Thế thì cứ viết khen toàn bộ lãnh đạo của ta cần kiệm liêm chính, nhà lãnh đạo nào cũng nghèo khổ ăn bữa sáng lo bữa tối là được xoa đầu khen ngoan ngay đấy thằng phóng tinh viên à. Còn nhớ khi phong trào họp phê và tự phê lên cao, trong một buổi họp như vậy, già hồ làm bộ hỏi có ai phê bình mình không. Một đồng chí lãnh đạo đứng lên đề nghị phê bình làm cả hội trường xanh mặt. Đồng chí ấy phê bình già hồ như sau: "Tôi phê bình bác lo việc nước đến nỗi quên ăn quên ngủ, mất sức khỏe. Đề nghị bác phải giữ gìn sức khỏe nhiều hơn nữa". Cả hội trường nhao nhao lên tán thành và đứa nào cũng tiếc là sao mình không biết phê bình như vậy. Cứ vậy mà làm nhé. Đời đứa nào không thích được nâng bi.
|