![]() |
Những Ngôi Sao Hình Quang Gánh (Nguyễn Phan Quế Mai)
(Thấy hay hay, copy lại "tặng" những "nhà thơ con cóc"... Hehehe...)
Họ gánh về cho tôi những mùa ổi mùa xoài mùa mận Mùa sen mùa cốm trên vai Cả nắng ban mai cả hoàng hôn tím Ngày đi rưng rưng đôi dép lê. Tôi mua được mùa ổi, mùa sen bằng những đồng bạc lẻ Những đồng bạc lặng lẽ Thấm đấm sương đêm, thấm đẫm mồ hôi Sau lưng họ đồng làng mồ côi hun hút gió Vòng tay ngỏ Lời ru con căng sữa Họ gánh về cổng tôi những mùa trinh nguyên, những mùa tôi sẽ quên nếu không có họ Hương nhãn Hưng Yên vừa vào mùa, sen Tây Hồ vừa nở, cốm Làng Vòng vừa trăn trở những hạt xanh Họ gánh về tặng tôi ngọn gió mát lành thổi về từ đồng quê Nơi mẹ, và con và chồng họ đứng chờ Nơi những cơn mơ Vùng vằng khát Tôi văng vẳng nghe họ hát “Khó thời đòn gánh đè vai Lần hồi nuôi mẹ mặc ai chê cười*” Những ngôi sao của tôi Gánh trên vai mình số phận Vô danh giữa đời thường Dẫu đôi lúc đặt vào mắt tôi bao tia nhìn mang hình dấu hỏi. *Ca dao |
TA PHỐ (cùng tác giả.. copy dể tặng những "người thơ")
Choàng tỉnh mùa trong tiếng chim hót cao Thăng Long sắp nghìn năm tuổi Ta già phố trẻ Sóng từ bãi giữa dào dạt ngô non Chương Dương sóng sánh vai gầy em gánh hoàng hôn lên phố Ta nghiêng phố thẳng Heo may về cùng hương hoa sữa Thu lả lơi vàng Ta khăn len phố phong phanh Nốt nhạc rơi từ ô cửa sổ Ngân một nốt thu Ta vội vàng phố chầm chậm chảy Mùa thu vẫn còn con gái Thăng Long vạm vỡ xanh Ta kẻ lữ hành phố tri kỷ Chạm môi lên mùa Lá vàng sắc lộc Mình ta xao xác Giữa mùa kiêu sa |
SAIGON! SAIGON! (by Châu Đăng Khoa) Sài Gòn đường đông người ghê Nhộn nhịp người đi và xe Lòng vòng bàn chân mải mê Thấy nhẹ nhàng tâm hồn mình Thức giấc tôi yêu Sài Gòn Nhắm mắt tôi yêu Sài Gòn Muốn dang tay ôm Sài Gòn, ôm vào lòng , yêu nồng nàn Khi đi xa thấy nhớ trong lòng bỗng như muốn quay về, muốn hét lớn ĐK: Tôi muốn hát lên tên Sài Gòn Tôi muốn lắng nghe đêm Sài gòn Tôi muốn nói I'm Sài Gòn , you're Sài Gòn , we're Sài Gòn Dẫu có đi phương trời nào Vẫn nhớ Sài Gòn ngọt ngào Muốn nói tôi yêu Sài Gòn, yêu Sài Gòn mãi..ai,,ai,,ai Sài Gòn đường đông người ghê Nhộn nhịp người đi và xe Lòng vòng bàn chân mải mê Thấy nhẹ nhàng tâm hồn mình Thức giấc tôi yêu Sài Gòn Nhắm mắt tôi yêu Sài Gòn Muốn dang tay ôm Sài Gòn, ôm vào lòng , yêu nồng nàn Khi đi xa thấy nhớ trong lòng bỗng như muốn quay về, muốn hét lớn ĐK: Tôi muốn hát lên tên Sài Gòn Tôi muốn lắng nghe đêm Sài gòn Tôi muốn nói I'm Sài Gòn , you're Sài Gòn , we're Sài Gòn Dẫu có đi phương trời nào Vẫn nhớ Sài Gòn ngọt ngào Muốn nói tôi yêu Sài Gòn, yêu Sài Gòn mãi..ai,,ai,,ai RAP : Sài Gòn Sài Gòn của tôi Luôn bên cạnh tôi đấy thôi Sài Gòn Sài Gòn của tôi Không xa xôi, không xa xôi Sài Gòn Sài Gòn của tôi Luôn trong lòng tôi đấy thôi Sài Gòn Sài Gòn của tôi Không xa xôi không xa xôi |
Chuyện em Ngọc Trinh... yêu dấu!!!!
(ủng hộ em.. tới cùng) Ngọc Trinh được coi là “nữ hoàng nội y” ở xứ Việt. Công việc của em là phải quảng cáo đồ lót của phụ nữ nên “sự cố” em phải ăn mặc sexy, phải hở hang chút chút, phải quyến rũ, phải gợi tình, phải... dâm dâm một chút, phải.. “giường chiếu ằn ại”, vv và vvv, dưới cái nhìn của tui, là chuyện bình thường. Em phải đẹp, phải trắng trẻo, phải dễ thương thì mới chộp được cái “job” hái ra tiền như vậy. Bởi vậy, em có “đồng ra đồng vô” cũng chỉ là chuyện... “cân đường hộp sữa”. Có tiền, thì em có quyền mua sắm, xài sang 1 chút, chơi hàng này hiệu nọ, Hermès, Louis Vuitton, vv và...vvv cũng là chuyện nhỏ, chuyện tự nhiên. (Chứ tiền cả đống thì cứ ăn ngoài đầu đường xó chợ thì làm sao xài cho hết nhỉ?). Rồi, để cho tương lai em.. chắc cú hơn một chút, em làm bizinâs (business) để phòng khi “hoa tàn nhụy rửa” còn có cơm có cháo mà nuốt. Tóm lại, em là mẫu phụ nữ hay chứ, đáng bắt chước chứ (dù em có chút hơi quê quê chút thật). Vậy mà, biết bao nhiêu tên giá áo túi cơm ngồi “dày vò” em, xỉa xói em; mấy bà mấy cô ganh ganh tị tị với em, cho rằng em là “gái này ghệ nọ”. Theo tui, nếu em có thật tình “bán trôn nuôi miệng” như rứa thì cũng chẳng có “chết thằng tây nào”. Thân xác em thì em có quyền xài theo ý em. Em có phạm pháp, thì bỏ tù em thôi; còn không thì em cứ vô tư “kiếm ăn” chứ sao. Không biết các ACE ra sao, chứ tui không bao giờ tỏ ra khinh bạc ai hết, nhất là “các chị em ta” (sex workers). (Hehhehe.. nói vậy chứ tui hay nói là tui khinh miệt mấy tên “đào ngũ trước địch quân”, bỏ tổ quốc, bỏ làng, bỏ quê, bỏ cha mẹ, anh chị em thân thương, vv.. để mang thân nhục nhã đeo theo bu mỹ tận cùng làm tôi mọi để bị khinh như chó như heo...). Mà thử không có cái nghề “triệu năm” này thì giới mày râu sẽ.. “khổ” biết bao nhiêu. Chẳng lẽ tối ngày.. tự xử? Hehehe... Nữa, em là nữ hoàng nội y, mà sao muốn em mặc áo “bà ba”, quần lãnh, trùm mền mà trình diễn catwalk. Sao đươc chứ? Phải biệt thông cảm cho em. Phải rộng rãi với em chút. Phải để cho em tìm cách kiếm cơm chút chứ. Em đâu có tiêu chuẩn ngồi chờ nhà nước nào nuôi đâu. Em đâu được ăn welfare đâu. Em thất nghiệp thì em chỉ có chết đói. Phải biết tội nghiệp cho em chút... Tui nói có sai không? |
All times are GMT. The time now is 02:08. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.