NHỮNG NGÀY HOA LẪN LỆ
50 năm, Sài Gòn nhỏ lại còn một phường, tiếc lẫn mừng 'có còn hơn không'. Đường cấm chuẩn bị lễ 30/4 thênh thang chưng diện, trong khi đông nghẹt các tuyến khác nơm nớp lo 168 'phạt nguội'.
Xem lễ, về quê, chạy gạo, giao hàng... Sáp nhập thành phố và dự án đầu tư sáng láng pano, thực tế nhiều nhà đường chính buôn bán ế phải trả chỗ đỡ tiền thuê.
Đi mà xem lễ. Tổng cộng 56 khối diễu hành, hầu hết quân đội, công an vốn là thanh kiếm và tấm khiên 'còn đảng còn mình'. Có 12 khối gọi 'quần chúng' nhưng là: anh hùng LLVT, anh hùng LĐ, nhân chứng lịch sử, mặt trận đoàn thể, cựu TNXP, công - nông, trí thức, doanh nhân, Việt kiều... 13.000 'dân đỏ' chủ lễ sáng trưng cờ hoa, ăn mặc cười vui như tết.
'Dân đen' không biết mình khối nào, vẫn lang thang: vé số, ve chai, shipper - grab, buôn bán, công nhân nhà trọ, xin cơm từ thiện, nuôi bệnh... Đa số thành phần xã hội ra xem một nhóm diễu hành, bắn pháo hoa, ca hát... Ở nhà thì hẻm phố tụm lại bia mồi giá rẻ và karaoke 'cung lỡ dây chùng, mấy ai đàn đừng sai'. Nhìn lại, 'lỡ' cả thời cuộc và 'chùng' theo nhiều thế hệ.
50 năm mà như mới đây còn chưa dứt câu hát 'cho những người vừa nằm xuống chiều qua', mà như vẫn muốn chờ thêm vài ngày nữa để đến lúc nghe 'xin trả lời mai mốt anh về'. 50 năm những lớp người hai miền nằm xuống, tưởng 'cho hận thù vào lãng quên' nhưng hàng năm vết thương vẫn đau. Đau ngay tại đô thành qua thời ma*u lẫn hoa, và nay hoa lẫn lệ!
VD
__________________
|