|
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Join Date: Jan 2005
Posts: 38,130
Thanks: 31,070
Thanked 22,554 Times in 10,659 Posts
Mentioned: 165 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 831 Post(s)
Rep Power: 88
|
Tôi nhìn bức tranh cổ động đính kèm dưới tút này, tự hỏi: “Việt Nam tôi chỉ có thể như thế này sao?”.
Bức tranh cho thấy lá cờ Hoa Kỳ rách và con chim hòa bình đậu trên chiếc nón có chữ USA. Tôi không thể không cảm nhận rằng bức tranh cổ động này ẩn ý rằng ngày 30/4 là ngày mà lực lượng Thống nhất Đất nước Việt Nam đã đạp lên chiếc mũ USA để giải phóng miền Nam và thiết lập hòa bình!
Tôi hổ thẹn vì bức tranh cổ động này của đồng bào tôi.
Đã 50 năm hòa bình, Việt Nam và Hoa Kỳ đã thiết lập ngoại giao ở mức cao nhất. Giá trị xuất nhập khẩu giữa hai bên chiếm hơn một phần tư tổng GDP của Việt Nam. Hoa Kỳ đã viện trợ cho Việt Nam vắc-xin, tàu chiến, phi cơ, đã đầu tư công nghệ cao cho Việt Nam. Việt Nam hưởng lợi rất nhiều từ bang giao với Hoa Kỳ.
Bức tranh này cho thấy lòng hận thù dai dẳng, vô lý – vô lý tới mức đen tối!
Bức tranh cho thấy hoặc sự nghèo nàn kiến thức lịch sử, hoặc sự cố tình xuyên tạc.
Hiệp định Genève bắt đầu ngày 8 tháng 5, kết thúc ngày 21 tháng 7 năm 1954. Các quốc gia tham gia hội nghị: Pháp, Quốc gia Việt Nam (về sau là Việt Nam Cộng Hòa), Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (Bắc Việt), Hoa Kỳ, Anh, Liên Xô, Trung Quốc, Lào, Campuchia. Anh và Liên Xô làm đồng chủ tịch hội nghị.
Các quốc gia ký hiệp định Genève: Pháp, Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (Bắc Việt). Quốc gia Việt Nam (Việt Nam Cộng Hòa) không ký hiệp định và phản đối chia cắt Việt Nam.
Vậy thì, Hoa Kỳ có phải là bên chia cắt Việt Nam không?
Sau khi hiệp định Genève được ký kết, năm 1959 miền Bắc quyết định dựng Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam trên lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa. Đến năm 1965, Hoa Kỳ mới đổ bộ vào Đà Nẵng.
Hoa Kỳ tham chiến nhưng không phải là bên nổ súng trước gây ra cuộc chiến Đông Dương lần thứ hai.
Dựa vào những sự kiện thật ấy, chắc chúng ta cũng thấy khó lòng lập luận rằng Hoa Kỳ hiếu chiến hay chia cắt đất nước chúng ta!
Lịch sử cuộc chiến Đông Dương lần thứ hai rất phức tạp, động tới tâm tư, tình cảm, hoài bão, lý tưởng, ý thức hệ… của rất nhiều người Việt.
Cuộc chiến ấy đã đẩy một đất nước cần cù, giàu tài nguyên, giàu tiềm năng nhân lực, nằm trên ban công Biển Đông trù phú… xuống hàng những quốc gia kém phát triển — là nỗi đau chung của dân tộc.
Sự phức tạp ấy chưa thể phân định rạch ròi thì tạm thời xin gói lại, cùng hướng tới tương lai.
So sánh hiện trạng kinh tế, công nghệ, quân sự giữa Việt Nam và Hàn Quốc chưa đủ cho người Việt thấy đau xót và hổ thẹn sao?
Chưa đủ để chúng ta xếp lại quá khứ để hướng tới mục tiêu chung: phát triển quốc gia sao?
Hoa Kỳ là siêu cường có vị trí địa lý xa xôi, nhưng có chung một số mục tiêu quan trọng, gần gũi với Việt Nam.
Vì vậy, sự hợp tác thật lòng với Hoa Kỳ đem tới nhiều lợi ích to lớn để Việt Nam phát triển trên mọi phương diện.
Đối thủ cạnh tranh chính của Hoa Kỳ là Trung Quốc.
Vị trí địa chiến lược và địa kinh tế của Việt Nam khiến nước ta có thể len vào khoảng trống cạnh tranh ấy mà vươn mình cất cánh.
Chỉ dựa hẳn vào một bên sẽ rơi vào hố đen lệ thuộc, chậm tiến.
Cộng sản Việt Nam có thể hoan ca thành quả giành độc lập, thống nhất, nhưng đừng miệt thị bất kỳ quốc gia nào, nhất là Hoa Kỳ – quốc gia quá quan trọng, quá cần thiết cho Việt Nam!
Một quốc gia khác có thể không cần Hoa Kỳ, nhưng Việt Nam thì nhất thiết phải cần!
Bây giờ mà đẩy Hoa Kỳ ra xa, có khác nào đưa đầu vào thòng lọng của đối thủ Hoa Kỳ?
Tôi sợ hãi nghĩ tới tương lai của những cuộc chiến biên giới phía Bắc, biển đảo bị chiếm, và một nền kinh tế - xã hội manh mún, rệu rã, một nền văn hóa bị xóa sạch bản sắc, nếu Việt Nam dại dột đưa cổ vào chiếc thòng lọng ấy.
Tờ The New York Times cho biết Hoa Kỳ đã chỉ thị cho các viên chức cao cấp, kể cả đại sứ, không tham gia các sự kiện mừng 50 năm thống nhất đất nước.
Chắc chắn những người Việt bình thường, lương thiện đau như đứt ruột!
Ai có lợi nhất trong sự kiện này?
Trong quá khứ, ai đã từng ngăn cản Việt Nam gia nhập WTO, làm chậm đà phát triển đất nước?
Hình như mỗi lần Việt Nam đứng trước cơ hội phát triển, lại có thế lực đẩy chúng ta chệch hướng!
Tôi không tin rằng dân tộc tôi hèn kém, ngu ngốc, u mê tới mức đó.
Có bàn tay thế lực nào đang muốn dìm Việt Nam vào ngàn năm tăm tối không?
Xin Tổ quốc sáng suốt!
Lê Học Lãnh Vân
__________________
|