lại thế?”
Con tôi trả lời: “Người bố trước của con thực sự xấu xa. Ông ta đă đâm vào lưng con và con đă chết. Nhưng con thực sự thích người bố mới, ông sẽ không bao giờ làm thế với con”.
2. Khi tôi c̣n là một cô bé, tôi đă mất b́nh tĩnh khi nh́n thấy một người thanh niên ở cửa hàng tạp hóa. Điều đó là không b́nh thường bởi v́ tôi thường giữ trật tự và ngoan ngoăn. Tôi chưa bao giờ phải bị đưa ra khỏi nơi nào đó v́ cư xử tệ, nhưng chúng tôi đă buộc phải rời khỏi cửa hàng đó.
Khi đă vào trong ô tô, mẹ tôi hỏi đă xảy ra vấn đề ǵ, tôi kể với bà về việc người thanh niên đă bắt cóc tôi khỏi người mẹ đầu tiên của tôi, giấu tôi dưới sàn nhà và làm cho tôi ngủ một giấc thật dài cho đến khi tôi tỉnh dậy với người mẹ mới.
Sau đó trên đường về, tôi không ngồi trên ghế mà cứ rúm ró trốn xuống phía dưới vô lăng ô tô để anh ta không thể mang tôi đi lần nữa. Điều đó khiến mẹ tôi bối rối, bởi bà chắc chắn là mẹ đẻ của tôi, và rơ ràng là người mẹ “đầu tiên” của tôi.
3. Bế cô con gái 2 tuổi rưỡi ra khỏi bồn tắm vào một đêm, tôi và vợ đă trao đổi với con gái tầm quan trọng của việc con gái chúng tôi giữ ǵn sạch sẽ cá nhân. Cô bé bất chợt trả lời: “Ồ, không có ai săn đuổi con ở đây. Có một đêm họ đă cố làm vậy. Họ đá vào cửa và cố phá nó, nhưng con đă đánh lại. Con đă chết và giờ con ở đây”.
Cô con gái nói thản nhiên như không.
4. “Trước khi tôi được sinh ra ở đây, tôi có một người chị, phải không? Cô ấy và người mẹ trước đây của tôi giờ đă rất già rồi. Họ đă không sao khi chiếc ô tô bốc cháy, nhưng tôi th́ chắc chắn không được như vậy!”
Cậu bé có lẽ 5 hoặc 6 tuổi. Thật là đáng buồn.
5. Khi em gái tôi c̣n nhỏ, cô bé thường đi quanh nhà với một khung ảnh trong đó có bức h́nh của ông tôi, cô bé khóc và nói, “Em nhớ anh, Harvey”.
Ông nội Harvey đă mất thậm chí trước cả khi tôi được sinh ra. Hơn nữa điều này cũng thường diễn ra, mẹ tôi nói rằng cô bé thường nói những thứ mà bà nội Lucy của tôi thường nói.
6. Khi em gái tôi bắt đầu tập nói, cô bé đă từng nói một vài điều thực sự lạ lùng. Cô bé từng kể với chúng tôi về việc gia đ́nh trước đây của cô bé đă ép cô bé ăn và làm cô bé khóc, nhưng bố cô cuối cùng đă làm cô bị bỏng đến mức cô đă có thể t́m thấy chúng tôi, gia đ́nh mới của cô bé.
Cô bé kể về những điều như thế trong độ tuổi 2-4 tuổi. Cô bé c̣n quá nhỏ để có thể tiếp xúc với điều mà trẻ con hay một ai đó có thể đă từng trải qua những điều tương tự, v́ vậy gia đ́nh tôi luôn nghĩ rằng cô bé đă lưu giữ những kư ức về một kiếp sống trước đây.
7. Trong độ tuổi từ 2 đến 6 tuổi, con trai tôi kể măi một câu chuyện về việc cháu đă chọn tôi làm mẹ như thế nào.
Cháu kể ǵ đó về việc ở cùng với một người đàn ông trong bộ comple và chọn một người mẹ mà sẽ giúp cháu hoàn thành sứ mệnh của những linh hồn của cháu… Chúng tôi đă không thảo luận về vấn đề tâm linh… cũng như cháu không được nuôi dạy trong bất kỳ môi trường tôn giáo nào.
Cháu mô tả nó tựa như mua sắm hàng tạp hóa, đó là cháu ở trong một căn pḥng sáng với những người được xếp thành hàng giống như búp bê và cậu bé đă chọn tôi. Người đàn ông trong bộ comple hỏi là cháu có chắc chắn không, cháu trả lời là chắc chắn và sau đó cháu được sinh ra.
Con trai tôi từ bé cũng đă say mê máy bay trong thế chiến thứ II. Cậu có thể xác định được loại máy bay, các bộ phận, nơi chúng đă được sử dụng… Tôi vẫn không biết là cháu thu thập được những thông tin đó ở đâu. Tôi là một nhà Khoa học, c̣n bố cháu là một nhà toán học.
Chúng tôi vẫn luôn gọi cháu là “ông nội” bởi thái độ ôn ḥa và thận trọng của cháu. Đứa trẻ này thực sự có một tâm hồn già dặn.
8. Cháu trai của tôi khi lần đầu tiên bắt đầu biết nói đă nói với em gái tôi và chồng cô ấy rằng nó “rất hạnh phúc là nó đă chọn họ”. Và sau đó nó tiếp tục kể rằng trước khi là một đứa trẻ như bây giờ, nó ở trong một căn pḥng sáng và nh́n thấy rất nhiều người và nó đă “chọn người mẹ này bởi bà có khuôn mặt hiền hậu”.
9. Chị gái tôi được sinh ra năm bà nội tôi qua đời. Theo như bố tôi kể, ngay khi chị gái tôi biết nói, chị đă nói “Ta là mẹ con”.
10. Theo như mẹ tôi kể, khi tôi c̣n nhỏ, tôi thường nói với mẹ tôi về việc tôi đă chết như thế nào, đó là trong một trận cháy từ rất lâu trước đó. Tôi không nhớ chuyện đó, nhưng một trong những nỗi sợ lớn nhất của tôi đó là ngôi nhà bị bốc cháy. Khi đứng xa đám lửa thôi cũng làm tôi sợ.
Ngay khi vừa bật ṿi nước ở bên hè, tui nh́n thấy chiếc ô tô và nghĩ là nó cần được tắm rửa liền.
Khi bước về phía nhà xe, tui thấy đống thư từ vừa lấy từ thùng thư mà chưa mang vô nhà.
Tui quyết định mang thư vô trước rồi rửa xe sau.
Tui để chùm ch́a khóa trên bàn, bỏ những thư rác vào giỏ rác dưới bàn rồi thấy giỏ rác quá đầy.
Do đó tui quyết định bỏ những hóa đơn xuống và đi đổ rác trước.
Nhưng tui nghĩ lại, nếu sẵn đi đổ rác gần thùng thư, tại sao không kư để gởi những hóa đơn nợ luôn.
Tui lấy tập chi phiếu ra từ ngăn kéo nhưng xui quá chỉ c̣n tấm cuối cùng. Các tập chi phiếu trống th́ lại bỏ trong pḥng làm việc.
Tui đi vô nhà đến bàn giấy th́ thấy lon Pepsi bèn cầm lên uống luôn.
Đang t́m tập check tui t́m chỗ để lon Pepsi cho khỏi đỗ. Tui quyết định bỏ lon Pepsi vào tủ lanh.
Cầm lon Pepsi vào bếp, tui chợt thấy b́nh hoa trên quầy bếp đă cạn nước. Vừa để lon nước xuống tui bỗng nh́n thấy cặp kính lăo tui đi t́m từ sáng đến giờ.
Tui quyết định sẽ đem để cặp kính vào bàn giấy ngay sau khi tưới hoa.
Để kính xuống bàn, tui định hứng nước vào b́nh tưới th́ bỗng thấy cái remote control của TV ai để trêN bàn bếp.
Tui biết là tối nay xem TV tui lại phải đi t́m cái remote control này nên quyết định sẽ đem để nó trên bàn ngủ ngay sau khi tưới hoa.
Khi hứng nước vào b́nh không khéo nên bị đỗ vương văi ít nước trên sàn nhà. Bởi vậy tui để remote control lên bàn, lấy khăn lau khô chỗ nước đọng.
Xong xuôi tui bước lên nhà trên và ráng nhớ xem ḿnh đang định làm việc ǵ.
Kết quả cuối ngày hôm đó :
* Ô tô chưa rửa
* Hóa đơn chưa kư
* Lon Pepsi ấm c̣n ở trên bàn
* B́nh hoa vẫn c̣n thiếu nước
* Tập chi phiếu c̣n tấm cuối cùng
* Bộ viễn khiển TV vẫn c̣n bị lạc
* Cặp kính lăo c̣n chưa t́m thấy
* Quên bẵng ḿnh đă làm ǵ với chùm ch́a khóa xe
* Tui ráng nghĩ coi tại sao cả ngày không làm được việc ǵ
* Tui hoang mang nhớ là tui rất bận bụi cả ngày và bây giờ mệt nhừ
“Chỉ là nắm tro” không phải là một bài kinh trong kho tàng Phật điển, mà nó là một thực tế. Thực tế ấy tôi đă chạm mắt, đă sờ mó được. Từ đó tôi có một cảm nhận riêng, xin được chia sẻ với tất cả các bạn đồng tu nắm tro này.
V́ là nữ nên Ḥa thượng sắp xếp ở thiền viện ni tức Linh Chiếu. Cụ lớn tuổi nên không nhập chúng, mà ở cái thất trong khuôn viên thiền viện do Ḥa Thượng cất cho. V́ thế chúng tôi xem cụ như một thiền sinh ni của viện. Cụ rất siêng tu, không bao giờ lơi lỏng, tự lực lo cho ḿnh mọi việc, ít làm phiền đến chư Ni. Năm 91 tuổi cụ vẫn tự quét nhà, rửa chén, giăng mùng, không phải nhọc nhằn ai, sáng suốt minh mẫn và rất dễ thương. Đến 92 tuổi cụ mất, ra đi hết sức nhẹ nhàng, không giật ḿnh giật mẩy, không làm kinh động đến đại chúng.
Khi được tin cụ yếu, tôi sang thăm. Cụ nh́n tôi quá đổi hiền lành rồi khép nhẹ đôi mắt, đi hồi nào tôi không hay. Thiền viện lo hết chuyện hậu sự. Hỏa táng xong, buổi chiều tôi cùng chư ni đi lấy cốt. Phần xương cho vào hủ đem về nhập tháp Liên Hoa tại Thường Chiếu, c̣n lại phần tro quư cô hốt vô bao ni lông đem đến cầu Long Sơn - Bà Rịa.
Tại đây tôi được chư huynh đệ chỉ cho dăy núi Long Sơn thật trầm mặc nằm sâu lắng bên trong. Ḍng sông trước mắt cũng trôi chảy yên ả quá chừng, làm như không có chuyện ǵ phải buồn phải vui. Sạch và trong văng vắt. Tôi thật bất ngờ về một miền đất gần gũi với ḿnh. Ở đó có một ḍng sông tinh khiết, yên tĩnh, như không hề bận tâm tới chuyện phố thị rộn ràng bên ngoài.
Huynh đệ chia nhau nắm tro sau cùng của người pháp lữ cao niên rải xuống ḍng sông. Nắng chiều óng ánh chiếu xuống màu áo lam, màu xám tro, màu sông nước, màu trái tim huynh đệ lần chia tay. Đẹp và cảm động vô cùng. Khi tôi bốc nắm tro rải xuống, bụi tro bay bay trong hư không, từ từ tan loảng rồi ḥa vào sông nước. Về đến thiền viện, ngồi lặng lẽ trong pḥng, tôi như ngộ ra một điều: đời người chỉ là nắm tro.
Thật ra chuyện này chúng ta ai cũng biết. Tôi cũng biết. Nhưng măi đến khi chính bản thân ḿnh cầm nắm tro của bà cụ, mà trước đó ḿnh ngồi một bên, c̣n nh́n, c̣n nói, c̣n cười gọi tên… bây giờ lại là nắm tro, cũng do chính tay ḿnh đem gởi xuống ḍng sông. Bỗng dưng tôi cảm nhận sâu sắc về một đời người, chung cuộc của chiếc thân tứ đại, ai cũng như ai, chỉ là nắm tro. Đă là nắm tro th́ không có nắm tro nào sang hơn nắm tro nào, không có nắm tro nào vinh quang hơn nắm tro nào, không có nắm tro nào ti tiện hơn nắm tro nào. Tự nhiên bao nhiêu muộn phiền, toan tính trong ḷng rớt xuống. Bởi v́ ḿnh đă là nắm tro th́ không có lư do ǵ đi phiền năo các nắm tro khác.
Chúng ta ít nhiều đă đánh mất cả một quăng đời của ḿnh trong phiền lụy, khổ đau. Cuối cùng tứ đại này không mang theo được v́ nó chỉ là nắm tro, chỉ mang theo nghiệp mà thôi. Sao ta không tự hỏi v́ cái ǵ mà ta tạo nghiệp, v́ ai mà ta tạo nghiệp ? V́ nắm tro mà tạo nghiệp ! Có vô lư không. Phải chi v́ vàng v́ ngọc ḿnh tạo nghiệp cũng được đi, nhưng v́ nắm tro mà tạo nghiệp th́ oan uổng quá. Tạo nghiệp để mưu cầu hạnh phúc, không ngờ lại chuốt quả khổ đau. Bởi v́ ranh giới giữa hạnh phúc và khổ đau nằm ở chỗ nào, chúng ta không biết được.
Chẳng hạn trời đang nóng ḿnh thèm ăn kem. Ăn được một cây kem thật tuyệt vời, có thể gọi là hạnh phúc. Ăn thêm một cây nữa, cũng c̣n hạnh phúc. Thêm một cây nữa th́… hết hạnh phúc, bởi v́ nó sắp nôn ra đây nè. Nếu ăn kem là hạnh phúc th́ càng ăn càng hạnh phúc, ăn một cây hạnh phúc chỉ có một, ăn hai cây hạnh phúc nhân đôi, ăn ba cây hạnh phúc nhân ba. Tại sao ăn ba cây lại hết hạnh phúc ? Th́ ra chúng ta đă hiểu lầm về hạnh phúc. Hạnh phúc là ǵ ? Là vừa ḷng. Tạm định nghĩa ngắn gọn như vậy đi.
Ḿnh cho rằng cái ǵ vừa ḷng, thích thú, thỏa măn là hạnh phúc, mà không biết rằng cơ thể chúng ta, tâm tư chúng ta không bao giờ thỏa măn được hết. Khi tham là cứ muốn thêm, mà sự tiếp nhận của thân tứ đại có chừng mực. Đến lúc nó không tiếp nhận được nữa, mà nghiệp tham vẫn lôi kéo, thế là có sự xung đột giữa thân và tâm. Như vậy là mất hạnh phúc.
Phật dạy các pháp chỉ là duyên sinh thôi, chứ không có cái gọi là chân thật trong đó. Chúng ta luôn mong muốn ḿnh sống th́ phải được vừa ḷng hoài, nhưng các duyên không biết chuyện ấy. Nó cứ đến cứ đi, cứ họp cứ tan theo cách của nó. Ḿnh không vừa ḷng th́ thôi, nó không chiều ḿnh. Cho nên rốt lại hạnh phúc không có thật. Nó chỉ là ảo giác của cảm thọ.
Cảm thọ có ba :
Một là thọ khổ. Khi gặp những cảnh trái ư, nghịch ḷng chúng ta không thích, gọi là thọ khổ.
Hai là thọ lạc. Gặp những cảnh vừa ư thuận ḷng, chúng ta thích thú sung sướng, gọi là thọ lạc.
Ba là thọ không khổ không lạc. Khi gặp cảnh b́nh thường, chúng ta cũng thấy b́nh thường, gọi là thọ không khổ không lạc.
Trong ba cái thọ này, có một số người thích thọ b́nh thường. Tại sao ? V́ họ bảo có vui th́ có khổ. Do sợ khổ nên không dám nhận vui, Lo xa như thế. Th́ ra v́ né cái khổ mà tránh cả cái vui, chớ không phải giác ngộ cái vui tạm bợ của thế gian vốn không thật. Do đó mà chọn thọ b́nh thường. Nhưng Phật nói rơ thế này: Ba cái thọ đó đều vô thường, ngay cả thọ b́nh thường cũng không thường.
Tóm lại, có thọ là có khổ. Chẳng hạn bây giờ ḿnh không buồn cũng không vui, nhưng có chuyện buồn tới ḿnh sẽ buồn. Chúng ta chọn cái b́nh thường, nhưng ngoại duyên không măi b́nh thường được, nó luôn thay đổi.
Ngoại duyên đến từ bên ngoài, chúng ta không thể chủ động được. Trong toàn bộ đời sống, con người chỉ chủ động một phần, c̣n lại phần lớn là bị động bởi các duyên bên ngoài. Như thời tiết tốt chúng ta thấy b́nh thường, dễ chịu, nhưng nếu nước lụt lên th́ sao? Khổ liền. Các tỉnh miền Trung, miền Tây Nam bộ lụt hoài, dân ḿnh cứ phải sống theo con nước, hoàn toàn không thể chủ động được. Đâu có ai muốn lụt, nhưng nước vẫn cứ dâng. Đó là duyên bên ngoài. Đến duyên bên trong lục phủ ngũ tạng của chúng ta cũng thế. Có ai muốn bệnh đâu, mà sao vẫn cứ bệnh. Già có bệnh của già, trẻ có bệnh của trẻ. Ngày nay trẻ đă bệnh ké những bệnh của người già. Như vậy thân của ḿnh mà ḿnh nói nó không nghe, biểu đừng bệnh mà vẫn cứ bệnh. Rơ ràng chúng ta mất quyền tự chủ đối với thân tứ đại này rồi. Cho nên Phật bảo thân này không phải của ḿnh
Mùng bốn tháng 07 năm nay lại về . Với người Mỹ, đó là một ngày lễ lớn trong năm. Bởi đó là Sinh Nhật của Hoa Kỳ. Với cộng đồng người Việt, và những sắc dân khác nữa, ngày 04 tháng 07 không chỉ đơn thuần là một ngày nghỉ. Song đây là ngày họ cảm thấy rất thiêng liêng, như thể đây là ngày mang một ư nghĩa đặc biệt trong đời sống sinh hoạt của họ. Ngày độc lập của quê hương thứ hai. Happy Birthday to USA.
Những đợt bắn pháo bông long trọng và trang nghiêm được các thành phố khắp đất nước Hoa Kỳ tổ chức, nhất là những thành phố có hồ nước. Đêm bắn pháo bông sẽ diễn ra đầy rực rỡ. Bầu trời đêm rực rỡ ánh sáng. Dưới mặt hồ vẻ đẹp phản chiếu những đợt pháo bông đầy màu sắc lung linh. Những trang hoàng rực rỡ. Những dịp mua sắm – thể hiện một h́nh thức chào đón khá thực tế. Những chuyến đi chơi xa được tổ chức trong gia đ́nh. Hầu như nhà nào cũng có những buổi tiệc nướng thịt barbecue ngoài trời…
Hăng xưởng cho nhân viên nghỉ lễ. Ngày Độc Lập của Hoa Kỳ. July Fourth. Independence Day. Không những tất cả người đi làm được nghỉ có lương là luật liên bang. Điều đáng nghĩ tới là niềm tự hào của người dân sống trên đất Mỹ.
Nói đến ngày độc lập của Hoa Kỳ, người ta nghĩ đến lá cờ. Không chỉ có những lá cờ, mà màu cờ cũng được người ta quư trọng. Tinh thần dân tộc của người Mỹ rất lạ. Rất khác với những nơi khác trên thế giới. Họ thể hiện niềm tự hào dân tộc thiên về tính thực tế. Lễ đến là mua sắm. Nên ngành thương mại Mỹ cũng đáp lại người tiêu dùng những đợt khuyến măi rầm rộ. Có người nói do hệ thống quảng cáo thương mại tại đây đă giật dây. Nên đi đâu vào dịp Lễ Độc Lập người ta cũng dễ thấy ngay ba màu chủ đạo của Quốc Kỳ Mỹ: Xanh dương – Đỏ – Trắng (Blue – Red – White) hầu như gắn liền với mọi sản phẩm bày bán trong các siêu thị. Từ ly cốc uống nước. Khăn giấy. Cờ. Quần ngắn, áo thun. Dù che nắng. Mũ đội đầu. Hoa giấy. Ngay cả những tiệm nails của người Việt cũng trộ hẳn lên những tiếng mời chào vẽ móng với những kiểu dáng (design) mang biểu tượng tinh thần dân tộc. Patriotism! Lá cờ nghen. Những thiết kế vẽ sọc trắng, sọc đỏ. Ngôi sao. Màu sơn xanh đậm – dark blue…
Và nói đến lá cờ Mỹ, người ta đă không giấu được niềm tự hào. Làm một cuộc trắc nghiệm bỏ túi tại gia đ́nh anh bạn. Đó là một bữa tiệc gia đ́nh với gần ba chục người tham dự. Hỏi xem lá cờ của nước nào đẹp nhất? Có đến hơn 80% cho biết lá cờ của Mỹ đẹp và oai hùng nhất. Có người nói lá cờ Mỹ mạnh mẽ. Có người nói Quốc kỳ Mỹ sang trọng, xứng đáng là lá cờ của một đại cường quốc. Có người nói nh́n lá cờ Mỹ tung bay, nhất là tại những kỳ Olympic – ḷng họ luôn thấy dạt dào xúc động, nhất là khi lá cờ Hoa Kỳ được kéo lên với điệu nhạc của bản Quốc ca hùng tráng vang lên.
Nhưng một điều khiến người ta suy nghĩ, nếu như họ biết được một sự thật về những lá cờ của Hoa Kỳ tung bay phất phới trên bầu trời của xứ sở tự do này. Những lá cờ thiêng liêng ấy không được sản xuất tại Hoa Kỳ. Chúng được sản xuất tại một đất nước xa xôi khác, hoàn toàn xa lạ và không có cùng những giá trị xứng đáng với lá cờ Mỹ. Bởi lẽ lá cờ của Hoa Kỳ là lá cờ của tự do và dân chủ, bảo vệ và tôn trọng các quyền của con người. C̣n đất nước sản xuất những lá cờ Mỹ này chỉ là một đất nước có những triết lư sống và hành động rất khác. Đó là đất nước Trung Quốc
Năm 2013 – bạn có cảm tưởng ǵ khi biết Huffington Post cho biết năm 2012 có tới 94% những lá cờ Mỹ tung bay trên bầu trời Hoa Kỳ được nhập cảng từ Trung Quốc. Số cờ này trị giá tới 3.1 triệu Mỹ kim. Vẫn biết tại Hoa Kỳ các hăng chế tạo cung cấp cờ và những sản phẩm có nội dung tinh thần dân tộc như Lễ Độc Lập, Lễ Tưởng Niệm Chiến Sĩ, Ngày Veteran vẫn giữ vị trí chủ yếu. Theo các con số c̣n ghi chép lại được, số doanh thu (năm 2007 – năm cuối cùng các tài liệu c̣n lưu lại được) các sản phẩm cờ và hàng hóa có tinh thần dân tộc lên tới 300 triệu Mỹ kim. Theo nhiều người cờ Mỹ nhập cảng từ Trung Quốc (tuy chưa bá chủ thị trường Mỹ) vẫn có thể sẽ là mối đe dọa – a real risk – đối với kỹ nghệ sản xuất cờ tại Hoa Kỳ. Bởi so với năm 2013, doanh số nhập cảng cờ lên đến 3.1 triệu Mỹ kim. Trong khi đó vào năm 2010 con số đó chỉ khoảng 2.8 triệu Mỹ kim.
Theo ư kiến chung, càng ngày cờ Hoa Kỳ chế tạo tại Trung Quốc càng có xu hướng lấn lướt, tấn công vào thị trường Mỹ mạnh mẽ và khốc liệt hơn. Nếu không có những biện pháp mạnh, cờ Mỹ made-in-China sẽ giết chết những cơ sở sản xuất quốc kỳ Mỹ trên đất Mỹ. Không có ǵ khó hiểu cả. Ḷng tham và tâm trí của những người Mỹ hám lợi sẽ không từ bỏ bất cứ cơ hội kiếm tiền nào. Kể cả chuyện phải để cho lương tâm họ bị cắn rứt. Cơ hội kiếm tiền sẽ khuynh đảo suy nghĩ của họ. Màu xanh lá cây của đồng tiền sẽ khiến cho họ mờ mắt. The green color of the dollars will blind their eyes.
Niềm tự hào về lá cờ Mỹ do người Mỹ chế tạo đă bị tấn công. Người có những móc nối trong kỹ nghệ và đường dây phân phối mặt hàng đầy tính biểu tượng này sẽ coi những lá cờ Mỹ thuần túy là những món hàng. Những containers chở cờ Mỹ chế tạo tại Trung Quốc sẽ vượt Thái B́nh Dương đến với Hoa Kỳ. Hóa đơn và hợp đồng với những khoản lăi. Những xưởng may cờ hối hả của Trung Quốc nơi điều kiện làm việc đa số thường rơi vào cảnh bạc đăi. Họ chỉ biết ḿnh đang may cờ Mỹ. Rất có thể sẽ là những lá cờ của các quốc gia giàu có khác. Nhưng t́nh cảm và suy nghĩ của họ hoàn toàn xa lạ với những lá cờ họ đang may. Họ tuyệt nhiên không nghĩ về vinh dự được may những lá cờ Mỹ như người Mỹ; hoặc làm sao họ có được cảm xúc như chúng ta – những người đang sống trên đất Mỹ.
Quốc hội Hoa Kỳ đă thông qua luật cấm các cơ quan công cộng của Hoa Kỳ sử dụng cờ Mỹ sản xuất tại nước ngoài. Các cơ quan công quyền này phải sử dụng cờ Mỹ có ít nhất 50% chất liệu và công đoạn sản xuất tại Mỹ. Nhưng theo nhiều người th́ chuyện này nói để cho có chứ việc thực hiện kiểm tra th́ không thể. Hơn nữa chuyện nh́n thấy những lá cờ Mỹ tung bay chỉ cho người ta cảm giác tự hào hănh diện, chứ mấy ai nghĩ đến chuyện xuất xứ của những lá cờ đó!
Tháng 02 năm 2014, luật Mỹ nghiêm cấm Quân đội Mỹ sử dụng Quốc kỳ Hoa Kỳ chế tạo tại Trung Quốc. Đây là một hành động có ư nghĩa rất lớn. Hăy tưởng tượng, lá cờ Tổ Quốc là niềm kiêu hănh và là động lực của người lính. Đă là lính, ai cũng mang trong ḷng ḿnh niềm kính trọng và tinh thần chiến đấu. Không chỉ có những lá cờ tung bay trên các cột cờ doanh trại quân đội phất phới. Mỗi ngày đều có nghi thức thượng kỳ và hạ kỳ rất trang nghiêm mỗi buổi sáng và mỗi buổi chiều. Một hồi c̣i báo cất lên. Tất cả xe cộ trong doanh trại đang chuyển động sẽ dừng lại. Mọi quân nhân, bất luận trong quân phục hay trong đồng phục thể thao, thậm chí khi mặc quần áo dân sự đang đi bộ sẽ đứng lại trong tư thế nghiêm, hướng về phía cột cờ (dù có thể lúc đó họ ở xa không nh́n thấy). Và họ trang trọng đưa tay lên chào cờ.
Rồi khi một người lính nằm xuống. Lá cờ Tổ quốc một lần nữa, lần cuối, tiễn đưa người con hy sinh cho đất nước trong cách phủ quan tài thật trang nghiêm. Sau đó được xếp gọn, trao cho thân nhân của tử sĩ. Lá cờ chứa đựng biết bao cảm xúc và ư nghĩa của đất nước đối với người đă xả thân v́ Tổ Quốc. Lá cờ thiêng liêng và ư nghĩa hơn tất cả những giá trị đền bù khác; lá cờ tượng trưng cho vinh dự cao quư nhất của người nằm xuống v́ Tổ Quốc.
Chính v́ thế, lá cờ dành cho người chiến sĩ nằm xuống không thể mang bất cứ một t́ vết nào, càng không nên được làm ra từ những nơi các giá trị lư tưởng tự do và dân chủ bị chà đạp; trong khi đó những người lính Hoa Kỳ đă chiến đấu và bảo vệ bằng xương máu của ḿnh cho những giá trị lư tưởng cao đẹp ấy.
Để có được một lá cờ Mỹ thuần Mỹ, bạn có thể mua lá cờ ấy với một chứng chỉ cờ Mỹ (American made certification) ghi rơ ràng xuất xứ của lá cờ ḿnh mua về. Cần biết thêm, mua một lá cờ rất khác với chuyện mua những món hàng khác. Hiệp hội Cờ Chế tạo tại Mỹ – FMAA (The Flag Manufacturers Association of America) đă cấp “Certified Made in the USA” cho các lá cờ được làm ra tại Mỹ với sức lao động của người Mỹ. Và việc mua những lá cờ này cho thấy tinh thần yêu dân tộc của mỗi người. Thay v́ vội vă ra Walmart để mua về những lá cờ made-in-China một cách đầy tiện nghi.
Cuối cùng th́ ngày Lễ Độc Lập sẽ qua. Niềm tự hào khi nh́n lên lá cờ Mỹ đem lại cho bạn những cảm xúc như thế nào chắc vẫn c̣n nguyên đó, bạn nghĩ ǵ? Rung động và xao xuyến? Tri ân và hănh diện. Nhưng có khi nào bạn đặt câu hỏi: Lá cờ ấy đến từ đâu? C̣n chuyện giá trị và ư nghĩa biểu tượng tinh thần dân tộc, chắc khỏi cần phải nói, tất cả chúng ta đều hiểu rất rơ về ư nghĩa thiêng liêng của lá cờ Mỹ như thế nào rồi.
Người Việt có thói xấu là hay chê. Đây là lối ứng xử đáng trách của người Việt. Dường như thói hay chê đă trở thành một văn hóa xấu của người Việt Nam. Văn hóa chê đă ăn sâu vào trong ư thức của người Việt. Thấy là chê. Chê cho thích. Chê cho bơ ghét. Lư do hay chê là v́ không muốn ai hơn ḿnh, nên khi thấy ai làm được ǵ là chê. Nhất là những người cùng cơ quan, cùng đoàn thể dù họ có thiện chí mấy cũng bị chê. Phải chăng “Bụt nhà không thiêng” hay người Việt “xấu xí”, nhiễm văn hóa chê bai, định kiến, thích “d́m hàng”?
Có một em học sinh khi nhận được giấy khen v́ có thành tích học tập xuất sắc. Em vui mừng "up" lên facebook nhưng ngay sau đó, em bị một số bạn nhảy vào b́nh luận không tiếc lời: “vậy mà giỏi ǵ”, “âu cũng là do hên” …
Cô hoa hậu Kỳ Duyên do ngủ say mà có tư thế ngủ không mấy đẹp, cũng bị chê. Mặc dầu chẳng ai ngủ mà có thể khẳng định được ḿnh luôn giữ tư thế đẹp!
Có một bạn trẻ c̣n tâm sự: "Ḿnh đi thi và đạt giải nhất cuộc thi Tiếng hát học sinh - sinh viên. Khả năng ca hát của ḿnh được hội đồng giám khảo có uy tín khẳng định.
Tuy nhiên, ḿnh vừa bước từ trên sân khấu xuống đă có ư kiến bảo "hay cái quái ǵ mà hay. Chẳng qua đẹp trai nên lấy được cảm t́nh của ban giám khảo. Những lời lẽ như thế làm ḿnh buồn lắm".
Lư giải về thói xấu "thích vạch lá t́m sâu" của người Việt, các chuyên gia cho rằng, đây là một hiện tượng có thật trong đời sống. Văn hóa chê là biến tướng của sự đố kỵ, ganh ghét, ích kỷ… Không hài ḷng bất kỳ điều ǵ, không muốn thừa nhận ai, không muốn ai hơn ḿnh, mà chỉ thích phê phán, phê không được th́ t́m cách “d́m”, thể hiện “cái tôi” hẹp ḥi, thiển cận.
Xem ra Chúa Giê-su cũng không qua được những thị phi của người đời. Ngài cũng bị chê, bị trách, bị d́m. . . Ngài cũng bị người đồng hương xem thường. Nhưng Chúa chẳng quan tâm. Ngài vẫn tiếp tục sống cho sứ vụ của ḿnh. Ngài vẫn làm công việc của ḿnh. Ngài không để cho tiếng khen lời chê làm ảnh hưởng tới công việc của ḿnh. Ngài luôn làm việc v́ Chúa Cha và v́ lợi ích các linh hồn. Cho dù những tiếng thị phi người đời muốn cản trở công việc, nhưng không v́ thế mà Ngài bỏ cuộc hay lẩn tránh. Ngài vẫn sống phục vụ cho dù phải trả giá bằng đớn đau cực h́nh do người đồng hương ganh ghét gây nên.
Xem ra Chúa Giê-su cũng là một nạn nhân của văn hóa hay chê. V́ ganh ghét, v́ thiếu khiêm tốn mà người đồng hương đă loại trừ người công chính. Sự kiêu căng đă khiến họ không thể đón nhận tin mừng mà Chúa Giê-su loan báo.
Cuộc sống sẽ hay hơn nếu chúng ta khiêm tốn chấp nhận cái hơn của người khác. Cuộc đời sẽ không có những thị phi nếu chúng ta không đánh hội đồng anh em bằng sự a dua nói hành, nói xấu, bỏ vạ cáo gian nhau. Thiết nghĩ trong mỗi cá nhân chúng ta, cũng nên “uốn lưỡi” nhiều lần trước khi mở miệng chê điều ǵ, chê ai…?
Văn hóa chê sẽ làm cho xă hội kém phát triển v́ mất tính sáng tạo, làm nhụt khí của người làm việc. Văn hóa khen mới làm cho xă hội thăng tiến, mới khích lệ nhau sáng tạo không ngừng để xây dựng xă hội ngày một giầu đẹp hơn.
Xin cho chúng ta biết học nơi Chúa luôn khiêm tốn trong cuộc sống, biết đón nhận mọi lời khen chê, không phải để tự cao hay tự ty mặc cảm mà để sống tốt hơn. Và xin cho chúng ta đừng v́ cái tôi của ḿnh mà nói xấu, bỏ vạ, cáo gian hại người, nhưng luôn nghĩ tốt và sống tốt với mọi người. Amen
Bao Giờ Chúng Ta Ngừng Kiếm Tiền Và Biết Cách Hưởng Thụ?
Khi bạn qua tuổi 50 – 60, bạn không c̣n nhiều thời gian ở phía trước nữa, và bạn cũng không thể mang đi những ǵ bạn đă có được, sẽ là vô ích nếu bạn vẫn bận tâm đến kiếm tiền và dành dụm.
Bởi thế, bạn hăy chi tiêu những đồng tiền mà bạn đă cất giữ để đi du lịch, mua sắm thứ bạn thích và cho đi những ǵ bạn có thể và đừng quan tâm đến nhận lại.
Đừng nghĩ là phải để lại tất cả những ǵ bạn đă kiếm được cho các con cháu, chẳng phải thế sao ? v́ bạn không hề muốn chuyển giao lại cho những kẻ sống kư sinh, những người đang nóng ḷng chờ đợi ngày chết của bạn.
Bạn cũng không cần lo lắng về những điều sẽ xảy ra cho các con bạn, hay việc bạn sẽ bị đánh giá thế nào, bởi v́ khi chúng ta trở về với cát bụi rồi th́ ta không c̣n nghe thấy bất kỳ lời khen hay tiếng chê nào nữa.
Thời gian mà các bạn sống vui vẻ trên đời, thời gian để t́m kiếm của cải bằng biết bao gian khó sẽ chấm dứt.
Bạn đừng lo lắng nhiều đến mối quan hệ với con cái, bởi lẽ chúng có số phận riêng của chúng, và chúng sẽ t́m được, chắc chắn là như vậy, con đường của chúng trong cuộc đời.
Chớ làm nô lệ cho con cái bạn. Hăy giữ quan hệ với chúng, yêu thương chúng và giúp đỡ chúng khi chúng cần, nhưng đồng thời hăy bằng ḷng với số của cải bạn đă dành dụm cho chúng.
Cuộc sống dài hơn cuộc đời lao động. Hăy nghĩ đến việc nghỉ hưu sớn nhất khi bạn có thể và bằng ḷng với cuộc sống.
Đừng kỳ vọng quá nhiều vào con cái bạn. Đa phần, chúng đều yêu quư cha mẹ, nhưng chúng quá bận với công việc và những ràng buộc khác mà chúng cần quan tâm nhiều hơn.
Cũng có những đưa con bất cẩn, chúng có thể căi nhau về của cải của bạn ngay cả lúc bạn đang c̣n sống và có thể là chúng muốn bạn chết sớm hơn để thừa hưởng nhà cửa và của cải của bạn.
Nói chung, con cái đều cho rằng chúng đương nhiên được thừa hưởng tất cả những ǵ bạn đang sở hữu trong khi bạn chẳng có quyền ǵ với tiền bạc của chúng.
V́ thế ,sau tuổi 50-60 bạn không cần phí sức, không cần phải hao tổn thêm sức khỏe để đổi lấy số của cải nhiều hơn mà phải làm việc đến lúc xuống mồ. Rất có thể là tiền bạc của bạn chẳng có chút giá trị nào trước mặt thần chết.
Khi nào th́ chúng ta ngừng kiếm tiền? Bao nhiêu th́ đủ? Một trăm ngàn? Một triệu? Mười triệu?
Từ hàng ngàn hecta ruộng đất bạn cũng chỉ ăn được chút ít rau quả và một nửa chiếc bánh ḿ mỗi ngày; từ vài ba căn nhà bạn đă xây, thực tế là bạn chỉ cần vài mét vuông cho bạn: một chỗ ngủ, một chỗ nghỉ ngơi, một chỗ tắm và một chỗ làm bếp.
Với chừng ấy thời gian mà bạn cần một chỗ ở, một số tiền để ăn, để mặc và một số vật dụng cần thiết khác … thế là bạn đă sống tốt rồi. Chỉ cần sống vui vẻ hạnh phúc là được.
Gia đ́nh nào cũng có vấn đề, bất luận là ở chế độ xă hội nào.
Bạn đừng so sánh với người khác về phương diện tài chính, Đừng quan tâm đến việc ai có nhiều của cải hơn ,hoặc con cái ai thành đạt hơn về vật chất, mà hăy đi chơi nhiều hơn, đến các bar, kể cả đi du lịch nước ngoài.
Hăy nhanh chóng đặt lên bàn cân để so sánh xem ai có nhiều thời gian rỗi hơn, ai hạnh phúc hơn, ai khỏe mạnh và sống lâu hơn.
Đừng bận tâm đến những điều mà bạn không thể thay đổi. Nó chẳng giúp ǵ cho bạn, mà trạng thái tinh thần không tốt c̣n đẫn đến bệnh tật.
Hăy tạo cho ḿnh một trạng thái thường xuyên ổn định, và hăy xác định xem điều ǵ khiến bạn hạnh phúc.
Với chừng ấy thời gian bạn sống khỏe mạnh và vui vẻ, bạn hăy lên cho ḿnh một kế hoạch, rồi nóng ḷng chờ đợi những ngày tiếp theo.
Một ngày sống mà không có phút giây nào vui vẻ là một ngày mất đi. Một ngày có dù chỉ một giây phút vui vẻ là một ngày được lợi. Một tâm hồn lạc quan th́ chữa khỏi bệnh tật nhanh chóng.
Nhưng một tâm hồn hạnh phúc th́ không có căn bệnh nào phải chữa, bởi nó không quen biết bệnh tật …
Hăy giữ cho bạn một trạng thái tinh thần tốt; hăy di chuyển ,ra ngoài thường xuyên, đi dưới nắng mặt trời, ăn nhiều thực phẩm chứa vitamin và khoáng chất, và hăy vượt qua mọi trở ngại để sống thêm 30-40 năm với thể lực và sức khỏe dồi dào.
Hăy bằng ḷng với những ǵ bạn đang có và những ǵ có ở xung quanh bạn.
Và đừng quên bạn bè. Họ chính là sự giàu có của cuộc đời bạn. Hăy giữ mối quan hệ bạn bè lâu dài, hăy tôn trọng một số nguyên tắc cơ bản: chịu khó nghe và đừng ngắt lời; hăy nói chuyện chứ đừng nhạo báng; hăy cho đi mà không bận tâm đến nhận lại; hăy trả lời câu hỏi chứ đừng phản đối; hăy tha thứ chứ đừng trách cứ, và đă hứa th́ không được quên.
Như thế bạn sẽ không bao giờ cô đơn. Chúc bạn có một cuộc sống dài lâu và đầy đủ!
Hà Nội Đang Bị Rối Loạn Hành Vi Ngôn Ngữ Trầm Trọng
TT - Hà Nội “tuyên chiến” với nạn nói tục. Hà Nội cũng đang lấy ư kiến xây dựng hệ thống quy tắc ứng xử... Tuổi Trẻ xin giới thiệu ư kiến của Nhà nhiếp ảnh Quang Phùng.
Tôi sinh ra ở Hà Đông, nhưng từ năm lên một tuổi đă được đưa ra sống tại Hà Nội. Tôi gắn bó với Hà Nội từ những ngày đó, đến tận bây giờ đă gần một thế kỷ.
Tôi đă đi khắp các phố phường, ngơ ngách, có khi ngồi hàng giờ để thực hiện một bộ ảnh về văn hóa ứng xử của những người sống ở Hà Nội hiện nay.
Tôi thấy Hà Nội đang bị rối loạn hành vi ngôn ngữ trầm trọng, nhất là từ năm 1975 đến nay. Tôi hay la cà ở các trường học, thấy học sinh bây giờ văng tục bất cứ đâu. Có vài từ ngữ luôn thường trực trong các câu nói của các bạn trẻ bây giờ là Đ., Đ.M....
Không chỉ nói bậy, chửi tục, cung cách ứng xử của nhiều người đang sống ở Hà Nội hiện nay cũng khác người Hà Nội xưa nhiều lắm. Ngày xưa mẹ tôi rất cặn kẽ lời ăn tiếng nói.
Bà dạy chúng tôi từ việc đi nhẹ, nói khẽ đến việc nói phải tṛn vành, rơ nghĩa, dễ hiểu. Hoặc gặp người quen phải chào hỏi lễ phép, gặp người khuyết tật, người già, phụ nữ dắt trẻ nhỏ phải biết nhường đường.
Mẹ tôi cũng là người làm gương, chúng tôi học được những điều ấy từ nhỏ, rồi theo tôi suốt cuộc đời, đến tận bây giờ. Hầu hết gia đ́nh ở Hà Nội xưa đều rất nền nếp và dạy dỗ con cái chỉn chu như vậy. Những chuyện dạy dỗ, răn đe con cái cũng rất kín đáo, nhẹ nhàng.
V́ thế, tính cách tiêu biểu của người Hà Nội thời đó là sự nhường nhịn, khiêm tốn, không bao giờ đao to búa lớn, cũng không ra vẻ ta đây.
Nếu ḿnh có chịu thua thiệt một chút th́ cũng bằng ḷng. Nếu có lỡ lời một câu với ai đó th́ dù xin lỗi họ rồi ḿnh cũng hối hận măi. Những năm đất nước c̣n chiến tranh hay khó khăn thời bao cấp, tôi không thấy người ở Hà Nội nói tục, chửi bậy.
Chỉ từ những năm kinh tế khá lên... th́ nói tục, chửi bậy cũng nhiều hơn. Nền văn minh lúa nước ở đồng bằng sông Hồng đă tồn tại hàng trăm, hàng ngh́n năm cũng bị phá vỡ.
Một nguyên nhân khác cũng v́ người Hà Nội gốc c̣n rất ít trong số 7 triệu dân ở Hà Nội hiện nay. V́ năm 1954, ḍng người từ Hà Nội di cư vào Nam.
Sau năm 1975, những người Sài G̣n ra nước ngoài (trong đó có những người từ Hà Nội vào trước đó) nên chúng ta sẽ gặp ở Paris, London, New York, Tokyo... những người Hà Nội gốc, với cách cư xử và tài năng làm dân bản xứ phải kính nể.
Ở Hà Nội đang có hàng triệu người nhập cư, họ phần nhiều là những người bị mất ruộng đất, phải đến Hà Nội t́m kế mưu sinh.
Họ phải ăn ngủ thiếu thốn, làm việc cực nhọc. Khi họ đă quá mải miết cho công cuộc mưu sinh th́ sao c̣n thời gian và tâm trí nghĩ đến những cách ứng xử cho mẫu mực được nữa?
Hiện các trường ĐH của nước ta chưa có khoa khoa học ứng xử, trong khi ở nước ngoài rất nhiều nước có khoa này để mọi người biết cách cư xử phù hợp khi giao tiếp. Nói tục, chửi bậy ở Hà Nội là biểu hiện của sự khủng hoảng văn hóa, rối loạn giá trị đạo đức...
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.