![]() |
Học tṛ “trả bài” bá đạo
1 Attachment(s)
Trong một tiết học Văn, cô giáo ra đề bài kiểm tra miệng cho học sinh: Cô giáo: “Em hăy phân tích h́nh ảnh người mẹ trong bài thơ Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ của Nguyễn Khoa Điềm.” Cả lớp im phăng phắc. Một học sinh tên Tùng bị gọi lên bảng. Tùng vốn nổi tiếng “lầy lội”, nhưng hôm nay lại quên học bài. Tùng bước lên bảng, mặt tỉnh bơ, giọng trầm ấm như đang đọc diễn văn: Tùng: “Thưa cô, h́nh ảnh người mẹ trong bài thơ là một h́nh ảnh… rất mẹ. Mẹ là người sinh ra ta, nuôi ta, và… hát ru ta. Trong bài thơ, mẹ không chỉ hát ru mà c̣n… làm rẫy, làm nương, làm tất cả. Mẹ vừa là người lao động, vừa là người nghệ sĩ. Mẹ là biểu tượng của sự… đa năng.” Cô giáo nhíu mày: Cô giáo: “Em đang nói cái ǵ vậy? Phân tích cụ thể đi!” Tùng không hề nao núng: Tùng: “Vâng thưa cô. Mẹ trong bài thơ là người… vĩ đại. Mẹ gùi con trên lưng, nhưng vẫn làm việc. Điều đó chứng tỏ mẹ có… sức mạnh siêu nhiên. Nếu mẹ sống ở thời hiện đại, chắc mẹ sẽ là… siêu anh hùng trong Marvel.” Cả lớp cười rần rần. Cô giáo cố giữ b́nh tĩnh: Cô giáo: “Em đang nói Văn hay đang nói… phim?” Tùng đáp tỉnh queo: Tùng: “Thưa cô, nghệ thuật là sự liên tưởng. Em đang liên tưởng để hiểu sâu sắc hơn về mẹ. Mẹ là người hùng thầm lặng, không cần áo choàng, chỉ cần… chiếc gùi.” Cô giáo thở dài: Cô giáo: “Thôi được rồi, em về chỗ. Điểm của em là… 5 điểm cho sự sáng tạo, 0 điểm cho kiến thức.” Tùng hí hửng về chỗ, th́ thầm với bạn bên cạnh: “Thấy chưa, không học bài vẫn sống sót. Chỉ cần… nói như đang làm thơ!” VietBF@sưu tập |
All times are GMT. The time now is 07:05. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.