|
R10 Vô Địch Thiên Hạ
Join Date: Dec 2006
Posts: 88,250
Thanks: 11
Thanked 3,751 Times in 3,090 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 8 Post(s)
Rep Power: 109
|
III. Những chặng đường phát triển
Phát triển vừa là một quá tŕnh, vừa là một trạng thái. Phát triển là trạng thái khi con người xem xét nó ở những thời điểm nhất định, c̣n tự nó là một quá tŕnh. Phát triển luôn luôn là một quá tŕnh liên tục bao gồm những chặng khác nhau với các nội dung khác nhau. Tôi cho rằng có hai chặng đường phát triển mà bất kỳ ai, bất kỳ dân tộc nào cũng cần phải ư thức được. Chặng đầu tiên là chặng đi từ tiền con người trở thành con người và chặng thứ hai là phát triển con người. Nghiên cứu sự phát triển qua hai chặng đó là nghiên cứu con người với những năng lực mở rộng phù hợp với đ̣i hỏi của thời đại.
Như tôi đă nói, con người chính là mục tiêu của sự phát triển. V́ thế, ở chặng thứ nhất, phải làm thế nào để mỗi người đạt được các tiêu chuẩn con người. Đấy là vấn đề lớn của mọi thời đại. Là con người theo đúng nghĩa rất quan trọng v́ phải là con người mới có tâm lư con người, mới có nhân cách. Nhân cách con người chỉ h́nh thành sau khi con người có tự do, tự do như cái vốn ban đầu để tiền con người trở thành con người, nếu con người chưa biết tự do, chưa được hưởng hạnh phúc mà tự do đem lại th́ không có kinh nghiệm đi t́m và cũng không biết cái ḿnh cần t́m là tự do. Hiện nay, hơn một nửa nhân loại vẫn chưa có cuộc sống của con người theo đúng nghĩa. Đó là những con người nghèo khổ, khu trú, lạc hậu và chậm phát triển, bản thân họ chưa được giải phóng. Do vậy, chặng thứ nhất của quá tŕnh phát triển là phải trả lại cho con người những điều kiện phát triển, mà điều kiện ban đầu, điều kiện tiên quyết, điều kiện sống c̣n của quá tŕnh này chính là tự do.
Sang đến chặng thứ hai, sự phát triển không c̣n đơn thuần là giải phóng con người, đem lại tự do cho con người mà là phát triển con người. Trong việc phát triển con người th́ phát triển năng lực con người là quan trọng nhất. Các năng lực của con người không c̣n phù hợp với đ̣i hỏi của thời đại là năng lực chậm phát triển. Năng lực ấy không bán được, không đổi được, không tạo ra được thành tựu. Rất nhiều người không phù hợp và luôn luôn lạc hậu so với thời đại mà họ tồn tại. Chính sự lạc hậu so với những điều kiện của thời đại mà con người tồn tại tạo ra nỗi bất hạnh chủ yếu của con người. Do vậy, phát triển con người là làm cho con người có những năng lực phù hợp với đ̣i hỏi của thời đại. Phát triển năng lực con người là một công việc bao gồm nhiều bước.
Thứ nhất, cần phải tạo ra một xă hội tự do. Chỉ có xă hội tự do mới tạo ra cơ hội va đập (tôi chưa nói đến cơ hội có công ăn việc làm, cơ hội thành công), sự va đập làm cho mỗi một cá thể thức tỉnh về sự không tương thích của các khả năng của ḿnh. Nếu không có những cơ hội va đập, con người sẽ thiếu năng lực để nhận biết, để đánh giá, để so sánh hay nói cách khác, con người thiếu kinh nghiệm hành động. Sự thiếu tự do của con người tạo ra sự thiếu hụt các năng lực phù hợp với đ̣i hỏi của thời đại và làm cho con người không phát hiện ra sự chậm phát triển của năng lực của ḿnh.
Thứ hai, cần phải có một thể chế dân chủ. Cũng có những con người tự đào tạo ḿnh, tự đầu tư cho ḿnh nhưng ở một thể chế không dân chủ th́ trạng thái tự do ấy chỉ là trạng thái nhất thời, không ổn định. Sự không ổn định ấy tạo ra sự lệch pha nào đó trong nhận thức, trong việc cấu tạo kinh nghiệm của con người. Cho nên người ta cần dân chủ để đảm bảo cho tự do ổn định. Tất nhiên, khi đă có tự do, dân chủ th́ không phải đương nhiên chúng ta sẽ có hạnh phúc, v́ tự do, dân chủ chỉ tạo ra cơ hội chứ không tạo ra thành tựu. Thành tựu là sự kết hợp giữa cơ hội và sự đúng đắn của con người.
Trong các chặng đường phát triển ấy, như ở trên đă nói, b́nh tĩnh là điều kiện cần và đủ để con người lợi dụng được tất cả các yếu tố, kể cả yếu tố đột phá. Người ta luôn luôn cần các yếu tố đột phá. Yếu tố đột phá đôi lúc là những yếu tố xuất hiện một cách ngẫu nhiên, từ bên ngoài, một cách khách quan đối với các tiến tŕnh. Nhưng đôi lúc nó xuất hiện ngay trong lực lượng, trong các chủ thể của tiến tŕnh. Đối với một con chim, yếu tố chủ thể của sự bay của nó là đôi cánh, nhưng yếu tố khách thể, yếu tố bên ngoài của sự bay của nó là gió. Thông thường, nó tận dụng gió để đỡ mỏi cánh, nhưng đến chỗ lặng gió th́ nó phải tạo ra những sự đột phá mang chất lượng chủ quan từ trong đôi cánh của chính ḿnh để đi qua những chặng hay là những chướng ngại vật. Như vậy, trước đó, đôi cánh được chỉ đạo bởi một bộ năo thông minh là không lăng phí năng lượng khi có gió, tức là biết tận dụng gió, hay là không bay ngược gió. Con người phải thường xuyên phát hiện ra các yếu tố đột phá. Yếu tố đột phá nằm ở trong chính ḿnh là nội lực, yếu tố đột phá nằm ở ngoài ḿnh là yếu tố khách quan. Cả hai yếu tố ấy đều cùng tồn tại trong một tiến tŕnh phát triển. Con người cần phải phát hiện được những yếu tố như vậy và phối hợp sử dụng chúng theo một công nghệ nào đó để tạo ra hiệu quả lớn nhất.
Trong tiến tŕnh phát triển tự nhiên của con người có cả những cách thức tạo ra bước nhảy. Tuy nhiên, giải pháp ấy chứa trong nó đầy rủi ro, cho nên sự đột phá cần phải được điều chỉnh bởi những lực lượng cực kỳ thông thái và mạnh mẽ. Chúng ta phải biết hồi sinh lại các yếu tố ḿnh đă đốt cháy để tạo ra sự đột phá, chúng ta phải biết dự trữ những năng lượng cho thời điểm sau đột phá để tiến tŕnh phát triển được b́nh thường. Đột phá là một tác động chủ quan, đột phá chính là cải cách. Các nguyên lư của đột phá chính là nguyên lư của các cuộc cải cách. V́ thế, các cuộc cải cách đều phải được thiết kế một cách cẩn thận như nguyên lư mà tôi đă viết trong quyển “Cải cách và Sự phát triển”, trong đó có xác định độ thấm của các chính sách vĩ mô, xác định điểm dừng của những tác động chủ quan đến tiến tŕnh tự nhiên như thế nào là hợp lư, tức là con người có thái độ thận trọng trong tiến tŕnh thực hiện những cú đột phá của đời sống phát triển tự nhiên. Làm cho ngoại lực xuất hiện như những yếu tố đột phá giữa đời sống phát triển là do sự chỉ đạo của năng lực tư duy, đó chính là nội lực. Chính phần cao quư nhất, phần tinh khôn nhất của nội lực hướng dẫn quá tŕnh sử dụng những năng lực bên ngoài để tạo ra sự đột phá. Hơn nữa, tất cả các sự vật phát triển không phải là bằng các yếu tố bên trong mà bằng sự hội nhập với yếu tố bên ngoài. Mở rộng không gian bên trong để chứa đựng các yếu tố thâm nhập từ bên ngoài chính là bí quyết của sự phát triển. Phát triển về số lượng và phát triển về chất lượng, hay là cân đối giữa chất lượng và số lượng trong quá tŕnh phát triển, đó là kết quả của trí tuệ. Trí tuệ bao giờ cũng là nội lực, tức là mỗi chủ thể đều phải có năng lực phân loại những thứ mà ḿnh kết nạp vào trong đời sống của ḿnh để tạo ra sự phát triển của chính ḿnh.
Như vậy, quá tŕnh phát triển của con người tối thiểu phải có hai giai đoạn, giai đoạn phấn đấu để trở thành con người và giai đoạn phấn đấu để trở thành con người phù hợp với đ̣i hỏi của thời đại.
Chặng đầu tiên và quan trọng hơn cả của cuộc đấu tranh v́ con người là đưa tiền con người trở thành con người. Chặng thứ hai là trang bị cho con người những năng lực phát triển theo khuynh hướng mở để con người luôn luôn tương thích hay thỏa măn đ̣i hỏi của thời đại. Sự thỏa măn các đ̣i hỏi của thời đại chính là giải phóng con người ra khỏi nỗi bất hạnh của ḿnh. Đó vừa là hai công đoạn rất cơ bản trong quá tŕnh đấu tranh để giải phóng mỗi một con người, vừa là hai chặng của tiến tŕnh phát triển chung của cả nhân loại.
Con người đă nhận ra sự cần thiết phải tiến hành chặng đầu tiên là giải phóng ḿnh khỏi trạng thái tiền con người nhưng chưa thành công trên phạm vi toàn cầu. Con người đă từng nhận được tự do nhưng đó là những biến dạng của tự do, là tự do hạn chế, tự do vất vả và tự do sai lạc. Tự do hạn chế có nghĩa là cái tất yếu chỉ được nhận thức rất giới hạn chứ con người chưa thực sự sở hữu một không gian tự do bên trong. Tự do vất vả là sự thiếu tự do trong trạng thái không b́nh đẳng giữa con người với con người. C̣n tự do sai lạc là thứ tự do mà con người tưởng rằng ḿnh có nhưng thực ra, con người không thực sự tự do.
Có thể nói, ba lần thất bại của con người khi đi t́m tự do đánh dấu sự khép lại chặng đường đầu tiên trong tiến tŕnh phát triển. Mở đầu cho chặng đường thứ hai chính là toàn cầu hoá. Toàn cầu hoá là xu thế chung lớn nhất từ trước tới nay, nó mở ra cơ hội khổng lồ cho con người t́m lại tự do và biến khát vọng phát triển thành sự thực. Con người trong thời đại toàn cầu hoá phải là con người phát triển, hơn thế phải phát triển toàn diện v́ đó là đ̣i hỏi của thế giới hiện đại, của kỷ nguyên phát triển khoa học công nghệ, của sự hợp tác và cùng phát triển.
Toàn cầu hoá là cơ hội để con người so sánh với nhau và thấy được nỗi bất hạnh của việc không thành người, nỗi bất hạnh của việc con người không thỏa măn những đ̣i hỏi của thời đại. Các đ̣i hỏi của thời đại thể hiện tập trung ở những tiêu chuẩn về tự do và hạnh phúc của con người. Đó chính là nội dung của khái niệm phát triển trong thời đại ngày nay.
Nguồn: Bùi Quang Minh Facebook
|