Thanh ngồi gần đó cũng nói thêm vào:
- Thật là phải cám ơn Trời Phật ... Nói ra th́ xấu hổ nhưng ḿnh mở nhà hàng bán thức ăn mà cứ như là đi ăn xin ăn mày ...
Nam nói:
- Nói thật với hai ông bà là tôi cũng lo giùm cho hai người ... Bọn nhà băng Mỹ chúng nó làm việc lâu lắm, mà chưa chắc là đă có tiền.
Vợ Thanh nói:
- Đồng tiền nắm trước là đồng tiền khôn. Cứ giữ nó đây cái đă, hôm nào nhà băng họ trả tiền th́ ḿnh trả lại cho ông tướng. Ḿnh chẳng muốn giật ai nhưng cũng chẳng muốn ai giật ḿnh.
Bên trong, có tiếng giới thiệu ông tướng lên nói chuyện bằng một giọng Nghệ An đặc sệt và những lời tâng bốc nịnh bợ lố lăng quá đáng. Lại vỗ tay như sấm động rồi tiếng nói của ông tướng bay ra:
- Anh em cựu quân nhân và công chức nghe tôi nói, cổ nhân ta có câu: “Nhất phá sơn lâm nh́ đâm hà bá”, tôi lập lại là đâm hà bá chứ không phải đâm ... đàn bà đâu nhá. Đâm hà bá th́ ra tiền c̣n đâm ... đàn bà th́ ... sưóng nhưng hao tiền tốn của lắm, h́ h́ ...
Mọi người nhao nhao lên cười sặc sụa, cười đến muốn té xuống đất. Thanh cũng cười nhưng mụ vợ nhăn mặt lại, tḥ tay véo vào đùi chồng một phát:
- Ăn nói nham nhở như thế mà anh cũng cười được à?
Ông tướng tiếp:
- Tại sao lại phải đâm hà bá? Đúng thế, chúng ta phải đâm ... chết mẹ hà bá bởi v́ ...
Tướng Kít nói một thôi dài, vừa nói vừa pha tṛ. Đại khái, ông cho biết, ông sẽ mở một vựa cá ngay tại thành phố này. Vựa cá của ông sẽ là vựa mua bán tôm cá lớn nhất tiểu bang Lousiana, chưa hề có trong lịch sử, với những máy móc tối tân nhất thế giới và sẽ tạo công ăn việc làm cho khoảng 500 người địa phương. Dĩ nhiên, ông sẽ mướn toàn người Việt Nam, cựu phi công càng tốt. Vựa cá của ông sẽ mua tôm cá của “bọn ngư phủ” địa phương và Việt Nam giá 1 USD một pound, bán ra 5 USD một pound, lời sơ sơ 4 USD một pound, sau khi trừ chi phí, c̣n lời 3 USD một pound. Ông dự trù, vựa cá của ông mỗi ngày sẽ bán khoảng vài trăm ngàn pound, tiền vô cứ gọi là đếm không hết, chắc phải mướn security của Mỹ để canh tủ tiền ... Nhà băng First Jefferson National Bank sẽ cho ông mượn khoảng 80 triệu USD, và ông cần thêm 20 triệu USD để lo mấy việc lặt vặt. Ông kêu gọi anh em cựu quân nhân mua cổ phần vựa cá.
Ông kết luận:
- Ai muốn ... chơi hà bà th́ bỏ tiền ra mua cổ phần vựa cá của tôi. Tiền anh em bỏ vào càng nhiều th́ sẽ lấy về càng nhiều, sau này con cháu sẽ nhà cao cửa rộng, mặc sức tung hoành ...
Ông tướng vừa nói tới đó th́ bà Trâm, phu nhân ông tướng xuất hiện, tiến ngay tới chỗ vợ chồng Thanh và Nam đang ngồi.
Phải thành thực mà nói, bà Trâm là một người đàn bà đẹp hơn mức trung b́nh. Chẳng những đẹp, trời c̣n cho bà cái tướng quư phái, lịch sự. Thêm vào đó, bà lại biết cách diện đồ, ăn bận khéo léo, luôn luôn theo đúng thời trang. V́ những lư do đó, mọi người, từ đàn bà đến đàn ông, ai cũng thích gần gũi bà. Đàn bà thích gần gũi để học những cái hay, cách trang điểm, cách diện quẩn áo, c̣n đàn ông th́ để ... dê bà. Thiên hạ đồn, bà là một người rất đa t́nh. Và đối với đàn ông, hễ đàn bà càng đa t́nh th́ ... càng tốt, miễn là người đó không phải là vợ ḿnh.
Thanh và Nam cũng không tránh khỏi định lệ ... đàn ông quái quỷ này cho nên khi nh́n thấy bà phu nhân bước tới, hai ông cựu phi công liền đứng lên, cười tươi như hoa, đon đă mời bà ngồi. Bà Trâm cũng cười tươi như hoa, ngồi xuống, ghép chân vào nhau, để lộ một phần đùi hở hang và đẩy đà và trắng phau, thơm như múi mít.
Cả Thanh và Nam cùng nuốt nước bọt một phát khi nh́n thấy cặp đùi ...
Ngay cả vợ Thanh, khó tánh như thế mà khi thấy bà ngồi xuống nơi bàn ḿnh cũng cảm thấy hănh diện vô cùng. Trong tiệm này có bao nhiêu bàn sao bà không ngồi, lại chọn bàn ḿnh để ngồi.
Thanh nhanh nhẩu nói, cặp mắt dán chặt vào cái phần vú hở của bà phu nhân:
- Thưa cô, ư quên thưa phu nhân bà tướng, ư quên ... xin lỗi, phu nhân ông tướng, dùng ǵ để tôi đi lấy ạ.
Vợ Thanh muốn tát cho chồng một phát nhưng phải nhịn.
Bà Trâm liếc mắt đưa t́nh với Thanh, làm như ngầm nói rằng “tôi biết anh đang nh́n vú tôi đấy nhá, đồ khỉ” rồi ỏn ẻn nói:
- Ǵ cũng được nhưng xin anh cho ly nước cam ạ.
Thanh cười thật tươi, quay sang bảo cô bồi đứng gần đó:
- Em cho bà tướng ly nước cam vắt nhé, làm cho kỹ, cho đẹp, cho khéo nhé.
Bà Trâm quay sang vợ Thanh, thân mật nói:
- Nhà hàng của em đẹp quá, chẳng thua ǵ mấy nhà hàng bên Cali.
Vợ Thanh cười:
- Chị quá khen, bọn em cũng chỉ cố gắng để sống qua ngày thôi chị ạ ...
Bà Trâm vỗ vào ... đùi vợ Thanh, duyên dáng và thân mật nói:
- Sống qua ngày mà được như em th́ chị cũng muốn sống lắm ...
Vợ Thanh cười, cặp mắt híp lại:
- Chị lại quá khen em rồi ...
Đột nhiên, bà Trâm quay sang nói với Nam:
- Anh, anh làm MC hay quá, ai cũng phục lăn ...
Nam lúc ấy đă uống khoảng 6, 7 ly cổ nhắc rồi nên tâm hồn đang lâng lâng sung sướng ... Cũng ǵống như Thanh, anh đang nh́n vào cặp vú của bà Trâm mà tưởng tượng mông lông, bỗng nghe ḿnh được chiếu cố th́ giật nẩy minh lên, ly rượu trong tay xém tí nữa th́ đổ cả ra ngoài. Anh ấp úng nói:
- Thưa ... thưa em ... không, thưa bà, bà quá khen ạ. Tí tài vặt ấy mà ...
Bà Trâm lại liếc mắt cười t́nh:
- Tôi cũng chỉ mong có tí tài vặt như anh mà không có được. Này, hôm nào đám cưới con gái tôi, tôi phải mua vé máy bay cho anh qua Cali làm MC cho cháu nhé? Tôi đặc cọc anh trước đấy, không được từ chối nhé ...
Nam sung sướng đến độ muốn ... quỳ ngay xuống đất mà cám ơn người đẹp. Giấc mộng vàng MC tưởng đă tiêu tùng, nào ngờ lại có ṃi phát triển. Làm MC cho con gái bà tướng, chuyện khó tin nhưng có thật. Anh nói, giọng run run v́ cảm động:
- Cám ơn phu nhân đă tin cậy. Nếu phu nhân cần th́ bất cứ lúc nào, tôi sẽ bay qua Cali một chuyến để làm MC cho cháu.
Nam chưa nói hết câu th́ bà Trâm đă quay sang nh́n vợ Thanh:
- Cái ṿng cổ em đeo coi lịch sự và đẹp quá, lại trang nhă nữa. Vợ ông chủ nhà hàng có khác. Em mua ở đâu thế em?
Bây giờ th́ tới phiên vợ Thanh sung sướng đến rêm người. Thế là 2 người đàn bà châu đầu vào nhau nói về chuyện trang sức ...
Ly nước cam vắt được mang lên, để trước mặt bà Trâm. Thanh ngồi xuống ngay trước mặt bà, ngắm vợ ḿnh và bà Trâm nói chuyện một cách thích thú. Anh cảm thấy hănh diện vô cùng. Coi 2 người thật là xứng đôi, giống như 2 chị em. Ai cũng xinh cả, đúng là “Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười”. Một lúc nào đó, anh chen vào, tay đẩy cái đĩă thức ăn, ngọt ngào nói:
- Bà phu nhân dùng cơm nhé. Ngon lắm đấy, đầu bếp Chợ Lớn chính hiệu nấu đấy.
Lại một cú liếc mắt chết người rồi bà Trâm lắc đầu:
- Thôi, cám ơn anh, lát nữa tôi c̣n phải ghé qua đặt cọc tiền để mua mấy chiếc xe vận tải.
Tối thứ Bảy mà ai lại nhận tiền đặt cọc mua xe th́ Thanh không nghĩ ra, nhưng anh có cần ǵ để nghĩ nữa. Cái đáng nghĩ là nghĩ đến cặp vú cặp đùi bà Trâm kia ḱa. Người đâu mà có cú liếc mắt đẹp thế, bà ấy cứ liếc ḿnh như thế này th́ chắc ḿnh đứng tim mà chết. Rượu đă ngà ngà say, Thanh ḷng ḿnh bỗng trở nên thổn thức.
Nói chuyện một lúc, bà Trâm đột ngột hỏi vợ Thanh:
- Tối nay thâu tiền có khá không em.
B́nh thường mà nghe hỏi một câu như thế th́ vợ Thanh sẽ bắt đầu suy nghĩ liền, nhưng tối hôm đó, không hiểu sao, chị lại đâm ra thân mật và dễ dăi, vui vẻ trả lời:
- Được hơn 6 ngàn đấy chị ơi. Vợ chồng em lo sốt cả vó suốt mấy tuần nay ...
Sau câu hỏi, bà Trâm lại đột ngột chuyển sang đề tài thời trang. Càng nói th́ t́nh chị em càng trở nên thắm thiết, hợp t́nh hợp ư. Một lúc nào đó, bà Trâm lại nói:
- Chị cứ tiếc sao măi đến bây giờ mới được gặp em, phải chị em ḿnh quen nhau sớm hơn th́ tốt quá. Em xinh quá, chị quư em quá ...
Vợ Thanh híp mắt lại, sung sướng không nói nên lời. Nụ cười chưa tắt th́ bà Trâm đă cho nổ ngay một quả bom CBU:
- Này em, chị đang cần 10 ngàn USD để đặt cọc tiền mua xe vận tải cho anh Kít, em cho chị “giật nóng” của em 6 ngàn nhé. Chị có check 75 ngàn USD đây nhưng khuya quá rồi không đi đổi kịp, ngày mai chị dậy sớm đi nhà băng cash tiền chị đưa ngay cho em ...
Vợ Thanh giật thót ḿnh, không biết phải trả lời và phản ứng như thế nào. Không phải chỉ có ḿnh vợ Thanh, mà hai người đàn ông ngồi chung bàn cũng giật ḿnh đến thót. Nam đang lim d́m mơ màng tưởng tượng đến cảnh đang làm MC cho con gái bà Trâm, liền mở bừng mắt. Dù đă ngà ngà say nhưng câu nói ngày nào của ông kế toán bạn Nam vẫn c̣n văng vẳng bên tai anh ... Phần Thanh, tửu lượng của anh yếu hơn Nam nên anh chỉ mơ hồ biết có một chuyện nguy hiểm sắp sửa xảy ra nhưng không biết là chuyện ǵ.
Vợ Thanh ú ớ:
- Thưa chị, em ... em ...
Bà Trâm tiếp liền:
- Xe vận tải dùng để chở tôm ấy mà em. Bọn chị mua một lần 3 chiếc, nhà băng ứng trước tiền cơ mà. Đây này, để chị cho em xem cái ngân phiếu của nhà băng First Jefferson National Bank trong bóp chị đây.
Bà cúi người xuống rồi bỗng nhớ ra là ḿnh không đem bóp theo, bà lắc đầu, đau khổ, tặng cho Thanh một cú liếc mắt chết người nữa:
- Rơ là hư thân, chị lại bỏ quên bóp ở bàn bên kia ...
Vợ Thanh ngồi chết trân như một pho tượng gỗ, không nói được mà cũng không có được một phản ứng ǵ.
Bà Trâm lại quay sang hỏi Thanh, giộng thêm một cú liếc mắt chết người nhưng bây giờ lại có thêm phần đau khổ nữa:
- Anh Thanh ... anh có biết sáng mai mấy giờ nhà băng mở cửa không? Tôi có cái check 75 ngàn USD.
Bà Trâm kéo dài tiếng “Thanh” nghe như “Th a a a a nh” thật là ngọt ngào, quyến rũ.
Thanh ... của bà trả lời ngay, giọng cũng t́nh tự không kém:
- 10 giờ ... 10 giờ ... thưa..
Thanh ngừng ở chữ “thưa” v́ không biết nói thưa em hay thưa bà. Bà Trâm lại tung chưởng:
- Thế th́ anh có cho tôi "giật nóng" 6 ngàn đến ngày mai không? Đừng có ăn hiếp tôi đấy nhá, tôi không chịu đâu, bắt thường đấy ...
Miệng bà nói, mắt bà lại liếc, cặp môi bà cong lên một cách mời mọc, ngực hạ thấp xuống để biểu diễn bộ vú coi dâm không chịu được.
Dĩ nhiên là một người như Thanh th́ đời nào lại đi ăn hiếp đàn bà, nhất lại là một người đàn bà ... có cặp vú đẹp như thế kia và lại là phu nhân của ông tướng, Anh nói ngay không cần phải suy nghĩ, đắn đo:
- Được chứ sao không? Em, em đưa tiền cho chị Trâm đi. Mai ḿnh lấy lại cũng c̣n kịp, có đem về cũng không kịp bỏ vào nhà băng tối nay.
Nghe như thế nhưng vợ Thanh cũng không có phản ứng, hai tay tự dưng lại đưa lên để trên hộp tiền trước mặt.
Thanh liền hất tay vợ ra, tḥ tay nắm mớ tiền lẫn check nằm trong hộp rồi đưa cho bà Trâm:
- Đây, bà phu nhân cầm lấy, mai đưa lại cho tôi ...
Bà Trâm cầm gọn gói bạc, tặng cho anh một cú liếc mắt nữa. Thanh cảm thấy lâng lâng sung sướng, miệng cười cười, dở tṛ tán tỉnh:
- Như thế là bà phu nhân không được nói tôi ăn hiếp bà đấy nhé.. Đẹp như bà, thương không hết, ai lại đi ăn hiếp ... h́ h́ ...
Vợ Thanh liền đứng lên, bỏ vào cầu tiêu, nước mắt chảy chan hoà xuống mặt ...
Nam dù say rượu nhưng cũng ngạc nhiên nh́n sững bạn, không nói được ǵ.
Sáng hôm sau, măi đến 12 giờ trưa Thanh mới tỉnh rượu, thức giấc. Anh ngạc nhiên khi thấy nhà cửa vắng hoe. Gọi măi không thấy ai trả lời, Thanh bước xuống giường và nh́n thấy một tờ giấy để trên bàn. Anh hốt hoảng cầm lên, tờ giấy do vợ Thanh để lại:
“Anh Thanh,
Vợ chồng ta đến đây là chấm dứt. Tôi lái xe chở hai con về Cali sống với bố mẹ.
Đừng gọi tôi v́ tôi sẽ không trả lời. Luật sư của tôi sẽ liên lạc với anh sau.
Chúc anh may mắn”.
Thanh ôm mặt khóc lên rưng rức. Rồi anh lại nhớ đến số tiền 6 ngàn tối hôm qua, mặt mày tái mét lại. Vấn đề bây giờ là không biết bà phu nhân ông tướng ở đâu để đ̣i tiền.
Thanh liền nghĩ tới cái phao cuối cùng của ḿnh là Nam. Anh gọi cho Nam, vừa khóc vừa kể lại chuyện xảy ra.
Nửa tiếng đồng hồ sau, Nam gọi lại, cho biết là hai vợ chồng ông tướng đă bay đi sáng nay rồi. Không ai biết đi đâu và khi nào th́ trở về ...
Nam thấy bạn như vậy th́ động ḷng, cảm thấy ḿnh phần nào có trách nhiệm trong việc này, liền lấy hết số tiền dành dụm bấy lâu trong trương mục tiết kiệm, khoảng gần 2 ngàn, đưa cho Thanh. Vợ Nam phản đối dữ dội nhưng anh chẳng nghe.
Thế là gia đ́nh Nam lại có chuyện lục đục. Mới đầu th́ nhỏ nhưng cứ lớn lên dần. Vài tuần sau đó, vợ Nam cũng bắt chước vợ Thanh, lái xe chở ba con lên DC, ở với bố mẹ.
Thế là thành phố New Orleans lại có thêm một ông phi công ... mất vợ. Tổng cộng là hai ông phi công bị mất vợ chỉ trong ṿng không tới một tháng. Một con số kinh hoàng. Cứ cái điệu này th́ không chừng chắc chẳng bao lâu, tất cả những phi công Việt Nam ở thành phố New Orleans chẳng c̣n vợ để mà thương yêu hầu hạ.
Ôi, có thành phố nào buồn hơn thành phố này?
Gịng đời tiếp tục trôi và vài tháng sau đó, tại thành phố New Orleans, vào những ngày cuối tuần, có hai ông phi công tuổi chưa già nhưng cũng không c̣n trẻ, thường hay rủ nhau đi câu cá ở bờ sông Mississipi. Người Mỹ thường nói, tuổi già ham mê câu cá th́ không sao, nhưng tuổi ... chưa già mà ham mê câu cá là phải có vấn đề. Dĩ nhiên là hai ông phải có vấn đề. C̣n có vấn đề quá lớn đi nữa là đằng khác. Trên cơi đời này, c̣n có vấn đề nào lớn hơn là vấn đề... bị vợ bỏ. Khốn nạn thật, tuổi trẻ th́ đào địch hàng đống, tống đi không hết, nhiều khi c̣n phải trốn chui trốn nhủi để khỏi bị người đẹp... thiến giái v́ ghen. Nhưng bây giờ, đào chẳng có, vợ cũng không, tiền cũng hết, âu cũng là cái luật bù trừ của tạo hóa vậy.
Hai ông phi công ngồi lặng bên nhau hàng giờ, nh́n mông lung xuống gịng sông Mississipi nước cuồn cuộn chảy, thấy cuộc đời ḿnh thật chẳng khác ǵ nước chảy trong một gịng sông vô định. Lâu lâu, nhớ Tổ Quốc Không Gian, nh́n lên trời, nơi có những con c̣ trắng đang bay lượn giống như... ḿnh ngày xưa, hai ông phi công càng không tránh khỏi ngậm ngùi thương nhớ. Ôi, tổ quốc ơi, không gian ơi, bây giờ th́ hết mẹ nó rồi...
Đàn c̣ trắng, con chim biểu hiệu của tiểu bang Louisiana, hay tụ tập nơi bờ sông để ăn cá, nh́n thấy hai ông, mặt mũi coi cũng hiền lành dễ thương chứ chẳng hung ác ǵ, nên lân la tới làm quen. Nhưng hai ông cũng chẳng thèm để ư tới chúng nó dù ngày xưa hai ông cũng từng bay lượn như chúng nó trên cơi trời bát ngát. Có lẽ hai ông đang mặc cảm nặng. Ngày xưa tao cũng bay lượn như chúng mày, có thua ǵ, nhưng bây giờ th́... Mặt mày hai ông bây giờ như đang ở trong một thế giới khác, xa hẳn thế giới này. Nhiều khi cá cắn câu họ cũng chẳng buồn kéo lên.
H́nh như, họ đi câu với nhau là để giải buồn, để an ủi nhau và kể lại chuyện đời xưa chứ không phải để câu cá ...
Trường Sơn Lê Xuân Nhị
Đường đi khó, không khó v́ ngăn sông cách núi, mà khó v́ ḷng người ngại núi e sông... (NBH)
Truong Son Le Xuan Nhi
tslxnhi@aol.com
Bác Sơn chuyển