Nhiều người tin rằng cần tụng niệm Phật A Di Đà để cầu xin vãng sanh (qua kiếp trần gian) về cõi Tây Phương Cực Lạc. Thật ra Cõi Tây Phương Cực Lạc đã ở tại trong lòng mình. Không có đất Phật ở đâu bên ngoài. Lục Tổ Huệ Năng đã dạy:
“Kẻ mê muội thì niệm Phật cầu vãng sanh về cõi bên kia, người tỉnh ngộ chỉ làm cho tâm mình được thanh tịnh. Người phàm phu không hiểu rõ tánh Phật của mình, chẳng biết rằng Tịnh Thổ hay Tịnh Độ, tức là đất Phật, đã có sẵn nơi tâm mình và ngay tại nơi mình đang ở, nên cứ lo cầu Đông nguyện Tây. Còn người đã giác ngộ rồi thì biết rằng đâu đâu cũng là Tịnh Thổ, tức là chỗ nào cũng có Phật ở đó cả. Con người khi còn sống nên giữ tâm mình cho thanh tịnh để biết bổn tâm nhận rõ bổn tánh thì sẽ giác ngộ thành Phật, chẳng cần phải cầu vãng sanh làm gì vì lòng ta là đất của Phật rồi.
Hãy trân trọng thời gian được sống gần nhau, hãy tu tâm dưỡng tánh khi mình còn sống chứ đừng cầu vãng sanh về cõi Tây Phương Cực Lạc.”
4. Quan Niệm Của Một Số Người Về Việc Ma Chay
Chính vì thấy sự phiền hà khi thân nhân phải tổ chức đám ma mà rất nhiều người khi sắp chết họ đã trối lại là không nên làm đám ma linh đình, miễn phúng điếu, miễn thăm viếng. Họ không muốn làm phiền ai và chỉ yêu cầu thân nhân làm đám ma thật đơn giản mà thôi.
Một số người thì chú trọng vào việc ăn ở tốt với nhau lúc còn sống, sẵn sàng giúp đỡ nhau, và sẵn sàng lo sống chết cho nhau trong mọi hoàn cảnh. Sống sao cho tình nghĩa vẹn toàn để khi không còn có nhau nữa, họ không có gì phải hối tiếc. Đám ma lớn nhỏ không thành vấn đề nữa. Phúng điếu hay không cũng vậy. Họ không vì người đã chết mà làm phiền hà người khác hay để cho người ta kiếm ăn trên xác chết của mình. Một số người khác tự lo trước cho cái chết của mình để khi nằm xuống họ không làm phiền người nhà.
Có những người, vì lợi ích chung của nhân loại, họ đã ký giấy hiến thân xác mình sau khi chết cho các cơ quan nghiên cứu để làm phương tiện cho sinh viên trường thuốc học hỏi. Ma chay trong trường hợp này không thành vấn đề nữa. Không còn phải sợ cảnh “ma chê cưới trách.” Đây là một hành động thật là cao thượng và vị tha. Thật đáng được thán phục! Có những người thực tế hơn đã làm điếu văn cho cha mẹ, vợ chồng, hay bạn bè ngay khi những người này còn sống (Sinh Điếu). Làm “Sinh Điếu” kiểu này thật là có ý nghĩa vì khi còn sống mà được nghe thân nhân hay bằng hữu khóc mình, ta mới thấy cảm động và thú vị vô cùng. Có những nhà thơ đã làm điếu văn khóc vợ lúc vợ còn đang chung sống với mình. Sau khi nghe bài sinh điếu, có bà đã khóc mùi mẫn vì sung sướng. Thật là cảm động một cách chân thành đầy ý nghĩa và tuyệt vời.
5. Kết Luận
Nếu khi chúng ta còn sống mà không thăm nom và săn sóc nhau thì những hành động làm ma chay (lễ tống táng người chết) cho linh đình, phúng điếu, và phân ưu dành cho nhau khi có người qua đời, tuy có cần thiết, nhưng vẫn mang tính cách lừa dối người và lừa dối chính bản thân ta, nó không có một chút ý nghĩa nào cả.
Hãy thăm nom, săn sóc, và giúp đỡ nhau lúc còn sống mới thật là có ý nghĩa và hữu ích. Có như thế thì việc làm ma chay, phúng điếu, và phân ưu mới có ý nghĩa. Chết là hết. Ta nên nhớ rằng tất cả những gì người sống làm cho thân nhân hay bạn bè đã qua đời chỉ vì những người còn sống và giúp cho những người sống yên lòng mà thôi.
Tuy nhiên, ta vẫn phải làm đám tang cho người qua đời, nhưng chỉ nên làm giản tiện và làm những gì cần thiết mà thôi.
|