Một chiều nọ, khi cả xóm đang ngồi chơi thì bé Lan từ phòng cuối hốt hoảng chạy vào:
– Anh Tuấn ơi! Em vừa mơ em bị lạ cháy!
Anh Tuấn nhíu mày:
– Lạ nhiều không? Phân hình gì?
Lan ngơ ngác:
– Lạ cháy mà anh, sao có hình được?!
– À, quên! Thế có nhớ màu phân không?
– Màu xanh nõn chuối anh ạ!
Nghe xong, anh Tuấn gật gù, đăm chiêu như đang giải mã giấc mơ của một nhà tiên tri. Anh cẩn thận ghi số 66 vào cuốn sổ đen của mình.
Tôi tò mò hỏi:
– Sao lại là 66 hả anh?
Anh Tuấn nghiêm túc phân tích:
– Lạ cháy tức là phân sóng. Sóng là ngược lại với chín, mà ngược lại với 9 là 6. Phân có màu xanh, xanh là lục, lục là 6. Vậy là 6 với 6, thành 66!
Tôi nghe mà phục sát đất. Tài phân tích của anh đúng là thiên tài chưa được khai thác!
Ấy thế mà hôm đó anh Tuấn trúng thật. Anh mua thịt chó, vịt quay, gà luộc về đãi cả xóm, vui như Tết.
Lúc ngồi vào mâm, anh gắp cái đùi vịt béo ngậy, quay sang bé Lan, cười hề hề:
– Ăn đi em! Nhớ em là cháy mà xóm ta được bữa no nê, hoành tráng!
VietBF@sưu tập