Phần các bộ đội, khi tiếp xúc với người dân của thủ đô miền Nam VNCH. Họ đă thấy đây một xă hội văn minh, người dân có cuộc sống sung túc gấp bội so với xă hội miền Bắc XHCN mà (trước đó không lâu) các cán bộ chính trị trong đơn vị họ vẫn quả quyết là người dân ở miền Nam VNCH phải sống trong cảnh nghèo đói cực kỳ.

Đám chính trị viên quả quyết với họ rằng :
- Đế quốc Mỹ đă thu gom mang hết các tài nguyên, của cải ở miền Nam nên người dân không có cái ǵ để ăn thậm chí có quần áo không có và phải mặc áo quần làm bằng nylon…
Đó cũng là một trong các lư do mà đảng và bạo quyền CS Hà Nội tuyên truyền để biện minh việc kéo quân vào xâm lăng miền Nam VNCH (nói là giải phóng người dân khỏi sự kềm kẹp).
Chính v́ kinh tế miền Nam vượt trội hẳn hơn miền Bắc nên khi dạo phố, bộ đội đều tṛn xoe (và trầm trồ trong ḷng) là miền Nam giàu có cực kỳ nhưng ngoài mặt th́ họ đều một bài bản leo lẻo là xă hội miền Nam chỉ phồn vinh giả tạo.
https://www.youtube.com/watch?v=yiyKbVLWKdw
Cũng một ḷ CS với nhau nhưng đám VC tập kết trở về miền Nam trong giai đoạn này lại có thái độ khác.
Đa số im lặng không đả động ǵ về miền Bắc nhưng cũng có người lại nói thẳng (dù rất ít) là :
- Ngoài đó có cái mẹ ǵ ! Trộm cắp thấy sợ luôn.
Xe đạp phải có bảng số riêng, quần áo giặt phơi ngoài dây phải coi chừng không th́ mất.
Ai có cái đài (radio) đi đâu cũng phải mang kè kè bên người, sơ ư một phút là mất ngay.
Dạo phố chung với nhau từng nhóm để rồi bộ đội thấy mọi thứ trên đường phố như các cao ốc, xe gắn máy hai bánh, quần áo phục sức của người dân, hàng hóa bày bán trong các cửa hiệu có đèn đuốc sáng choang.
Các tiện nghi mà người Saigon đang dùng trong nhà (ở miền Bắc XHCN chưa hề có) như TV, máy hát, tủ lạnh (lần đầu tiên trong đời họ mới được thấy, được biết) đều lạ lẫm, văn minh và cực kỳ hiện đại (chữ dùng của bộ đội).
Các bộ đội đang ṭ ṃ ngắm nghía một cái radio, có lẽ được người phụ nữ trong h́nh chào bán.
***********