![]() |
Đại Úy James Van Thach: Một Anh Hùng của Nước Mỹ
1 Attachment(s)
Thạch phục vụ quân đội từ năm 1994, anh bắt đầu học tại trường St John năm 1994 và tốt nghiệp với hàm trung úy năm 1998. Năm 2002, v́ đă có bằng luật, quân đội muốn Thạch phục vụ ở vị trí luật sư trong bộ phận pháp lư.
http://vietsn.com/forum/attachment.p...1&d=1396119743Tướng David Petraeus chúc mừng Đại úy James Van Thach v́ đă hoàn thành nhiệm vụ thiết lập căn cứ Combat Outpost Shocker tại Baghdad, vào tháng Mười một 2007. Theo lẽ thường, sau khi tốt nghiệp, phần lớn sinh viên của trường Luật Touro (Touro Law School) khóa tháng Sáu 2002 sẽ chuẩn bị cho những kỳ thi luật sư và nóng ḷng bắt đầu sự nghiệp ở lĩnh vực công hay tư. Đó là con đường mà phần lớn sinh viên Luật trên toàn nước Mỹ sẽ bước đi. Tuy nhiên, thế hệ này là ngoại lệ, đáng chú ư nhất là Đại úy James Văn Thạch. Thạch phục vụ quân đội từ năm 1994, anh bắt đầu học tại trường St John năm 1994 và tốt nghiệp với hàm trung úy năm 1998. Năm 2002, v́ đă có bằng luật, quân đội muốn Thạch phục vụ ở vị trí luật sư trong bộ phận pháp lư. Tuy nhiên, Thạch lại t́nh nguyện đến Iraq để phục vụ với vai tṛ cố vấn quân sự cho quân đội Iraq chống lại những tên khủng bố trên những con đường của thành phố Baghdad. Tôi đă có vinh dự thật lớn khi được phỏng vấn Đại úy 38 tuổi này. Hôm đó, anh mang bộ quân phục màu trắng đính huân chương Ngôi sao đồng (Bronze Star) và huân chương Trái tim đỏ tía (Purple Heart) vừa được trao tặng để vinh danh những ǵ anh phục vụ cho đất nước. Là vị khách được mời của bữa tối tại cửa hàng Italia gần nhà anh Queen, New York, tôi hỏi anh v́ sao anh lại lựa chọn con đường này. Anh nói “ Trở lại ngày 11/9, khi tôi đang học trong lớp của trường luật… Tôi bật TV để xem nhanh những thông tin …. Tôi thấy h́nh ảnh của chiếc máy bay đầu tiên đâm vào ṭa tháp… rồi chiếc thứ hai … Tôi hiểu rằng đất nước tôi đang bị khủng bố tấn công. Tôi muốn tôn vinh tất cả những người bị sát hại vào ngày 11/9 và thực hiện bổn phận bảo vệ nước Mỹ khỏi những cuộc tấn công tương tự… Tôi thấy rằng tôi không thể hoàn thành nhiệm vụ đó nếu chỉ ngồi ở bàn giấy, mà phải chiến đấu trực diện với kẻ thù trên chiến trường”. Nên, anh đă lên kế hoạch 5 năm trước, 1 tháng Ba 2006, ba năm sau khi tuyên thệ nhậm chức sĩ quan, Thạch ở Baghdad chống khủng bố. Và c̣n hơn cả chiến đấu, anh bổ sung “Chúng tôi tham gia vào viện trợ nhận đạo ở Irac, phân phối thuốc và chăm sóc ư tế tại các trường học và nhà thờ Hồi giáo, cung cấp chăn và áo khoác mùa đông cho trẻ em cùng người lớn”. HAI VỤ NỔ Sau đó, đầu tháng sáu năm 2006, gần 4 tháng sau khi anh lần đầu đến Iraq, Thạch đang lái xe với ba người lính Mỹ và một thông dịch viên người Iraq trên chiếc Humvee trên con đường đất phía sau thành phố Baghdad th́ đột nhiên phát nổ v́ đi qua băi ḿn bọn khủng bố cài. Sức mạnh nổ nâng chiếc Humvee cao hơn 2 mét và bốc lên cốt khói có thể thấy từ cách xa hàng dặm. Nhớ lại hôm đó, Thạch nói “ Đó là một cú sốc khủng khiếp. Ban đầu chúng tôi không biết cái ǵ tấn công ḿnh. Mọi người đều bị thương và đau đớn, nhưng chúng tôi là lính bộ binh, ngồi trong một chiếc Humvee bọc thép được thiết kế để chống va đập mạnh. Và ơn chúa, chúng tôi đă sống sót”. Thạch tiếp tục “ Sau đó, tôi nói với các bác sĩ rằng tôi bị đau đầu, đau một số chỗ và buồn nôn. Bác sĩ nói tôi uống thuốc và nghỉ ngơi. Tôi đă làm theo lời bác sĩ dặn và quay lại lại chiến trường ngày hôm sau.” Bảy tháng sau, vào tuần đầu tiên của tháng hai 2007, Thạch bị thương lần hai, lần này c̣n nghiêm trọng hơn lần trước. “ Đó là một ngày tháng hai lạnh giá, khi tôi đang đi bộ cùng người đồng cấp phía Iraq, thảo luận một số vấn đề quân sự th́ đột nhiên tôi nghe tiếng nổ mà sau đó tôi biết nó phát ra từ tên lửa Katyusha. Một tên lửa nổ cách tôi 20 mét, thổi tung tôi lên… Và điều kế tiếp tôi nhớ đến là tỉnh dậy ở bệnh viên quân đội ở Baghdad.” Thạch nằm viện trong một ngày. Ngày hôm sau, anh bay 300 dặm đến một trung tâm y tế ở căn cứ Balad Air phía bắc Iraq. Bác sĩ thông báo cho anh rằng kế hoạch là sẽ ổn định vết thương của anh sau đó đưa tới một bệnh viện quân đội ở Landtulh, Đức, nơi đó anh sẽ được điều trị hiệu quả nhất. Nhưng Thạch không chấp nhận kế hoạch đó “ Bệnh viện chủ yếu dành cho những người lính chịu những vết thương nghiêm trọng nhất. Tôi nh́n vào gương và thấy rằng tôi bị đau, nhưng tôi vẫn đủ tay chân. Cùng một chuyến bay tới cùng một bệnh viện cùng những người lính mất đi chân, tay, bất tỉnh là sự ô danh đối với những hy sinh mà họ đă cống hiến cho đất nước, tôi tin là vậy” Rất nhanh chóng, Thạch nhận được sự thông cảm từ một thành viên của đội ngũ y bác sĩ. Cô đề nghị Thạch được phép trở lại Baghdad với nhiệm vụ được thay đổi phù hợp và sẽ điều trị ở đây. CÔNG VIỆC BÀN GIẤY Ở BAGHDAD Đề nghị này được bộ chỉ huy chấp thuận và Thạch vượt ngoài sự tưởng tượng, chỉ một tuần sau khi bị thương, được giao nhiệm vụ mới là phối hợp từ văn pḥng ở căn cứ quân sự Baghdad cách thành phố một vài dặm về phía đông. Công việc của anh là giúp đỡ xây dựng tiền đồn quân sự (COP) dùng để chặn ḍng chảy vũ khí cung cấp cho bọn khủng bố Iraq. Tướng David Patraeus đă tuyên dương và trao tặng Huy chương thành tựu cho anh v́ đă hoàn thành nhiệm vụ này. Trong suốt quá tŕnh xây dựng COP, Thạch phải chịu đựng những cơn đau nghiêm trọng ở cổ và lưng là hậu quả của hai vụ tấn công ; anh có thể vượt qua bằng việc dùng morphine bác sĩ đă kê đơn. Nhưng những cơn đau đă vượt qua sức chịu đựng của anh. Thạch hồi tưởng : “ khi tôi trở về Fort Benning (Georgia) vào giữa tháng tư năm 2005 theo dự kiến… Tôi cảm thấy cơn đau ở cổ và lưng tệ hơn từng ngày, rồi tôi trải qua những cơn đau nửa đầu khủng hiếp. Morphine không thể kiểm soát những cơn đau… Chứng đau nửa đầu ảnh hưởng đến tầm nh́n của tôi… Và tôi tiếp tục có những cơn ác mộng về hai cuộc tấn công. Sau sáu tuần, tôi nhận ra tôi không thể chịu đựng được nữa.. Tôi đến bệnh viện và trị liệu hai tháng. Tôi trải qua nhiều bài kiể m tra và những phiên điều trị vật lư thường xuyên. Nhưng không có cách nào chữa được vết thương của tôi. Tháng 3 năm 2009, tôi xuất ngũ. Quân đội là cuộc sống của tôi. Tôi hoàn toàn vỡ vụn”. PHỤC VỤ Ở VỊ TRÍ HẬU CẦN T́nh trạng cơ thể và tinh thần của Thạch tiếp tục xấu đi sau khi xuất ngũ. Anh cần một chiếc gậy chống khi đi bộ. Anh không thể lái xe hay thậm chí cúi xuống để nhặt tất. Thị lực suy giảm. Anh bị khó ngủ và đôi lúc muốn tự tử. Tác dụng phụ của thuốc tàn phá thân thể và tâm trí của anh. Nhưng Thạch có cha là một sĩ quan người Mỹ khi tham chiến ở Việt Nam đầu những năm 1970 đă gặp và cưới một người phụ nữ Việt Nam- đó là mẹ anh. Anh đă t́m được sự giúp đỡ, hỗ trợ và sức mạnh bên trong giữ cho anh sống sót và tiếp tục tiến bước trong cuộc sống. Thạch nói với tôi “ Tôi nhận ra rằng những người có thể giúp đỡ tôi nhiều nhất là những người xung quanh ḿnh…. Tôi trở về với bố mẹ để nhận sự giúp đỡ và t́nh yêu vô điều kiện của họ.” Sau đó, Thạch đề cập tới Liz, chú chó được tổ chức Những chú chó đồng hành cùng cựu chiến binh (CCI) tặng. Thạch nói “ Liz đă giúp tôi rất nhiều việc, kể cả việc nhặt giùm tôi những ống thuốc rơi văi trên sàn. Và tất nhiên, sự yêu thương và ân cần mà nó mang lại là không thể diễn tả bằng lời”. Một lợi ích khác Liz mang đến cho tôi, anh bổ sung “ Tôi tham gia vài chương tŕnh hỗ trợ thương binh… Một trong số họ thuộc CCI. Liz cho tôi thấy vai tṛ quan trọng của một chú chó trong cuộc sống của những thương binh, nên tôi t́nh nguyện cùng CCI huấn luyện những chú chó giúp đỡ các thương binh trên toàn nước Mỹ… Tôi đă học được rằng giúp đỡ những thương binh khác mang lại cho tôi sức mạnh và cho tôi thêm mục đích sống.” Robert Golomb là một nhà b́nh luận được đăng bài trên toàn quốc. MrBob347@aol.com http://vietdaikynguyen.com/v3/opinio...g-cua-nuoc-my/ pd |
Wow....Bravo đại úy James!
Nhưng mà có làm ǵ th́ làm, phải biết hy sinh bảo vệ tổ quốc của anh đấy nhé; đừng có bắt chước bọn cha chú hèn nhát... kéo nhau đào ngũ cả đám như mấy chục năm xưa, rồi bây giờ... "tại" thế này, "v́" thế kia. Nhục lắm đấy, chết không nhắm mắt được đâu! |
Quote:
Quote:
|
Quote:
Không thành công th́ cũng thành nhân, đừng có v́ ham muốn chiến thắng ,cơng rắn cắn gà nhà ,mà kư công hàm bán nước hay đào ngũ ,bỏ chạy trước tàu lạ như lũ Vẹm ,tuy thành công mà mọi người coi như thành phân . Cũng đừng sống nhục ,sống hèn như đám 5B ,lũ Việt gian ,bọn cong lưng luồn cúi ;chẳng những chết không nhắm mắt ,mà cả ḍng họ cũng bị trời tru đất diệt ....:rant: |
Quote:
PS: Nên học viết chữ Việt đàng hoàng... Đừng bắt chước lũ già thất học kia làm hổ mặt tổ tiên... |
Quote:
Hahahohohoho. Th́ ra mẹ mầy sinh mầy ra lẩn lộn Khỉ và người cho nên mầy ganh tỵ . Tao c̣n nhớ trước kia đường Lê Văn Duyệt cũng nhiều lính Mỹ lắm mà , chắc mẹ mầy thích Khỉ Trường Sơn rồi . |
Quote:
Đúng vậy! Đừng có bắt chước lũ cha chú hèn nhát, lúc th́ trốn sâu trong hang Pắc Bó, lúc th́ chúi nhủi trên dăy Trường Sơn, giờ th́ kiếm sống hằng ngày bằng việc liếm đít bọn chó Trung Cộng, nộp dần các mảnh đất của Tổ Tiên ... Hôm th́ Thác Bản Dốc, Ải Nam Quan, rồi tới Hoàng Sa, Trường Sa, nay th́ khắp lục địa h́nh chữ S, chỗ nào cũng có các Nhà Dơ Vét Trung Cộng ... Chửi phải lắm bọn Chó Dư Lợn Viên, lũ nô dịch của Bọn Bán Nước ! |
tốt nghiệp với hàm trung úy , PHỤC VỤ Ở VỊ TRÍ HẬU CẦN
Mă cha nó,US Army mà làm như lính VC những Hàm, Hậu Cần...chỉ c̣n thiếu má Thun làm Hộ Lư nữa lả đủ bộ. |
Quote:
Quote:
|
All times are GMT. The time now is 09:32. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2025
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.