Chân trời tím
Tui mới thấy lần đầu trong đời, một quốc gia trải thảm màu tím để đón quốc khách. Thường th́ nghe "thảm đỏ" là vinh dự dữ lắm rồi. Mà tấm thảm này... miên man. Là bự và dài cả chiều ngang và chiều dọc. Khiến giữa nắng chói ở sa mạc, ta lại thấy mát mẻ.
Ông dượng bữa nay đẹp lăo quá. Không biết có nhuộm tóc không hay TV của đài Ả Rập Saudi có...apps. Mấy ông khác th́ trùm khăn và đội mũ rồi. Chỉ dượng nổi bật với mái tóc "dàng" bồng bềnh. Dáng đi hơi khệnh khạng một chút. V́ họ cho dượng đi... hơi nhiều, đi ṿng vo một hồi mới... lên xe. Mới trong máy bay lạnh toát, ra ngoài nóng hừng hực. Lại thêm 21 phát đại bác đùng đùng. Thêm giàn kèn đồng (̣ í e) nữa khi đi qua đội binh danh dự. Mà cái đội binh "trùm khăn" này tui nghi đụng trận hỏng biết ra sao nữa. Rồi đội kỵ binh hộ tống đoàn xe về dinh. Nói chung, màn đón tiếp coi bộ được. Họ chờ ngày trở lại của dượng đă 4 năm rồi, y như chúng ta. Họ bỏ qua bao nhiêu lời... dụ dỗ. Họ rất trung thành. Màu tím của thảm hôm nay, tui tra "gu gồ" th́ thấy chỉ thượng thượng khách mới được trải ra. Với phe ta màu tím tượng trưng cho sự chung thuỷ. Thấy cũng ư nghĩa.
Chào cờ. Cờ Mỹ th́ dư biết rồi. Cờ Saudi th́ mới biết và thấy ngộ ngộ. Màu xanh lá với mấy chữ "giun dế", coi bộ hiền hoà chớ không "sắt máu" như cờ 2 nước phía đông nước Lào. Nhưng nh́n kỹ thấy có thanh kiếm ở dưới. Chà chà, coi vậy mà hỏng phải vậy. Dượng chào kiểu... nhà binh. Hỏng biết ổng có đi lính ngày nào không mà biết chào kiểu này á!
Khi vô sảnh đường. Tui hết hồn với giàn đèn chùm. Trời ơi nó đẹp và bự chảng. Phải ngàn bóng đèn nhỏ mỗi chùm. Có chùm bự như bóng mát của cây cổ thụ. Tui có lần được khách hàng gọi : anh có thay bóng đèn trong nhà không? Có có. Giá nhiêu một bóng vậy anh? Ờ, tuỳ loại đèn. 50 đô là tối đa. Tới nơi họ chỉ cái bóng đèn. Trời! Đèn nhập từ Italy. Đựng trong thùng giấy. Mở ra cũng cả ngàn hột trân châu, phải ráp từng hột. Trần nhà cao hơn 4m. Phải có giàn giáo mới treo nó lên được. Chủ nhà nói mua khoảng mười mấy ngàn đô. Tui lấy rẻ tiền công chỉ một ngàn. Treo lên một nửa rồi đứng trên giàn ráp bóng vô thêm một ngày nữa mới xong. Nhưng so với giàn đèn ở Hoàng Cung này, không bằng số lẻ.
Dượng và giàn bộ sậu tháp tùng, đi chuyến này chủ yếu là buôn bán và đầu tư. Kư rụp rụp. Tốn chút giấy mực mà quê nhà cổ phiếu mọi hăng như phi thuyền bay lên cung trăng. Nói cho cùng, thế giới này đâu c̣n vùng nào ... c̣n tiền. Nh́n ngang nh́n dọc toàn thấy... nợ nần. Dượng quả thật không biết đi đâu khi nhậm chức. Châu Âu th́ ổng khinh ra mặt rồi. Nam Mỹ không đáng để đi. Chỉ c̣n Châu Á. Nơi đây chỉ có khối Ả Rập là có tiền và đàng hoàng. Một ḷng với Mỹ cả trăm năm nay. Chớ ông Ấn Độ là gió chiều nào theo chiều đó. Không tin tưởng. Ông chọn Trung Đông để "mở hàng" chuyện làm ăn coi bộ được. Bởi vậy, đầu mấy cha tỷ phú nó khác. Cái vụ Saudi "tùng xẻo" một nhà báo khiến bác Bi và đám cánh tả "xù" luôn một nguồn lợi không ngại ngần. Ông Trump th́ khác. Kiếm tiền cho nước Mỹ trên hết. Dù bị chửi cũng được. Mà xưa nay, ổng đánh đ cũng bị chửi mà.
Chuyến đi này, ông c̣n "lụm" được một quốc gia khác. Đó là Syria. Nước chống Mỹ pḥ Nga hơn nửa thế kỷ nay. Nay họ có chính quyền mới mà ông tổng thống của họ, hồi c̣n trong rừng, ư quên trong sa mạc. Được treo giá cái đầu cả mươi triệu đô. Nay ông chiếm được quyền hành và ư muốn hợp tác với Tây phương để thoát khỏi cấm vận hầu xây dựng đất nước. Ông có đi Pháp mấy bữa trước mà không ăn thua.
Chuyến đi Trung Đông kỳ này. Ông dượng dùng kế "Thuận thủ khuyên dương" (thuận tay dắt con dê) của Tôn Tử. Hớt tay trên của Tây Âu và cả của Nga. Tuyên bố bỏ cấm vận liền. Khỏi họp hành ǵ hết. Cơ hội tới là phải quyết đoán. Khỏi nói là dân Syria mừng c̣n hơn bữa tụi tui ăn mừng dượng thắng cử ở Cali. Họ tràn ra đường. Từ quốc gia chống Mỹ đến thân Mỹ trong một... nốt nhạc (lâu lâu dùng chữ... hiện đại). Chỉ có ông Trump làm được. Bên kia Địa Trung Hải. Macron tức ói máu. Dĩ nhiên đoàn CEO tháp tùng theo dượng đâu bỏ lỡ cơ hội làm ăn....
Để xem sau chuyến công du này. Ông dượng đem tiền về cho Mỹ được bao nhiêu.
Tui th́ nghĩ sâu xa hơn. Chuyến đi này không chỉ v́ tiền mà c̣n để giải quyết hồ sơ Iran. Chuyện "oanh tạc" là không tránh khỏi. Trước đó ông dượng "nhả" cho Trung Quốc dễ thở chút cũng để họ đừng dây dưa vô chuyện này của ổng. Họp với Trung Đông để bơm dầu ra cho giá hạ thêm. Nga cũng xính vính, không dám cục cựa. Hai ông lớn “thân thiết” giờ... thân ai nấy lo. Lúc này dượng mới "chơi" Iran. Sáu năm trước ổng tính oánh rồi nhưng ngừng lại. Cũng v́ e ngại hai ông bự kia. Sợ họ làm Mỹ sa lầy.
Anh sẽ đưa em về nơi Chân Trời Tím. Màu tím yêu thương, nhớ nhung dù xa cách. Xa đến mấy mà có... Boeing th́ cũng xong. Máy bay kỳ này cháy hàng. Tiếc cho bác Tập làm eo "bùm hàng". Vừa buông ra là người khác "dớt" hết trơn. Bác kỳ này lẩn thẩn rồi dù hơn tui có một hai tuổi chớ bao nhiêu...
Jimmy Nguyen