View Single Post
Old 06-26-2013   #2
Hanna
R10 Vô Địch Thiên Hạ
 
Hanna's Avatar
 
Join Date: Dec 2006
Posts: 88,250
Thanks: 11
Thanked 3,751 Times in 3,090 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 8 Post(s)
Rep Power: 109
Hanna Reputation Uy Tín Level 8
Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8
Default

“Chúng tôi những người trẻ nh́n thế giới ngày nay khác với những người lớn tuổi hơn”, một nữ trợ tá quản lư 25 tuổi ở Thượng Hải nói với chúng tôi. Các thế hệ sinh ra trong những năm 1980 và 90 không có sự so sánh với trước đây. Những ǵ mà người ta kể cho chúng tôi nghe về nghèo đói giống như truyện cổ tích đối với chúng tôi. Chúng tôi đă lớn lên trong thời kỳ tăng trưởng kinh tế. Đối với chúng tôi đó là một sự tự nhiên, khi mức sống được cải thiện liên tục. Chính phủ phải lo cho điều đó. Đó là nhiệm vụ của họ. Họ có trách nhiệm phải làm việc đó, và v́ vậy mà không có cớ ǵ để luôn nhấn mạnh rằng ngày nay chúng tôi có được tốt hơn nhiều. Không phải quá khứ là thước đo của chúng tôi, mà là hiện tại và tương lai. Và ngoài ra th́ cũng chẳng hề đúng đâu, rằng tất cả đă tốt hơn. Nếu người ta nh́n cho kỹ th́ trong nhiều lĩnh vực đă trở nên xấu đi, ví dụ như tất những ǵ về sự bất cân bằng giữa giàu và nghèo. Những khác biệt như vậy về cơ bản là bất thường và chứng tỏ chính phủ vô trách nhiệm và bất tài. Đó phải là trách nhiệm của các lănh tụ chính trị, làm một cái ǵ đó cho những người không tự ḿnh phát triển được. Chính phủ phải đưa cho họ cơ hội, việc làm và an sinh xă hội.”

Thế tức là t́nh trạng trong nước ra sao? Ư kiến về điều này hết sức khác nhau. Một giáo sư nổi tiếng của Đại học Thanh Hoa ở Bắc Kinh thật sự là nh́n Trung Quốc giống như một thùng thuốc súng. Mới đây, ông đă nhận định: “Trên thực tế th́ t́nh h́nh đất nước của chúng tôi c̣n tồi tệ hơn là phần lớn người dân nghĩ. Xă hội của chúng tôi lâm trọng bệnh và không có bất cứ hy vọng nào để khỏe mạnh trở lại. Nó đang đứng trước sự sụp đổ.”

Điều ǵ làm cho Trung Quốc mang bệnh? Một thăm ḍ ư kiến mang nó ra ánh sáng và phù hợp với kết quả công cuộc điều tra riêng của chúng tôi. Trong tháng 11 năm 2009, Diễn đàn Nhân dân, một tờ báo, thuộc tờ Nhân dân Nhật báo, phân phát cho 8000 người trong một trăm trường học và học viện một danh sách liệt kê các vấn đề được phỏng đoán là lớn nhất của mười năm tới đây mà người ta có thể đánh dấu vào nhiều vấn đề.

Trên tám mươi phần trăm những người được hỏi nêu sự tham nhũng tràn lan trong giới quan chức và đi cùng qua đó là sự mất tin tưởng trầm trọng vào uy quyền của giới lănh đạo Đảng như là vấn đề lớn nhất trong đất nước họ. Họ c̣n cho rằng tham nhũng sẽ c̣n tồi tệ hơn trong ṿng mười năm tới đây.

Cũng trên tám mươi phần trăm cảm thấy bất an về hố sâu ngày càng tăng giữa nghèo và giàu và xuất phát từ đó là nỗi lo sợ trước những cuộc nổi dậy và bạo động.

Trên sáu mươi phần trăm đưa ra các xung đột với giới quan chức trong Đảng ở các đơn vị quản lư địa phương như là mầm mống đáng lo ngại cho sự căm phẫn và nổi loạn. Bởi giới quan chức tham lam và vô lương tâm mà đă xảy ra nhiều sự bất công cho tới mức ngày nay người dân tự hỏi rằng thật ra th́ Đảng phục vụ cho ai. Niềm tin tưởng vào Đảng Cộng sản đă bị lay động mạnh. Người ta không c̣n tin vào những người đại diện cho nó nữa.

Cũng trên sáu mươi phần trăm lo ngại v́ giá bất động sản quá cao, khiến cho việc mua hộ ở là điều không thể đối với những người có thu nhập thấp. Người giàu do thiếu những khả năng đầu cơ khác nên đă mua hộ ở và mong cho nhà tăng giá, điều đă đẩy giá cả lên cao.

Trên sáu mươi phần trăm phàn nàn về sự suy thoái khủng khiếp của giá trị và đạo lư. Con người c̣n ở đâu khi tiền bạc là thước đo của tất cả mọi thứ? Các giá trị xưa cũ của xă hội chịu nhiều ảnh hưởng đạo Khổng đă không được chuyển giao tiếp. Chúng đă bị phá hủy từ lâu rồi. Các giá trị cách mạng Mác-Lê đánh kính trọng, những cái mà các người cha đẻ của cuộc cách mạng đă tuyên truyền khi họ bước ra để xây dựng một xă hội hài ḥa, công bằng, đă lộ h́nh như những lớp vỏ bọc trống rỗng bằng từ ngữ mà dấu ḿnh ở sau đó là sự ích kỷ và tranh giành quyền lực. Ngày nay, người ta không c̣n có thể tin tưởng một ai được nữa. Quá nhiều điều sai đă được tiếp tục truyền đi như sự thật. Không c̣n có đức tính tốt nữa.

Đối với trên năm mươi phần trăm, các cải cách chính trị diễn ra một cách quá ngần ngừ. Người dân thất vọng, v́ mong muốn dân chủ hóa từng bước của họ đă không được hiện thực. Cũng từng ấy người được hỏi lo ngại về ô nhiễm và phá hủy môi trường.

Trên bốn mươi phần trăm phàn nàn về việc chăm sóc không tốt cho những người già và về nạn thất nghiệp trong số những người trẻ tuồi vừa tốt nghiệp đại học.

Không được nêu ra trên danh sách này là vấn đề của nạn thất nghiệp ở vùng nông thôn mà theo ước lượng của các chuyên gia nằm ở khoảng trên hai mươi phần trăm và mang nhiều lực nổ ở trong nó. 230 triệu công nhân di cư đe dọa tính ổn định của thị trường lao động, nếu như tăng trưởng kinh tế rơi xuống dưới tám phần trăm.

Các cải cách kinh tế đă giải phóng nhiều trăm triệu con người ra khỏi cái nghèo trong một thời gian ngắn – một việc chưa từng có. Nhưng vẫn c̣n trên một trăm triệu người sống dưới ranh giới nghèo. Những người này tin vào giới cánh tả mới, những người tuyên truyền cho một sự quay trở lại với các ư tưởng của Mao Trạch Đông. Họ phẫn nộ về những bất công bằng trong xă hội, về sự phân chia sở hữu không đồng đều, và họ mơ ước trở về thời đă qua, khi tất cả c̣n nghèo như nhau. Nếu như theo họ th́ đấu tranh giai cấp và các ư tưởng của Mao sẽ sống lại.

Đối diện với các mâu thuẫn và xung đột này trong đất nước, nhiều người Trung Quốc lo sợ sẽ mất ổn định về chính trị, sợ nổi loạn và lộn xộn. Những người già, đă trải qua cuộc Cách mạng Văn hóa vào cuối những năm 1960, biết rằng khi t́nh trạng không có pháp luật và vô chính phủ thống trị th́ sẽ như thế nào.

Thế tức Trung Quốc thật sự là một thùng thuốc súng? Nh́n theo một cách nào đó th́ đúng là như thế, v́ chất nổ có rất nhiều, và trong ṿng những năm tới đây sẽ thấy được rằng liệu các vấn đề của đất nước này có được làm giảm bớt đi một cách bền vững hay không. Chúng tôi không bi quan, ngay cả khi có nhiều yếu tố chống lại điều này. Chính là những người đó đă để cho chúng tôi tin tưởng sau nhiều cuộc phỏng vấn, rằng người ta sẽ t́m thấy một con đường đi ra khỏi các vấn đề. Sự phát triển của Trung Quốc không bao giờ diễn ra thẳng tắp cả. Nó luôn có những con đường ṿng, thất bại và sửa đổi. Chỉ riêng sáu mươi năm vừa qua là đă đầy những việc đó. Nhưng trong lịch sử dài lâu của họ, người Trung Quốc không bao giờ đánh mất niềm tin vào quốc gia của họ và đă chứng tỏ một tính liên tục, kiên tŕ và sẵn sàng hy sinh có một không hai. Và lần này rồi họ cũng sẽ thành công. Hy vọng của chúng tôi nằm ở số đông những người trẻ tuổi tự tin và được đào tạo tốt. Họ có sức mạnh và ư muốn, để giải quyết các vấn đề của đất nước này.

Yu-Chien Kuan (Quan Ngu Khiêm)

Phan Ba dịch blog
Hanna_is_offline  
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
 
Page generated in 0.04145 seconds with 9 queries