Nhận ân t́nh đặc biệt, sau khi có thể tự lo cho ḿnh, cậu bé bụi đời ngày nào làm một việc không công cho tất cả mọi người suốt 8 năm qua.
Làm việc không công
Nằm cuối con hẻm ngoằn ngoèo, nhiều đoạn gấp khúc, cơ sở sản xuất giày, dép da của anh Nguyễn Ngô Dương (SN 1983, TP Thủ Đức, TPHCM) thu hút nhiều lượt khách đặc biệt. Đó là những người bán vé số, chị nhặt ve chai, anh thợ hồ nghèo…
Họ t́m đến không phải để mua những sản phẩm do anh Dương sản xuất. Họ đến để trải nghiệm dịch vụ sửa giày miễn phí của anh Dương.
Anh Dương bắt đầu công việc sửa giày miễn phí cho mọi người từ năm 2016. Năm ấy, anh mở tiệm kinh doanh giày và có dịch vụ bảo hành sản phẩm cho khách hàng.
Thấy nhiều người nghèo có nhu cầu sửa giày nhưng không t́m được địa chỉ, anh quyết định nhận sửa miễn phí. Anh làm tấm bảng với ḍng chữ: Sửa giày miễn phí cho tất cả mọi người rồi dán vào chiếc tủ ḿnh hay ngồi sửa, bảo hành giày.
Hiện tại, vào mỗi cuối tuần, anh Dương lại chuẩn bị đồ nghề, ngồi sửa giày miễn phí cho mọi người. Ảnh: Hà Nguyễn
Anh quay mặt chiếc tủ có dán ḍng chữ trên ra đường và ngồi sửa giày không công cho người cần. Ban đầu, nhiều người không tin, cho là chiêu tṛ quảng cáo của tiệm.
Tuy nhiên, khi thấy anh vẫn giữ tấm bảng sửa giày miễn phí trong thời gian dài, nhiều người có hoàn cảnh khó khăn bắt đầu đến trải nghiệm. Họ là những người bán vé số, nhặt ve chai, thợ hồ…
Anh Dương kể: “Đa phần những người này không đến sửa giày cho ḿnh, v́ họ không có điều kiện hoặc không có nhu cầu đi các loại giày tốt. Thay vào đó, họ đến nhờ tôi sửa giày, dép cho người thân của ḿnh.
Có chị mang đôi giày duy nhất của con đến nhờ tôi sửa, v́ chưa đủ điều kiện mua cho cháu đôi mới. Có người lại nhờ tôi sửa đôi giày sờn cũ, ṃn vẹt của chồng để ông có thể mang khi đến dự dịp quan trọng của người thân…”.
Cứ thế, người này giới thiệu người kia, người có nhu cầu sửa giày t́m đến anh Dương ngày càng nhiều. V́ để bảng sửa giày miễn phí cho tất cả mọi người nên khách đến với anh Dương không chỉ là người có hoàn cảnh khó khăn.
Nhiều người khá giả, có nhu cầu sửa giày, dép, ba lô, túi xách bằng da cũng t́m đến, nhờ anh giúp đỡ. Tuy nhiên, những người này cảm thấy ngại khi anh Dương không nhận thù lao.
Để họ không cảm thấy áy náy, anh Dương đặt chiếc hộp nhỏ để mọi người bỏ vào đó số tiền tùy tâm. Cuối tháng, anh cùng thợ của ḿnh mở hộp, lấy số tiền này ra mua thực phẩm, quà để tặng cho người khó khăn.
Anh nói: “Sau một thời gian, tôi thấy việc làm này dễ khiến người đời hiểu nhầm ḿnh lạm dụng số tiền trong hộp, nên quyết định không nhận tiền tùy tâm nữa. Tôi dẹp chiếc hộp và nhất quyết sửa giày miễn phí cho tất cả mọi người t́m đến ḿnh.
Không phân biệt giàu nghèo, sang hèn, ai mang giày đến tiệm, tôi đều nhận sửa và không nhận bất cứ chi phí nào. Ban đầu, những người không khó khăn cũng bất ngờ.
Nhưng khi biết mục đích của tôi, họ đều vui vẻ đồng ư. Thay v́ trả tiền sửa giày, họ tin tưởng và giúp lan tỏa, giới thiệu việc làm của tôi đến nhiều người hơn”.
Ân t́nh
Suốt 8 năm qua, công việc kinh doanh của anh Dương lúc thăng, lúc trầm. Đặc biệt sau đại dịch, anh buộc phải thu nhỏ, dời xưởng sản xuất từ mặt phố vào trong hẻm.
Dù khó khăn đến mức từng nghĩ đến việc phải bỏ nghề, anh cũng chưa bao giờ tính đến chuyện sẽ dừng việc sửa giày miễn phí. Bởi, ngoài việc muốn giúp đỡ người khó khăn trong khả năng, anh c̣n xem đây như là một cách tri ân món nợ ân t́nh được nhận từ thời trẻ dại.
Sinh ra trong gia đ́nh khó khăn, đông con, ngay từ nhỏ, anh em anh Dương sớm phải ra đường bươn chải. Năm 13 tuổi, anh rời gia đ́nh, sống lang thang với một nhóm trẻ bụi đời, ai thuê ǵ làm nấy để mưu sinh.
Sau đó, anh may mắn được gửi cho một gia đ́nh ở quận 4 (TPHCM) nuôi dạy. Tại đây, anh được những người trong gia đ́nh này dạy lại mọi thứ từ việc đi đứng, ăn nói, xưng hô… Sau cùng, họ dạy anh nghề làm giày da và cho đi học bổ túc văn hóa.
Nhờ có sự giúp đỡ, yêu thương từ gia đ́nh thứ 2 này, cậu bé bụi đời có được con chữ, cái nghề để nuôi thân.
Khi tay nghề đủ tốt, đủ kinh nghiệm bươn chải, anh Dương mở tiệm sản xuất, kinh doanh giày riêng.
Sau này, không c̣n ai trong gia đ́nh cưu mang anh Dương theo nghề sản xuất giày da. Anh càng phải cố gắng theo đuổi, giữ ǵn nghề từng là niềm tự hào của những người đă dạy dỗ, nuôi sống ḿnh.
Anh tâm sự: “Khi tôi khó khăn nhất, những người trong gia đ́nh ấy vẫn hỗ trợ mà không đ̣i hỏi, chờ đợi tôi báo đáp. V́ vậy, dù trong những lúc khó khăn nhất, tôi cũng không bỏ nghề mà chỉ thu nhỏ cửa hàng, lùi tiệm vào hẻm sâu.
Tôi cố gắng thu vén để duy tŕ cái nghề, chứ quyết không làm ăn gian dối để chống đỡ, vượt qua khó khăn. Bởi, tôi không muốn để lại tiếng xấu cho gia đ́nh đă nuôi dạy, truyền nghề cho ḿnh.
Tôi luôn cố gắng làm điều ǵ đó để cảm ơn những người đă có ân t́nh với ḿnh. Việc sửa giày miễn phí cho mọi người cũng là một cách tri ân những người đă dạy dỗ, truyền nghề cho tôi.
Dù họ không c̣n làm nghề, nhưng khi biết tôi vẫn theo đuổi và dùng cái nghề được dạy để làm việc tốt, đóng góp một chút ǵ đó cho xă hội, họ sẽ vui và tự hào. Nghĩ vậy nên dù khó khăn, tôi vẫn cố gắng duy tŕ việc sửa giày miễn phí”.
Trước đây, anh Dương sửa giày miễn phí cho mọi người vào các ngày trong tuần. Tuy nhiên do phải thu hẹp cơ sở sản xuất, kinh doanh, không c̣n nhiều thợ hỗ trợ, hiện anh Dương chỉ dành ngày cuối tuần để sửa giày cho người cần.
Đối với những trường hợp cần gấp, anh sẽ hỗ trợ, sửa trước. Các trường hợp c̣n lại, anh cố gắng hoàn thành trong những ngày cuối tuần.
Dù sửa miễn phí, không nhận thù lao nhưng anh Dương luôn làm việc bằng tất cả tấm ḷng và tay nghề của ḿnh. Những đôi giày cũ, rách sau khi được anh sửa đều có thể sử dụng. Thậm chí một số đôi sau khi được sửa c̣n phù hợp với người sử dụng hơn so với lúc c̣n mới.
“Chứng kiến cảnh khách nhận lại đôi giày cũ của ḿnh trong niềm vui, tôi rất hạnh phúc. Bởi, tôi biết ḿnh đă góp phần đem lại niềm vui, giúp chủ nhân của đôi giày bớt đi một phần lo lắng trong cuộc sống”, anh tâm sự.
VietBF@ sưu tập