Có câu: “Tu trăm năm mới đi chung thuyền, tu ngàn năm mới chung chăn gối”. Nhân duyên vợ chồng không dễ ǵ có được. Hăy cùng trải nghiệm bài học của Phật về duyên nợ vợ chồng để t́m cho ḿnh một giá trị nào đó.
Đêm khuya, trong một ngôi Chùa, có một người quỳ dưới chân Đức Phật nhờ Ngài dạy về chuyện t́nh yêu.
Có câu: “Tu trăm năm mới đi chung thuyền, tu ngàn năm mới chung chăn gối”. Nhân duyên vợ chồng không dễ ǵ có được.
Người: Thưa Đức Phật thánh minh, con là một người đă có vợ, con hiện đang yêu say đắm một người đàn bà khác, con thật không biết nên làm thế nào?
Đức Phật: Con có thể xác định người đàn bà con đang yêu hiện nay là người đàn bà cuối cùng và duy nhất trong cuộc đời con không?
Người: Thưa vâng.
Đức Phật: Con ly hôn, sau đó sẽ lấy cô ấy?
Người: Nhưng vợ con hiện nay dịu dàng, lương thiện, thảo hiền. Con bỏ cô ấy liệu có phần tàn nhẫn không, có mất đạo đức không, thưa Đức Phật?
Đức Phật: Trong hôn nhân không có t́nh yêu mới là tàn nhẫn và mất đạo đức. Con hiện giờ đă yêu người khác, không yêu vợ nữa. Con làm như thế là đúng.
Người: Nhưng vợ con vẫn rất yêu con, quả thật yêu con lắm, thưa Đức Phật.
Đức Phật: Vậy th́ vợ con hạnh phúc.
Người: Sau khi con chia tay vợ để lấy người khác, vợ con sẽ rất đau khổ, tại sao lại hạnh phúc, thưa Đức Phật?
Đức Phật: Trong hôn nhân, vợ con vẫn có t́nh yêu đối với con, c̣n con đă mất đi một t́nh yêu đối với vợ con. Bởi v́ con đă yêu người khác, chính v́ có hạnh phúc, mất đi mới đau khổ, cho nên người đau khổ là con.
Người: Nhưng con cắt đứt vợ, sau đó cưới người khác, vậy là cô ấy đă mất con, cô ấy măi là người đau khổ.
Đức Phật: Con nhầm rồi, con chỉ là người vợ con yêu thật sự trong hôn nhân. Khi một người như con không tồn tại, th́ t́nh yêu thật sự của vợ con sẽ tiếp nối sang một người khác, bởi v́ t́nh yêu thực sự của vợ con trong hôn nhân xưa nay chưa từng mất, cho nên vợ con mới là người hạnh phúc, con mới là người đau khổ.
Người: Vợ con đă từng nói kiếp này chỉ yêu ḿnh con thôi. Cô ấy sẽ không yêu ai khác.
Đức Phật: Con cũng đă từng nói thế phải không?
Người: Con…con…con…
Đức Phật: Bây giờ con nh́n ba ngọn nến trong lư hương trước mặt, xem ngọn nào sáng nhất?
Người: Quả thật con không biết, h́nh như đều sáng giống nhau.
Đức Phật: Ba ngọn nến ví như ba người đàn bà. Một ngọn trong đó là người đàn bà hiện giờ con đang yêu. Đông đảo chúng sinh, đàn bà đâu chỉ là mười triệu trăm triệu… Ngay đến một trong ba ngọn nến, ngọn nào sáng nhất con cũng không biết, cũng không t́m được người con hiện đang yêu, th́ làm sao con xác định được người đàn bà hiện nay là người đàn bà cuối cùng và duy nhất trong cuộc đời con?
Người: Con…con…con…
Đức Phật: Bây giờ con cầm một cây nến đặt trước mắt để tâm nh́n xem ngọn nào sáng nhất?
Người: Đương nhiên ngọn trước mặt sáng nhất.
Đức Phật: Bây giờ con đặt nó vô chỗ cũ, lại xem xem ngọn nào sáng nhất.
Người: Quả thật con vẫn không nh́n ra ngọn nào sáng nhất.
Đức Phật: Thật ra cây nến con vừa cầm giống như người đàn bà cuối cùng con đang yêu hiện nay, t́nh yêu nảy sinh từ trái tim, khi con cảm thấy yêu nó, để tâm ngắm nghía, con sẽ thấy nó sáng nhất. Khi con để nó vô chỗ cũ, con lại không t́m được một chút cảm giác sáng nhất. Thứ gọi là t́nh yêu cuối cùng và duy nhất của con chỉ là hoa trong gương trăng dưới nước, suy cho cùng chỉ là con số không, một cuộc t́nh trống rỗng.
Người: Con hiểu rồi, không phải Đức phật bảo con phải ly hôn vội vă, Đức Phật đang niệm chú làm cho con ngộ đạo.
Đức Phật: Nh́n thấu sẽ không nói trắng ra, con đi đi!
Người: Bây giờ con đă biết thật sự con yêu ai, người đó chính là vợ con hiện nay, thưa Đức Phật.
VietBF@sưu tập