1. Người khác không biết ta, nhưng ta lại không oán trách họ, thế chẳng phải bậc quân tử ư?
2. Người quân tử chọn đại tín chứ không theo tiểu tín.
3. Người quân tử đoàn kết chứ không cấu kết, kẻ tiểu nhân th́ cấu kết chứ không đoàn kết.
4. Người quân tử nhớ về đạo đức, kẻ tiểu nhân th́ nhớ ruộng vườn; người quân tử quan tâm pháp độ, kẻ tiểu nhân th́ quan tâm ân huệ.
5. Cái mà người quân tử hiểu là nghĩa, cái mà kẻ tiểu nhân hiểu là lợi.
6. Ḷng dạ người quân tử thẳng thắn và rộng răi, c̣n kẻ tiểu nhân th́ hẹp bụng và hay lo.
7. Bậc quân tử giúp người khác làm nên việc tốt, không giúp họ làm việc xấu. C̣n kẻ tiểu nhân th́ ngược lại.
8. Bậc quân tử dùng ư kiến chính xác của bản thân để chỉnh sửa sai lầm của người khác, xử lư mọi chuyện cho thoả đáng chứ không nhắm mắt hùa theo ai. C̣n kẻ tiểu nhân th́ nhắm mắt hùa theo chứ không dám bày tỏ ư kiến bất đồng của riêng ḿnh.”
9. Bậc quân tử ung dung thư thái nhưng không kiêu ngạo khinh người, c̣n kẻ tiểu nhân th́ kiêu ngạo khinh người nhưng không ung dung thư thái.
10. Người quân tử dẫu cùng đường vẫn kiên định, c̣n kẻ tiểu nhân lúc cùng đường th́ việc ǵ cũng dám làm.
VietBF@sưu tập