Theo như ư nghĩa là ǵ về câu 'đói mấy cũng không ăn đồ cúng ngoài mộ, mệt mấy cũng đừng ngồi trên đùi người khác' như một trong những lời dạy của người xưa cực kỳ phản ứng với chuyện ngồi trên đùi người khác đối với người trưởng thành, nhiều khi c̣n không thể nào chấp nhận được.
“Đói không ăn đồ cúng mả”
Người xưa quan niệm, con người sau khi mất đi đều có linh hồn. V́ thế, khi trong nhà có người mất, con cháu hay người ở lại sẽ thường xuyên chăm nom, cúng bái ở mộ phần một số đồ ăn, bánh kẹo của người đă khuất để bày tỏ ḷng thành kính.
Tuy nhiên, người xưa nhắc nhở tuyệt đối không được ăn vụng đồ ở ngoài mộ v́ đây là tội lỗi vô cùng lớn. Nó chính là một hành vi bất kính, sẽ bị người đă khuất trừng phạt.
Bởi thế các cụ mới nói dù có đói khát đến đâu, khó khăn thế nào th́ cũng tuyệt đối không ăn đồ cúng tảo mộ. Nếu cố t́nh phạm phải sẽ gây họa cho chính bản thân ḿnh.
Ngoài ra, xét ở một góc độ khác, việc cấm ăn đồ cúng ở mộ cũng v́ nguyên nhân khác. Những lễ vật cúng trước mộ thường phơi ngoài trời, gió bụi sẽ sinh ra nhiều loại vi khuẩn nếu ăn vào sẽ không tốt cho sức khỏe, thậm chí là mang bệnh vào người.
Bởi thế ngày nay, mỗi khi đi cúng mồ mả người đă khuất, con cháu cúng hết nén nhang sẽ xin thu lộc mang về. Đồ này tươi ngon, không nguy hại, không bỏ đi lăng phí.
“Mệt không ngồi lên đùi người”
Người xưa cực kỳ phản ứng với chuyện ngồi trên đùi người khác đối với người trưởng thành, nhiều khi c̣n không thể nào chấp nhận được.
Đặc biệt trong xă hội ngày xưa, nam nữ thụ thụ bất thân, việc nam nữ động chạm gần gũi là khó chấp nhận.
Chưa kể, ở xă hội phong kiến xưa, vị thế của nam nhân luôn được coi cao hơn nữ một bậc. Nữ giới bị ràng buộc bởi nhiều phép tắc, quy chuẩn đạo đức, việc phụ nữ ngồi lên đùi nam nhân, dù có là đùi của chồng ḿnh đi chăng nữa đều bị coi là bại hoại, vô đạo đức, khó chấp nhận.
Bởi thế, dù thời cổ đại có là quư nhân, là bạn thân đi chăng nữa cũng sẽ không bao giờ được phép tiếp xúc cơ thể với nhau. Khi gặp mặt, họ sẽ chủ động lùi lại, nói năng tế nhị và giữ chừng mực. Phụ nữ càng khắt khe hơn, họ không được tùy ư nói chuyện với người lạ, thậm chí ra ngoài c̣n phải đeo khăn che mặt.
Việc phụ nữ ngồi trên đùi người khác càng bị coi là chuyện kinh thiên động địa, sẽ bị người đời khinh miệt.
Người xưa cho rằng, chỉ có những cô gái ở chốn lầu xanh mới cố t́nh ngồi lên đùi đàn ông để đạt được mục đích riêng của họ. Chính v́ thế, trong xă hội thời đó, nếu như một người phụ nữ ngồi lên đùi đàn ông sẽ bị coi thường giống như gái lầu xanh vậy, đi đâu cũng bị coi thường, chẳng bao giờ có kết thúc tốt đẹp.