"Tha thứ th́ dễ, nhưng để tin tưởng lại một lần nữa, mới là chuyện khó.
Bởi v́ đàn ông biết rất rơ, đặc điểm của phụ nữ là dễ mềm ḷng, nên đôi lúc cứ thế làm tổn thương, rồi lại buông lời xin lỗi. Nhưng đàn ông lại không biết rằng, đi kèm với mềm ḷng là nhớ dai. Cái nhớ dai khiến những tổn thương trở nên chồng chất, rồi đến một ngày có bù đắp bao nhiêu cũng là không đủ. Và đi kèm với việc thương tổn chồng chất là niềm tin cũng dần vơi đi, cho đến khi chẳng c̣n ǵ nữa, th́ phụ nữ sẽ bắt đầu khép kín trái tim của ḿnh lại.
Phụ nữ không thích những thứ mập mờ, họ luôn thích rơ ràng, như việc buổi sáng nhất định trời phải sáng, mùa hè nhất định trời phải nắng, phụ nữ, luôn rơ ràng như vậy đấy. Cho nên, đàn ông đừng bao giờ khiến phụ nữ sinh nghi, bởi lẽ ông trời đă ưu ái tặng cho phụ nữ một món quà vô cùng quư giá đó là "cảm giác".
Có thể đôi lúc v́ yêu, sẽ khiến họ mất đi lư trí và ghen tuông vô cớ, nhưng một khi phụ nữ đă nghi, th́ ít khi điều đó là không chính xác.
Mà đàn ông th́ lại là chúa ngụy biện, bằng mọi giá sẽ khiến nỗi nghi ngờ của phụ nữ thành ghen tuông vô cớ, khiến nỗi lo lắng chính đáng của họ thành sai lầm.
Đă là đàn ông, th́ nên kiệm lời xin lỗi một chút. Và nhất định có lỗi th́ phải sửa, bởi v́ chỉ trẻ nhỏ mới có quyền được sai măi cùng một chuyện, và cũng chỉ trẻ nhỏ mới tin rằng một sai lầm có thể lặp đi lặp lại.
Chỉ mong đàn ông, đă yêu thương một ai đó, nếu không thể khiến phụ nữ có những hạnh phúc tuyệt vời, th́ cũng đừng nên khiến họ trở nên đau khổ cùng cực
Bởi lẽ, như đă nói rồi đấy, phụ nữ là chúa nhớ dai. Họ sẽ tiếp tục mỉm cười, nhưng trong ḷng họ là vạn nỗi buồn dai dẳng. Họ sẽ tiếp tục tha thứ, nhưng dĩ nhiên họ chẳng c̣n đủ tin tưởng nữa rồi..."
VietBF@sưu tập