MỤ CỌP CÁI
Mụ cọp cái nhẹ nhàng thu móng vuốt,
Mắt lim dim trông hiền mướt như mèo.
Nhưng hung tàn trong đôi mắt nheo nheo,
Thử chọc mụ là tiêu đời bao kẻ!
Mụ vờn nhẹ cũng tiêu tùng anh Tư,
Anh Sửu to vừa vặn để ăn trưa.
Nghe dẫm dọa, mụ lắc: “Chuyện mây mưa”,
Trề môi bảo: “Anh Th́n ư? Huyền thoại!”.
Tỵ luồn lách, mụ chưa thèm màng tới,
Loài rắn ăn chỉ tổ thối miệng môi.
Chàng Ngọ kia mụ vả nhẹ là toi!
Mùi hoảng vía, nhảy vô nồi, thành lẩu.
Thân thấy mụ, truyền cây lo mà “tẩu”,
Nghe mụ gầm, tiếng gáy Dậu im luôn.
Tiếng sủa ngưng, Tuất nép dưới gầm giường,
Chàng Hợi đó, mụ làm sườn kho mặn…
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HĂY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN
HĂy CÓ Ư THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐĂ LÀM G̀ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐĂ LÀM G̀ CHO TÔI
|