PHÍ RÁC – GẤP 7 LẦN, ĐẮT HƠN CẢ… RÁC

Hà Nội sắp thu 43 ngh́n đồng/người/tháng phí rác. Tính ra, một gia đ́nh 4 người phải trả gần 200 ngh́n/tháng – ngang tiền ăn sáng cả tuần, hoặc tiền trà đá cho một tháng công sở.
Cái nghịch lư là: rác th́ rẻ, nhưng phí vứt rác th́ sang như vàng.
Dân nghe mà giật ḿnh: “Ủa, ḿnh trả tiền để vứt rác, hay để nuôi cả bầy sâu đang rúc trong ngân sách?”
Tiền này đi đâu? Có biến sông Tô Lịch thành “Maldives giữa ḷng thủ đô” không? Hay lại là tṛ quen thuộc:
Mua xe rác giá 1 tỷ, thực tế chỉ đáng 200 triệu.
Làm nhà máy xử lư rác hiện đại, cuối cùng xả thẳng ra sông.
Dự án “thí điểm xanh sạch đẹp” thành… băi rác mới.
Quan chức th́ suốt ngày giảng đạo đức: “v́ dân, lo cho dân, sát dân…” Nghe nhiều quá, dân đâm nghi: “Có khi họ sát dân” đúng nghĩa đen, tức là siết cổ dân đến ngạt thở.
Trong khi đó, diễu binh th́ vẫn hoành tráng, cờ đỏ phủ trời, loa phường oang oang. Nhưng thử hỏi: “Bộ quần áo vá chằng vá đụp ngày xưa” dân c̣n tự hào. C̣n nay, áo đỏ sao vàng rợp phố nhưng lại nồng nặc mùi rác. Đẹp cho ai? Tự hào ở chỗ nào?
Chưa hết, ai mở miệng than phiền th́ bị chụp mũ “chống phá, phản động”. Nói về rác mà cũng dễ bị quy chụp “thế lực thù địch” – đúng là Cách mạng Văn hóa phiên bản 2.0.
Khi niềm tin bị ăn cắp, rác trở thành vàng, dân trở thành cái thùng để vét tiền, th́ đúng là:
👉 Xă hội không c̣n phân loại rác, mà rác đă phân loại xă hội: rác thật và rác quyền lực.