Tiền, chàng không có tiên ơi !
Tình vừa mới có, thân côi nợ nần
Pon sô, nón sắt phong trần
Ba lô chỉ có một cành hoa lan
Đời sao chỉ chút nợ nần
Mà tiên quyết ở lại đòi cho cam
Trên trời muôn sắc huy hoàng
Tiên về trên ấy bên ngai Ngọc Hoàng
Trần gian mưa bụi bọt bèo
Sá chi người lính mạt nghèo như anh
Chiều mưa kỷ niệm qua nhanh
Chút kỷ niệm ấy âm thầm nhớ tiên