Lên câu vọng cổ đi mấy huynh:
"Trời ơi sư nữ Diệu Thông v́ không có căn tu nên đưa mu cho sư cụ đ.,
Và đêm đêm nút lưỡi giữa sân....chùa."
"Chớ thật ra em đâu phải là kẻ tu hành. Nhớ cái hồi hồ cẩu tặc đau ban khĩ, Diệu Thông phải chạy ngược, chạy xuôi như khĩ mắc bệnh phong. Rồi đến khi hắn hết bệnh ban, lại lan sang bệnh cúm. Diệu Thông ngỡ t́nh yêu mà hắn dành cho Thông là vô tận, nên mới cắt tóc vào chốn thiền môn mà thang thuốc cho hồ. "
|