“Em ơi! Cho chị thêm phần nữa đi”. Vừa ăn những sợi bún cuối cùng, người vợ khoảng độ tuổi trung niên vừa tranh thủ gọi thêm tô mới. Anh chồng mặt nhăn nhó, lắc đầu, xua tay, bảo với cô nhân viên: “ Không, được rồi! Đừng lấy thêm nữa…”.
Gương mặt người vợ rầu rĩ, giọng năn nỉ: “Cho tô nhỏ hơn cũng được!”.
Anh chồng vẫn lắc đầu, tay mở ví, lấy tiền ra trả. Trông vẻ nghiêm nghị, dứt khoát của anh, chị vợ đành lặng thinh.
Khi hai vợ chồng họ ra về, cô nhân viên trẻ vội tía lia với bà chủ quán:
- Ông chồng này kẹo kéo thiệt á cô! Vợ thèm muốn ăn thêm tô nữa mà ông tiếc tiền, nhất định không cho ăn. Con mà lấy phải loại chồng đó hả, lên đường ngay…
Bà chủ quán nở nụ cười hiền hậu, bảo:
- Cũng chưa chắc mọi chuyện như con nghĩ… . Biết đâu, người vợ đó bị bệnh ǵ, phải kiêng ăn, chẳng hạn như tiểu đường, không được ăn nhiều nên ông chồng mới cư xử như vậy!
Cô bé nhân viên ngớ người ra, kiểu bán tín, bán nghi. Bà chủ quán liền kể lại, ngày trước cha bà c̣n sống cũng bị bệnh tiểu đường. Một lần ở trong nhà bếp, bà phát hiện ông lén xúc cả tô cơm ăn. Trong phút nóng giận, bà đă lớn tiếng: “Cha không được ăn nữa! Con đă bảo bao nhiêu lần là không được ăn nhiều…”.
Hôm ấy, có một cô người làm mới đến nhận việc, không biết đầu cua tai nheo bệnh t́nh của ông cụ ra sao đă tung tin khắp quán là bà chủ này sống quá cay nghiệt, đến cha ruột của ḿnh c̣n tủn mủn, tính toán, ăn một bữa cũng cân, đo, đong, đếm…
Hiểu rơ căn bệnh của ông cụ, nhiều nhân viên cũ ân cần giải thích cho cô giúp việc mới hiểu: Bà chủ quan tâm sức khỏe của cha nên nghiêm khắc canh chừng bữa ăn. Bà lo ngại ông bị tăng đường huyết. Bởi ông luôn thèm ăn, không thể kiềm chế cơn đói và sẵn sàng ăn liên tục nhưng miệng luôn lẩm bẩm "chưa ăn".
Khi nghe đến đây, gương mặt cô bé đăm đăm suy nghĩ. Bà chủ quán mong rằng, sau câu chuyện của ḿnh, cô nhân viên trẻ sẽ hiểu được rằng: Đằng sau những hành động tưởng chừng như vô lư của con người, luôn có những lư do thầm kín mà ta không thể nào thấu hiểu hết.
Trong đời, gặp một sự việc nào đó, mỗi chúng ta hăy nên học cách nh́n nhận ở nhiều góc độ khác nhau, bằng ánh mắt sáng suốt và một trái tim rộng lượng, thay v́, vội vàng phán xét họ phải không!?
VietBF@sưu tập