View Single Post
Old 07-11-2013   #30
Nam Long
R4 Cao Thủ Vơ Lâm
 
Nam Long's Avatar
 
Join Date: May 2013
Posts: 622
Thanks: 3
Thanked 159 Times in 113 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 13
Nam Long Reputation Uy Tín Level 1
Default

Tại mặt trận biên giới Tây Bắc Việt Nam từ 1979-1987, đảng CS Việt Nam biết rơ những sự kiện này, nhưng đă im lặng, giấu nhẹm không hề công bố về số phận của những nữ tù binh bị hăm hiếp, quằn quại trên chiến trường, đối mặt với những tên lính vô cảm của Trung Quốc. Ngoài ra, quân đội Trung Quốc đă từng vấy máu tanh, tấn công bệnh xá của Việt Nam, cướp đi những nữ thương binh và cả nữ y tá, chỉ để làm một việc bất nhân hăm hiếp, rồi sau đó thủ tiêu. Quân đội Trung Quốc không thua ǵ thảo khấu, cực kỳ tàn nhẫn. Chúng tôi tiếp tục lên đường, từ xa, ở phía trước lưng núi 221, đă có tiếng cầu cứu quen thuộc "Cứu tôi, cứu tôi", bằng ngôn ngữ Việt, dù biết kêu vô vọng bởi không c̣n ngôn ngữ nào khác, âm ngữ của mẹ Việt bao dung, làm động cơ thôi thúc thành lời, đang vang động trời đất bao la. Tiếng kêu vào không trung tuyệt vọng, hay tiếng kêu cứu trong hy vọng mong manh.

Phát hiện trong tiếng "Cứu tôi, cứu tôi" có âm lượng thân thương, từ xa đă rót vào tai, phản ứng tự nhiên tay làm hiệu nhờ những Hải Âu tiến đến điểm có tiếng âm thanh người Việt Nam. Không sai người nữ chiến binh rơi vào tay lực lượng quỉ râu xanh Trung Quốc, lúc chạm mặt, bọn chúng cả thảy nửa Tiểu đội lật bật mặc quần, và chạy xuống núi, chỉ c̣n lại một tên Hán vẫn lơa lồ chưa kịp mặt quần, đang gọi điện báo, riêng nữ tù binh Việt Nam thân thể x̣a dài dưới đất, thân lết bết khó nhọc, tay túm lấy chiếc váy để che hạ thể, do bệnh xá cấp, ể oải ngồi dậy với tư thế sợ hăi. Tôi hỏi bằng ngôn ngữ mẹ đẻ thân yêu:
– Em, thể nào, cho anh biết, v́ cớ nào lại có mặt ở đây?
Trên khuôn mặt của cô ta, có cả hai nét mặt, vừa mừng, vừa sợ, cô nói:
– Em muốn biết quư anh là ai ?
– Em đừng sợ, ở đây không tiện tỏ hết lời. Em tự nhiên theo các anh th́ may ra sống.
Tôi ra hiệu, nhờ Hải Âu trừng trị tên Hán, không ngờ Hải Âu rút súng ra chuẩn bị bắn, tôi ngăn cản lại kéo Hải Âu ra xa nói nhỏ:
– Anh phải lấy thẻ số quân, tên tuổi, đơn vị, rồi tặng cho y vài cú đạp mạnh, sau đó cài một quả lựu đạn cho nổ máy điện đàm, tiếp theo bắng dưới chân để y chạy thoát, cho y sống sau này sẽ làm nhân chứng tội ác chiến tranh, những tên khả ố này phải treo tội ác lơ lửng trên đầu, không thể tha thức để chúng nó ung dung sống trong trạng thái b́nh an ngoài ṿng pháp luật. Hải Âu có đồng ư phương thức giải quyết này không?
– Vâng, thưa anh, thượng sách, tôi thực hiện theo ư của anh.
Giải quyết nhanh tay, tên Hán chạy mất dạng, chúng tôi lên đường, nói:
– Mời cô em, cùng đi với chúng tôi.
– Thưa, em không thể đi được v́ bên hông trái trúng thương nặng, và bị 6 thằng lính Trung Quốc hăm hiếp hơn 3 giờ liền, em không c̣n sức để đứng lên, các anh cứ đi, em chết ở đây cũng toại nguyện lắm rồi, và tạc dạ nhớ ơn của quư anh cứu sống, em xin cúi đầu bái tạ ân nhân cứu mạnh, đa tạ quư anh.
Cô ấy vái lạy như tế sao, như người lên "đồng cô" tại Điện Ḥn Chén, đối diện lăng Vua Minh Mang, Huế. Vội vă đỡ cô ấy, nói:
– Chúng tôi xin cô đừng xá nữa.
Cùng lúc tôi nhờ những Hải Âu thi nhau cơng cô ấy, với sức nặng 50 kư ngoài, không là bao, tuy nhiên đi đường xa có vấn đề, trên đường đi nhân tiện hỏi về thân thế và sự nghiệp của cô ấy:
– Em có thể cho biết quư danh để tiện mồm được không?
– Dạ, em tên Trần Thị M…..thuộc đơn vị E81, F365, QK2. Quân hàm Thiếu úy, bị thương đêm 28/11/1987, sáng 29/11/1987, em bị lính Trung Quốc bắt làm tù binh. Quê quán thị xă Lào Cai, địa chỉ số: 74, đường..........

Đă đi được 1 giờ đường, tôi nhờ Hải Âu DF-1, F138 tiếp sức cơng cô M.....1 giờ nữa đến căn cứ 255 của Sư đoàn 138 thuộc Quân đoàn 46 Trung Quốc. Thấy cô M.....ngủ say, vô tư trên lưng của Hải Âu, có dáng mệt mỏi. Tôi đề nghị Hải Âu:
– Nhờ anh Hải Âu DF-1, F138 đưa cô này đến bệnh xá Quân đoàn 46 để điều trị, khai báo theo thủ tục tù binh, tùy anh ứng biến.
– Vâng, tôi hiểu phải làm thủ tục như thế nào rồi.
– Cũng nhờ anh thường xuyên đến bệnh xá thăm cô ấy, sau đó anh liên lạc với bệnh xá hỏi họ sẽ đưa cô này đến trại tù binh nào, nhớ anh cho tôi biết địa chỉ để đến thăm cô ấy nhé.
– Vâng, đúng thế phải làm thủ tục nhập trại tù binh, theo qui chế chiến tranh.
Cô M....vừa tĩnh dậy hỏi:
– Thưa, quư anh đă đến nơi chưa?
– Chỉ c̣n 5 phút nữa là chúng ta chia tay, anh Hải Âu DF-1, F138 đưa cô đến bệnh xá Quân đoàn 46, c̣n chúng tôi tiếp tục hành tŕnh, sau khi cô ổn định thủ thục tù binh, tôi đến trại thăm cô và những anh em tù binh đồng hương.
Đến đây chúng tôi và cô M..... tạm biệt đi hai hướng, cô M....hỏi:
– Thế th́ anh tên ǵ để báo ân?
– Không tiện sẽ có ngày gặp lại, chào tạm biệt cô M.....
Trên đường đi tôi suy nghĩ nhiều về thân phận làm người phụ nữ Việt Nam quá gian nan, phải tiếp nhận những ngỡ ngàn trong chiến tranh phức tạp. Nhờ tiếp cận mới nhận diện bộ mặt thật của đảng CS Việt Nam và Trung Quốc, nay đă hiện rơ về họ. Chính họ am tường những tội phạm chiến tranh, biết những trường hợp hăm hiếp nữ tù binh, thế nhưng vẫn làm ngơ không can thiệp, trái lại c̣n khuyết khích đối xử tồi bại hơn, xâm phạm tiết hạnh của nữ tù binh, hai đảng CS không hề có cảm giác xấu hổ đối với hai dân tộc, cho đến nay hồ sơ hăm hiếp tù binh vẫn bí mật khép kín. Rơ ràng đảng CS Việt Nam đă đồng lơa trong nội vụ này, và không lên tiếng phản kháng Trung Quốc về sự kiện nữ tù binh Việt Nam bị hăm hiếp. Đảng CS Việt Nam đă để lộ "lề thói" chư hầu, coi như đă hết thuốc chữa trị. Họ sống ung dung, vô trách nhiệm trước dân tộc Việt Nam. Hy vọng một ngày, sự kiện về nữ tù binh Việt Nam được bạch hoá, về mọi hành vi dă man, kinh tởm sẽ có lúc hiển thị, thay lương tâm nhân loại, công bố cáo bạch. Người nữ tù binh Việt Nam c̣n phải chịu đựng quá nhiều nghịch cảnh bi thương khác, như trường hợp nữ tù binh bị hăm hiếp mang thai, giam hăm nơi bệnh xá bí mật, họ bị đem ra trừng phạt bằng phẫu thuật cắt bỏ tứ chi, chôn sống và ức bách. Có những trường hợp bị tiêm thuốc tuyệt tiêu khả năng sinh đẻ! Tại chiến trường Lăo Sơn, CS Trung Quốc đă có sẵn kế hoạch bẩn thỉu vừa hăm hiếp tập thể vừa trừng phát. Có một số nữ tù binh Việt Nam sống không bằng chết, đành quyên sinh để đổi lấy trinh tiết. [2]
Cảnh tượng hăm hiếp không đơn lẻ nhưng được thi hành rộng răi tại chiến trường Lăo Sơn. Trong cuộc chiến biên giới Việt –Trung, cả hai đảng đều có cùng một mẫu số hèn hạ, tạo ra quá nhiều bạo lực, và phủ nhận hành vi tội ác trước hai dân tộc Việt-Hán. Vẫn chưa hết, nữ từ binh Việt Nam gặp phải trăm ngàn hung thủ gian ác Hán bao quanh, chúng muốn sự thống khổ của người phụ nữ Việt Nam kéo dài lê thê suốt cuộc đời bằng những sĩ nhục về tinh thần lẫn thể xác. CS Trung Quốc không những làm ngơ mà lại khuyến khích cho phép binh sĩ chà đạp thân thể của người phụ nữ Việt Nam. Họ Đặng là thủ phạm nhưng không ai có thể quy trách nhiệm lên nhà tổ chức chiến tranh họ Đặng này. Đúng là một bè lũ kư sinh hoại loạn. Họ dùng 107 nữ tù binh Việt Nam làm tṛ giải trí vài lần hăm hiếp tập thể để phục vụ chiến trường.[3]
Nam Long_is_offline  
Quay về trang chủ Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
 
Page generated in 0.06322 seconds with 9 queries