VietBF

VietBF (https://vietbf.com/forum/index.php)
-   Thơ ca - Poetry (https://vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=269)
-   -   Cuộc Sống và Ḷng Tin (https://vietbf.com/forum/showthread.php?t=1257631)

nangsom 05-01-2020 20:28

1 Attachment(s)
Con người trong chúng ta, khi nào c̣n hơi thở là c̣n phải học. :eek:


cha12 ba 05-03-2020 17:43

1 Attachment(s)

Vo_Tam 05-04-2020 04:27

1 Attachment(s)

betti 05-04-2020 19:12

1 Attachment(s)

betti 05-05-2020 02:41

1 Attachment(s)

wonderful 05-05-2020 10:44

1 Attachment(s)

nangsom 05-08-2020 05:47

8 Attachment(s)
8 DẤU HIỆU CỦA MỘT NGƯỜI GIẢ TẠO


Trong xă hội chúng ta tiếp xúc với tất cả các loại người, vậy làm sao để phân biệt người nào xứng đáng để chúng ta kết bạn?

8 minh họa dưới đây sẽ giúp bạn so sánh thấy sự khác biệt giữa người thật thà và giả tạo, như vậy bạn sẽ có thể t́m ra ai là người bạn thức sự, và ai là người giả tạo để bạn biết đường mà tránh.

▼ 1. Người chân thành sẽ tôn trọng tất cả mọi người.
Người đạo đức giả chỉ tôn trọng những người có quyền thế.




▼ 2. Người chân thành không có xu hướng nịnh hót lấy ḷng người khác, luôn luôn sống thật với chính ḿnh.
Người đạo đức giả thường muốn người khác thích ḿnh.



▼ 3. Người chân thành không để ư người khác có quan tâm ḿnh hay không, mà chỉ tập trung vào cuộc sống của chính ḿnh.
Đạo đức giả luôn khao khát sự quan tâm từ người khác, luôn muốn trở thành tâm điểm của thế giới.


▼ 4. Người chân thành sống thực tế, không tự tâng bốc ḿnh.
Người đạo đức giả luôn muốn thể hiện bản thân.



▼ 5. Người chân thành muốn mặt đối mặt tŕnh bày quan điểm của họ. Dù bất đồng ư kiến họ vẫn sẵn sàng đối diện.
Người đạo đức giả luôn nói xấu sau lưng người khác.



▼ 6. Người chân thành luôn luôn giữ lời hứa, và cố gắng để hoàn thành những ǵ đă hứa.
Kẻ đạo đức giả dễ dàng hứa hẹn, nhưng lại không bao giờ đi thực hiện.


▼ 7. Người chân thành nh́n thấy điểm mạnh và ca ngợi những người khác.
Người giả tạo luôn coi thường người khác để nâng cao bản thân.


▼ 8. Người chân thành sẵn sàng giúp đỡ người khác.
Kẻ đạo đức giả chỉ khi cần thiết mới tốt với người khác.


Trong xă hội cũng có không ít người tốt, họ v́ cảm xúc của người khác nên chỉ nói những lời không gây hại đến người ai.
Nhưng người đạo đức giả ít quan tâm đến cảm xúc của người khác, họ luôn xem xét vấn đề từ quan điểm riêng của họ, để đạt được lợi ích cho bản thân, họ thậm chí c̣n làm cả những việc trái với lương tâm.

Nguồn: Đại Kỷ Nguyên

laughster 05-08-2020 14:41

Bài ở trên rất hay và chính xác, đọc thấy thấm thía nhớ lại quá khứ.

cha12 ba 05-09-2020 02:53

Quote:

Originally Posted by laughster (Post 3917352)
Bài ở trên rất hay và chính xác, đọc thấy thấm thía nhớ lại quá khứ.

:eek::eek::thankyou: :handshake:

cha12 ba 05-11-2020 15:42

Đừng giải thích, căi cọ để rồi phí công: Trước hết phải ở cùng một tŕnh độ, sau đó mới có thể tranh
 
1 Attachment(s)
05/11/20

Khi hai người không chung một đường suy nghĩ th́ yên lặng, tránh giải thích hay tranh căi chính là đ̣n phản kích tốt nhất, cũng là tấm khiên vững nhất bảo vệ chính ḿnh.


Tŕnh độ tư duy bất đồng, giải thích đến mấy cũng không rơ ràng

Cựu Tổng thống Hoa Kỳ Abraham Lincoln từng nói: “Muốn đạt được thành tựu, người ta sẽ không lăng phí thời gian để tranh chấp riêng tư. Thay v́ cố gắng giải thích, tranh căi một vấn đề ǵ đó, đánh mất sự b́nh tĩnh, tự chủ, dẫn tới những hậu quả không mong muốn, chi bằng để mặc cái nh́n của người không liên quan”.

Có thanh niên từ quê quyết tâm lên khăn gối lên thành phố học đại học, mặc cho họ hàng hết mực ngăn cấm. Người nhà đều cho rằng học hành tốn kém, chưa chắc đă kiếm được việc làm, rồi cũng chỉ đi làm thuê cho người khác mà thôi. Chẳng bằng học lấy cái nghề, rồi ở quê tự mở cửa hàng làm chủ, không bao giờ lo đói lo mệt.

Bỏ ngoài tai loại tư tưởng chôn chân trong an ổn đó, cậu trai trẻ hiểu rằng, muốn thay đổi vận mệnh th́ chỉ có một con đường duy nhất, đó chính là học. Thế là cậu không hề giải thích, cố chấp một ḿnh rời quê.

Cậu tận dụng mọi thời gian rảnh rỗi để vừa học vừa làm việc, chăm chỉ kiếm học bổng, kiếm tiền sinh hoạt, tự chi trả cho bản thân suốt 4 năm đại học sau đó. Ngày cầm tấm bằng tốt nghiệp trên tay, trong CV cũng xuất hiện rất nhiều kỹ năng thành thạo, cậu nhanh chóng xin được công việc trong một công ty công nghệ.

Quả thực cuộc sống không bao giờ phụ ḷng kẻ biết nỗ lực. Cho dù không đủ may mắn để đi đường tắt, sự chăm chỉ cũng giúp cậu thanh niên dần dần t́m được vị trí của riêng ḿnh. Mỗi lần trở về quê hương, ai ai cũng nhiệt t́nh chào đón.

Đừng giải thích, căi cọ để rồi phí công: Trước hết phải ở cùng một tŕnh độ, sau đó mới có thể tranh luận cùng nhau
Khi hai người không chung một đường tư duy th́ yên lặng, tránh giải thích hay tranh căi chính là đ̣n phản kích tốt nhất, cũng là tấm khiên vững nhất bảo vệ chính ḿnh.

Cựu Tổng thống Hoa Kỳ Abraham Lincoln từng nói:
“Muốn đạt được thành tựu, người ta sẽ không lăng phí thời gian để tranh chấp riêng tư. Thay v́ cố gắng giải thích, tranh căi một vấn đề ǵ đó, đánh mất sự b́nh tĩnh, tự chủ, dẫn tới những hậu quả không mong muốn, chi bằng để mặc cái nh́n của người không liên quan”.

Có thanh niên từ quê quyết tâm lên khăn gối lên thành phố học đại học, mặc cho họ hàng hết mực ngăn cấm. Người nhà đều cho rằng học hành tốn kém, chưa chắc đă kiếm được việc làm, rồi cũng chỉ đi làm thuê cho người khác mà thôi. Chẳng bằng học lấy cái nghề, rồi ở quê tự mở cửa hàng làm chủ, không bao giờ lo đói lo mệt.

Bỏ ngoài tai loại tư tưởng chôn chân trong an ổn đó, cậu trai trẻ hiểu rằng, muốn thay đổi vận mệnh th́ chỉ có một con đường duy nhất, đó chính là học. Thế là cậu không hề giải thích, cố chấp một ḿnh rời quê.

Cậu tận dụng mọi thời gian rảnh rỗi để vừa học vừa làm việc, chăm chỉ kiếm học bổng, kiếm tiền sinh hoạt, tự chi trả cho bản thân suốt 4 năm đại học sau đó. Ngày cầm tấm bằng tốt nghiệp trên tay, trong CV cũng xuất hiện rất nhiều kỹ năng thành thạo, cậu nhanh chóng xin được công việc trong một công ty công nghệ.

Quả thực cuộc sống không bao giờ phụ ḷng kẻ biết nỗ lực. Cho dù không đủ may mắn để đi đường tắt, sự chăm chỉ cũng giúp cậu thanh niên dần dần t́m được vị trí của riêng ḿnh. Mỗi lần trở về quê hương, ai ai cũng nhiệt t́nh chào đón.

Đừng giải thích, căi cọ để rồi phí công: Trước hết phải ở cùng một tŕnh độ, sau đó mới có thể tranh luận cùng nhau - Ảnh 1.
“Muốn đạt được thành tựu, người ta sẽ không lăng phí thời gian để tranh chấp riêng tư. Thay v́ cố gắng giải thích, tranh căi một vấn đề ǵ đó, đánh mất sự b́nh tĩnh, tự chủ, dẫn tới những hậu quả không mong muốn, chi bằng để mặc cái nh́n của người không liên quan” - Cựu Tổng thống Hoa Kỳ Abraham Lincoln. Ảnh minh hoạ.

Có thể thấy rằng, khoảnh khắc may mắn nhất đời cậu là kiên quyết vững tin với sự lựa chọn của ḿnh, không nghe lời người thân ở quê mà từ bỏ giấc mơ. Nếu không, bây giờ, cậu sẽ chẳng thể mặc bộ tây trang phẳng phiu, đi giày da đắt tiền ra vào công ty lớn, bàn bạc những hợp đồng tiền tỷ mà đang mặc áo may ô, quần đùi, xỏ dép lê ngồi trông hàng trong một tiệm quê nào đó, cả ngày chỉ lo vài đồng nhỏ lẻ.

Tuy họ hàng đều xuất phát từ ư tốt nhưng tầm nh́n của họ đă bị trói buộc trong một không gian chật hẹp quá lâu. Từ đó, họ cũng mất đi năng lực tư duy, tưởng tượng về một giấc mơ xa vời bên ngoài không gian đó. Ở vào t́nh huống như vậy, giải thích hay tranh căi đều không thể thay đổi được bất cứ điều ǵ.

Sau khi nguy nghĩ cẩn trọng và đi đến một quyết định, hăy kiên tŕ bảo vệ và thực hiện nó, dùng hành động để chứng minh. Tin rằng thời gian sẽ trở thành luận chứng hùng hồn nhất cho mỗi chúng ta.

Không hiểu lẫn nhau, khó có thể nhiều lời

Có người từng nói rằng: “Ích kỷ thực sự không phải là yêu cầu bản thân phải sống theo ư nguyện của chính ḿnh không phải ích kỷ, mà là yêu cầu người khác sống theo ư nguyện của bản thân”.

Trong cuộc sống hiện nay, người ta rất hay sử dụng “quan tâm” và “thật ḷng” để làm cái cớ, yêu cầu người khác phải hành động theo ư ḿnh.

Chẳng hạn như, cha mẹ lấy danh nghĩa quan tâm để ép buộc con cái vùi đầu học tập không ngừng, chưa bao giờ có cơ hội được tự do vui chơi hay kết bạn theo ư thích....

Hay một chàng trai lấy danh nghĩa yêu thương để ép bạn gái ḿnh phải ăn mặc “kín cổng cao tường”, không được nói chuyện với người khác phái, không được đi xă giao với đồng nghiệp buổi tối…


Hoặc như một người ăn chay trường, lấy danh nghĩa quân tâm để yêu cầu bạn bè xung quanh không được ăn thịt nữa, chỉ cần ăn rau xanh và củ quả để tăng cường sức khỏe mà thôi.

Phải biết rằng, mỗi con người trên thế giới này đều là một cá thể riêng biệt. Nếu cứ yêu cầu người khác phải sống rập khuôn theo ư muốn của ḿnh, đối phương sẽ vô cùng khó chịu và đánh mất cảm giác hưởng thụ cuộc sống.

Những người có con đường tư duy khác nhau giống như thuộc về hai thế giới khác nhau. Không có sự thấu hiểu tối thiểu nhất, họ sẽ măi măi rơi vào những cuộc tranh căi vô bổ, chẳng đi đến kết quả ǵ.

Tựa như chim trời không thể giao tiếp với hải ngư, “đông trùng” cũng chẳng thể hiểu được “hạ thảo”, hăy chấp nhận sự khác biệt và học được cách giữ yên lặng. Càng bớt tranh luận hay giải thích, chúng ta càng có nhiều tinh thần để tập trung vào việc khác.

Khi gặp những người khác biệt về tŕnh độ tư duy và có khả năng phát sinh tranh căi, bạn cần làm được điều sau đây:

1) Đừng vội vàng chỉ trích người khác

Tiếng nói, giá trị của mỗi người đều là khác nhau. Trước tiên hăy yên lặng lắng nghe, đừng sử dụng phán đoán của riêng bạn để định nghĩa bất cứ điều ǵ một cách chủ quan. Cần thoải mái chấp nhận sự khác biệt, duy tŕ trạng thái khoan dung và cởi mở, điều này c̣n có thể giúp bạn mở rộng ranh giới nhận thức.

2) Kiểm soát cảm xúc cá nhân

B́nh tĩnh thảo luận về bản chất vấn đề và đừng biến cuộc nói chuyện thành vũ khí công kích cá nhân. Đừng đưa những sắc thái tiêu cực như mỉa mai, châm biếm, chế giễu vào lời nói của ḿnh.

Cần nhớ rằng, người có bản lĩnh thực sự sẽ không cần sống trong miệng hay trong đầu kẻ khác. Họ sống đúng với chính ḿnh, không bận tâm lời nói hay suy nghĩ phiến diện của kẻ xung quanh. Chỉ có những ai khuyết thiếu sự tự tin mới phải không ngừng giải thích, mong chờ được người khác tán dương.

3) Không ngừng tiến bộ, tránh xa nguồn năng lượng tiêu cực

Đừng tranh luận với những người luôn suy nghĩ tiêu cực. Cách tốt nhất để chứng minh là thay đổi bản thân, không ngừng tiến bộ, dùng thực lực để chứng minh bản thân.

Hăy kết giao những người mang năng lượng tích cực, ở bên họ sẽ giúp tinh thần và trí tuệ của bạn đồng thời đạt tới một chất lượng cao hơn.

Dương Mộc

huudangdo1 05-11-2020 21:11

Bài Viết và H́nh Ảnh Diễn Tả của bạn Cha12ba
 


Cám ơn bạn Cha12ba !...Bài Viết và H́nh Minh Họa rất là Ư Nghĩa !

cha12 ba 05-12-2020 00:54

Quote:

Originally Posted by huudangdo1 (Post 3920161)


Cám ơn bạn Cha12ba !...Bài Viết và H́nh Minh Họa rất là Ư Nghĩa !

:thankyou::handshake ::handshake:

Vo_Tam 05-12-2020 04:44

1 Attachment(s)

cha12 ba 05-15-2020 18:30

3 dấu hiệu chứng tỏ một người đang thầm chán ghét bạn, dù cố che giấu cũng sẽ vô t́nh lộ ra
 
1 Attachment(s)
05/15/20

Con người có ba thứ không thể giấu giếm, càng giấu càng hở, chính là ho khan, nghèo khổ và t́nh yêu. Tuy nhiên, cảm xúc chán ghét một người cũng khó có thể kiềm chế hoàn toàn trong cuộc sống hàng ngày.


Trong sinh hoạt hàng ngày, chúng ta luôn gặp gỡ rất nhiều kiểu người khác nhau. Có người bề ngoài thiện lương nhưng nội tâm đen tối, có người ném đá giấu tay không lộ dấu vết, nhưng cũng có người đơn thuần không hợp nhau ngay từ cái nh́n đầu tiên.

Cảm xúc là thứ khó kiểm soát nhất trên đời. Không chỉ là yêu thích mà chính sự ganh ghét cũng khó có thể che giấu được.

Nếu gặp người xung quanh có 3 dấu hiệu này, hăy tinh tường nhận ra cảm xúc thật sự của họ đối với ḿnh.

1. Đối phương không bao giờ hoặc hiếm khi chủ động tṛ chuyện với bạn

Động thái chủ động có thể đại biểu cho nhiều ư nghĩa khác nhau. Muốn biết một người yêu thích hay chán ghét bạn, hăy xem lại quá tŕnh giao lưu của hai người và thử tính xem số lần mà đối phương chủ động, nhiệt t́nh nói chuyện với bạn là bao nhiêu. Đương nhiên, không tính tới những cuộc giao tiếp bắt buộc, ví dụ như về công việc, việc chung…

Kỳ thực, khi chúng ta yêu thích một con người hay sự vật, hiện tượng nào đó, ai cũng có xu hướng muốn được tiếp cận, tới gần nó hơn. Ngược lại, nếu bất tri bất giác nảy sinh cảm giác chán ghét, đại đa số mọi người sẽ lảng tránh con người, sự vật hay hiện tượng đó theo bản năng.

Do đó, khi một người nào đó không bao giờ hoặc hiếm khi chủ động nhiệt t́nh t́m cách tṛ chuyện với bạn, rất có thể họ đang thầm ghét bạn trong ḷng. Hoặc ít nhất là chẳng có bao nhiêu thiện cảm dành cho bạn cả.

2. Thể hiện thái độ thiếu kiên nhẫn, dễ gắt gỏng, cảm xúc không ổn định trước mặt bạn

Bất luận có cố gắng che giấu thế nào đi nữa, chúng ta không bao giờ có thể lừa dối chính ḿnh. Thích là thích, mà không thích là không thích, đó là cảm xúc xuất phát từ bên trong. Dù bên ngoài ḱm chế đến đâu, nội tâm con người khi đối mặt với những điều ḿnh ghét th́ lúc nào cũng chứa đầy cảm xúc khó chịu.

Do đó, khi họ không ưa bạn, chuyện họ thể hiện thái độ gắt gỏng, thiếu kiên nhẫn với những lời nói hay hành động của bạn là điều hoàn toàn có thể xảy ra. Những cảm xúc không ổn định này bắt nguồn từ trạng thái mẫn cảm, áp lực tâm lư khi ép buộc bản thân giả vờ không có chuyện ǵ.

Nếu một người có những thay đổi tâm trạng bất thường trước mặt bạn chẳng v́ lư do cụ thể nào cả, hăy chú ư quan sát để nhận ra. Đôi khi, đó chỉ là những dấu hiệu rất nhỏ, ví dụ như cách họ nhăn mày trước một câu bông đùa vô thưởng vô phạt.

3. Vô t́nh hoặc cố ư thể hiện sự khinh thường

Dân gian có câu rằng:

"Thương nhau thương cả đường đi

Ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng"

Khi bạn thật ḷng thật dạ yêu thích một người, bạn sẽ thấy tất cả những ǵ liên quan tới đối phương đều tốt đẹp, từ những điểm đặc trưng như tính cách con người tới những chi tiết nhỏ như thói quen hàng ngày, câu cửa miệng hay nói hoặc bộ quần áo mặc mỗi ngày…


Ngược lại, cảm xúc chán ghét một người cũng có thể tác động tới mọi đánh giá về cái nh́n của bạn dành cho đối phương. Chẳng hạn như, cách ăn mặc của người này quá sặc sỡ, tiếng cười của người kia quá chói tai, suy nghĩ thật là thiển cận…

Đương nhiên, ai cũng đủ khôn ngoan để không trực tiếp thể hiện thái độ coi thường trước mặt đối phương. Nhưng đứng trước những sự vật, sự việc có liên quan, chẳng hạn như lư tưởng, sở thích hay thị hiếu… họ vẫn có thể vô t́nh hoặc cố ư để lộ sự chán ghét của ḿnh.

Kỳ thực, đây là một đạo lư hiển nhiên và dễ hiểu. Trên đời này, chỉ có tiền tệ mới là thứ mà người người yêu thích. Mỗi con người đều tồn tại sự khác biệt lẫn nhau về ngoại h́nh, tính cách, tâm lư, nhu cầu cũng như tiêu chuẩn và góc độ nh́n nhận…

Chính những đặc điểm nó đă vô h́nh chung tạo thành những từ trường riêng biệt cho mỗi cá nhân. Với những từ trường trái dấu nhau, chúng bài xích lẫn nhau và khó có thể dung ḥa. Người đă không hợp th́ nh́n không thuận mắt, có nỗ lực nữa cũng chỉ vậy mà thôi.

Bạn có thể nhân nhượng theo ư của người khác, tuy nhiên đừng hy vọng tất cả mọi người đều vừa ư với ḿnh. Cầu mong người khác thích ḿnh, đó là việc không thể cưỡng cầu.

Chúng ta không nhất thiết phải t́m mọi cách để đạt được sự yêu thích của tất cả mọi người. Hăy đơn giản chấp nhận cả niềm thương lẫn sở ghét như hai mặt tất yếu của cuộc sống. Điều quan trọng là học cách nhận ra cảm xúc thật sự của người xung quanh. Đừng biến ḿnh trở thành tṛ cười trong mắt đối phương khi vô tư hồn nhiên bỏ qua những dấu hiệu chán ghét quan trọng mà họ để lộ.

Tuy nhiên, vẫn tồn tại những trường hợp mà chúng ta bắt buộc phải dành được nhiều thiện cảm từ người khác v́ những lư do riêng biệt. Nếu rơi vào hoàn cảnh đó, hăy áp dụng một số biện pháp sau đây.

Phương pháp “cửa sổ tâm hồn”

Chúng ta vẫn biết đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Giao tiếp qua ánh mắt là để hỗ trợ hoặc bổ sung cho kỹ năng giao tiếp ngôn ngữ. Đó luôn là h́nh thức giao tiếp phi ngôn từ mạnh mẽ nhất. Cho nên trong giao tiếp hàng ngày, ngoài lời nói th́ giao tiếp qua ánh mắt đóng một vai tṛ rất quan trọng.

Đôi khi, nh́n thẳng vào mắt người khác trong giao tiếp sẽ hiệu quả nếu cả hai bên đều cảm thấy thoải mái, nếu không có thể gây ra sự hiểu nhầm là một sự thách thức với đối phương. Để gia tăng hiệu quả, thỉnh thoảng hăy đưa mắt nh́n phạm vi xung quanh họ để giảm tải căng thẳng cho cả hai. Không đảo mắt liên hồi, nh́n xéo sang một người trong khi nói chuyện với người khác nữa.

Lắng nghe và thấu hiểu

Lắng nghe "có suy nghĩ" một cách chân thành trước hết để thực sự hiểu được người khác sẽ có hiệu quả hơn hẳn khi bạn lắng nghe với mục đích “cố lấy ḷng” ai đó. Đây là ch́a khóa quan trọng để đạt tới những mối quan hệ thành công.

Một khi đă thấu hiểu lẫn nhau, bạn mới có thể đạt tới sự thân thiện và cởi mở, giúp mối quan hệ trở nên gần nhau hơn chứ không phải kiểu cách xă giao, “thảo mai” giả tạo.

Dương Mộc

betti 05-18-2020 00:29

1 Attachment(s)


Cái này quá đúng, v́ sự dối trá đă mang khuông mặt hiền từ... bằng 1 cách giả tạo.:eek::rolley es:

betti 05-21-2020 06:48

1 Attachment(s)


Quá chính xác...:hafppy::hafpp y:

wonderful 05-21-2020 09:19

1 Attachment(s)

cha12 ba 05-21-2020 16:50

5 Điểm Tựa để Rút Lui Nhẹ Nhàng Ở Tuổi Xế Chiều
 
1 Attachment(s)

Khi về già, có người sống tiếp những tháng năm vui vẻ, có người lại u uất muộn phiền, sầu khổ. Vấn đề ở chỗ bạn đă chuẩn bị con đường lui bước tốt đẹp cho ḿnh chưa?

Sau đây là 5 điểm thú vị giúp bạn luôn thảnh thơi khi tuổi tác xế chiều:

Điểm tựa thứ 1:

Có một thân thể mạnh khỏe.
Điều này quan trọng nhất, bất kể có tiền hay không, khi có một thân thể mạnh khỏe th́ sẽ có những năm tuổi già hạnh phúc.
Có thân thể mạnh khỏe sẽ không gây thêm phiền phức cho con cháu.
Có thân thể mạnh khỏe sẽ không đem tiền tặng cho bệnh viện.
Có thân thể mạnh khỏe, th́ bản thân mới có niềm vui.
Có thân thể mạnh khỏe là con đường lui tốt đẹp nhất đời người.
Các bạn già cần chú ư, cái ǵ cũng của người khác, chỉ thân thể mới thực sự là của ḿnh, đó là cái ḿnh ở với nó và ra đi với nó.
B́nh thường cần chú ư những thông tin mà thân thể biểu lộ. Nhớ rằng sức khỏe là sự im lặng của các cơ quan! Đối với thân thể nhất định phải chăm chút, định kỳ kiểm tra sức khỏe, để chỉnh sửa kịp thời!
Cần xem nhẹ tất cả, tâm phải tĩnh, thân phải động. Điều tâm, điều thân, điều khí tốt th́ bệnh tật sẽ tránh xa.
Con người là một động vật, vậy bạn phải hoạt động. Hoạt động ngoài trời tốt hơn ở trong nhà nhiều lần. Tập đúng phương pháp, khí công, yoga…lợi ích vô song.



Điểm tựa thứ 2: Bên ḿnh có người d́u bước.
Đó chính là người chung gối, là bạn đời. Có tuổi rồi, có bạn đời bầu bạn mới là phúc.
Dân gian thường nói: “Con cháu đầy nhà cười ha hả, chẳng bằng một người bạn già bên thân”. Hay như câu: “Con chăm cha không bằng bà chăm ông”.
Đây không phải thứ t́nh cảm oanh liệt hoành tráng ǵ, chỉ là cùng tṛ chuyện, b́nh thản, nhẹ nhàng, đó mới khiến trái tim xúc động nhất.
Cả cuộc đời đồng cam cọng khổ, những lúc sung sướng hạnh phúc, những ngày gian nan nguy khốn đă cùng nắm tay nhau mà vượt qua. Có tuổi rồi, chung sống, vui với những cái nhau c̣n, cười về những cái nhau mất, len lỏi vào nhau từng giây phút, kết chặt vào nhau từng thói quen, thư thả đi tiếp con đường. Có người bạn đời để yêu, để thương, để thật ḷng vui lời ước hẹn sống tiếp ở kiếp sau th́ thật chảng c̣n tiếc ǵ ở cơi nhân sinh này.

Điểm tựa thứ 3:

Cuộc sống cần có nề nếp.
Người có tuổi buộc phải sống có quy luật. Nghỉ ngơi, ăn uống, vui chơi, ngủ nghê, v.v..cần phải sắp xếp cho hợp lư,đều đặn. Bởi v́ các ‘linh kiện’ trên thân ḿnh đều đă lăo hóa, chẳng thể chịu nổi sức tàn phá của sự phóng túng, bất quy luật. Ăn uống không được chè chén thỏa thê. Thích thứ ǵ th́ cứ ăn, uống thứ nấy. Ngon miệng làm hưng phấn tinh thần và tăng tuổi thọ. Nhưng phải chừng mực, vừa đủ. Tất cả đều là liều lượng, ít th́ bổ, nhiều quá th́ thành độc. Nước mà uống nhiều quá cũng chết!!!
Trưa nhất định cần ngủ. Hoạt động giải trí, khiêu vũ, đánh bài, cờ, t́nh dục… rất cần làm nhưng cũng rất cần điều độ. Nguyên tắc, làm ǵ cũng được nhưng thấy mệt th́ phải ngưng!

Kết giao bạn bè là rất quan trọng, người có tuổi cũng nên có nhóm của ḿnh để chơi, để hoạt động, giúp duy tŕ những khả năng của tinh thần cũng như thể chất. Chớ khép ḿnh, nhưng kết giao th́ phải cẩn thận. Nên chơi với bạn tốt, bạn cùng niên, cùng sở thích, cùng mức sống, cách sống, cùng nhân sinh quan…để được vui, thoải mái, thích thú, để cùng nhau nhân đôi niềm vui, cùng nhau giải buồn phiền!
Hăy tránh những người ḿnh không thích, không hợp…già rồi, không cần phải giao du nhiều nữa, không cần phải chịu đựng ai! Sống tốt, thiện lương và không cần quan tâm đến việc người này người kia nghĩ về ḿnh như thế nào! Hăy cám ơn người đối xử tốt với ḿnh, c̣n không, đó là chuyện thường t́nh của thế nhân.

Điểm tựa thứ 4:

Dành đủ tiền chi tiêu cho ḿnh
Việc này rất quan trọng, chớ đem hết tiền cho con cháu. Có tiền rất quan trọng, tiền đảm bảo cho cuộc sống an ổn độc lập và đó chính là nền tảng hạnh phúc của bạn lúc về già.
Nếu có bất trắc ǵ xảy ra, ốm đau…th́ đă có đủ tiền để xử lư. Cần giúp đỡ ai, th́ có mà cho để ḷng thanh thản. Khi có việc cần dùng đến tiền, th́ có mà dùng, không phải ngửa tay xin con cháu, bạn bè.
Hăy bắt tiền phục vụ ḿnh. Dùng tiền để mua sự vui vẻ, thoải mái. Đi du lịch một chuyến, mua bộ quần áo đẹp, sắm sửa vật dụng trong nhà cho tiện nghi, mua một bó hoa, một chai rượu ngon...hăy làm cho những tháng ngày tươi vui hơn...bằng tiền!
Tiền không mua được hạnh phúc nhưng trong đau khổ mà có tiền th́ vẫn tốt hơn nhiều chứ!

Điểm tựa thứ 5:

Một trái tim vui vẻ
Con cháu đều bận rộn, bạn bè cũng thế, chúng ta chớ làm phiền họ.
Chúng ta nghỉ hưu rồi, dứt khoát phải t́m được niềm vui của riêng ḿnh.
Thời gian vất vả cày bừa đă qua, đă xong trách nhiệm với xă hội và gia đ́nh, ta nên và cần hưởng thụ cuộc sống.
Hát ca, nhảy múa, dạo chơi, du lịch, v.v.. xem thật nhiều những phong cảnh đẹp của thế gian, ăn thật nhiều những thức ngon mà ḿnh chưa nếm.

Phải trân quư quăng thời gian cuối cùng này!
Nước mắt có thể lau dùm, nhưng khóc th́ chẳng ai thay được.

Chúng ta đến với thế giới này là v́ buộc phải đến; cuối cùng, chúng ta rời khỏi thế giới này cũng v́ buộc phải đi.

May mà quá tŕnh giữa buộc phải đến và đi này, th́ chúng ta lại có thể tự lựa chọn sống tùy theo cái tâm ḿnh.
Cách sống khác nhau, kết quả khác nhau:

Nếu cuộc sống của bạn lấy tiền làm trung tâm, th́ bạn sẽ sống rất khổ cực.
Nếu cuộc sống của bạn lấy ái t́nh làm trung tâm, th́ bạn sẽ sống rất đau thương.
Nếu cuộc sống của bạn lấy địa vị làm trung tâm, th́ bạn sẽ sống rất âu lo.
Nếu cuộc sống của bạn lấy khoan dung làm trung tâm, th́ bạn sẽ sống rất hạnh phúc.
Nếu cuộc sống của bạn lấy tri túc làm trung tâm, th́ bạn sẽ sống rất nhàn nhă.
Nếu cuộc sống của bạn lấy cảm ơn làm trung tâm, th́ bạn sẽ sống rất thiện lương.

Mặt trời lên đến đỉnh đầu, lập tức ngả về tây. Trăng tṛn liền sang khuyết. Sau một đời tận lực, thiện lương, có ích cho xă hội, hăy t́m vui thực sự trong tuổi già. Đừng hối tiếc kiếp này, hăy tin chắc là kiếp sau sẽ tốt đẹp hơn với những năng lượng dương ta đă tích lũy được từ đây!

LH phóng tác theo Cmoney

Vo_Tam 06-01-2020 06:26

1 Attachment(s)

wonderful 06-01-2020 14:03

1 Attachment(s)
Lời nhắn nhỏ để gởi tới nguyên một cái làng.


laughster 06-01-2020 16:32

Quote:

Originally Posted by wonderful (Post 3938815)
Lời nhắn nhỏ để gởi tới nguyên một cái làng.


Bây giờ họ có chung một đối tượng nên cặp mắt không thể đánh giá hành động của đồng bọn một cách trung thực. Đến khi bọn họ bất đồng ư kiến và đối phó với nhau, th́ họ sẽ thấy rơ đồng bọn của họ là trừu hay sói :)

Vo_Tam 06-02-2020 15:38

1 Attachment(s)

wonderful 06-03-2020 08:12

1 Attachment(s)
Ngón tay của người trong làng.


laughster 06-03-2020 14:11

Quote:

Originally Posted by wonderful (Post 3940605)
Ngón tay của người trong làng.


LT khuyên bạn đừng vào chổ đó xem họ nói ǵ. Những lời của họ tới đối phương chắc chắn là chẳng hay ho đẹp đẽ ǵ. Họ sủa bậy th́ cho họ tự nghe. Ḿnh đọc được chỉ làm bản thân kḥ chịu mà thôi. Chừng nào họ nói thẳng tới ḿnh th́ tính sau.

nangsom 06-03-2020 16:07

Quote:

Originally Posted by laughster (Post 3940807)
LT khuyên bạn đừng vào chổ đó xem họ nói ǵ. Những lời của họ tới đối phương chắc chắn là chẳng hay ho đẹp đẽ ǵ. Họ sủa bậy th́ cho họ tự nghe. Ḿnh đọc được chỉ làm bản thân kḥ chịu mà thôi. Chừng nào họ nói thẳng tới ḿnh th́ tính sau.

Có nghĩa là sao bạn?

Những kẻ nói lén sau lưng ḿnh là v́ họ sợ ḿnh? Họ sợ cái sự thật khi phải đối đầu với ḿnh? :nana:

laughster 06-03-2020 16:46

Quote:

Originally Posted by nangsom (Post 3940891)
Có nghĩa là sao bạn?

Những kẻ nói lén sau lưng ḿnh là v́ họ sợ ḿnh? Họ sợ cái sự thật khi phải đối đầu với ḿnh? :nana:

Theo LT nghĩ, họ với ḿnh đă không là bạn th́ chắc những lời nói của họ về ḿnh chẳng hay ho đẹp đẽ ǵ, cũng giống như những h́nh tượng/cảm nghĩ ḿnh có về họ. Nếu biết vậy th́ cần ǵ phải quan tâm họ nói ǵ. Nếu thấy được chỉ làm ḿnh khó chịu và tức giận => họ đạt được mục đích.

Họ sợ ḿnh hay không th́ LT không biết, nhưng nếu họ nói xấu và khiêu khích gián tiếp th́ chắc họ không sợ đâu, chỉ v́ bản tính nhỏ mọn nên họ cảm thấy phải xă cho bớt śnh bụng, chứ bỏ qua th́ ấm ức. Thật ra LT thấy bên này chỉ châm biếm ông Trump chứ đâu có nói xấu họ (for the most part). Nếu người ta không nói xấu họ mà họ tự kiếm chuyện th́ họ cũng khó justify hành đông hung hăng côn đồ ấy,nên đành phải nói xấu riêng trong nhóm (mà ai cũng c̣ thể đọc được). Nếu ḿnh không ṭ ṃ họ nói ǵ là ḿnh không mắc mưu họ. Chỉ khi nào họ chửi ḿnh trực tiếp th́ ḿnh nên có thái độ thích nghi.

Nhưng LT đă nói rồi, những người đó giờ là đồng minh, nhưng khi trở mặt với nhau trong tương lai th́ những ǵ đồng minh họ đă/đang làm, mai mốt sẽ dùng lại với họ, đừng tưởng họ special mà không bị hihi.

nangsom 06-03-2020 18:26

Quote:

Originally Posted by laughster (Post 3940957)
Theo LT nghĩ, họ với ḿnh đă không là bạn th́ chắc những lời nói của họ về ḿnh chẳng hay ho đẹp đẽ ǵ, cũng giống như những h́nh tượng/cảm nghĩ ḿnh có về họ. Nếu biết vậy th́ cần ǵ phải quan tâm họ nói ǵ. Nếu thấy được chỉ làm ḿnh khó chịu và tức giận => họ đạt được mục đích.

Họ sợ ḿnh hay không th́ LT không biết, nhưng nếu họ nói xấu và khiêu khích gián tiếp th́ chắc họ không sợ đâu, chỉ v́ bản tính nhỏ mọn nên họ cảm thấy phải xă cho bớt śnh bụng, chứ bỏ qua th́ ấm ức. Thật ra LT thấy bên này chỉ châm biếm ông Trump chứ đâu có nói xấu họ (for the most part). Nếu người ta không nói xấu họ mà họ tự kiếm chuyện th́ họ cũng khó justify hành đông hung hăng côn đồ ấy,nên đành phải nói xấu riêng trong nhóm (mà ai cũng c̣ thể đọc được). Nếu ḿnh không ṭ ṃ họ nói ǵ là ḿnh không mắc mưu họ. Chỉ khi nào họ chửi ḿnh trực tiếp th́ ḿnh nên có thái độ thích nghi.

Nhưng LT đă nói rồi, những người đó giờ là đồng minh, nhưng khi trở mặt với nhau trong tương lai th́ những ǵ đồng minh họ đă/đang làm, mai mốt sẽ dùng lại với họ, đừng tưởng họ special mà không bị hihi.

Tôi thiết nghĩ: nếu họ cần ḿnh th́ họ mới t́m đến ḿnh

Nếu người nào đă trở mặt với bạn, th́ có lúc cũng sẽ trở mặt với tôi.

...những người c̣n lại hăy coi chừng, rồi sẽ tới phiên họ. :eek:

laughster 06-03-2020 20:36

Quote:

Originally Posted by nangsom (Post 3941028)
Tôi thiết nghĩ: nếu họ cần ḿnh th́ họ mới t́m đến ḿnh

Nếu người nào đă trở mặt với bạn, th́ có lúc cũng sẽ trở mặt với tôi.

...những người c̣n lại hăy coi chừng, rồi sẽ tới phiên họ
. :eek:

Chính xác

betti 06-07-2020 21:56

1 Attachment(s)

Vo_Tam 06-11-2020 05:26

1 Attachment(s)

wonderful 06-11-2020 13:36

1 Attachment(s)

cha12 ba 06-14-2020 18:08

Bức tranh "vừa khiếm khuyết vừa hoàn hảo" của họa sĩ già và triết lư
 
1 Attachment(s)
06/14/20

Bức tranh "vừa khiếm khuyết vừa hoàn hảo" của họa sĩ già và triết lư: Đừng cố làm hài ḷng tất cả mọi người!


"Mọi sự vật, hiện tượng diễn ra, đều luôn có một nhóm người thích và một nhóm người không thích. V́ vậy, dù có làm ǵ, chỉ cần một nhóm người hài ḷng là đủ rồi".

Có chuyện kể rằng, một vị họa sĩ đă vẽ ra một bức tranh mà ông vô cùng hài ḷng sau bao tháng ngày cầm cọ. Và để cho mọi người biết được “thành tựu” này, ông bèn bày bức tranh ra bên đường kèm lời nhắn nhủ cho người xem: “Ai thấy bức tranh này có khiếm khuyết nào hăy viết lại bên dưới cho tôi biết”.

Ông cứ thế để bức tranh ở đó suốt cả buổi chiều, trong ḷng đinh ninh hiển nhiên sẽ chẳng chê nó xấu cả. Tuy nhiên, khi trở lại mang bức tranh về nhà, vị họa sĩ hốt hoảng, buồn rầu v́ không những chẳng ai khen tranh của ông lấy một lời mà c̣n viết đầy ra những lời chê bai.

Khó hiểu trước sự phản hồi không mong muốn này, hôm sau ôm bèn tiếp tục mang tranh ra trưng bày bên đường kèm lời nhắn nhủ trái ngược: “Ai thấy bức tranh này đẹp hăy để lại lời khen nhé!”. Cuối cùng, bất ngờ thay, chiều hôm đó khi đến lấy bức ảnh, tất cả những câu chữ được người đi đường viết lại đều là những lời khen.

Trên đường mang tranh về nhà, vị họa sĩ đă ngộ ra được một chân lư: “Trên đời này không có ǵ là hoàn hảo đến mức có thể làm hài ḷng được tất cả mọi người cả. Mọi sự vật, hiện tượng diễn ra, đều luôn có một nhóm người thích và một nhóm người không thích. V́ vậy, dù có làm ǵ, chỉ cần một nhóm người hài ḷng là đủ rồi. Thứ đồ người ta coi là xấu xí, th́ trong mắt người khác lại thấy đẹp”.

Điều mà vị họa sĩ ngộ ra bên trên, bạn đă “thẩm thấu” được chút nào hay chưa?

Theo Old Fashioned

betti 06-16-2020 04:04

1 Attachment(s)

nangsom 06-16-2020 05:07

Quote:

Originally Posted by cha12 ba (Post 3951931)
06/14/20

Bức tranh "vừa khiếm khuyết vừa hoàn hảo" của họa sĩ già và triết lư: Đừng cố làm hài ḷng tất cả mọi người!


"Mọi sự vật, hiện tượng diễn ra, đều luôn có một nhóm người thích và một nhóm người không thích. V́ vậy, dù có làm ǵ, chỉ cần một nhóm người hài ḷng là đủ rồi".

Có chuyện kể rằng, một vị họa sĩ đă vẽ ra một bức tranh mà ông vô cùng hài ḷng sau bao tháng ngày cầm cọ. Và để cho mọi người biết được “thành tựu” này, ông bèn bày bức tranh ra bên đường kèm lời nhắn nhủ cho người xem: “Ai thấy bức tranh này có khiếm khuyết nào hăy viết lại bên dưới cho tôi biết”.

Ông cứ thế để bức tranh ở đó suốt cả buổi chiều, trong ḷng đinh ninh hiển nhiên sẽ chẳng chê nó xấu cả. Tuy nhiên, khi trở lại mang bức tranh về nhà, vị họa sĩ hốt hoảng, buồn rầu v́ không những chẳng ai khen tranh của ông lấy một lời mà c̣n viết đầy ra những lời chê bai.

Khó hiểu trước sự phản hồi không mong muốn này, hôm sau ôm bèn tiếp tục mang tranh ra trưng bày bên đường kèm lời nhắn nhủ trái ngược: “Ai thấy bức tranh này đẹp hăy để lại lời khen nhé!”. Cuối cùng, bất ngờ thay, chiều hôm đó khi đến lấy bức ảnh, tất cả những câu chữ được người đi đường viết lại đều là những lời khen.

Trên đường mang tranh về nhà, vị họa sĩ đă ngộ ra được một chân lư: “Trên đời này không có ǵ là hoàn hảo đến mức có thể làm hài ḷng được tất cả mọi người cả. Mọi sự vật, hiện tượng diễn ra, đều luôn có một nhóm người thích và một nhóm người không thích. V́ vậy, dù có làm ǵ, chỉ cần một nhóm người hài ḷng là đủ rồi. Thứ đồ người ta coi là xấu xí, th́ trong mắt người khác lại thấy đẹp”.

Điều mà vị họa sĩ ngộ ra bên trên, bạn đă “thẩm thấu” được chút nào hay chưa?

Theo Old Fashioned

Câu chuyện này rất hay, thâm thúy quá bác. :)

Con người không ai là toàn vẹn cả. Nhân vô thập toàn mà!

Cho dù là 1 người điên lên tiếng, th́ cũng có người điên khác ủng hộ. Chúng ta hăy nh́n ra ngoài sẽ thấy.

Hay là: người làm th́ ít mà người phê b́nh th́ nhiều.

laughster 06-16-2020 16:52

Quote:

Originally Posted by betti (Post 3953380)

Đại ca đâu có chơi t́nh vờ với tam xí muội đâu, nỡ nào nói đại ca như thế hihihihi

wonderful 06-16-2020 21:50

1 Attachment(s)

cha12 ba 06-17-2020 17:47

Cuộc sống Ẩm thực và nghệ thuật. Những đĩa sashimi nghệ thuật từ người b́nh thường
 
5 Attachment(s)
06/17/20

Ít ai có thể tin được rằng những đĩa sashimi nghệ thuật dưới đây lại được làm từ một ông bố rất đỗi b́nh thường, chẳng phải đầu bếp, cũng không phải người làm việc liên quan đến thiết kế, đồ họa.

Sashimi là món khai vị trong các bữa ăn trang trọng ở Nhật. Nó là tên gọi chung cho những món ăn mà thành phần chính là các hải sản tươi sống.










cha12 ba 06-23-2020 20:31

Trái Tim Bồ Tát.
 
1 Attachment(s)
06/23/20

Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ 2018. Bà tên thật là Ngô Phương Liên, học Trưng Vương thời trung học, vượt biển qua Mỹ năm 79. Đi học lại gần 6 năm mới ra trường với bằng BS engineer năm 85. Hiện là cư dân ở Lafayette, Louisiana, c̣n vài năm nữa sẽ ... ăn tiền ǵà. Bút hiệu Pha Lê, theo chú giải vui của tác giả, không phải là trong veo như Pha Lê, mà là... Pha tṛ và Lê la!
Sau đây là bài viết mới nhất của cô.

Jenny, cô phóng viên Mỹ tuổi đời chưa quá 30.

Ra trường đại học Stanford với số điểm khá cao, sau vài năm lăn lóc với những tờ báo địa phương, Jenny được thâu nhận làm phóng viên tại một ṭa báo nổi tiếng tại Chicago.

Chuyến đi xa làm phóng sự đầu tiên của cô là bay sang Nhật, để viết về sự hồi sinh và công cuộc trùng tu của thành phố Miyako, một thành phố đă phút chốc bỗng trở thành b́nh địa khi cơn sóng thần Tohoku Tsunami khủng khiếp ập tới vào tháng 3, 2011.

Cô đă đi ḷng ṿng khắp nơi, điều làm cô sửng sốt nhất, là ở nhiều nơi, từ trong thư viện cho đến các nhà hàng, trên những bức tường, người ta vẽ h́nh một cậu bé Nhật với câu chuyện về nghĩa cử cao đẹp của cậu trong những ngày tang thương của thành phố.

Jenny vẫn c̣n nhớ đó là chuyện một cậu bé khoảng trên 10 tuổi, trong khi cậu bé đang xếp hàng chờ đợi tới phiên ḿnh được lănh hàng cứu trợ th́ bỗng một người lính cứu hỏa đến bên cạnh và đưa cho cậu một gói khá to với dấu Red Cross đóng bên trên, Đó là một gói hàng cứu trợ nhưng có đầy đủ những đồ gia dụng cần thiết và có cả một ít hiện kim cho một cá nhân. Khẽ nghiêng ḿnh kính cẩn cám ơn và trước đôi mắt ngạc nhiên của người lính cứu hỏa, cậu bé bước tới góc phố, nơi người ta đă đặt sẵn một thùng giấy to để quyên góp những phẩm vật sẽ được gởi đi cho những người kém may mắn khác. Nhón chân đặt gói quà vào trong thùng, cậu bé lặng lẽ bước về chỗ cũ và kiên nhẫn sắp hàng chờ đợi.

Câu chuyện thật đơn giản nhưng vô cùng xúc động đó đă nhanh chóng được loan truyền trên khắp thế giới. Hằng trăm hằng ngàn ư kiến, những lời cảm thông chia xẻ, cùng những câu ca ngợi nghĩa cử của cậu bé đă được gởi tới tấp trên internet, trên truyền thông truyền h́nh như những lời an ủi động viên trước những bất hạnh và khổ đau sau thảm họa sóng thần Tohoku Tsunami.

Sau một ngày lang thang trên đường phố Miyako, Jenny cảm thấy thật phí công khi cô phải viết bài phóng sự về sự hồi sinh và công cuộc xây dựng tái thiết của thành phố Miyako, Jenny thầm nghĩ:

- Người Nhật rất quật cường và dũng cảm, họ là một dân tộc biết biến đau thương thành sức mạnh, viết lời ca ngợi hoặc tán dương họ cũng bằng thừa.

Cho nên cô chợt nẩy ra ư tưởng mới là viết về tầm ảnh hưởng từ hành động cao cả của cậu bé đó với những người trẻ hôm nay.

Kết quả: Bài viết của Jenny khi phổ biến làm người đọc xúc động, ṭa báo hài ḷng. Ông chủ bút vui vẻ gợi ư cô có thể viết thêm về những người trẻ ở khắp nơi trên thế giới. Wow, cô mừng rỡ và quyết định cô sẽ tới Việt Nam.

Việt Nam, một đất nước tuy xa mà lại rất "gần" với cô. Rất gần v́ Brittney Nguyen, người bạn thân nhất của cô trong 4 năm đại học, là người Việt Nam. Năm đầu tiên cô và Brittney cùng chia xẻ chung một pḥng trong đại học xá. Brittney rất giỏi và rất lanh lẹ, nhưng điều mà Jenny cảm phục ở cô không phải sự thông minh mà chính là tinh thần lạc quan của Brittney. Trong bất cứ t́nh huống nào, cô bạn này luôn tin rằng:

- Tomorrow will be better than today / ngày mai sẽ tốt hơn hôm nay!

Lỡ t́nh trạng vẫn chưa "khá" hơn, th́ Brittney lại cắt nghĩa hoặc bằng một câu khôi hài nào đó, hay bằng một câu chuyện tiếu lâm mà cô luôn có sẵn trong đầu.



Brittney th́ dễ thương như vậy, mà gia đ́nh cô th́ càng tuyệt vời hơn nữa. Những ngày cuối tuần Jenny vẫn theo Brittney về nhà cô, một căn hộ chung cư 3 pḥng ngủ cho 5 người! Dù căn nhà khá chật chội và hơi thiếu tiện nghi nếu so với căn nhà rộng thênh thang của Jenny ở Chicago, nhưng chính nơi đây Jenny mới hiểu được thế nào là t́nh gia đ́nh. Cô đă được thưởng thức những món ăn Việt Nam, được hưởng những sự thương yêu, chăm sóc, lo lắng từ những người thân của Brittney. Cô đă rưng rưng nước mắt khi gọi gia đ́nh Brittney là gia đ́nh thứ hai của cô.

Khi nghe Jenny nói như thế, Brittney trả lời với một nụ cười tươi tắn trên môi:

- Nếu đây là gia đ́nh thứ hai, th́ Jenny sẽ có thêm một đất nước thứ hai, đó là Việt Nam, right?

Đúng như vậy và bây giờ Jenny đang ngồi trên một chuyến bay, bay về Việt Nam, một đất nước tuy xa xôi, nhưng lại rất gần gũi với cô. Trước ngày đi, ông chủ bút tờ báo đă nhấn mạnh là cô chỉ có một tuần. Trừ ngày bay đi, bay về, chỉ c̣n đúng ba 3 ngày thôi đấy nhé!

Sau gần 2 tiếng đồng hồ chờ đợi thủ tục để lấy được hành lư, Jenny chậm chạp kéo lê chiếc vali bước ra phía cổng phi trường. Cô thắc mắc tại sao mọi người cứ phải xô đẩy, chen lấn không sắp hàng, chính điều này càng khiến mọi công việc trở nên phức tạp và mất nhiều thời gian hơn.

Khi cánh cửa phi trường vừa bật mở, Jenny gần như dội ngược về phía sau bởi hơi nóng hừng hực từ bên ngoài như táp vào mặt cô. Ngần ngừ vài giây, cô bước ra, bên ngoài khung cảnh thật tấp nập, xô bồ, mọi người bước đi vội vă như ma đuổi!

H́nh như 24 tiếng đồng hồ vẫn không đủ cho người Việt Nam, đó là cảm nhận đầu tiên của Jenny về đất nước này. Cảm thấy thật mệt mỏi v́ chuyến bay quá dài, cộng với sự chờ đợi không cần thiết nơi cửa phi trường, Jenny giơ tay vẫy chiếc taxi, cô quyết định về nghỉ tại khách sạn đêm nay, ngày mai sẽ bắt đầu một ngày mới cho bài phóng sự của cô về những người trẻ Viet Nam.

Bây giờ Jenny đang ngồi trong pḥng ăn của khách sạn để dùng bữa điểm tâm với một người thông dịch.

Trước khi lên đường sang Việt Nam, cô bạn Brittney đă khăng khăng bắt Jenny phải có một hướng dẫn viên vừa phải là người bản xứ, vừa phải biết tiếng Anh, để giúp cô đi thăm viếng thành phố, và Brittney đă giúp bạn t́m được người đó. Bà Hằng, một phụ nữ trung niên tuổi trên 50, khuôn mặt khả ái với nụ cười dịu dàng đằm thắm trên môi và nhất là cách phát âm tiếng Anh của bà khá chính xác khiến Jenny thật hài ḷng. Khi Jenny nói điều này, bà Hằng chỉ mỉm cười khiêm tốn khẽ đáp:

- Tôi là giáo sư Anh văn của một trường đại học thành phố.

Jenny ngạc nhiên:

- Giảng sư dạy đại học mà tại sao bà lại làm thêm công việc này?

Hơi bất ngờ v́ câu hỏi của Jenny, bà Hằng ngập ngừng vài giây rồi nói:

-Thật ra đây là cơ hội cho những người dạy Anh văn như chúng tôi luyện giọng. Ngày xưa, khi tôi c̣n là học sinh, ngoài giờ học chính, chúng tôi thường ghi danh học thêm những course Anh Văn bên ngoài. Trước đây trung tâm Hội Việt Mỹ thường có những pḥng thính thị cho chúng tôi luyện giọng, bây giờ th́ không c̣n nữa.

Rồi bà bỗng đổi giọng vui vẻ nói:

- Dù sao đi nữa đây là một công việc vừa giúp tôi trau giồi nghiệp vụ, vừa được trả lương, c̣n ǵ bằng!

Vừa nghe xong câu đó, Jenny bật cười thoải mái.

Khi nắng chiều đă nhạt dần và cái nóng đă bớt gay gắt, Jenny và bà Hằng đang ngồi nơi quán ăn ở một góc đường. Cô đă đi lang thang qua nhiều dăy phố, đă thu vào ống kính của cô nhiều h́nh ảnh của đất nước này. Là một phóng viên, cô đă đi nhiều nơi trên thế giới, nhưng điều làm cô kinh ngạc hơn hết là sự tương phản rất rơ nét giữa cái giàu và cái nghèo tại đây.

Trên đường phố chật hẹp, cô luôn nh́n thấy vài chiếc xe hơi thật đắt giá sang trọng đang cố luồn lách, chèn lấn để vượt qua những ḍng xe hai bánh, lẫn lộn cả những chiếc xe đạp trầy sơn cũ kỹ. Ở đây tất cả mọi người đều hối hả, hấp tấp, vội vàng khiến Jenny cảm thấy chóng mặt và cổ họng cô thật khô rát, Jenny quay lại nhờ bà Hằng gọi cho ḿnh một "ly chanh đường." Cô phát âm bằng tiếng Việt 3 chữ đó khá rơ ràng khiến bà Hằng thoáng ngạc nhiên. Có ǵ đâu, Jenny mỉm cười kể:

- Nhiều lần Brittney vẫn nói nếu có dịp trở về Saigon, cô sẽ gọi một ly chanh đường v́ cô vẫn thường nghe các ông nhạc sĩ rên rỉ "... uống ly chanh đường, uống môi em ngọt..." nên cô muốn thử xem sao!

Bà Hằng bật cười thành tiếng, nhưng h́nh như trong đáy mắt bà chợt thoáng hiện một chút tiếc nuối xót xa.

Jenny nh́n quanh quan sát, cũng vẫn chỉ là khung cảnh cũ với những cụ già hay những em bé mệt mỏi với xấp vé số trên tay đang cố mời chào mọi người mua giúp. Những người hành khất già nua, bệnh hoạn ngồi la liệt chờ sự bố thí của người qua lại, chợt Jenny bắt gặp h́nh ảnh khiến cô khựng lại. Nơi cuối dăy bàn sát tường, một cậu bé đang ngồi bó gối im ĺm, cạnh cậu bé là một chú chó nhỏ.

H́nh ảnh này khiến Jenny chợt nhớ đến phim Charlie Chaplin cô vẫn coi ngày c̣n bé. Cái anh chàng Charlie này thường đóng cảnh nghèo khổ với một khuôn mặt rầu rĩ, thiểu năo, bên cạnh cũng có một chú chó con. Đưa máy ảnh lên chụp cậu bé qua vài góc cạnh, Jenny quay sang bà Hằng ngỏ ư cô muốn gặp cậu bé. Khẽ gật đầu, bà Hằng lặng lẽ bước về hướng cậu nhỏ đang ngồi.

Bước tới và đứng sát cạnh bàn Jenny, nhưng cậu bé vẫn cúi gằm mặt và hai tay buông thơng, chỉ có chú chó con vẫn hồn nhiên vẫy đuôi chạy loanh quanh. Jenny lặng lẽ kín đáo quan sát, cô thấy tim ḿnh nhói đau khi nh́n thân h́nh gầy g̣ của cậu bé trong chiếc áo thun rộng thùng th́nh và rách lỗ chỗ. Cậu bé chắc chỉ khoảng trên 10 tuổi, Jenny thầm nghĩ, cô khẽ rút trong túi áo một khoản tiền và nhẹ nhàng nhét vào tay cậu bé. Cô nhờ bà Hằng nói với cậu những câu vỗ về an ủi. Bây giờ cậu bé mới ngẩng mặt lên lư nhí cám ơn, Jenny thoáng giật ḿnh, v́ trên khuôn mặt lem luốt xanh xao là đôi mắt sáng, trong veo, đen láy toát lên sự linh hoạt, thông minh. "Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn," Brittney thường hay đùa nói với cô như thế.

Sẵn trên bàn c̣n vài chiếc bánh bao, Jenny với tay đưa cho cậu bé hai chiếc bánh, đưa hai tay đón nhận, cậu cúi đầu thật thấp thay cho lời cám ơn và quay bước trở về góc tối nơi cậu ngồi lúc năy. Jenny đưa máy h́nh lên, cô đă sẵn sàng chụp những bức h́nh cậu bé và chú chó nhỏ cùng ngẫu nghiến ăn chiếc bánh, nhưng ô ḱa, Jenny bỏ máy h́nh xuống sững người nh́n.

Cậu bé mở chiếc túi ny lông cậu vẫn đeo bên hông, bỏ một chiếc bánh vào. Tần ngần vài giây, cậu lại bẻ chiếc bánh c̣n lại làm đôi, bỏ trở lại bao và cột lại cẩn thận. C̣n nửa chiếc bánh trên tay, cậu bé vừa ăn vừa đút cho chú chó nhỏ năy giờ vẫn ngoan ngoăn đứng chờ.

Bây giờ Jenny cảm thấy thật tức giận, tại sao cậu bé có thể "ăn chận" phần bánh của chú chó bé nhỏ như vậy. Cô nhớ tới bên Mỹ, nhà cô có hai chú chó, hằng tuần mẹ cô vẫn phải khệ nệ bưng về những bao thức ăn được biến chế đặc biệt cho từng loại chó khác nhau với những "khẩu vị" khác nhau, khi th́ cá, lúc th́ ḅ hay gà. Rồi cứ hai tuần một lần, mẹ cô phải chở hai chú chó nhỏ này đến những trung tâm để họ chăm sóc, o bế bộ lông và cắt tỉa bộ móng của chúng, "Pets are people too! Thú vật cũng là con người!" Jenny luôn đươc nhắc nhở và bảo ban như vậy.

Nh́n chú chó vẫn đang liếm láp thèm thuồng, không dằn ḷng nổi, Jenny cầm nguyên chiếc bánh bước về phía cậu bé, trước đôi mắt ngỡ ngàng của bà Hằng và cái nh́n sững sờ của cậu, cô đút cho chú chó trọn vẹn chiếc bánh, nhưng Jenny cũng kịp nh́n thấy đôi môi mím chặt của cậu bé, trước khi cậu quay mặt nh́n về hướng khác.

Trời đă bắt đầu tối đen, Jenny vẫn ngồi nói chuyện với bà Hằng, nhưng cô mơ hồ cảm thấy bà trở nên tư lự và khép kín hơn, giọng nói của bà không c̣n cởi mở, vồn vă như lúc ban đầu. Bây giờ cậu bé đang đứng trước mặt Jenny, cậu nhờ bà Hằng cám ơn cô về những cái bánh và nhất là cô đă cho chú chó nhỏ của cậu một bữa tối no nê, đêm nay chắc chắn nó sẽ ngủ yên không làm phiền cậu.

Khẽ mỉm cười, Jenny giảng nghĩa cho cậu bé hiểu chó là người bạn vừa thân thiết, vừa trung thành với con người, cho nên cậu phải thương yêu và đối xử vừa đặc biệt, vừa công bằng với chúng. Bà Hằng thông dịch những câu nói đó cho cậu bé, nhưng đôi mắt bà xót xa như muốn nói thật nhiều những ư nghĩ trong đầu bà, nhưng bà đành khẽ thở dài cúi mặt.

Cúi đầu chào Jenny, cậu bé và chú chó quay bước, hối hả băng qua đường. Chăm chú nh́n theo bóng dáng vội vă của cậu bé, bỗng Jenny nẩy ra một ư định táo bạo, cô quay sang vắn tắt nói với bà Hằng cô sẽ đi theo và t́m xem chỗ ở của cậu bé và chú chó nhỏ. Không kịp chờ ư kiến của bà, Jenny đă đứng bật dậy và phóng theo cậu bé.

Khẽ thở dài, bà Hằng đành lật đật tất tả bước theo bóng Jenny. Không mấy khó khăn, Jenny đă bắt kịp cậu bé, nhưng không muốn cậu biết có người theo dơi, cô cố giữ một khoảng cách khá xa.

Sau khi băng qua hai góc phố, vài con đường, cuối cùng cậu bé và chú chó nhỏ dừng lại dưới mái hiên của một tiệm sách đă đóng cửa. Jenny và bà Hằng vội ngồi thụp xuống bên lùm cây cách đó không xa, cô cố nhướng mắt nh́n về phía trước. H́nh như cậu bé đang t́m ai, cậu nhớn nhác ngó quanh, chú chó cũng sủa lên vài tiếng.

Bỗng từ trong góc tối một bóng người xuất hiện, đúng ra là một người đàn ông, nhưng ông lê "bước" ra bằng hai bàn tay, bởi đôi chân ông đă cụt qua quá khỏi đầu gối. Bên cạnh ông là một bé trai nhỏ khoảng 3, 4 tuổi. Cậu bé vội bước tới khẽ d́u ông và dắt tay người em trai nhỏ. Họ cùng ngồi xuống bên vệ đường, cậu mở vội chiếc túi và lôi ra chiếc bánh cậu để dành ban năy đưa cho người đàn ông, xong cậu quay sang ôm người em nhỏ vào ḷng, cậu từ tốn đút từng miếng bánh nhỏ cho em. Điều kỳ lạ là chú chó nhỏ vẫn đứng yên lặng vẫy đuôi, dường như đây là h́nh ảnh rất quen thuộc mà nó thấy mỗi ngày.

Jenny gần muốn như ngă khụyu khi nh́n h́nh ảnh đó, cô phải ngồi bệt ngay xuống bên vệ đường. Cô chợt nhớ lại lời khuyên của cô với cậu bé khi năy là hăy thương yêu loài vật, rồi cô lại liên tưởng những tháng ngày cô c̣n bé. Chỉ một bữa ăn sáng không đúng ư, chỉ v́ không có đôi giầy đồng mầu với chiếc váy, cô đă giận mẹ cô cả tuần, không nói năng, thậm chí có lúc cô c̣n muốn "run away from home," bỏ nhà đi bụi đời! Những lời cô vừa cao giọng giảng giải cho cậu bé thật lố bịch biết bao. So sánh với cậu bé, Jenny cảm thấy ḿnh chỉ như là một giọt nước trước một đại dương bao la.

Tḥ tay vào túi vét hết tất cả những đồng tiền cuối cùng, Jenny quay sang bà Hằng. Bà vẫn ngồi bó gối im ĺm, đầu cúi thấp, bóng tối che khuất nên Jenny không thể nh́n thấy khuôn mặt bà cũng đang nhạt nḥa nước mắt.

Vừa dúi vào tay bà những tờ tiền, có tờ c̣n hơi ướt v́ thấm nước mắt của cô, Jenny thổn thức nói:

- Hăy nói với cậu bé ấy là tôi xin lỗi, hăy tha thứ cho tôi.

Trước khi bà Hằng kịp trả lời, cô đă vụt đứng lên và chạy ngược về phía khách sạn.

Suốt ngày hôm sau, Jenny và bà Hằng đă ngồi chờ cậu bé tại quán ăn, cô cũng quay lại góc phố đêm qua, đi loanh quanh mong sao gặp lại được cậu bé và chú chó, nhưng cậu bé vẫn biệt tăm. Sáng nay khi chia tay với bà Hằng, cô đă để lại số phone riêng của cô, hy vọng bà sẽ t́m ra cậu nhỏ và chú chó.

Khi nghe Jenny hứa sẽ quay lại đây và sẽ ở lại lâu hơn, bà Hằng nhẹ nhàng nói:

- Đến với Việt Nam, đôi khi một ngày cũng quá đủ, nhưng lắm lúc một trăm ngày vẫn cảm thấy thiếu!

Nói xong bà khẽ xiết chặt tay cô và chúc lời thượng lộ b́nh an.

Đưa tay cột lại dây an toàn, Jenny khẽ tựa đầu vào ghế. Cô chợt nhớ đến h́nh ảnh cậu bé người Nhật của Miyako và cậu bé Việt Nam của của Saigon. Cả hai đều có một tấm ḷng vị tha bao la, nghĩ đến người khác hơn nghĩ đến ḿnh, cả hai đúng là có trái tim thật nhân ái tuyệt vời. Nhưng rồi cô bỗng so sánh, cùng bằng nhau số tuổi, nhưng 2 h́nh ảnh, 2 cuộc đời sao quá khác biệt.

Cậu bé người Nhật rất có thể ngay ngày hôm đó, cậu sẽ được đưa tới một nơi tạm trú, cậu có thể vẫn có những bữa ăn nóng sốt, chăn ấm nệm êm, từ những trung tâm cứu trợ, hay từ chính những người hàng xóm tốt bụng đầy ḷng nhân ái.

Có thể cậu phải hứng chịu những sự đau thương, mất mát những người thân yêu của cậu, nhưng chắc chắn cậu bé vẫn được sống lại trong ṿng tay che chở, ấp ủ thương yêu của những người thân c̣n lại trong gia đ́nh. Cậu rồi sẽ vẫn chân sáo đến trường, những khổ đau rồi cũng sẽ ch́m dần vào quá khứ. Cậu bé vẫn có một tương lai tươi sáng trước mặt.

C̣n cậu bé Việt Nam đáng thương kia, đừng nói đến tương lai với cậu, với cậu chỉ có ngày mai là làm sao kiếm đủ thức ăn cho người cha già tàn tật và cho cậu em nhỏ dại. Cậu bé là cần câu cơm cho cái gia đ́nh khốn khổ dù cậu chỉ mới hơn 10 tuổi, cái tuổi mà đáng lẽ cậu chỉ biết học hành vui chơi. Đôi mắt trong sáng đầy ắp t́nh thương kia liệu có biến đổi trước những tàn bạo khắc nghiệt của đường phố, hay những bầm dập của cuộc đời.

Jenny cảm thấy như có bàn tay ai đang bóp nát trái tim cô. Nước mắt quanh vành mi, Jenny khẽ kéo tấm che cửa sổ máy bay lên, bên ngoài mặt trời vừa ló dạng, ánh lên những tia sáng ban mai trên những đám mây vàng rực rỡ, chợt Jenny nhớ đến một bài nhạc mà cô đă hát bao lần trong đại học:

We are the world ,
We are the children ,
We are the ones who make a brighter day,
So let's start giving
. . .
It's true we'll make a better day
Just YOU and ME

Phải, chính bạn và tôi, chúng ta sẽ tạo nên những ngày tươi đẹp hơn. Jenny cảm thấy như chợt có một làn hơi ấm áp đang len nhẹ vào hồn cô. Cô chưa biết ḿnh sẽ phải viết thế nào về cậu bé Việt Nam nhưng biết rơ đây là nơi cô sẽ c̣n trở lại. Chắc phải rủ cô bạn thân Brittney cùng trở lại và ở lại lâu hơn.

Jenny nhè nhẹ khép đôi mắt và ch́m dần vào giấc ngủ thật êm đềm có lẽ v́ "con tim đă vui trở lại!"

Thật ra khi Jenny ca ngợi cậu bé người Nhật và cậu bé Việt Nam, cô gọi đó là những người có trái tim nhân ái tuyệt vời, nhưng cô đâu biết, chính cô cũng là người có trái tim thật từ bi.

Cô cũng không biết người Việt chúng ta thường gọi những tấm ḷng nhân ái, từ bi là 'Trái Tim Bồ Tát."

Pha Lê

Vo_Tam 06-24-2020 04:42

1 Attachment(s)

betti 06-27-2020 04:55

Quote:

Originally Posted by laughster (Post 3953735)
Đại ca đâu có chơi t́nh vờ với tam xí muội đâu, nỡ nào nói đại ca như thế hihihihi

Xương Đại Ca hổng hết... ai nỡ nào nói thế. Hahaha:hafppy:


All times are GMT. The time now is 02:19.

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.11637 seconds with 9 queries