R8 Vơ Lâm Chí Tôn
Join Date: Jun 2009
Location: US
Posts: 17,796
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 34
|
Đi t́m cao thủ Thiếu Lâm Việt Nam
Kỳ 4: Kỳ nhân luyện vơ bằng... tự đánh ḿnh
Là con trai của một trong những vơ sư đầu tiên đưa môn vơ Thiếu Lâm vào Việt Nam, thế nên để nêu gương, vơ sư Nguyễn Hồng Quân lại càng phải cố gắng gấp bội các môn sinh khác của cha. Nghe ông kể lại chuyện luyện vơ hồi thơ ấu, người ta mới biết con đường đến danh hiệu cao thủ vơ lâm vất vả như thế nào.
Tự biến ḿnh thành... bao cát
Vơ sư Nguyễn Hồng Quân kể lại: "Năm 6 tuổi tôi đă được theo cha luyện vơ. Ngày ấy cuộc sống c̣n khó khăn, một buổi đi học, một buổi làm nghề mưu sinh, tối mới có thời gian tập luyện. Thời ấy, chính quyền cũ không cho dạy và học vơ nên cha con tôi phải đợi đến khi hàng xóm ngủ say mới dám luyện. Lúc ấy v́ nhỏ quá ham ngủ, nhiều khi đứng tấn còn ngủ gật ngă xước xác cả đầu. Nhà có 5 chị em nhưng có mỗi ḿnh là con trai nên được mẹ cưng chiều, nhiều lần học lộn nhào, xoạc mà bị thương mẹ tôi xót con, không cho tập. Tuy nhiên, cha tôi quyết tâm cho tôi tập bằng được môn vơ thuật này để sau này nối nghiệp cha".

Võ sư Nguyễn Hồng Quân- Trưởng môn phái Thiếu Lâm tự Hà Nội
Chúng tôi gặp vơ sư Quân trong ngôi nhà, nép ḿnh trên một con ngơ nhỏ đường Tôn Đức Thắng (Đống Đa, Hà Nội). Vơ sư Nguyễn Hồng Quân sinh năm 1963, là con trai duy nhất của sư ông Nguyễn Văn Tiến, một vơ sư Thiế Lâm nổi tiếng đất Hà Thành. Được biết, để luyện thành công môn vơ này đă khó khăn nhưng để trở thành một vơ sư Thiếu Lâm tự th́ con đường tập luyện phải gian nan vất vả hơn nhiều. Những ngày đầu vơ sư Quân tập luyện, để luyện sức khoẻ, mỗi buổi sáng sớm, ông thường phải chạy bộ hàng giờ đồng hồ ngoài đường phố. Để luyện quyền chân, ông thường buộc những viên đá nặng vào chân rồi chạy, nhảy. Vơ sư Quân tâm sự: "Đây là một bài tập luyện đúng bài bản của Thiếu Lâm tự. Khi buộc đá vào chân di chuyển nghe vẻ rất nặng nề nhưng khi đă luyện thành thạo, tháo đá ra khỏi chân, tôi chạy mà cảm tưởng ḿnh đang bay. Hơn nữa, cú đá cũng có sức nặng hơn nhiều".
Một cách tập luyện của vơ sư Quân cũng khiến cho nhiều người ngạc nhiên. Ngày ấy, chưa có vật dụng để luyện tay, ngoài việc sử dụng cây làm bao cát, cha của vơ sư Quân thường bắt ông tự đánh hai tay vào nhau hoặc tự đấm vào người. Nghe có vẻ lạ và "bất b́nh thường" nhưng đây là một phương pháp tập luyện được người học vơ cho là "nhất cử lưỡng tiện". "Khi tự đấm vào người, ḿnh vừa luyện được quyền tay vừa rèn luyện khả năng chịu đựng. Lúc đầu tập luyện c̣n cảm thấy đau chứ một thời gian sau khi đă quen rồi th́ không thấy hề hấn ǵ. Đến bây giờ đi dạy vơ, tôi thường đứng yên cho đệ tử đấm đá vào người thoải mái", vơ sư Quân vừa nói chuyện với chúng tôi vừa đấm vào người như ḿnh chứng cho lời ông nói.
Với người học vơ, việc luyện tấn là đặc biệt quan trọng. Đây cũng chính là bài học đầu tiên mà người học vơ ái ngại nhất. Nhớ lại những ngày đầu học tấn, vơ sư Quân kể: "Ngày ấy tôi 15 tuổi, trong đám học tṛ của bố, tôi là người có khả năng đứng tấn lâu nhất. Một hôm, bố tôi mang về một ḥn đá nặng khoảng 30kg và bắt tôi ôm ḥn đá ấy đứng tấn đến khi nén nhang cháy hết trong khi đó ông vào giường nằm ngủ. Lúc đầu chưa quen, tấn khoảng 20 phút chân tay tôi mỏi ră rời tưởng chừng như không thể đứng được nữa. Tôi cứ cố gắng đứng thêm được chút nào hay chút ấy, thế rồi tôi cũng chịu đựng được đến lúc cháy hết một nén nhang. Lúc ấy, tôi mệt đến nỗi mặt mày tái ngắt, nằm ngay xuống sân và không đứng được dậy. Bố tôi chạy ra đỡ tôi dậy, nh́n thấy ánh mắt của ông, tôi thấy sự tự hào. Đến bây giờ nhiều huynh đệ trong ḷ vơ của cha tôi vẫn nhắc đến câu chuyện đó như một kỳ tích".
Ngày ấy, việc học vơ được thực hiện vào ban đêm. Để tránh phát ra tiếng động, cứ tầm 11 -12h đêm, hai cha con vơ sư Quân thường đốt đèn ra cánh đồng gần nhà luyện vơ. Chính v́ thế, những năm đó, ở khu vực vơ sư Quân sinh sống có chuyện, dân làng kháo nhau về việc có ma ngoài đốt đuốc ở cánh đồng. Ban đêm không ai dám bén mảng đi qua khu vực đó. Vơ sư Quân cho biết, để luyện cho cơ thể chống chọi được với sự khắc nghiệt của thời tiết, giữa trưa mùa hè bị bắt ra "phơi" nắng hay buổi tối mùa đông cởi trần đứng tấn hoặc nhảy xuống ao hồ ngâm ḿnh là chuyện hết sức b́nh thường.
Đốt dây cao su làm đèn dạy vơ
Tính đến thời điểm này, vơ sư Quân đă hơn nửa đời người dạy vơ. Vị vơ sư Thiếu Lâm này cũng không thể nhớ bao nhiêu lứa học tṛ đă qua tay ḿnh. Năm 1985, ông bắt đầu công việc dạy vơ Thiếu Lâm. Năm ấy, vẫn chưa có điện nên hàng ngày, mỗi học tṛ đến lớp đều phải mang theo một chiếc dây cao su để đốt lấy ánh sáng tập vơ. Thầy tṛ cùng nhau tập luyện trong thứ ánh sáng nhạt nhạt của "ngọn đuốc" từ những chiếc dây cao su mùi khét lẹt. Những ánh lửa ấy có thể bị gió thổi tắt nhưng ánh lửa trong trái tim, ánh lửa của tinh thần thượng vơ th́ không có ǵ dập tắt được, nó cháy măi trong ông và những đệ tử đang theo học môn vơ Phật chân truyền. "Ngày ấy, cứ trời mưa là ḷ vơ của chúng tôi nước lại lênh láng trên nền nhà v́ mái nhà bị dột. Ngoài trời mưa sấm chớp, tiếng ếch nhái kêu ồm ộp vang trời nhưng thầy tṛ vẫn mải mê tập luyện. Chính những ngày khắc khổ như thế, các học tṛ mới thấy được sự gian khổ của các bậc tôn sư khi luyện những tuyệt chiêu vơ Thiếu Lâm và tăng thêm ư chí rèn luyện thành tài".

Võ sư Quân đang biểu diễn.
Kế thừa truyền thống môn phái Thiếu Lâm của người cha đă quá cố, vơ sư Nguyễn Hồng Quân đă duy tŕ và phát triển môn phái. Năm 1988, đánh dấu bước tiến trong cuộc đời vơ thuật khi ông được Liên đoàn Vơ Hà Nội công nhận đẳng cấp vơ sư. Vơ sư Quân đă đào tạo được nhiều vận động viên, huấn luyện viên có thành tích cao. Gần 30 năm qua môn phái Thiếu Lâm tự đă tham gia với Hội vơ thuật Hà Nội trong những hội diễn và đạt được nhiều thành tích cao. Kể từ năm 1995 đến 2000, môn phái Thiếu Lâm do vơ sư Quân làm huấn luyện viên đă đạt được nhiều huy chương trong các hội thi vơ cổ truyền trên toàn quốc.
Hiện nhiều học tṛ của vơ sư Quân đă mở ḷ luyện vơ Thiếu Lâm tự tại các tỉnh Hà Nam, Nam Định, Hải Pḥng, Hải Dương và Hà Nội. Được biết những năm đầu mở ḷ luyện vơ ở Hải Pḥng, vùng đất mà chưa có môn phái nào có thể trụ được lâu dài, có rất nhiều môn phái khác đến thách đấu nhưng ông đều khéo từ chối. V́ đối với vị vơ sư này, học vơ không phải là để đánh nhau, không phải để phân tài cao thấp. ông tâm niệm rằng, học vơ để rèn luyện sức khoẻ và bảo vệ chân lư. Hơn nữa, môn phái mà ông đang theo học là Thiếu Lâm - vơ nhà Phật nên tránh việc động thủ. Vơ sư Hoài nói vui: "Nếu động thủ ḿnh bại th́ ḿnh đi viện, mà ḿnh thắng th́ ḿnh đi tù. Tốt nhất là dĩ hoà vi quư". Chính v́ sự điềm đạm của ông khiến cho nhiều trưởng môn của các môn phái khác nể trọng.
Chia tay chúng tôi, vơ sư Quân tâm huyết: "Tôi rất mừng v́ tôi đă nối nghiệp được tinh thần thượng vơ cũng như niềm tâm đắc của cha tôi. Hiện nay, tôi và các huynh đệ trong môn phái đang cố gắng truyền bá những tinh hoa Thiếu Lâm tự đến cả nước. Sau này khi đôi chân tôi đă mỏi, tôi sẽ truyền lại chức Trưởng môn nhân cho một học tṛ đủ đức đủ tài".
"Để được phong đẳng cấp vơ sư vơ Thiếu Lâm không phải là một chuyện đơn giản. Có 3 điều kiện để Hội vơ thuật phong cấp vơ sư. Thứ nhất là người đó phải giảng dạy nhiều năm về vơ thuật; Thứ hai các học tṛ của vị sư phụ đó ít nhất phải giành được huy chương trong các hội thi vơ thuật Hà Nội; Thứ ba, tiểu sử của vị vơ sư đó phải rơ ràng về mục đích luyện vơ và việc dạy, học vơ phải theo quy định của pháp luật Việt Nam". - Vơ sư Nguyễn Hồng Quân, Trưởng môn phái Thiếu Lâm tự Hà Nội.
VĂN CHƯƠNG
(ĐS&PL)
(C̣n nữa)
|