VAI TRÒ CỦA DÂY THẦN KINH THỊ GIÁC.
Thế mà đúng như vậy ! Chính trong lúc quan sát 20 bệnh nhân mù bị bệnh thiên đầu thống mà nhóm nghiên cứu của GS Burstein, thầy thuốc gây mê của Centre Beth Israel Deaconess d’Harvard (Boston) đã chọc thủng màn bí mật của mối liên hệ giữa đau đầu và ánh sáng. “ Nơi những người đã mất thị giác nhưng vẫn còn khả năng cảm nhận những biến thiên cường độ ánh sáng, ánh sáng làm gia trọng bệnh thiên đầu thống, Rami Burstein đã giải thích như vậy. Vậy rõ ràng là cơ chế gây triệu chứng sợ ánh sáng (photophobie) hàm ý dây thần kinh thị giác, vốn bị phá hủy nơi những bệnh nhân hoàn toàn bị mù lòa, nhưng vẫn hoạt động nơi những người còn cảm nhận được ánh sáng.” Thế mà dây thần kinh thị giác bình thường nhận từ võng mạc những thông tin được truyền bởi những thể nón (cône) và thể gậy (batonnet), những tế bào này bắt ánh sáng và cho phép nhìn thấy. Nơi những người mù, những tế bào thị giác này bị hỏng.“ Những tế bào bắt ánh sáng (capteur) duy nhất còn hoạt động trong võng mạc của các bệnh nhân cảm nhận những biến thiên cường độ ánh sáng là những tế bào hạch (cellules ganglionnaires) : do đó người ta đã giả sử rằng chúng có quan hệ trong triệu chứng sợ ánh sáng ”, Rami Burnstein đã kể lại như vậy. Được khám phá nơi người vào năm 2000, những tế bào hạch sản xuất một sắc tố nhạy cảm với ánh sáng, mélanopsine, không có một vai trò thị giác nào, nhưng điều hòa đồng hồ sinh học ngày đêm (horloge circadienne) (hệ thống, qua nhiều tế bào cảm nhận ánh sáng, cho phép có thể, phân biệt ngày và đêm) và tham gia vào các phản xạ của đồng tử.
|