“New York City, hãy hít căng khoảnh khắc này”
Đêm chiến thắng, khi Zohran Mamdani bước lên sân khấu, cả quán Kabab King ở Jackson Heights bỗng lặng đi. Nhân viên ngừng tay, giơ điện thoại ghi hình. Đó không chỉ là quán ăn ưa thích của tân thị trưởng mà còn là trạm dừng thường xuyên của chiến dịch—nơi đĩa biryani và xiên kebab phủ kín bàn, và tối nay phủ kín cả niềm vui.
“Thành phố của di dân—được xây bởi di dân, vận hành bởi di dân, và từ tối nay, do một người di dân dẫn dắt”
Mamdani nhấn mạnh bản sắc làm nên con người ông và New York. Câu nói ấy khiến cả nhà hàng bùng nổ tiếng vỗ tay. Chủ quán, anh Shahrukh Ali, cười rạng rỡ: “Chúng tôi đã hô ‘Mamdani Mubarak!’ suốt tối.”
Jackson Heights: bức tranh đa sắc
Jackson Heights là mô hình thu nhỏ của New York đa văn hoá: khoảng 64% dân cư sinh ra ở nước ngoài; 50% gốc Hispanic/Latino; 32% gốc Á; 15% da trắng; 1% người Mỹ gốc Phi. Chính ở mảnh ghép đa dạng ấy, nhiều thực khách nói họ lần đầu thấy mình được phản chiếu trên sân khấu chính trị quốc gia—một khoảnh khắc “đầy hy vọng và phấn khích”.
“Người của mọi người” và băn khoăn rất New York
Sameha Jamal, 21 tuổi, nói: “Anh ấy là ‘người của mọi người’. Anh ấy nhắc tôi nhớ New York là gì.” Bên cạnh lạc quan, cũng có những câu hỏi thực tế. Bố của Jamal—một chủ nhà nhỏ—quan tâm đề xuất “đóng băng tiền thuê” ở các căn hộ rent-stabilized: liệu chính sách có ảnh hưởng chủ nhà quy mô nhỏ như ông? Ông nói ủng hộ phần lớn chương trình của Mamdani, nhưng muốn nghe chi tiết để có thể tiếp tục bỏ phiếu cho ông trong kỳ tới.
Đại diện và định hướng của một thế hệ
Với nhiều cử tri gốc Nam Á, chiến thắng của tân thị trưởng—một người Hồi giáo, gốc Nam Á—là cột mốc đại diện hiếm có. “Cách anh ấy nói, cách anh ấy tiếp cận mọi người, chiến dịch nói nhiều thứ tiếng—rất ‘New York’,” cử tri Sehrish Munir chia sẻ. Ở tầng rộng hơn, các cộng đồng thiểu số tôn giáo thường có xu hướng đồng nhất với Dân chủ; theo thời gian, họ ủng hộ các chính sách đi xa hơn vấn đề sắc tộc hay tôn giáo, mở ra một liên minh chính trị mới của thế hệ trẻ.
Từ “ổ bánh mì” của Queens đến City Hall
Chiến dịch của Mamdani luôn xoay quanh người lao động—tài xế taxi, chủ tiệm bodega, y tá, phụ bếp. Câu chuyện tuyệt thực 15 ngày trước City Hall cùng một tài xế taxi được ông nhắc lại: “Người anh em, giờ chúng ta đã ở Tòa Thị chính.” Thông điệp của ông: “Thành phố này là của các bạn, nền dân chủ này cũng vậy.”
Chương trình cốt lõi: khả năng chi trả làm trung tâm
Những ưu tiên được nhắc nhiều nhất trong chiến dịch: đóng băng tiền thuê với nhà ở rent-stabilized; xe buýt công cộng miễn phí; chăm sóc trẻ em phổ cập—đi kèm đề xuất tăng thuế với nhóm thu nhập cao. Đó là lời hứa “một thành phố chúng ta có thể chi trả”—và là thước đo đầu tiên cho giai đoạn chuyển tiếp mà ông cam kết “vừa có năng lực, vừa nhân ái”.
Khoảnh khắc New York “hít căng” hy vọng
Tại Kabab King, tiếng muỗng nĩa lại vang lên, nhưng không khí đã khác: nhẹ nhõm, náo nức và đầy mong đợi. “Trong đời tôi, khó tưởng tượng New York—thành phố từng đi qua 9/11—lại có một nhà lãnh đạo Hồi giáo, xã hội dân chủ, gốc Nam Á được ủng hộ rộng rãi như thế,” một thực khách nói. Đêm ấy, giữa mùi nghệ tây và khói bếp, người ta tin rằng “hy vọng còn sống”—và New York, như lời Mamdani, vẫn là thành phố do chính những người di dân cùng nhau viết tiếp.