Khi tiến hành công cuộc khai hoá Đông Dương, người Pháp chia vùng đất này thành năm bang.
Trong đó, nước Việt Nam gồm ba bang là Tonkin (Đông Kinh) – Bắc Kỳ, Annam – Trung Kỳ, và Cochinchine – Nam Kỳ.
V́ trung tâm nhà nước ta thời Nguyễn đặt ở Trung Kỳ, tức Annam, nên người Pháp gọi chung người Việt Nam ta là An-na-mít (Annamite).
Từ này ban đầu là một tính từ trong tiếng Pháp:
Annamite tức là thuộc về Việt Nam, của Việt Nam…
Sau đó phái sinh thành danh từ l’Annamite là người Việt Nam hay l’annamite là tiếng Việt.
Từ này không hề có ư khinh miệt như nhiều người lầm tưởng.
Trên thực tế, có rất nhiều tính từ trong tiếng Pháp kết thúc bằng đuôi “ít”” (“ite”).
__________________
|