Thư của nhà giáo Huỳnh Chiếu Đẳng
From: Hugo Nguyen [mailto:hugo ugo@y oo.com]
Sent: Thursday, March 15, 2018 3:26 PM
To: chinhvu49@yahoo. com
Subject: Fw: Không Nên Mổ
On Thursday, March 15, 2018 5:07 AM, Tien Nguyen
Tôi có cô con gái là BS gia đ́nh thôi, làm cho nhà thương chứ không mở pḥng mạch nên nghèo rới mồng tơi. Khi con gái út của tôi phải mổ ung thư vú. cô con gái lớn đưa tôi vào ngồi trong pḥng cô gái vừa mổ xong. Cô gái lớn dặn tôi là bất cứ người y tá hay BS nào vào pḥng làm ǵ thường là phải nói cho người nhà biết là họ làm ǵ, nếu họ không nói th́ phải hỏi tên, họ làm ǵ ghi ra cho nó rồi cho con lớn biết sau. V́ nó bảo là mổi năm từ 30 cho đến 40% bịnh nhân chết v́ BS lầm lẩn hay R. nurse lầm lẩn.
Huỳnh Chiếu Đẳng : Thưa con số lầm lẩn làm chết 30% hay 40% th́ tôi không rơ, nhưng chuyện nầy có thật.
Cách nay mươi năm tôi đưa người nhà vào Kaiser thử máu, cô nhân viên lấy máu xong th́ dán tên bịnh nhân vào ống máu. Tôi là người cẩn thận nên đ̣i xem tên đúng hay không. Cô nầy cự nự như là tôi làm rối công việc chuyên môn của cổ, không chịu cho coi, tôi cũng không chịu. Người nhà tôi là dân thuốc, thói quen nghề nghiệp cẩn thận hơn tôi 10 lần, nhất định đ̣i coi cái tên trên nhăn. Té ra là tên người khác. Cô nhân viên tỉnh bơ lấy nhăn khác sửa tên dán vào.
Khi ra về tôi rút tấm giấy phê b́nh góp ư để ngoài cửa, viết luôn hai trang kể đầu đuôi nội vụ bằng tiếng Việt với hàng chữ nhờ quí vị người Việt trong Kaiser dịch ra và tŕnh cho người có trách nhiệm xem. Kết quả sau đó thấy rơ. Bây mỗi lần lấy máu th́ người nhân viên tŕnh tấm nhản in sẳn ra hỏi bịnh nhân coi đúng tên và ngày sinh không rồi mới dán vào mẫu thử. Máu người nầy ghi tên người kia có khi trị không khỏi bịnh có khi v́ vậy mà chết người.
Nhưng cái dễ chết hơn là thuốc của người bịnh nhân nầy mang chích hay vô tĩnh mạch cho bịnh nhân khác. Hoặc y tá quên cho uống thuốc. Lầm lẫn là bản tính của con người.
Nhưng với Kaiser hiện nay th́ mỗi người bịnh được dành 1 cái computer riêng (mỗi pḥng chỉ có một bịnh nhân) bất cứ ai vô pḥng săn sóc bịnh nhận đều phải cà cái thẻ ID trước vào computer. Muốn cho bịnh nhân uống thuốc hay chích thuốc th́ phải scan chai thuốc vào computer nếu cho uống sớm quá computer từ chối, sai tên nó từ chối, sai liều lượng bác sĩ order nó từ chối, cho uống trể giờ nó từ chối. Do vậy khó có chuyện lầm lận về thuốc men nơi đây. Định tạm dừng nơi đậy, nhưng như vậy vô ích cho các bạn, xin thêm ít hàng.
Nhận xét của tôi về Kaiser như sau:
1. Họ làm việc cẩn thận tránh nhầm lẫn tối đa, do computer kiểm soát. Ngay như chuyện cho uống thuốc, computer đă kiểm rồi, y tá vẫn hỏi tên họ ngày sanh người bịnh rồi mới cho uống.
2. Kaiser không làm việc trên giấy tờ mà trên computer. Bất cứ bác sĩ điều trị nào cũng có thể đọc được bịnh sử và chi tiết của bịnh nhân. Đi bất cứ tiểu bang nào vào Kaiser là y như ở tại tiểu bang nhà.
3. Trong một medical office có pḥng Lab, Pharmacy. Bác Sĩ order thử máu gấp, th́ trong ṿng 20 phút có kết quà liền. Chụp XRay cũng vậy. Kết quả gởi thẳng vào hồ sơ bịnh nhân và gởi về email cho bịnh nhân. Khám Bác Sĩ xong, chưa ra khỏi cửa đă nhận được email cho biết chi tiết và lời dặn ḍ trong lần khám bịnh đó.
4. Pḥng bịnh viện y như là pḥng hotel, có TV, có Sofas tiếp khách, có bàn viết, có thêm chỗ ngủ cho thân nhân ở đêm ngay trong pḥng. Có cửa sổ to nh́n phong cảnh bên ngoài. Sạch th́ khỏi nói rồi.
5. Máy móc tinh vi, rất mới và có lẽ là loại tối tân....
6, Bác Sĩ Y tá, nhân viên của Kaiser rất là thân thiện, nói chuyện nhiều giải thích chi tiết, có lẽ quí vị nầy "bị" bịnh nhân cho điểm. Vị nào mà bị bịnh nhân phàn nàn về bất cứ điều ǵ, như khả năng chuyên môn, cách đối xử... tất phải thay đổi cách làm việc.
C̣n nhiều lắm, nhất thời tôi quên nhiều, tạm dừng. Năm rồi tôi định viết một bài "phóng sự" bằng h́nh về Kaiser, nhưng lần lửa bỏ qua. Nay nhân mấy ngày vừa qua chạy vào Urgent Care rồi gặp cái email trên nên tôi viết mấy hàng nầy. Phóng sự sẽ rất dài rất chi tiết luôn cả h́nh chụp.
Kết luận: Người có tuổi như đa số chúng ta thi chuyện vô nhà thương, đi khám bịnh có khi như là đi chợ. Trị bịnh như cứu hoả, nếu nằm "chinh chông" bên ngoài khi khẩn cấp gặp Bác Sĩ cũng lâu, thử nghiệm cũng phải chạy tới chạy lui, lấy thuốc cũng vậy, mất một ngày không xong, mà chạy vô emergency th́ cũng chờ lâu lắm, trừ kêu 911 xe cứu thương chở vào. Nhưng nếu chưa tới độ 911 mà gần gần như vậy th́ chậm lắm. Cho nên nếu vào bảo hiểm Kaiser th́ mọi chuyện gặp bác sĩ, thử nghiệm, XRay, lấy thuốc có thể nằm trong giới hạn 2 tiếng đồng hồ khỏi chạy đi đâu hết.
Chẳng may nằm nhà thương th́ cũng thấy thoải mái, y như pḥng hotel, người nhà có chỗ ngủ đêm luôn. Nhớ xưa kia má tôi bịnh vào nhà thương gần nhà (ở Mỹ), tôi muốn ngủ đêm phải đem tấm nilon, mền gối trải dưới đất bên cạnh giường mà ngủ. Có lần lúc đó là ngày Halloween, giữa khuya cô y tá trực bước vào, tôi bật ngồi dậy. Cô y tá thấy từ dưới đất có bóng người ngồi lên, hoảng hồn tưởng là gặp ma suưt la làng.
Nhưng cái tôi muốn nói là bịnh nhân nằm nhà thương không chết v́ chứng bịnh đang điều trị, mà chết v́ nhiễm vi trùng khi nằm bịnh viện. Nghe nói tôi chưa kiểm, có nhà thương số người chết v́ chuyện nầy lên tới 30%. Cho nên nằm nhà thương sạch sẽ cũng hay hơn.
- Hết chưa?
Thưa chưa, vào bịnh viện, đi Urgent Care mới thấy những cái thường ngày chúng ta xem thường bỏ qua, giờ đây thật là đáng quí. Được ngồi trước computer, được uống tách trà, ly cà phê, sáng dậy đủ sức khoẻ đưa cháu đi học, tối về nằm cạnh dỗ cháu ngủ thật là điều hạnh phúc.
Khi chạy vào emargency, chạy vào Urgent Care, không biết rồi đây c̣n trở lại nhà hay không? Tranh nhau một câu nói, một chuyện thị phi rồi giận hờn nhau nghĩ ra thật là vô nghĩa, thật là quá nhỏ.
Xin gởi email góp ư trực tiếp cho
huy017@juno.com