Nói tóm lại, cách làm của một số người có quyền lực, đứng đầu là Nguyễn Phú Trọng, tại Hội nghị Trung ương 2 đă cho thấy các đặc điểm:
1. Đối với các vấn đề quan trọng và cực ḱ nóng bỏng như các hành động xâm lấn ngang ngược của Bắc kinh trên biển Đông đáng lẽ phải để Trung ương đảng bàn cho ra ngô ra khoai, công khai và minh bạch về lập trường và quyết sách để toàn đảng, toàn dân và quốc tế biết rơ và ủng hộ. Nhưng họ đă ra tay cấm cản không cho phép được bàn tới!
2. Một vấn đề hết sức quan trọng khác là sửa đổi Hiến pháp. Nhưng một số người có quyền lực đă bắt các uỷ viên trung ương phải thuận theo năm định hướng vừa độc tài vừa phản động, để cuối cùng nhốt Quốc hội mới bầu trong cái cũi làm công việc sửa đổi Hiến pháp theo ư của những phần tử độc tài và tham nhũng! Việc sửa đổi Hiến pháp v́ thế sẽ chỉ là chuyện đầu voi đuôi chuột!
3. Vấn đề nhân sự ở các vị trí chủ chốt tuy được đưa ra trong Hội nghị Trung ương 2 thảo luận, nhưng hầu như gần 200 uỷ viên trung ương đă chỉ biết gật đầu với đề án nhân sự do một vài người có quyền lực đă soạn sẵn. Trong khi đại sứ Trung quốc Tôn Quốc Tường đă biết tỏng ai đi, ai ở, ai lên th́ toàn đảng và toàn dân vẫn mù tịt!
Cách tổ chức và tiến hành Hội nghị Trung ương 2 không có ǵ lạ so với trước. V́ trong Đảng CSVN từ trước tới nay, cũng như trong các chế độ độc tài toàn trị khác, đại đa số các Ủỷ viên trung ương thường thuộc phe nắm quyền lực mạnh nhất trong Bộ chính trị. Những người này thường nhân danh nguyên tắc tổ chức “tập trung dân chủ“ và „tập thể lănh đạo“ để độc quyền và đi tới lạm dụng. Nhưng khi theo dơi sinh hoạt trong Trung ương đảng trong các năm gần đây th́ mức độ lạm dụng và mạo nhận Trung ương đảng đang có chiều hướng gia tăng và tốc độ cũng đang diễn ra thường xuyên hơn, đặc biệt từ thời Nguyễn Phú Trọng trở thành người có quyền lực lớn. Tại sao ông Trọng phải sử dụng mánh lới như thế?
Mặc dù đă ngồi trong Bộ chính trị và giữ nhiều chức vụ quan trọng hơn 10 năm qua nhưng Nguyễn Phú Trọng không tạo được thành tích đặc biệt nào cho đảng, cũng không có uy tín với nhân dân như Trường Chinh hay Lê Duẩn trước đây. Nhưng ông Trọng vẫn nhẩy lên làm Tổng bí thư, việc này không phải do tư cách đạo đức và năng lực, mà phần chính là do các mánh lới và thủ đoạn mua bán quyền lực và lập vây cánh, một sở trường đặc biệt của ông ta. Kết quả rất thấp được bầu vào Bộ chính trị trong Đại hội 11 vừa qua cho thấy, Nguyễn Phú Trọng cũng không được ḷng đa số đảng viên. (Tại Đại hội 11 trong số 9 Uỷ viên Bộ chính trị khoá 10 được bầu lại vào Bộ chính trị khoá 11 th́ Nguyễn Phú Trọng đứng thứ 8. Nghĩa là rất có nhiều người trong số 1300 đại biểu đă không tín nhiệm Nguyễn Phú Trọng). Trong nhân dân và nhất là các giới trí thức và chuyên viên có cái nh́n chung, từ khi làm Bí thư thành uỷ Hà nội đầu thập niên vừa qua, Chủ tịch Hội đồng lí luận Trung ương, Chủ tịch Quốc hội khoá 12 và hiện nay làm Tổng bí thư, Nguyễn Phú Trọng được coi là người cực ḱ bảo thủ và thần phục Bắc kinh. Cho nên Nguyễn Phú Trọng không được kính nể.
Nguyễn Phú Trọng hiểu rơ vị thế chính trị khó khăn này nên thường sử dụng các thủ đoạn như dân chủ giả vờ đối với bên ngoài, nhưng bên trong mua vây cánh và đứng đằng sau „tập trung dân chủ“, „tập thể lănh đạo“ để ra các quyết định được gọi là „Kết luận của Bộ chính trị“ để lẩn tránh trách nhiệm cá nhân của ḿnh,, hoặc để cấm không cho Trung ương đảng và Quốc hội được bàn tới các vấn đề nguy hại cho vị thế chính trị của ông và vây cánh!
Một số sự kiện nổi bật nhất về các thủ đoạn lèo lái quyền lực của Nguyễn Phú Trọng trong hơn hai năm gần đây:
1.Trong vụ để cho Trung quốc khai thác Bauxit ở Tây nguyên: Đầu năm 2009 Nguyễn Phú Trọng và vây cánh đă cho tổ chức hội thảo khoa học mời các chuyên viên và trí thức góp ư kiến để tỏ ta biết lắng nghe và sau đó c̣n để cho Quốc hội thảo luận. Nhưng khi Đại tướng Vơ Nguyên Giáp, đại thần cuối cùng c̣n sống của chế độ, gửi ba thư liên tiếp cho nhóm cầm đầu nêu ra những nguy hiểm về an ninh quốc pḥng cũng như môi trường và đ̣i phải huỷ bỏ và khi ấy chính Nguyễn Tấn Dũng khi thăm tướng Giáp đă hứa:„Chính phủ xin tiếp thu ư kiến của Đại tướng.“ Nhiều chuyên viên và trí thức cũng công khai chống đối kế hoạch này. V́ thế cuối cùng Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng và một số người có quyền lực đă ngạo mạn bắt Bộ chính trị ra „Kết luận của Bộ chính trị“ ngày 24.4.2009 để ngang ngược tiếp tục thực hiện dự án cho Trung quốc khai thác Bauxite ở Tây ngyên và cấm không cho báo chí bàn tới đề tài này nữa!
2. Trong vụ tập đoàn Vinashin 2010: Trước hết giữa năm 2010 Bộ chính trị công bố kết quả điều tra xác nhận là Vinashin đă gây ra món nợ khủng khiếp cho ngân sách quốc gia là trên 86.000 tỉ đồng (4,5 tỉ USD) và cũng nói rơ sẽ xét xử nghiêm túc các người có trách nhiệm. Sau đó Nguyễn Phú Trọng với tư cách là Chủ tịch Quốc hội c̣n ép Nguyễn Tấn Dũng phải ra điều trần trước Quốc hội nh́n nhận trách nhiệm cá nhân. Cách làm rất đ́nh đám của Nguyễn Phú Trọng là để mua chuộc dư luận, đồng thời để chặn đối thủ chính trị trong đảng ra tranh chức Tổng bí thư trước Đại hội 11. Nhưng chỉ vài tuần sau các phe trong Bộ chính trị đă họp mật và thoả thuận ngầm với nhau qua “Kết luận của Bộ chính trị“ ngày 8.11.2010 tự tha bổng cho nhau để đổi lấy ghế Tổng bí thư, Thủ tướng, Chủ tịch nước và Chủ tịch Quốc hội…
Tại Hội nghị Trung ương 2 vài ngày trước đây thủ đoạn này lại được Nguyễn Phú Trọng sử dụng rất bài bản. Nguyễn Phú Trọng đă nhân danh là Bộ chính trị đă có các quyết định về t́nh h́nh biển Đông và không cho Trung ương đảng bàn tới; đă dựng lên các „định hướng“ để nhốt Quốc hội chỉ được sửa đổi Hiến pháp theo ư riêng một vài người; cả đến các nhân sự chủ chốt cũng đang lọt vào tay một số người bất tài vô đức và cực ḱ tham nhũng thao túng!
T́nh trạng này đang đẩy đất nước trước nguy cơ nhiều mặt từ phương Bắc, không chỉ đang xâm lấn công khai trên biển Đông mà c̣n đang thâm nhập vào các cơ quan cao nhất và lũng đoạn chính trị, kinh tế VN! Đúng như nhận định sắc bén của các trí thức hàng đầu trong nước trong “Kiến nghị về bảo vệ và phát triển đất nước trong t́nh h́nh hiện nay“:
“Mặt trận nguy hiểm nhất đối với nước ta mà Trung Quốc muốn dồn quyền lực và ảnh hưởng để thực hiện, đó là: thâm nhập, lũng đoạn mọi mặt đời sống kinh tế, chính trị, văn hóa của nước ta. Đó là mặt trận vừa uy hiếp vừa dụ dỗ nước ta nhân danh cùng nhau ǵn giữ ư thức hệ xă hội chủ nghĩa, gây chia rẽ giữa nhân dân ta và chế độ chính trị của đất nước, vừa lũng đoạn nội bộ lănh đạo nước ta, làm suy yếu khối đoàn kết thống nhất của dân tộc ta, làm giảm sút khả năng ǵn giữ an ninh và quốc pḥng của nước ta. Đánh thắng nước ta trên mặt trận nguy hiểm nhất này, Trung Quốc sẽ đánh thắng tất cả!“
Các trí thức ở trong nước đă nhận định rất rơ ngoại thù và nội thù hiện nay của dân tộc ta!
Nội thù của Đảng và nhân dân không xa lạ. Đây chính là những người đang lèo lái Hội nghị Trung ương 2 theo ư đồ riêng, cố t́nh bưng bít việc họ đang muốn tiếp tục cột chặt đất nước với thù ngoài, cản trở nhân dân muốn có một Hiến pháp mới thực sự dân chủ và phù hợp với thời đại. Họ chỉ lo giữ ghế, chia phần trong ở các chức then chốt và béo bở; trong nước th́ đàn áp nhân dân, nhưng lại cúi đầu trước phương Bắc! Thái độ và tư cách này đă được chính Nguyễn Phú Trọng xác nhận mới đây, khi ông rất hănh diện và kính nể Hồ Cẩm Đào đă cử „đặc phái viên“ sang chúc mừng việc được bầu làm Tổng bí thư:
“Chưa bao giờ ngay sau Đại hội, một số đảng anh em như… Đảng Cộng sản Trung quốc cử đặc phái viên của Tổng bí thư, Chủ tịch nước sang gặp Tổng bí thư ta để trực tiếp chúc mừng thành công của Đại hội”!
Một người tự cúi rạp ḿnh trước thủ lănh của ngoại thù như thế, làm nhục danh dự Tổ quốc, bất lực không bảo vệ được chủ quyền và toàn vẹn lănh thổ th́ có đủ tư cách lănh đạo một dân tộc anh hùng như VN không?
© Âu Dương Thệ
© Đàn Chim Việt