View Single Post
Old 09-27-2011   #2
saigon75
R10 Vô Địch Thiên Hạ
 
saigon75's Avatar
 
Join Date: Dec 2006
Posts: 54,629
Thanks: 1,521
Thanked 4,892 Times in 1,268 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 73
saigon75 Reputation Uy Tín Level 2saigon75 Reputation Uy Tín Level 2saigon75 Reputation Uy Tín Level 2saigon75 Reputation Uy Tín Level 2saigon75 Reputation Uy Tín Level 2saigon75 Reputation Uy Tín Level 2
Default

NV: Như vậy, nguyên nhân đầu tiên hướng các em đến con đường băng đảng phạm pháp bắt nguồn từ sự áp đặt của cha mẹ, của gia đ́nh?

Luật Sư Andrew Đỗ: Một thông điệp mà phụ huynh cần biết là ở Mỹ này, giỏi cách ǵ, bằng nghề ǵ, cũng có thể làm ra tiền được hết. Không nhất thiết phải vào trường đại học th́ mới là giỏi và mới có thể kiếm tiền.

Muốn nói đến chuyện giúp cho các em tránh qua những vấn đề băng đảng trước hết phải thay đổi suy nghĩ của phụ huynh. Đừng nghĩ đến giải pháp con ḿnh phải học điểm A hay nó phải lên đại học th́ nó mới thành công. Đây là những suy nghĩ đă lỗi thời lắm rồi. Ở Việt Nam th́ suy nghĩ đó có thể đúng nhưng qua Mỹ th́ hoàn toàn không đúng. Nhưng điều đáng buồn là phụ huynh cứ giữ nếp nghĩ đó.

Ḿnh phải biết tội nghiệp cho các em. Nếu phụ huynh không thông cảm cho đời sống hằng ngày của nó, cho sự cô đơn, cho những vấn đề hằng ngày nó phải đối diện ở trường lớp, bạn bè th́ sẽ không thể nào giúp được nó, nhất là với con trai.

Suy nghĩ của tôi là ba má ḿnh ích kỷ lắm. Nói sự thật nghe thật buồn nhưng mà họ ích kỷ, họ chỉ biết nghĩ về họ thôi.

Nếu họ ngồi xuống thành thật với nhau th́ hăy tự hỏi trong một ngày, họ dùng bao nhiêu th́ giờ cho con của họ, bao nhiêu phút để suy nghĩ về đời sống của các con ḿnh? Đợi đến lúc con phạm tội họ lo lắng th́ ḿnh không tính, v́ lúc đó quá trễ rồi. C̣n trước đó, có bao giờ họ ngồi xuống thắc mắc ḿnh cần làm ǵ cho con ḿnh sống vui hơn, phải làm cái này làm cái kia cho con? Hay là lúc nào cũng chỉ đ̣i hỏi, “ba mẹ muốn con học giỏi, ba mẹ muốn con làm thế này làm thế kia.”

Quay đi quay lại lúc nào cũng thấy tranh đấu cái này tranh đấu cái nọ, rồi đi biểu t́nh này nọ rồi ngồi xuống nói chuyện ǵ không đâu. Chính cái ích kỷ đó làm cho con cháu ḿnh bị thiệt tḥi quá nhiều.

Trong tất cả các nhóm mà tôi đă làm việc, dù là Á Đông, Nhật, Tàu, Việt, Thái,... điều buồn nhất để nói là nhóm có nhiều khó khăn nhất trong việc xâm nhập vào đời sống của người bản xứ là Việt Nam, khó khăn hơn c̣n hơn cả Cambodia, hơn tất cả các sắc dân khác. Đương nhiên bao giờ cũng có người làm được, nhưng trong tổng thể, cơ hội gặp người Ấn Độ, người Thái Lan làm được th́ nhiều hơn là người Việt Nam.

Hăy focus vào trẻ em th́ sẽ thay đổi được đời sống của nhiều trẻ em lắm.



“Một thông điệp mà phụ huynh cần biết là ở Mỹ này, giỏi cách ǵ, bằng nghề ǵ, cũng có thể làm ra tiền được hết.” Luật Sư Andrew Đỗ.



NV: Nói một cách cụ thể hơn, theo luật sư, phụ huynh cần làm ǵ để hướng con ḿnh tránh xa cạm bẫy của băng đảng?

Luật Sư Andrew Đỗ: Theo tôi, điều giúp cho các em nhiều nhất chính là thông điệp này: “Con cứ làm cái ǵ mà con có thể phát triển sự đam mê của con, cái ǵ làm cho con vui mà con nghĩ là con thành công được th́ cứ việc làm. Nên biết, nếu con không thành công, vẫn có bố mẹ ở đây giúp con.”

Hăy cho con ḿnh sự bảo đảm th́ khi đó nó sẽ tiến tới. Đừng làm cho nó nghĩ rằng nó “phải thành công, phải thành công.” Đừng mang chuyện con người khác làm được cái này làm được cái kia về so sánh với con ḿnh. Đừng tạo ra một viễn ảnh, một mặt bằng mà con ḿnh không bao giờ đạt tới được.

Với thế hệ cha mẹ qua đây cực khổ nhưng cái cực khổ đó chỉ có khổ về vật chất. Không ai nh́n họ hồi qua đây khi đă ngoài bốn mươi tuổi mà hỏi “năm tới ông sẽ trở thành bác sĩ hay ông sẽ đạt được cái này cái kia,” hay ít ra họ cũng trải qua thời gian thơ mộng ở Việt Nam rồi.

C̣n nh́n chung quanh đời sống của một đứa trẻ ở đây th́ sao? Cái tuổi 12, 13, 14 hồi xưa cha mẹ không phải tự hỏi “tôi nói tiếng Anh hay tiếng Việt có cái giọng ngọng không? Tôi trông có giống người khác không hay người khác có chấp nhận tôi không?” Nhưng đó là sự lo lắng mà các em đang mang. Ngay cả là người Việt Nam với nhau, nhưng mà Vietnamese của người này cũng khác người kia, hay nói ngược lại Americanize của đứa kia cũng khác đứa nọ. Thành ra thực sự các em có t́m được sự cảm thông không? Không có.

Hăy hiểu nỗi cô đơn mà những đứa con ḿnh có khi nó đến trường và ra ngoài xă hội. Hăy thực sự hiểu và thông cảm cho những điều mà các em phải tranh đấu mỗi ngày không hề dễ dàng chút nào hết.

Làm sao để nó thấy nó thuộc về xă hội này khi mà trường có những sport event, social event,... mà chưa bao giờ bố mẹ đưa nó đến tham dự, hay nó đứng lủi thủi trong một góc v́ những tụi khác không chơi với nó?

Hăy tập trung vào các em th́ sẽ thay đổi được đời sống của các em nhiều lắm. Khi đời sống các em vui vẻ, hạnh phúc hơn th́ nó sẽ tránh được những chuyện như tham gia băng đảng.

Cộng đồng phải thay đổi

NV: C̣n trách nhiệm của cộng đồng đối với các em th́ sao, theo luật sư?

Luật Sư Andrew Đỗ: Cái buồn của tôi là không ai nói lên rằng các em rất tội nghiệp v́ bị bao bọc trong suy nghĩ phải học giỏi th́ mới thành công, mới có cuộc sống giàu có, và giàu có th́ mới hạnh phúc.

Cộng đồng ḿnh phải tự hỏi là những thông điệp như thế mà ḿnh cứ nhồi vào đầu các em th́ có công bằng cho các em không? Có đúng cho các em không?

Tôi tự hỏi có bao nhiêu bác sĩ, triệu phú quanh đây có hạnh phúc?

Thành ra các em bị lúng túng, bối rối lắm. Tại sao vậy? Các em nh́n quanh cộng đồng ḿnh và tự hỏi có bao nhiêu người lương thiện? Những người có trách nhiệm trong cộng đồng như bác sĩ, luật sư, những người lănh đạo, những người được gọi là “role model” hăy tự hỏi họ có là tấm gương tốt cho các em không với lối làm ăn của họ, lối làm việc của họ? Nó tạo cho các em có cái nh́n “respectful of the law” hay luật chỉ là cách để họ t́m cách đi ṿng kiếm lợi cho ḿnh mà thôi?

Tất nhiên có những người lương thiện, nhưng cái tiếc của ḿnh là những người đó không được nh́n thấy.

Các em bị một rào cản trong suy nghĩ là chỉ có những ai có tiền mới tạo được thành công, chứ không phải là anh có đạt được hết khả năng tiềm lực của ḿnh không, có đạt được hạnh phúc trong cuộc sống hằng ngày không, anh có biết giúp đỡ người khác không.

Đừng đánh giá đứa trẻ qua những điều như có học đại học không, có tốt nghiệp không, mà phải hỏi đầu tiên nó có phải là người xấu hay không. Đó là mục tiêu mà cộng đồng ḿnh cần nghĩ tới. Các em phải là người tốt trước, rồi sau đó sẽ t́m thấy một nghề nghiệp nào đó thích hợp với nó th́ các em đặt hết khả năng của ḿnh vào đó th́ các em sẽ thành công.

Cách nh́n của cộng đồng ḿnh c̣n rất giới hạn. Phải mở rộng tầm mắt, tầm nh́n sẽ thấy xă hội này có rất nhiều cơ hội dành cho mọi người. Trong xă hội này, khi ḿnh đă do good job, cho dù bất cứ công việc ǵ th́ đều có thể kiếm tiền được hết, không có job nào ḿnh làm tốt mà ḿnh không thể kiếm tiền được hết. Ngay cả nghề nails.

Phải làm sao cho những đứa trẻ hiểu được rằng cộng đồng này hiểu được những nỗi cô đơn, những nỗi khó khăn của nó, cảm thông với nó, nó không có một ḿnh. Đôi khi chỉ cần có người thông cảm với ḿnh là ḿnh đă có thể đi xa lắm, bởi nó cho ḿnh khả năng vượt qua sự thách thức của cuộc sống.

* NV: Xin cám ơn Luật sư đă dànhcho Người Việt cuộc phỏng vấn này!

_____
Liên lạc tác giả: NgocLan@nguoi-viet.com

saigon75_is_offline  
 
Page generated in 0.04447 seconds with 9 queries