NHỮNG KẺ BÁM VÍU CHỈ VÌ MIẾNG ĂN SẼ CHUỐC LẤY NHỤC NHÃ
Ngày 26 tháng 12 năm 1991, tại Kremlin, lá cờ búa liềm đẫm máu bao kiếp người bị hạ xuống – kết thúc một chương lịch sử độc tài, tàn bạo. Không cần một viên đạn, Liên Xô – từng sở hữu kho hạt nhân lớn nhất thế giới – đã tự sụp đổ. Phe cộng sản bị cuốn trôi như rác rưởi trong dòng thác dân chủ và tự do. Đông Đức, Ba Lan, Hungary, Tiệp Khắc… tất cả đều thức tỉnh.
Nhưng hơn 30 năm sau, vẫn còn vài “bãi rác” sót lại – Trung Quốc, Cuba, Bắc Triều Tiên, Lào, và Việt Nam – nơi những kẻ cầm quyền vẫn bám lấy vỏ bọc cộng sản để tiếp tục sống như vua, trong khi dân chúng tiếp tục “bình đẳng trong khốn khổ”.
Việt Nam hôm nay không còn là đất nước của niềm tin vào lý tưởng. Đảng cộng sản không còn tin vào chủ nghĩa cộng sản – họ chỉ tin vào tiền, quyền, và cỗ máy đàn áp. Họ sợ sự thật. Họ bóp nghẹt thông tin, bịt miệng dân trí, sợ người dân thức tỉnh.
Nhưng chính Internet, chính sự lan truyền tư tưởng tự do, đang bẻ gãy xiềng xích đó. Dân tộc này đang trỗi dậy. Họ bắt đầu bất tuân. Họ bắt đầu hoài nghi. Họ bắt đầu tìm đường thoát khỏi bóng ma cộng sản.
Đảng cộng sản Việt Nam đã chết về lý tưởng. Nó chỉ còn cái xác – một tà giáo chính trị đầy ngạo mạn, độc đoán và vô đạo. Và như tất cả tà giáo khác – nó sẽ sụp đổ, kéo theo những kẻ níu giữ nó xuống vực thẳm của lịch sử.
Ngày ấy không còn xa.
Ẩn Danh
__________________
|