VietBF

VietBF (https://vietbf.com/forum/index.php)
-   Breaking News | Tin Sốt (https://vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=40)
-   -   USA V́ sao Paris By Night và nghệ sĩ hải ngoại đồng loạt im lặng trước chuyện chống Cộng? (https://vietbf.com/forum/showthread.php?t=2113335)

Gibbs 11-30-2025 00:40

V́ sao Paris By Night và nghệ sĩ hải ngoại đồng loạt im lặng trước chuyện chống Cộng?
 
1 Attachment(s)
Từ “sân khấu tự do” đến cơn im lặng khó hiểu

Đă có một thời, cộng đồng người Việt tị nạn xem sân khấu ca nhạc hải ngoại như một “vùng trời tự do” hiếm hoi. Ở đó, ca sĩ, MC có thể nhắc lại những tháng ngày vượt biển, kể chuyện trại cải tạo, gọi tên hai chữ “tự do” không cần né tránh, và lập trường chống Cộng gần như là mặc định. Thúy Nga – Paris By Night từng là biểu tượng của tinh thần ấy: âm nhạc, hoài niệm, và một không khí chính trị rất rơ ràng.

Vậy mà chỉ trong hơn một thập niên gần đây, không gian đó bỗng trở nên phẳng lặng. Những tiếng nói gay gắt gần như biến mất, các MC không c̣n đụng đến từ “Cộng sản”, các trung tâm lớn cẩn trọng lách khỏi mọi chủ đề “nhạy cảm”. Nhiều người hải ngoại bàng hoàng hỏi nhau: “Chuyện ǵ đă xảy ra? Họ sợ à?”. Câu trả lời phức tạp hơn rất nhiều: đó là một ma trận của thị trường, pháp lư, ngoại giao, nền tảng số và chiến lược sinh tồn nghề nghiệp.

“Vé về quê hương” và bảo hiểm nghề nghiệp mang tên im lặng

Lư do trực diện và dễ hiểu nhất: miếng cơm manh áo. Thị trường giải trí trong nước hiện giờ đông khán giả hơn, trẻ hơn, xài tiền mạnh tay hơn so với cộng đồng hải ngoại đă băo ḥa. Về Việt Nam hát, nghệ sĩ có lịch diễn dày đặc, cát-xê ổn định, thêm quảng cáo, sự kiện doanh nghiệp, gala, lễ hội tỉnh thành, hợp đồng truyền h́nh, show trực tuyến… – tức là một ḍng tiền dài hơi chứ không chỉ vài tour lẻ tẻ.

Nhưng “vé về quê hương” đi kèm một điều kiện ngầm: đừng nói ǵ trái ư nhà nước. Chỉ một phát biểu, một status “sai nhịp” cũng đủ để bị hoăn show, cắt giấy phép, nhà tổ chức né tránh, hợp đồng đổ bể. Gia đ́nh, người thân, tài sản, dự án kinh doanh ở trong nước cũng dễ trở thành điểm bị gây áp lực. Trong bối cảnh đó, nghệ sĩ tự giác “khóa miệng” không chỉ v́ sợ, mà v́ coi đó như một dạng bảo hiểm nghề nghiệp – bảo hiểm cho lịch diễn, cho người thân, cho những căn nhà và những dự án ḿnh đang đầu tư.

Trật tự địa – kinh tế mới và cái ô phương Tây mỏng dần

Một tầng sâu hơn là bối cảnh địa – chính trị. Mỹ, EU và nhiều nước phương Tây đang cần Việt Nam trong những bài toán an ninh, chuỗi cung ứng, cạnh tranh với Trung Quốc. Khi lợi ích chiến lược trùng khớp, ưu tiên ngoại giao là “giảm xung đột, tăng hợp tác”, tránh “làm nóng” hồ sơ nhân quyền trên truyền thông đại chúng.

Khi chính khách, tổ chức văn hoá, doanh nghiệp phương Tây không c̣n muốn ồn ào về nhân quyền Việt Nam, “cái ô bảo trợ” cho những tiếng nói nghệ sĩ chống Cộng cũng mỏng đi rơ rệt. Nền tảng, hăng thu âm, nhà tổ chức không muốn trở thành “cái gai” trong mắt một đối tác nhà nước đang rất quan trọng với họ. Đứng một ḿnh giữa cơn gió ngược ấy, nghệ sĩ hiểu rằng ḿnh không c̣n được che chắn như trước.

Visa, giấy phép, danh sách đen: sợi dây hành chính vô h́nh

Showbiz Việt – hải ngoại hiện bị buộc vào những “sợi dây” rất cụ thể: visa, xuất nhập cảnh, giấy phép biểu diễn, phê duyệt nội dung, slot phát sóng. Một phát biểu “quá đà” có thể không dẫn đến một bản án, nhưng đủ để hồ sơ xin phép bị kéo dài, phải “giải tŕnh”, hoặc đơn giản là rơi vào im lặng. Nhà tổ chức trong nước sẽ né những cái tên từng dính lùm xùm chính trị v́ không ai muốn gánh rủi ro.

Chuỗi tổ chức show lại càng nhạy cảm: pḥng trà, nhà hát cần giấy phép PCCC, an ninh; bầu show cần giấy phép tổ chức; đài truyền h́nh, nền tảng số phải bảo vệ giấy phép hoạt động; công ty bán vé, đơn vị livestream phải tuân thủ luật quảng cáo, xuất bản… Chỉ cần một mắt xích cảm thấy “bất an” v́ phát ngôn của nghệ sĩ, cả tour diễn có thể sụp đổ. Trong thế giới đó, im lặng là cách giữ cho cỗ máy sản xuất chạy trơn tru.

Thời đại YouTube, TikTok và CPM từ người xem Việt

Sau thời kỳ DVD vàng son, nguồn thu chuyển mạnh sang nền tảng số. Những video triệu view, chục triệu view đa phần đến từ khán giả Việt Nam và khu vực, dù CPM không cao bằng Mỹ – Âu nhưng tổng số tiền vẫn rất đáng kể. Kênh YouTube, TikTok, Facebook… trở thành “tài sản” chính của nhiều ca sĩ, trung tâm.

Nhưng các nền tảng này hoạt động với phương châm: càng ít rủi ro chính trị càng tốt. Nội dung bị gắn nhăn nhạy cảm rất dễ bị bóp hiển thị, tắt kiếm tiền, hoặc bị gỡ theo yêu cầu của chính phủ sở tại. Nghệ sĩ hiểu rằng chỉ một phát biểu chống Cộng quá thẳng có thể “đốt” cả kênh: mất monetization, mất đề xuất, mất thị trường Việt Nam – đồng nghĩa mất luôn một phần lớn thu nhập dài hạn. Vậy nên họ chọn cách “giải trí là giải trí”, tránh đụng chạm chính trị trong mọi sản phẩm công khai.

Nhà tài trợ, thương hiệu và nỗi ám ảnh khủng hoảng

Nếu DVD ngày xưa sống bằng tiền bán đĩa và vé, th́ các chương tŕnh hôm nay sống bằng tài trợ rất nhiều. Thương hiệu lớn luôn ưu tiên an toàn danh tiếng: chỉ cần một câu nói gây tranh căi của nghệ sĩ, nhăn hàng có thể bị kéo vào băo tẩy chay, báo chí soi mói, mạng xă hội công kích.

V́ vậy, hợp đồng tài trợ thường kèm điều khoản đạo đức, ràng buộc phát ngôn, yêu cầu “không tham gia tranh luận chính trị”. Với nhà tổ chức, một status gây “băo mạng” của ca sĩ có thể kéo sập cả mô h́nh doanh thu: nhà tài trợ rút, khán giả chia phe, bị report, bị bêu tên. Trong nguy cơ đó, ai cũng muốn làm chương tŕnh “sạch rủi ro”, c̣n nghệ sĩ th́ im lặng để không mất miếng bánh tài trợ.

Khán giả trẻ: giải trí là giải trí, lịch sử để sau

Một yếu tố khác ít được nói tới: khán giả đă đổi khác. Lớp người Việt tị nạn cũ xem chống Cộng là bản sắc, là lư do tồn tại của văn nghệ hải ngoại; họ muốn nghe nhắc lại Sài G̣n, tù cải tạo, vượt biển. Nhưng thế hệ trẻ lớn lên sau này – cả ở trong nước lẫn hải ngoại – tiêu thụ nội dung nhanh, ngắn, dày đặc, quan tâm nhiều đến vũ đạo, h́nh ảnh, âm thanh, viral clip hơn là diễn ngôn chính trị trên sân khấu.

Trong mắt họ, đêm nhạc là đêm nhạc, talkshow là talkshow; chuyện lịch sử, dân chủ là một “thế giới khác” trên podcast, diễn đàn, hoặc… chẳng đâu cả. Nhà sản xuất, v́ sống nhờ vào thị trường đông đảo này, buộc phải phi chính trị hóa sản phẩm để dễ bán vé, dễ lên xu hướng. Cộng đồng hải ngoại lại đang phân mảnh, sức mua DVD và vé show giảm, càng đẩy các trung tâm về phía thị trường trong nước và châu Á – nơi luật chơi đă được viết sẵn.

Chiến lược thương hiệu “sạch”, “đại chúng” và bền vững

Các trung tâm như Thúy Nga không c̣n chỉ nghĩ đến vài show lẻ, mà phải quản lư cả một thư viện nội dung khổng lồ, cả một thương hiệu nhiều thập niên. Họ muốn remix, remaster, cắt clip ngắn, bán vé trong – ngoài nước, hợp tác với nhà hát, đài truyền h́nh, nền tảng streaming… Tất cả những giao dịch ấy đều cần một h́nh ảnh “an toàn”, “không gây tranh căi”.

Chiến lược thương hiệu v́ vậy xoay sang hướng “âm nhạc – hoài niệm – kỹ nghệ sân khấu”, tránh mọi nhăn dán chính trị. Ca sĩ tập trung luyện thanh, làm sản phẩm, xây kênh; họ coi việc “không lên tiếng” như một kỹ năng nghề nghiệp, để c̣n trả lương cho ê-kíp, dancer, ban nhạc, kỹ thuật. Trong bối cảnh đó, người chọn nói thẳng bỗng trở nên… ngoại lệ.

“Thoả thuận xă hội” mới của showbiz Việt – hải ngoại

Tất cả những yếu tố trên đan xen thành một “thoả thuận ngầm”: thị trường trong nước là miếng bánh lớn, nhà tài trợ sợ rủi ro, nền tảng số né nội dung chính trị, cơ chế cấp phép và xuất nhập cảnh làm bộ lọc, ngoại giao quốc tế ưu tiên hợp tác. Ai muốn ở trong cuộc chơi ấy th́ phải chấp nhận quy tắc: tránh xung đột, tránh phát ngôn gay gắt, tránh mọi thứ có thể bị diễn giải thành “chống Cộng”.

Về phía cộng đồng hải ngoại, một bộ phận cũng đă mệt mỏi với tranh căi, ưa chuộng giải trí “nhẹ đầu” hơn. Họ có thể bực bội khi thấy thần tượng ngày xưa bỗng im lặng, nhưng rồi vẫn bật YouTube nghe lại những ca khúc cũ. Sự tiêu thụ “như không có ǵ xảy ra” vô t́nh củng cố thoả thuận ấy.

Hệ quả cho cộng đồng và khoảng trống tiếng nói công dân

Mặt tích cực của cơn im lặng là ǵ? Ít va chạm, ít scandal chính trị, dây chuyền sản xuất giải trí vận hành êm hơn, nghệ sĩ có thể tập trung vào chất lượng chuyên môn, sống được bằng nghề, nuôi cả một hệ sinh thái hàng trăm con người phía sau sân khấu.

Nhưng cái giá phải trả không nhỏ: không gian thảo luận lịch sử và dân chủ trong sinh hoạt văn hoá đại chúng bị thu hẹp. Thế hệ trẻ thiếu đi những “nghệ sĩ công dân” để học cách đối thoại, tranh luận, chịu trách nhiệm với lời nói. Những khán giả hải ngoại từng xem chống Cộng là lư tưởng sống dễ rơi vào cảm giác hụt hẫng, như thể một phần bản sắc của ḿnh đă bị “tái cấu trúc” mà không hề được hỏi ư kiến.

Không chỉ là sợ hăi, mà là bài toán sống c̣n

Nói cho công bằng, sự im lặng của Paris By Night hay của đa số nghệ sĩ hải ngoại hôm nay không chỉ là chuyện “nhát gan”. Nó là kết quả của một ma trận động lực: thị trường trong nước và châu Á, khung pháp lư về giấy phép – visa, luật chơi của YouTube/TikTok, nỗi sợ khủng hoảng thương hiệu, sự thay đổi nhân khẩu học khán giả, cùng chiến lược thương hiệu dài hạn của các trung tâm.

Khi miếng bánh lớn nằm trong biên giới Việt Nam, khi dây chuyền kiếm sống phải đi qua vô số cánh cổng kiểm soát, sự im lặng trở thành một lựa chọn thực dụng để bảo toàn. Câu hỏi c̣n lại dành cho cộng đồng là: chúng ta chấp nhận “sự im lặng an toàn” ấy đến mức nào, và có c̣n những không gian nào khác để tiếp tục giữ ǵn kư ức, lư tưởng, và tiếng nói công dân hay không?

ngoclan2435 11-30-2025 01:48

Từ “sân khấu tự do” đến cơn im lặng khó hiểu

Đă có một thời, cộng đồng người Việt tị nạn xem sân khấu ca nhạc hải ngoại như một “vùng trời tự do” hiếm hoi. Ở đó, ca sĩ, MC có thể nhắc lại những tháng ngày vượt biển, kể chuyện trại cải tạo, gọi tên hai chữ “tự do” không cần né tránh, và lập trường chống Cộng gần như là mặc định. Thúy Nga – Paris By Night từng là biểu tượng của tinh thần ấy: âm nhạc, hoài niệm, và một không khí chính trị rất rơ ràng.

Vậy mà chỉ trong hơn một thập niên gần đây, không gian đó bỗng trở nên phẳng lặng. Những tiếng nói gay gắt gần như biến mất, các MC không c̣n đụng đến từ “Cộng sản”, các trung tâm lớn cẩn trọng lách khỏi mọi chủ đề “nhạy cảm”. Nhiều người hải ngoại bàng hoàng hỏi nhau: “Chuyện ǵ đă xảy ra? Họ sợ à?”. Câu trả lời phức tạp hơn rất nhiều: đó là một ma trận của thị trường, pháp lư, ngoại giao, nền tảng số và chiến lược sinh tồn nghề nghiệp.


Có ǵ khó hiểu, chúng nó im lặng không phải chúng nó sợ, mà v́ chúng nó cần tiền. Nói cho đúng, tụi chó đẻ Cộng Sản VN mà có bắt lũ thợ hát hải ngoại này quỳ xuống van xin chúng nó mới cho về VN mà kiếm tiền, th́ bọn thợ hát hải ngoại này cũng sẽ đồng ḷng quỳ xuống hết để được về mà kiếm tiền.
Con Khánh Ly là 1 thí dụ thật điển h́nh, mới ngày nào c̣n tuyên bố hùng hồn lắm: "Sẽ không bao giờ về VN nếu c̣n chế độ Cộng Sản". Lũ xướng ca vô loài này là thế. Bọn chó đẻ Cộng Sản chỉ có thể ăn hiếp được đám thợ hát cần tiền của chúng nó, nhưng đa số thành phần Việt kiều Hải Ngoại như tụi tao, bọn chó đẻ Cộng Sản VN không hy vọng nắm đầu xỏ mũi. Chúng nó mà ló đầu ra là chết mẹ ngay với Việt kiều Hải Ngoại. Chúng tao thề không đội trời chung với lũ chó ghẻ khỉ Trường Sơn. Tổ sư cha thằng chó đẻ HỒ CHí Minh.

Gibbs 11-30-2025 02:54

Quote:

Originally Posted by ngoclan2435 (Post 1049123890)
Từ “sân khấu tự do” đến cơn im lặng khó hiểu

Đă có một thời, cộng đồng người Việt tị nạn xem sân khấu ca nhạc hải ngoại như một “vùng trời tự do” hiếm hoi. Ở đó, ca sĩ, MC có thể nhắc lại những tháng ngày vượt biển, kể chuyện trại cải tạo, gọi tên hai chữ “tự do” không cần né tránh, và lập trường chống Cộng gần như là mặc định. Thúy Nga – Paris By Night từng là biểu tượng của tinh thần ấy: âm nhạc, hoài niệm, và một không khí chính trị rất rơ ràng.

Vậy mà chỉ trong hơn một thập niên gần đây, không gian đó bỗng trở nên phẳng lặng. Những tiếng nói gay gắt gần như biến mất, các MC không c̣n đụng đến từ “Cộng sản”, các trung tâm lớn cẩn trọng lách khỏi mọi chủ đề “nhạy cảm”. Nhiều người hải ngoại bàng hoàng hỏi nhau: “Chuyện ǵ đă xảy ra? Họ sợ à?”. Câu trả lời phức tạp hơn rất nhiều: đó là một ma trận của thị trường, pháp lư, ngoại giao, nền tảng số và chiến lược sinh tồn nghề nghiệp.


Có ǵ khó hiểu, chúng nó im lặng không phải chúng nó sợ, mà v́ chúng nó cần tiền. Nói cho đúng, tụi chó đẻ Cộng Sản VN mà có bắt lũ thợ hát hải ngoại này quỳ xuống van xin chúng nó mới cho về VN mà kiếm tiền, th́ bọn thợ hát hải ngoại này cũng sẽ đồng ḷng quỳ xuống hết để được về mà kiếm tiền.
Con Khánh Ly là 1 thí dụ thật điển h́nh, mới ngày nào c̣n tuyên bố hùng hồn lắm: "Sẽ không bao giờ về VN nếu c̣n chế độ Cộng Sản". Lũ xướng ca vô loài này là thế. Bọn chó đẻ Cộng Sản chỉ có thể ăn hiếp được đám thợ hát cần tiền của chúng nó, nhưng đa số thành phần Việt kiều Hải Ngoại như tụi tao, bọn chó đẻ Cộng Sản VN không hy vọng nắm đầu xỏ mũi. Chúng nó mà ló đầu ra là chết mẹ ngay với Việt kiều Hải Ngoại. Chúng tao thề không đội trời chung với lũ chó ghẻ khỉ Trường Sơn. Tổ sư cha thằng chó đẻ HỒ CHí Minh.

Chuẩn đấy bro, kết cho cùng cũng là money, bán đứng hết cả đạo đức ...bán hết !

vn1111963 11-30-2025 10:48

Hát ở Hải ngoại cuối tuần chỉ có vài trăm,đi show th́ chỉ có vài ngàn,c̣n về Việt Nam liếm đích bọn việt cộng mổ show cũng kiếm vài chục ngàn $$$ ,tội ǵ không về,có tiền là có tất cả ,tự ái dao dục đâu có ăn được ,những đứa ngày 30.04 chạy trối chết để kiếm 1 chổi trên bọn tàu hay trên 1 chuyển bay để ra khỏi Sài G̣n hay những tên vượt biển để t́m 2 chửi TỰ DO đến đất trời Tự Do được ăn no sung sướng này lại quên hết những ǵ ḿnh đă trốn chạy bọn quỷ đỏ cộng sản Việt cộng,nay nghe tiếng dụ ngọt ngào của bọn lảnh đạo ,rồi vác cái bản mặt hèn hạ về lại Việt Nam kiếm vài đồng tiền và được khen là ca sỹ yêu nước,nghệ sĩ nhân dân,mọi người yêu thích,đó là niềm hănh diện của bọn chúng,


All times are GMT. The time now is 06:56.

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.08975 seconds with 9 queries