_ Mẹ dùng cái ǵ lau cho cháu vậy ?
_ Khăn mùi xoa của mẹ mà con!
_ Trời Đất ơi ! Dơ dáy, bẩn thỉu ...
(Mẹ ôm ngực, đứng dậy, nước mắt lă chă rơi... Đó là chiếc khăn tay ba tặng cho mẹ khi hai người đi siêu thị lần cuối cùng trước khi ba qua đời v́ đột quỵ, không có mẹ ở nhà_ bà đang bận chăm sóc con nhà nó, để ông một ḿnh !)
*****
_ Alô, mẹ không giữ được nó, để con thuê giúp việc .
_ Ba con đang đau khớp gối, khó đi lại.Để mẹ tính nha con !
_ Tính cái ǵ mà tính, cháu ḿnh th́ không lo ...
(Điện thoại vẫn ở chế độ chờ, nó nghe tiếng sụt sịt và tiếng thở dài)
*****
_ Sao mẹ không ở nhà mà lo cho ông ấy, lên đây làm ǵ nữa vậy, có người ta lo cho rồi. Về đi, rách việc.
( Nó bước đi lên cầu thang và đóng sập cửa pḥng)
_ Chào bà thông gia !
_ Vâng, chào bà mới lên. May có bà lo cho cháu...
_ Có bà rồi, th́ tôi về, tôi có hẹn nhóm bạn đi Phú Quốc.
_ Mẹ cầm tiền này đi chơi nha, thích mua sắm ǵ th́ mua... Bà ta nghe th́ sao ...Kệ bà ấy, đồ đáng ghét .... (Mở cửa pḥng xuống nhà, nó thấy mẹ đang lúi húi soạn đồ trong giỏ bỏ vào tủ lạnh : trứng gà, rau, bí , mướp!)
*******
Ba mất, 100 ngày cho ba xong, mẹ gửi nhà cho chú thím thỉnh thoảng sang quét dọn. Mẹ lại tất tưởi ở nhà nó, đi chợ, nấu ăn, đưa đón cháu sáng chiều)
Trước khi đi, chồng nó dặn nó lo cho mẹ, chăm sóc cho mẹ khi anh không có ở nhà ( Mẹ đă không hề nói ǵ với chồng nó về những thái độ của nó đối xử với mẹ)
*****
_ Alô, cô đến bệnh viện ngay, bà nội cháu và mấy người nữa bị xe tông ở gần cổng trường .
( Nó chạy vội về... tưởng là cả con cũng bị xe tông )
( Nó thở phào ... may mà cổng trường chưa mở, chỉ mấy phụ huynh bị thương v́ xe mất lái)
(Mẹ hôn mê sâu v́ cú va đập mạnh khi ngă xuống đường. Hai ngày nó ở bệnh viện chăm sóc cho mẹ, nh́n mẹ nằm im ĺm, đầu quấn băng trắng lốp, nắm chặt tay nó. Nó xót xa khi chồng nó bần thần, nước mắt tuôn rơi, suy sụp, cô em gái chồng lấy chồng xa xứ, không thể về kịp )
_ BÀ ĐĂ KHÔNG QUA KHỎI, CHIA BUỒN CÚNG GIA Đ̀NH
(Chồng nó quỵ xuống, khóc không thành tiếng , nó ôm lấy chồng mà khóc rống lên . Con trai của nó mới 5 tuổi thôi cứ: Nội ơi, nội ơi đừng chết , đừng bỏ con mà nội ơi !...).
_Sao mẹ lại bỏ con, bỏ cháu mẹ ơi. Bây giờ chúng con phải làm sao đây !
_ CON HỐI HẬN LẮM MẸ ƠI ! *
**********
* P/S : Chúng tôi cùng đi dạo ở sân Chùa ngày đầu năm khi đến thắp nhang cho người thân được gửi ở đây. Ngồi ở ghế đá cô đă kể cho tôi nghe câu chuyện của chính ḿnh với vẻ mặt nghiêm túc, với nỗi trắc ẩn và đường như muốn trải ḷng ... Cô kể rất nhiều, rất nhiều, nhưng tôi chỉ muốn ghi lại từng này thôi...
Ngôi Chùa khói nhang nghi ngút với ḍng người vào ra kính cẩn vái lạy.
Tôi có suy nghĩ, trong số họ, có người đến đây để cầu nguyện cho người thân yêu được b́nh an... Hay cũng có người đến đây để sám hối và trải ḷng ḿnh như cô gái này !
Tôi tin chắc rằng những linh hồn đang quanh quẩn đâu đây sẽ tha thứ cho họ và sẽ lên Thiên đường măn nguyện !
HĂY LÀM G̀ KHI C̉N CÓ THỂ ...ĐỜI NGƯỜI NGẮN LẮM !
ĐỪNG ĐỂ SAU NÀY HỐI HẬN ...TH̀ ĐĂ MUỘN MÀNG !
CUỘC ĐỜI LÀ VÔ THƯỜNG !
Phải không, các bạn của tôi ?
VietBF@sưu tập