R10 Vô Địch Thiên Hạ
Join Date: Dec 2006
Posts: 88,250
Thanks: 11
Thanked 3,751 Times in 3,090 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 8 Post(s)
Rep Power: 109
|
Thời ḱ chủ nghĩa xă hội hà khắc nhất, những nhà tư sản cũ do lịch sử để lại đă bị vô sản hóa, tài sản bị công hữu hóa, trong nhân dân vẫn xuất hiện những ông chủ mới, những nhà tư sản buổi sơ khai, những Trần Đức Thảo, những Nguyễn Văn Chẩn… Ông Trần Đức Thảo là bộ đội thời kháng chiến chống Pháp. Phục viên trở về, ông Thảo làm giầu bằng chế tạo ra chiếc máy sản xuất mặt kính đồng hồ thay thế cho mặt kính đồng hồ Poljot của Liên Xô hay bị rạn, mờ, xước. Ông Nguyễn Văn Chẩn làm giầu bằng sáng tạo ra dây chuyền công nghệ sản xuất lốp xe đạp khi cả nước nghèo khổ, cả nước đi xe đạp mà lốp xe đạp th́ quá khan hiếm, đắt đỏ. Có tư liệu sản xuất, trở thành ông chủ tư nhân, tất nhiên bị chủ nghĩa xă hội trừng trị! Ông Thảo chối bỏ chủ nghĩa xă hội nghèo khồ quá sớm khi nó vừa quyết liệt thi thố ở Việt Nam và c̣n ngạo nghễ ngự trị khá lâu nữa nên cuộc đời ông Thảo mất hút vô tăm tích trong tù đày! Ông Chẩn bị tịch thu tài sản, nhà xưởng, đất đai và đi tù! Ra tù, vừa gặp thời đổi mới, ông Thảo vừa kiên tŕ khiếu nại đ̣i lại tài sản đă thất tán vừa tiếp tục tổ chức sản xuất v́ đó là lao động chân chính và cuộc sống vẫn đang cần những chiếc lốp xe đạp do ông Chẩn sản xuất!
Và điều khủng khiếp nhất của chủ nghĩa xă hội là chuyên chính vô sản. Đảng Cộng sản sử dụng toàn bộ sức mạnh nhà nước, pháp luật, công an, quân đội, ṭa án, nhà tù, cả sức mạnh văn hóa, dư luận, văn nghệ, báo chí, tuyên truyền… để bảo vệ sự thống trị xă hội của đảng Cộng sản! Sức mạnh đó được gọi là bạo lực chuyên chính vô sản! Hiến pháp mực đen giấy trắng cho người dân đầy đủ quyền con người, quyền công dân như công dân mọi nước tự do dân chủ trên thế giới nhưng bạo lực chuyên chính vô sản đă tước đoạt hết mọi quyền công dân mà Hiến pháp đă bảo đảm cho người dân! Công an muốn bắt ai th́ bắt! Như công an thành phố Hồ Chí Minh thường xuyên xông vào nhà ở bắt bà Tạ Phong Tần ném lên ô tô chở về đồn công an, nhốt một buổi, một ngày lại tống ra khỏi đồn! Không lệnh bắt! Không lệnh tha! Như công an Hà Nội vô cớ bắt bác sĩ Phạm Hồng Sơn, bắt luật sư Lê Quốc Quân ở đường phố Hà Nội hôm 4/4/2011! Ṭa án xử không cần chứng cứ, không cần tranh tụng, không cần xét! Chỉ xử! Chỉ buộc tội rồi tuyên án! Như ṭa án nhân dân thành phố Hà Nội xử tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ hôm 4/4/ 2011! Cách xử đó là sự thú nhận rằng phiên ṭa xử theo chỉ đạo của quyền lực và bản án đă có sẵn từ trước khi mở phiên ṭa!
Tiêu cực xă hội tràn lan! Những phiên ṭa méo mó v́ sức mạnh quyền lực, v́ sức mạnh đồng tiền! Dân đen xă hội chủ nghĩa không có quyền lực, không có tiền bạc, không có pháp luật bảo vệ, số phận vô cùng mong manh, bất an!
Nhân dân Việt Nam đă quá kinh hăi, ghê sợ chủ nghĩa xă hội! Hàng triệu người miền Bắc ồ ạt rời bỏ quê hương vào Nam, chạy trốn chủ nghĩa xă hội năm 1954. Hàng triệu người cả Bắc và Nam quyết liệt vượt biển chạy trốn chủ nghĩa xă hội sau năm 1975 là h́nh ảnh, là minh chứng của sự kinh hăi đó! Ư chí của nhân dân là giă từ chủ nghĩa xă hội ngoại lai, vay mượn, áp đặt để trở về với những giá trị truyền thống Việt Nam, trở về với triết lí nhân nghĩa Việt Nam: "Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân"! (Nguyễn Trăi) Giă từ đấu tranh giai cấp sắt máu chia rẽ dân tộc, trở về củng cố khối đoàn kết dân tộc giữ lấy dải đất gấm vóc của tổ tiên đang bị tham nhũng trong nước tàn phá tan hoang, đang bị bành trướng Đại Hán được Liên minh Thành Đô rước về đang rập ŕnh trước biển Đông, đang làm chủ Tây Nguyên, đang làm chủ những dải rừng đầu nguồn, đe dọa sự sống c̣n của dân tộc Việt Nam! Kiên tŕ chủ nghĩa xă hội để kiên tŕ sự thống trị xă hội của đáng Cộng sản là đi ngược ư chí nhân dân!
Chủ nghĩa xă hội cho những người lănh đạo cấp cao của đảng Cộng sản Việt Nam quyền lực vô hạn, quyền lực không bị giám sát, th́ đế quốc Cộng sản Trung Hoa là sự bảo lănh cho quyền lực đó tồn tại, bảo lănh cho những người lănh đạo đảng Cộng sản Việt Nam giữ vững quyền lực đó! Họ bảo lănh không phải v́ nghĩa t́nh đồng chí Cộng sản mà chỉ để họ thực hiện mưu đồ thôn tính Việt Nam! Chỉ v́ quyền lợi ích kỉ của đảng, những người lănh đạo đảng Cộng sản Việt Nam duy tŕ chủ nghĩa xă hội! Lại v́ quyền lợi ích kỉ của đảng, lănh đạo đảng Cộng sản Việt Nam thí bỏ lợi ích dân tộc đánh đổi lấy sự bảo lănh của bành trướng Trung Hoa!
Mỗi lần nghe lănh đạo đảng Cộng sản và lănh đạo nhà nước Việt Nam thành kính nhắc lại lời lănh đạo Đại Hán tán tỉnh, tâng bốc mối quan hệ với Việt Nam là Láng Giềng Hữu Hảo, Đồng Chí Tốt, người dân Việt Nam lại ngậm ngùi, tê tái như bị phản bội và càng âu lo cho vận nước.Những lời đường mật bất thường đó chỉ để ru ngủ những người cả tin quên đi lộ tŕnh ăn cướp họ đang thực hiện với Việt Nam. Nhưng người dân Việt Nam không quên.
Năm 1956. Lính Trung Hoa giả dạng dân đánh cá lên ở hai đảo nhỏ c̣n bỏ hoang không có quân đội Sài G̣n đóng giữ trong quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam, đảo Phú Lâm (trong bản đồ quản lí Hoàng Sa của người Pháp, đảo này có tên là I. Boisee) và đảo Cam Tuyền (Robert). Lúc đó Sài G̣n đang phải lo đối phó với những cuộc chiến tranh phe phái. Hà Nội vừa hân hoan mời chào các đồng chí công nhân Trung Hoa vào khôi phục đường sắt Lạng Sơn – Hà Nội vừa ra rả tố cáo chính quyền Sài G̣n vi phạm hiệp định Genève. Không ai ngó ngàng đến núm đất thiêng liêng của tổ tiên ngoài biển Đông. Lá cờ đỏ năm sao vàng cắm trên hai ḥn đảo trong quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam mà Việt Nam không nói ǵ, lính Trung Hoa liền ầm ầm đưa tàu chiến đến, đổ công binh lên xây dựng căn cứ quân sự kiên cố! Trung Hoa đặt được một chân vào quần đảo Hoàng Sa!
Năm 1974, quân đội Sài G̣n đang khốn đốn trước sức tiến công của quân đội miền Bắc. Quân Sài G̣n đóng giữ trên quần đảo Hoàng Sa đă quá mỏng c̣n bị rút bớt về ném vào những trận đánh trong đất liền. Những cuộc đi đêm mặc cả với Mĩ cũng đă ngă ngũ, Trung Hoa liền đưa quân ra đánh chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa. Hạm đội 7 của Mĩ ở Thái B́nh Dương phớt lờ lời cầu cứu của quân đội Sài G̣n! Toàn bộ quần đảo Hoàng Sa lọt vào tay bành trướng Trung Hoa!
Năm 1979, bành trướng Trung Hoa đưa đại quân tràn qua toàn dải biên giới đánh Việt Nam. Cuộc chiến tổng lực kéo dài chưa đến một tháng nhưng những trận đấu pháo ác liệt, những trận tập kích đẫm máu của quân Trung Hoa vào những điểm cao hiểm yếu của ta ở Lạng Sơn, Cao Bằng, Hà Giang để cướp bằng được, kéo dài suốt mười năm!
Năm 1984, Trung Hoa dùng một lực lượng pháo binh và bộ binh áp đảo đánh chiếm điểm cao 1509 và điểm cao 1250 của Việt Nam ở xă Thanh Thủy, huyện Vị Xuyên, tinh Hà Giang.
Năm 1988, Trung Hoa đánh chiếm băi Garma trong quần đảo Trường Sa của Việt Nam.
Năm 1999, Việt Nam kí hiệp định phân định biên giới đất liền với Trung Hoa. Trước đ̣i hỏi ngang ngược của Trung Hoa hoàn toàn không có cơ sở lịch sử nhưng những người lănh đạo đảng Cộng sản Việt Nam và lănh đạo nhà nước Việt Nam, để làm hài ḷng bành trướng Trung Hoa, vẫn cắt nhượng cho Trung Hoa một nửa thác Bản Giốc, cắt cho Trung Hoa cả trăm mét chiều sâu biên giới ở Lạng Sơn! Đặc biệt đau xót và nguy hiểm là với hiệp định biên giới năm 1999, mỏn đất chiến lược quân sự và mỏn đất thiêng của ngàn đời lịch sử Việt Nam, điểm cao 1509 và điểm cao 1250 ở xă Thanh Thủy, huyện Vị Xuyên, tỉnh Hà Giang đă chính thức thuộc về Trung Hoa! Đau xót v́ cuộc chiến đấu giữ điểm cao 1509 diễn ra ác liệt suốt thời gian dài trong năm 1984, giặc tập trung lớn pháo binh, cấp tập nhiều ngày, dùng biển người tràn lên đánh chiếm. Ta phải nhiều lần giành lại. Chỉ một trận đánh trong tháng sáu, năm 1984, điểm cao 1509 đă thấm đẫm máu gần bốn ngàn liệt sĩ Việt Nam! Mảnh đất của máu Việt Nam, của hồn Việt Nam, của lịch sử Việt Nam, nay đă thuộc Trung Hoa rồi! Nguy hiểm v́ điểm cao 1509 không những kiểm soát chặt che con đường số Hai, khống chế, uy hiếp trực tiếp thị xă Hà Giang mà chiếm được điểm cao 1509, lập tức Trung Hoa đặt ở đó cụm đài phá sóng, gây nhiễu vô tuyến điện cực mạnh. Khi cụm đài này hoạt động sẽ làm tê liệt toàn bộ hệ thống vô tuyến điện cả Bắc Việt Nam, kể cả sóng vô tuyến điện của hàng không dân dụng! Có thể coi hiệp định biên giới kí với Trung Hoa năm 1999 là hiệp định bán đất của tổ tiên Việt Nam hôm qua và bán máu của đồng bào chiến sĩ Việt Nam hôm nay!
Láng giềng hữu hảo đó! Đồng chí tốt đó! Không bị mờ mắt bởi chiếc ghế quyền lực, nhân dân Việt Nam biết rơ bộ mặt của thứ láng giềng đó! Không bị lú lẫn bởi những lợi ích phe nhóm, nhân dân Việt Nam biết rơ tâm địa của thứ đồng chí đó! Ư chí của nhân dân Việt Nam là trân trong, học hỏi nền văn hóa rực rỡ Trung Hoa, ḥa hiếu với nhân dân Trung Hoa nhưng quyết không khuất phục, không liên minh với thế lực bành trướng Đại Hán Trung Hoa! Mang lợi ích dân tộc ra làm quà lấy ḷng Đại Hán bành trướng tạo ra mối liên minh với Đại Hán Trung Hoa để giữ được vị trí thống trị xă hội của đảng Cộng sản Việt Nam là đi ngược với ư chí nhân dân Việt Nam!
Thực tế diễn ra những năm tháng qua và đang diễn ra hôm nay trên đất nước ta là bằng chứng hiển nhiên, không thể phủ nhận: Đảng Cộng sản Việt Nam đang đi ngược ư chí nhân dân Việt Nam! Quyền lực dù mạnh đến đâu cũng chỉ nhất thời! Nhân dân là măi măi. Thành ngữ dân gian: Quan nhất thời, Dân vạn đại! Quyền lực đi ngược ư chí nhân dân, quyền lực đó không thể bền vững.■
Viết tại Sài G̣n trong những ngày buồn của Lịch sử Việt Nam, tháng 6/ 2011
------------------------------------------------------------------------------------------------
* Ông Phạm Đ́nh Trọng đă có gần 30 năm làm phóng viên báo Quân đội nhân dân, hơn 10 năm làm Trưởng Ban Đại diện báo Quân đội nhân dân tại thành phố Hồ Chí Minh. Vào tháng 11/2009, trước khi tṛn 40 năm tuổi Đảng, ông Phạm Đ́nh Trọng đă tự tuyên bố rút ra khỏi Đảng. Ông sinh năm 1944 tại Hải Pḥng, hiện đang sống tại Sài G̣n. Một số tác phẩm văn học của ông đă xuất bản gồm: “Rừng và biển” (1981), “Một sự nổi tiếng” (1987), “Sự tích đảo” (1993), “Cuộc gặp gỡ muộn màng” (1994), “Ve ve nói chẳng thèm nghe” (1995), “Niềm vui lớn của mẹ” (2004), “Một thuở’” (2008)… Bài nhận được trực tiếp từ tác giả Phạm Đ́nh Trọng. Tựa đề do Lê Diễn Đức đặt.
* Đây là Blog cá nhân của Lê Diễn Đức. Nội dung bài viết thể hiện quan điểm độc lập của tác giả.
RFAvietnam
|