View Single Post
Default Tiềm năng kinh tế từ lòng yêu cái đẹp
Old 04-05-2011   #1
adams
R8 Võ Lâm Chí Tôn
 
adams's Avatar
 
Join Date: Jun 2009
Location: US
Posts: 17,796
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 34
adams Reputation Uy Tín Level 1adams Reputation Uy Tín Level 1adams Reputation Uy Tín Level 1adams Reputation Uy Tín Level 1adams Reputation Uy Tín Level 1
Nói đến tiềm năng kinh tế nhiều khi ta nghĩ ngay đến những dự án “hoành tráng”, những sản phẩm qua việc đầu tư, nghiên cứu và ứng dụng dài hơi, lớn lao. Thực ra, trong quá trình làm giàu, nhiều doanh nhân đã thành công từ chính lòng yêu cái đẹp.



Tiềm năng từ… “âm phủ”

Cách nay dăm năm, hẳn chưa mấy ai biết đến nghề chơi đá cảnh và những cục đá cứ ngủ yên dưới lòng đất như vẫn vậy nhiêu năm qua. Nhiều công trình xây dựng, giao thông, thủy điện, khai khoáng… nổ mìn, phá vỡ hàng triệu mét khối đá là chuyện bình thường.


Nhưng, với những người có bộ óc duy mỹ, nhạy bén với cái đẹp, những phiến đá có màu thiên nhiên từ từ sống dậy, trở thành danh mục hàng hóa quý hiếm, độc đáo không chỉ lưu hành trong nước mà đang vươn tới thị trường nước ngoài.


Anh Trần Tân ở ven hồ Hai Bà, gần dốc Thọ Lão, Hà Nội là người thành công trong việc này. Anh vốn là người chơi đồ cổ, nhưng nhận thấy chủng hàng này ngày càng hiếm và nhiều rủi ro nên để tâm nghiên cứu, sưu tầm hàng đá cảnh.


Phiến đá trong ảnh trên của anh có chiều rộng gần 1m, chiều dài 2,5m, dày hơn ba chục phân, có thể “bóc tách” thành 160 mặt dựa ghế salon sang trọng, độc đáo và giá xuất xưởng cho mỗi cái mặt ghế này không ít hơn 1 triệu đồng. Như vậy, phiến đá nặng hơn ba tấn này, vốn ngủ yên hàng triệu năm qua, nay có giá hơn trăm triệu đồng.


Loại đá này đủ màu sắc, vân dáng đa dạng như rồng bay phượng múa, như tranh thủy mặc, như bộ tứ bình đủ hình đủ vẻ.


Ở Tây Sơn, Bình Định thì có Võ Thái Sơn, một thầy thuốc đông y chơi đá cảnh như một thú vui, nhưng hiện nay thú vui của anh được xem như một tiềm năng để thành tỷ phú. Một bộ 10/12 con giáp bằng đá nguyên khối, không chế tác, đủ màu khách trả gần một tỷ chưa bán. Anh tính, nếu thêm được chú mèo và chú rắn nữa thì bộ này vô giá (hiện anh có hai chú rồng, nhưng không phải rắn, phiến đá có thế tự nhiên giống rắn khó vô cùng. Anh đã chi ra vài chục triệu cho các “cộng tác viên” tìm kiếm mà chưa được.


Tiềm năng từ… củi


Khối rễ cây trong ảnh dưới trị giá vài trăm triệu đồng qua bàn tay chế tác tài hoa, công phu.




Mặt hàng này tận dụng phần gốc chìm dưới đất của cây cối đã khai thác phần gỗ thân cây, nhưng nếu quan sát giàn sản phẩm đa dạng xuất xứ từ… “âm phủ” này dọc đường Xuyên Á sau ngã tư An Sương hay dãy show room mộc cao cấp ở đường Cộng Hòa, quận Tân Bình, TP.HCM thì thấy “không phải chuyện đùa”.



“Tác phẩm” này từ mặt cắt của một khối “nu” sát gốc cây, cộng với năm công
điêu khắc nữa, trị giá hơn mười hai triệu đồng.



Còn đây là một bàn tiếp khách theo trường phái chân thực, nguyên khối gốc, rộng 1,6m, dày 12cm. Mặc dù “đơn giản” nhưng giá bộ này “xêm xêm” 70 triệu đồng.

Rõ ràng, trong các dạng tiềm năng của thời đại hội nhập, ta đang có một dạng tiềm năng độc đáo, rộng lớn và giàu sức sống là những bàn tay, khối óc vừa hóm hỉnh, vừa có dấu ấn của những trình độ mỹ học rất cao, đang tạo nên những giá trị lớn, kể cả tính ra USD hay EUR cũng vậy.


Phần trên nói về những tuyệt công từ một phần thực ra rất quý và đang trở thành hiếm hoi của lâm sản, nhưng nhìn tấm ảnh dưới đây, hẳn bạn đọc phì cười vì tính hài hước, dí dỏm và độc đáo của sản phẩm.




Với loại này, nhà nghề không phải lên rừng, xuống biển tìm tòi gian khổ nguồn nguyên liệu. Ở bất cứ làng quê Việt Nam nào, loại “nguyên liệu” này rất sẵn, có điều xưa nay người ta chỉ quen đem đun thôi. Nhưng ở trong tay một nghệ nhân Phú Thọ, nó sẽ thành… USD, nó đang được một doanh gia Nhật Bản “nối mạng” để xuất khẩu. Giá một “cụ” này khoảng 90.000 đồng tại gốc. Mỗi ông thợ một ngày tạo được dăm “cụ” từ đống củi cuối sân. Như vậy, tổ hợp bốn ông cháu nhà này mỗi năm cũng làm ra bạc tỷ.

Tiềm năng từ sự “giỡn đùa”




Sau khi chỉ thị về việc buộc người đi đường phải đội mũ bảo hiểm, một “hệ lụy” mới xuất hiện, đó là nhu cầu phô diễn cái đẹp của phái nữ.

Làm thế nào “kéo lại” cho chị em ta vẻ hài hòa, nữ tính và tạo nên sự đa dạng, vui mắt là việc anh Hồ Kiếm ở Đông Hưng Thuận, quận 12, TP.HCM trăn trở.


Anh mày mò nghiên cứu và may thử. Một tuần sau, hàng loạt vành mũ ra đời. Hàng của anh thời 2007 làm không kịp bán. Lượng vốn ở “đầu vào” so với nghề may cả chiếc mũ hoàn chỉnh khi xưa giảm rất nhiều. Công nghệ cũng đơn giản hơn nhưng do đúng thời nên lợi nhuận rất lớn.


Hiện nay, anh nghiên cứu thành công và tung ra sản phẩm “bao bọc mũ” đa dạng, đẹp, độc đáo với cả mũ cho nam giới, trẻ em rất vui mắt.


“Công nghệ” của anh như nhân tố trì kéo bằng được nghề may mũ, vốn là nghề truyền thống của xứ này, tưởng đã “đứt” nguồn sau khi chỉ thị về việc đội mũ bảo hiểm trên tất cả các tuyến đường được thực hiện.


(còn tiếp)


Bài và ảnh: Nguyễn Huy Cường
(TamnhinNet)
adams_is_offline  
Attached Images
 
Quay về trang chủ Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
 
Page generated in 0.11844 seconds with 11 queries