/ PHẢI CHĂNG TÌNH MẪU TỬ LÀM BIẾN ĐỔI BỘ GENE CỦA CHÚNG TA ?
Sau khi quan sát hành vi của chuột mẹ đối với chuột sơ sinh của chúng,các nhà di truyền của Đại Học Mc Gill ở Montréal tin chắc quả đúng là như vậy và sự biến đổi này sẽ lâu bền.
Phải chăng tình mẫu tử sẽ làm cho chúng ta không những chỉ tin tưởng hơn,it stress hơn,mà cũng còn làm biến đổi mật mã di truyền(code génétique) của chúng ta ? Nói một cách khác phải chăng bộ gène (génome) của chúng ta,nhờ một mức độ cao của tình mẫu tử,có thể làm sai những chỉ thị di truyền đã được xác định để cho phép chúng ta thích nghi hơn với thế giới bên ngoài?
Đó là kết luận vừa đạt được của một nghiên cứu mới về vấn đề này,đươc công bố trong Journal of Neuroscience bởi các nhà di truyền của Đại Học Mc Gill ở Montréal.Các nhà nghiên cứu này đã quan sát hành vị của chuột mẹ đối với các chú chuột sơ sinh của chúng.Tại sao lai sử dụng các động vật gậm nhấm để làm thí nghiệm trong khi đời sống của một chú chuột không giống chút nào với đời sống của một con người? Thật vậy vi lẽ có sự khác nhau giữa người và một động vật gậm nhấm nên ta không thể so sánh sự phân ly giữa chuột mẹ và chuột con với việc đặt một em bé ở nhà trẻ.
Tuy vậy các cơ chế chi phối cũng khá tương tự nhau.Mặc dầu chuột không có nhà trẻ, nhưng chuột là những động vật phòng thí nghiệm tiêu biểu nhất bởi vì chất liệu di truyền (matériel génétique) của chúng, não bộ của chúng và ngay cả hành vị của chúng rất giống với con người.
Các nhà nghiên cứu từ lâu đã biết rằng các động vật được thương yêu và được săn sóc trìu mến bởi mẹ thì ít sợ hãi hơn và có khuynh hướng ưa thích mạo hiểm hơn.Hiệu quả này là do sự biến đổi của biểu hiện gène chi phối những đáp ứng của não bộ đối với stress.Sự biến đổi này làm gia tăng những thụ thể (récepteurs) mới đối với stress nằm trong một vùng của não bộ gọi là ngư mâ (hippocampe) và sự gia tăng nhiều các thụ thể này sẽ làm giảm bớt phản ứng của cơ thể đối với các tình huống stress.
Ngược lại,sự việc tách rời thường xuyên các động vật sơ sinh khỏi mẹ của chúng cũng như các biến cố khó chịu khác sẽ làm gia tăng lượng hormone de stress trong máu.Người ta cũng xác nhận rằng não bộ của chúng ít được nối kết hơn. Các chú chuột nhỏ về sau này sẽ mắc phải đủ loại rối loạn.Các thí nghiệm được tiến hành trên chuột đã phát hiện rằng các biến đổi này có thể bền lâu và được truyền cho các thế hệ tương lai.
Đồng thời,nhiều nghiên cứu chứng tỏ rằng các trẻ thiếu tình mẫu tử có một sức khỏe vật lý và tâm thần kém hơn,thường bị chứng trầm cảm hơn,thường có hành vi tội phạm và nghiện ma túy hơn.Thật vậy tuồng như những kinh nghiệm kinh qua lúc còn ấu thơ ảnh hưởng lên biểu hiện gènes và do đó lên sự phát triển của não bộ..
Nghiên cứu mới này của Canada phóng rọi một ánh sáng mới lên tầm quan trọng của giáo dục và những kinh nghiệm của cuộc sống lên tỷ lệ mắc vài bệnh lý như béo phì,đái đuờng và trầm cảm.Theo BS Moshe Szyf,phụ trách công trình nghiên cứu “ Sự việc môi trường xã hội có thể biến đổi cac gènes của chúng ta có một hàm ý to lớn đối với con người “ Bằng cách di chuyển con người từ môi trường này đến môi trường khác,bạn có thể tái chương trình hóa hoàn toàn bộ gene của họ và tạo nên trên họ những hiệu quả dương tính hay âm tính suốt cuộc đời.BS Szyf cam doan như vậy trước khi nói thêm rằng cac hành vi như chè chén hoặc hung bạo gây nên sự phóng thich hormone trong não bộ trong một thời gian dài có thể dẫn đến những biến đổi bền lâu của mật mã di truyền.Tuy nhiên những kết luận như thế không hẳn đều được mọi người nhất trí và còn phải được xác nhận.
(LE JOURNAL DU MEDECIN 13/3/2007)
|