VietBF

VietBF (https://vietbf.com/forum/index.php)
-   Tin hay Nước Khác (https://vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=262)
-   -   Chỉ cần một khoảnh khắc yêu thương, đời đă khác đi rồi (https://vietbf.com/forum/showthread.php?t=2119605)

trungthuc 12-22-2025 02:55

Chỉ cần một khoảnh khắc yêu thương, đời đă khác đi rồi
 
1 Attachment(s)

Giữa buổi trưa Sài G̣n lất phất mưa, tôi t́m vào một quán bún quen để ăn lót dạ. Chỉ vừa kéo ghế ngồi xuống, ánh mắt tôi dừng lại ở một bà cụ đang đứng trước quán.

Tóc bạc phơ, chân hơi run, tay ôm chiếc nón lá sờn mép đă khô quắt theo nắng gió. Bà không bước vào, chỉ đứng đó như đang đấu tranh với một điều ǵ. Một lát sau, bà mới khẽ nói, giọng nhỏ như sợ làm phiền:
"Cho tôi một tô bún không… nhưng tôi không có tiền".

Câu nói nhẹ đến mức dễ bị nuốt mất trong âm thanh của quán, nhưng lại đủ để khiến cho ḷng người thấy khựng lại. Tôi định đứng lên mời bà một tô, nhưng chưa kịp th́ chú xe ôm đang tính tiền bên cạnh đă đưa ra tờ 100 ngàn, giọng khàn nhưng chân thành đến lạ:
"Tôi trả cho bà ấy luôn. Làm tô đầy đủ cho bà đi".

Cô bán bún quay lại, đôi mắt thoáng ngạc nhiên rồi dịu xuống. "Tô b́nh thường chỉ có 35, mà bà này tôi chỉ lấy 15 thôi. Anh đưa 50 ngàn là đủ". Cô nói xong rồi thối lại cho chú một tờ 50.

Mọi chuyện diễn ra thật nhanh. Chú xe ôm nhận lại tiền, nhét vào túi quần cũ bạc màu, không nói ǵ thêm.
Chú quay lưng dắt xe ra khỏi hiên quán, châm điếu thuốc, dáng vẻ b́nh thường đến mức nếu không chú ư, chúng ta sẽ nghĩ chú chỉ đang sống một ngày như bao nhiêu ngày khác. C̣n cô chủ quán th́ tiếp tục quay lại với những tô bún nóng hổi, như thể việc tử tế vừa xảy ra chỉ là một phần rất tự nhiên trong nhịp sống của cô.

Bà cụ được mời vào bàn trong khi cơn mưa ngoài hiên vẫn gieo những hạt nhỏ xuống mái tôn. Tôi nh́n cảnh ấy mà trong ḷng thấy một thứ ǵ đó vừa mát vừa ấm, như một luồng gió thổi ngược vào những mệt mỏi của ngày hôm đó.

(Minh họa)

Ngày nay, người ta thường nói Sài G̣n vội, người Sài G̣n lạnh. Nhưng chính những khoảnh khắc như thế lại chứng minh điều ngược lại: giữa muôn vàn cảnh tất bật, ḷng tốt vẫn kiên nhẫn mà tồn tại, chỉ cần đúng lúc là lấp ló ngay.

Tôi chợt nhớ đến đợt quyên góp cứu trợ băo miền Trung. Những bác chạy chiếc xe đạp cũ kỹ đến hỏi: "Tui góp một thùng ḿ được không cô chú?" Chỉ một câu thôi mà sao thấy trong ḷng cứ nghèn nghẹn măi.

Những cô chú bán vé số, lời mỗi tờ chỉ có một ngàn, vậy mà khi nghe quyên góp th́ gom từng bịch sữa nhỏ, từng gói ḿ, có ǵ góp nấy. Cái họ cho đi không phải vật chất, mà là trái tim.

Có lần đi mua đồ ăn sáng, tôi lại gặp một cảnh tượng tương tự. Một chú đứng tần ngần bên quán ăn, không đủ tiền cho một tô đầy đủ. Tôi đang tính trả giúp th́ anh chủ quán nói ngay:
"Chị trả phần chị thôi, c̣n phần của ông ấy… tôi không tính đâu".

Trời lúc ấy lất phất mưa, mà sao tôi thấy ḷng ḿnh ấm lên hẳn. Những chuyện nhỏ xíu ấy, khi đứng cạnh nhau, bỗng hóa thành một niềm tin rất lớn vào con người.

Chúng ta đôi khi cứ nghĩ rằng muốn giúp đỡ ai đó phải có nhiều tiền, phải dư dả, phải thật rảnh rang. Nhưng thật ra, điều đẹp đẽ nhất không nằm ở giá trị của món quà, mà nằm ở tấm ḷng người trao đi. Một tô bún, một thùng ḿ, một cái gật đầu, một lời không tính tiền… đều là sự tử tế rất đời thường, nhưng lại đủ để nâng đỡ tinh thần của cả một ngày dài, đôi khi là cả một kiếp người.

Như có câu nói sau: "Một hành động tử tế nhỏ có thể lay chuyển cả thế gian".

Tôi thật sự tin điều đó. Bởi v́ thế gian tuy rộng lớn thật, nhưng ḷng người lại chạm được đến nhau bằng những điều rất nhỏ.

Và có lẽ, chỉ cần mỗi chúng ta tốt thêm một chút, nhẹ nhàng một chút, mở ḷng một chút… th́ cuộc đời này đă tự khắc ấm áp hơn rất nhiều rồi.

Mong rằng… giữa ḍng đời vội vă, chúng ta sẽ trở thành một lư do khiến cho thế gian này sẽ luôn dịu dàng hơn.


All times are GMT. The time now is 05:09.

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.08930 seconds with 9 queries